Chap 3 : Hạnh Phúc Và Nước Mắt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Về chap mới của Cáo sẽ đổi ngôi kể để truyện hay hơn , mong mọi người thông cảm bỏ qua cho .

→☁︎↓♣︎←♪↑☂→☆↓♦︎←★↑♥︎→◎↓♨︎←☃→☀︎↓♤→◇↑♠︎←♡→♭←

- Eren..._Levi , anh ấy bắt đầu nấc nghẹn trong tiếng khóc của mình, còn tên biến thái kia, hắn tiếp tục làm những gì mà hắn nghĩ trong đầu. Hắn đưa tay ra, cởi bỏ hết những thứ vướng víu trên người anh.

- Eren à ? Cậu ấy sẽ không đến đâu , vì cậu ta bận đi chơi với người yêu mà._Nói đến đây, tim anh thắt lại, như muốn vỡ vụn ra. Bất chợt, anh vùng dậy, dùng hết sức lực còn lại để chống cự lại cái cơ thể to lớn kia. Bổng nhiên, chiếc cửa của căn nhà bị đá tung bay ( Cáo : Rip cửa ), là Eren, cậu ấy đến để cứu Levi.

- Đến rồi à ? Lại đây góp vui đi nhóc._Eren tối mặt bước đến cạnh tên biến thái, cậu đá mạnh vào vùng "cấm địa" của hắn khiến hắn ngã xuống đất, hắn đau đớn ôm lấy cái thứ dâm dục đó.

- Sao mày dám ....ĐỘNG ĐẾN NII SAN !!!!_Eren nắm lấy áo hắn, đấm mạnh vào khuôn mặt bẩn thỉu của tên biến thái.

- D...dừng.._Giọng nói yếu ớt của Levi vang bên tai cậu, cậu vội vàng chạy đến, tóm ngay chiếc áo choàng lên người Levi.

- Nii - san, anh sẽ...không sao đâu...có em ở đây rồi..._Cậu ôm Levi vào lòng rồi nức nở.

- Về nhà thôi, nii - san, chúng ta còn phải đón giáng sinh mà, cả sinh nhật của anh nữa._Cậu bế Levi lên.

Levi do sức khoẻ đang dần yếu đi nên đã ngất sau khi về đến nhà, anh phải nhập viện để kiểm tra và chăm sóc chu đáo hơn, còn Eren thì nghỉ việc ở cửa hàng một thời gian để trông coi Levi. Đến hôm nay đã 3 ngày kể từ khi Levi ngất, Eren rất lo lắng, cậu ấy không ăn cũng như không ngủ, bác sĩ đã khuyên cậu hết lần này đến lần khác cậu vẫn không nghỉ ngơi. Eren cứ ngồi đó, cạnh giường bệnh của Levi, cậu nắm chặt đôi tay lạnh lẽo ấy. ( Cáo : còn ấm ấm chứ chưa lạnh lắm ).

Cho đến khi tay của Levi có một chút động đậy. Eren mừng rỡ, cậu chạy ngay ra cửa để gọi bác sĩ đến. Đôi mắt ấy, khẽ hé mở, Eren vui đến nỗi không nói được lời nào, cậu ôm lấy Levi.

- Eren, em sao vậy ?_Levi vỗ vỗ đôi vai của Eren bảo. Eren vẫn cứ ôm cậu mặc cho cậu gọi đến khô cả cổ. Cô y tá dịu dàng gõ nhẹ vào cửa vài lần, Eren mới buông Levi ra.

- Cậu là người nhà của bệnh nhân Levi Ackeman đúng không ? Cậu có thể làm thủ tục xuất viện sau khi chúng tôi kiểm tra xong._Cô y tá mỉm cười nói.

- Cảm ơn cô rất nhiều !_Eren cúi đầu cảm ơn, rồi đến giường bệnh của Levi.

- Nii - san, anh sắp được về nhà rồi đấy, khi về nhà, em sẽ nấu gì đó cho anh ăn, nhé ?_Eren chạm vào bờ má trắng bệch của Levi, do 3 ngày rồi hôn mê, không ăn uống gì cả nên sắc mặt Levi trông hơi tệ.

