Chap 3: Hàng xóm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dính dong dính dong...
Tôi đang coi one piece thì tự dưng có ai đó nhấn chuông. Mẹ tôi từ bếp nói vọng ra
- Ngoài cửa có ai kìa, con ra xem hộ mẹ với, Tuyết *Mẹ tôi*
-Dạ!!!*tôi*
...
-Cho hỏi ai đấy ạ?!?!*tôi* tôi mở cửa hỏi xem ai ngoài đó, ai dè...
- The fuck, mày làm j ở đây hả Tuyết?!?!*Hắn*
- Hỏi ngu, đây là nhà tao thì đương nhiên là tao ở đây rồi! Còn mày, mày làm cái đéo j ở đây hả thằng chó!*tôi*
- Tao với mẹ tao đi chào hỏi hàng xóm thôi!*Hắn*
-Vậy hả... ơ mà khoan... mày bảo là chào hỏi hàng xóm á?!?!*tôi*
-Ừ, thì sao! .... Ơ cái đệch, mày là hàng xóm của tao à!{hắn tái mặt}*Hắn*
- Ai vậy con?!?!*Mẹ tôi *
Mama tôi từ nhà đi ra hỏi tôi xem ai ở ngoài cửa.
-Hàng xóm mới mẹ ạ!*tôi*
-Vậy hả! Vào nhà đi cháu!*Mẹ tôi*
- Vâng*Hắn*
Trong nhà ...
- Cháu tên j? Nhà ở đâu?*Mẹ tôi*
-Cháu tên là Nguyễn Minh Dương, nhà cháu ở đối diện nhà bác ạ!*Hắn*
-Vậy hả?!?!*Mẹ tôi*
- Vâng, à mà Tuyết là con bác ạ?!?!*Hắn*
-Cháu biết con Tuyết nhà bác à?!*Mẹ tôi*
- Vâng, hôm trước cháu mới chuyển sang lớp bạn ấy và đc cô cho ngồi cùng bạn í luôn!*Hắn*
-Vậy sao, thế thì nhờ cháu để ý con bé nhà bác nhé! Nó lười lắm mà bác chả biết học lực của nó ở trên lớp như thế nào nên ngờ cháu nhé!*Mẹ tôi*
- Vâng!*Hắn*
Tôi từ lẫy tời giờ chỉ toàn dí mặt vô cái tivi xem one piece nhưng ít ra, tôi cũng đã nghe hết đoạn hội thoại giữa mẹ tôi với hắn rồi!
Sáng hôm sau, tự dưng cái tảng băng đó sang nhà tôi gọi tôi dậy đi học cơ chớ!
- Ây con kia, mày dậy ko thì bảo! Đừng để tao phải phá cửa sông vào nha!*Hắn*
-Mày xuống trước đi Ly, tí nữa tao xuống liền!*tôi* tôi mơ mơ màng màng, cứ tưởng hắn là Ly nên bảo nó xuống nhà trước.
- Ly liếc j ở đây hả má! Là tao, Nguyễn Minh Dương, là thằng hàng xóm đối diện nhà mày đây!*Hắn*
- HHHảảả!!!*tôi*
Lúc xuống dưới nhà...
- Dậy rồi hả con! Mau ra ăn sáng để đi học đi chớ, người ta đang chờ con kìa!*Mẹ tôi*
- Mama cứ kệ nó đi!*tôi*
- Ơ, sao con lại nói vậy? Người ta đã mất công lên gọi con dậy đi học kia mà!*Mẹ tôi*
-Thì ai kêu nó lên gọi con đâu chớ! Thật phiền phức.*tôi*
Tôi ăn xong rồi ra ngoài cửa. Đập vào mắt tôi là cái xe ô tô màu đen hạng sang đang đứng trước cửa nhà tôi, đã thế còn có cả một ông anh đang đứng chờ tôi rồi mở cửa xe ô tô ra nói với tôi:
- Mời cô lên xe!*Ông anh áo đen*
-Này anh, anh đang làm j trước cửa nhà tôi vậy? Đã thế lại còn chắn lối đi nữa chứ!*tôi*
-Dạ thưa, đây là lệnh của thiếu chủ nhà tôi ạ!*Ông anh áo đen*
- Thiếu chủ nhà ang thì liên quan đếch j đến tôi?!?!*tôi*
- Là tao bảo đó, mày lên xe đi!*Hắn*
Đậu, nó từ trong chiếc xe nó đi ra rồi nói với tôi như thế! Mẹ, nói thật là tôi muốn cho nó ăn hành rồi đấy!
-Mày rảnh tiền nhỉ, tao quen đi xe căng hải rồi nên xin lỗi vì ko thể đi cùng đc.*tôi*
- Xe căng hải là xe j vậy mày?*Hắn*
Nói thật là hắn ngu cực kì luôn, mỗi từ căng hải mà éo biết là j thì tôi cũng ếu còn lời j đẻ mà nói nữa!
- Ngu vừa vừa thôi mày, xe căng hải là xe hai cẳng đó mày!*tôi*
-À*Hắn*
Trong giờ, hắn nhìn tôi chằm chằm đến mức bà Liên dạy môn anh gọi lên bảng làm bài mà éo biết. Nhưng may cho nó là học lực của nó cũng cao chứ ko thì xác định ăn đội sổ nha cưng.
___________oOo__________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net