Eren làm xong thủ tục xuất viện, cậu dìu Levi về đến nhà, từ ngày Levi ngất, Eren không về nhà, cậu ở trong phòng bệnh với Levi nên thức ăn hôm Giáng sinh vẫn còn trên bàn. Eren còn nhớ chuyện cũ, cậu thấy thương cho người anh của mình nhưng cậu đâu biết rằng Levi đã yêu cậu suốt bao năm qua.

- Levi nii - san, anh nằm nghĩ nhé, em đi nấu ít thức ăn cho anh, đợi em một lúc thôi._Cậu đặt Levi xuống giường và bước ra khỏi phòng, nhưng điều quan trọng ở đây là... Eren... Không biết nấu ăn.

Levi nằm chờ "món ngon" mà Eren nấu cho mình, anh hạnh phúc mức cười không ra cười, khóc không ra khóc.

- Nii...san..._Đang vỡ oà trong sự hạnh phúc của mình, thì Eren bước vào với bát cháu trên tay, có lẽ Eren đã thấy anh khóc.

- À, Eren, đừng lo, do anh hạnh phúc quá thôi._Anh lau nước mắt trên mặt mình. Eren bước đến, đặt bát cháu xuống bàn, nắm lấy hai tay Levi.

- Anh không được khóc ! Anh vừa khoẻ lại thôi đấy ! Em chỉ còn mình anh là người thân thôi.

- ..._Levi im lặng một lúc, mặt anh bổng xuống sắc nhưng anh vẫn cố tỏ ra bình thường.

"Vậy ra Eren chỉ xem mình là anh trai thôi à... Tiếc quá." Anh nghĩ thầm trong lòng, khoé mắt anh bắt đầu cay cay nhưng Eren lại nói tiếp khiến nước mắt anh không thể trào ra được.

- Em nghĩ anh cần người chăm sóc nên...em sẽ để người bạn thân của em chăm sóc anh.

-...

- Hơi bất ngờ, nhưng em bạn thân ấy cũng chính là người yêu em, em quên nói với anh, anh tha lỗi cho em nhé ?_Cậu đâu hay rằng cậu đã làm con người có bề ngoài mạnh mẽ kia đang bị vỡ tan ra.

-..............vậy à ? Tốt quá rồi._Levi cố gắng giữ nước mắt lại, hệ thống thần kinh anh mách bảo rằng :"Phải bảo Eren ra ngoài trước khi anh không thể kiềm lòng được nữa." Nhưng làm sao anh có thể nói với Eren, lời nói, miệng anh như bị đông cứng, anh không thể nói, bất chợt, anh buông ra một câu vô cùng lạnh lùng với Eren.

- Đừng gặp tôi nữa. Ra ngoài đi._Levi chưa kịp nhận ra mình đã nói gì thì Eren đã nắm lấy anh.

- Anh sẽ ổn chứ ? Anh không thích cô ấy ạ ? Từ nãy đến giờ anh lạ lắm, có chuyện gì ạ ?

- Ra ngoài !!_Levi quát vào Eren, may mà Eren hiểu chuyện nên đã ra ngoài. Cậu bước ra ngoài, thở dài và đóng cửa lại.

- Chắc anh ấy cần nghĩ ngơi, qua một chuyện như thế có lẽ anh ấy không chịu nỗi cú sốc ấy._Eren đang nhớ lại chuyện tên biến thái, nhắc mới nhớ, tên đó đang ở sở cảnh sát để được tra hỏi, hắn khai là chỉ muốn quan hệ thôi chứ không muốn sát hại ai hay có ý đồ gì xấu cả.

Cùng lúc đó, tiếng chuông cửa vang lên.

- Tới ngay đây !_ Eren chạy ra mở cửa, người con gái nhỏ nhắn với chiếc váy mà hồng nhạt và làn da trắng như tuyết, cộng thêm cả kiểu tóc dài dài ngang vai, tôn lên vẽ đẹp dịu dàng của cô, cô là người Eren yêu.

- Chào buổi chiều, Eren_Mặt Eren bổng đỏ ửng lên, kèm theo vài cử chỉ ngại ngùng của cậu.

- Chào Lucky, hôm nay em tìm anh...có chuyện gì à._Cậu bị cuốn hút bởi vẻ đẹp của cô nên nói chuyện có hơi không rõ ràng.

- Em nghe nói, anh trai anh vừa xuất viện nên đến thăm._Cô gái cười tươi nói.

- À...ừm... Em ...à không cần đâu anh ấy vẫn khoẻ...ha..ha_Eren nói dối rất tệ, nên chỉ cần nghe những lời cậu nói ra là biết hết.

- Thật ạ ?_Cô gái nghi hoặc nhìn Eren.

- Ừm.._Cô gái nhón lên hôn nhẹ vào má Eren khiến Eren cứng đờ, cô bước vào nhà thì thấy Levi đang cầm tách trà đứng nhìn "đôi bạn trẻ" tình tứ.

- Vào nhà người khác mà không xin phép ? Theo tôi đến sở cảnh sát._Levi lườm Eren rồi quay sang nhìn cô gái.

- Chú là người làm ạ ? Lùn lùn dễ thương ghê._Levi đã cảm thấy bực, anh dùng ly trà nóng trên tay tạt vào váy của cô gái.

- Ra ngoài._Anh xả ra một câu y hệt lúc Eren vào phòng mình. Có lẽ anh biết cô gái này đến nên anh đã chuẩn bị trước tinh thần. Cô gái bắt đầu vờ khóc.

- Người làm của anh ghét em._Thật ra cô ấy từng gọi Levi là "senpai"* nhưng khi cô ấy tỏ tình với anh, do anh cố gắng học để nuôi Eren nên không quan tâm đến yêu đương, anh đã từ chối và cô không còn liên lạc với anh nữa, cô ấy tuy đẹp nhưng là một cô gái gian xảo và chỉ xem đàn ông như thứ đồ chơi rẻ tiền, vì thế anh mới tìm cách ngăn không cho Eren làm người yêu cô gái ấy.

- Levi nii - san, anh quá đáng rồi đấy, cô ấy là người yêu em, cô ấy rất hiền và chả làm gì nên tội gì với anh cả, sao anh lại ghét cô ấy đến thế ?

- Tôi ghét ai cũng đâu phải chuyện của em._Levi đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn Eren, lần này ánh mắt ấy lạnh như băng. Eren hơi lo nhưng cậu vẫn cãi lại anh.

- Nếu anh còn bắt nạt cô ấy lần nữa....dù anh là anh trai em...em cũng sẽ giận anh !_ Nói xong, Eren dắt tay cô gái đi ra cửa, cô gái quay lại nhìn Levi cùng với nụ cười nham hiểm và nói gì đó.

Levi cúi mặt, giờ chỉ còn anh với cái không gian trống rỗng và không sự sống này, Eren là sự sống duy nhất của anh, vì Eren mà anh cố chịu từng cơ đau do căn bệnh để tiếp tục sống cùng với Eren vậy mà Eren không hiểu được tình yêu của anh mà còn làm anh tổn thương, anh cứ ngỡ anh sẽ hạnh phúc bên Eren nhưng anh đã sai, Eren phải cưới vợ, phải có con, đời nào Eren lại bỏ cả đời mình cho tên già sắp chết như anh chứ !

- Thôi kệ đi, dù gì cũng mới xuất viện mà ~ với cả Eren đâu có biết mình bệnh chứ, mình không muốn em ấy lo tý nào cả, giận thì giận, chỉ cần em ấy hạnh phúc là được.

→☁︎↓♣︎←♪↑☂→☆↓♦︎←★↑♥︎→◎↓♨︎←☃→☀︎↓♤→◇↑♠︎←♡→♭←

End Chap 3

( * ) Senpai : Theo tiếng Nhật - ở đây ý nói là anh chị cấp trên, hiểu nôm na trong tình huống này là đàn anh, đàn chị lớn tuổi hơn mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#hard #yaoi