Chương 1: Thằng biến thái

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  - Lùn, ra tao biểu cái mày. Nhanh nhanh cái.- Ông anh quý hoá của nó từ trước sân kêu réo.
Nó đang đọc connan, tập trung hết cỡ vào lúc phá án, zậy mà nghe ổng réo đứt lun cái mạch đọc. Nó bực bội giả ngu, ngồi đọc tiếp.
- Con heo lùn kia, ra đây tao nhờ cái này coi. Tao mà vào tao ném cuốn truyện của mày ra thùng rác bây giờ.
  - Rầu rầu biết rầu. Ồn như cái loa phát thanh ngoài huyện zị á!- nó gấp cuốn truyện, đập xuống bàn cái ầm, xách đít ra ngoài sân.
  - Đồ rùa bò, từ trỏng ra đây tao đi chừng năm bước, mày lết cả chục cái mới ra. Đúng thiệt anh mày tốt bấy nhiêu là mày tệ bấy nhiêu, thiệt hông hiểu sao mày lại là em tao nữa.
  - Mẹ kiu sắp có đoàn ca trù diễn ngoài nhà văn hóa, anh ra đó xin theo đi, đảm bảo là người nổi tiếng nhất đoàn.- nó nhăn mặt nhìn ổng, thấy gương mặt đẹp trai từ từ như cái đít của con khỉ đít đỏ, trong lòng có một sự hả hê hơi bị chà bá.
  -Mày...
  - Em đẹp em xinh em biết, anh không cần phải khen nữa, em ngại. Hề hề.
  - Trơ trẽn.
  - Cái này bà ngoại nói em lây từ anh.
  - Không nói với mày.

   - Zậy thui em vào nhà.- nó ngoe nguẩy mông định đi vào, ổng mới giật mình nhớ đến đại sự, liền kêu nó lại.
    - Tao nhờ mày cái này đã, làm xong hẳn đi, anh mày thương.  
    - Dạ, anh nói lẹ em làm, đại sự của anh em nghe nó to chà bá lửa, làm lẹ lẹ để anh còn thương em chớ. - mỉa toàn tập.
    "Ráng nhịn, ráng nhịn, vì đại sự trăm năm, ta không nổi nóng, không nổi nóng"
   - Mày biết mà, anh mày đang quyết tâm cua chị Yến xinh xinh kia ấy, hôm nay là sinh nhật chỉ, mà hồi sáng nay anh mới lên face thấy, em giúp anh đi mua quà sinh nhật dùm, anh thương, anh chỉ mày mấy thằng ẹp troai ngang ngửa anh mày cho mày quen, nhá?- mặt nũng như c*t, ầu shit.
  - Ôi chao có cái sinh nhật cũng nhờ face mới biết thì iu cái nỗi gì, anh làm em mất nòng tin vào tình iu wá!
   - Vãi mày. Văn với chả chương. Tóm lại là có giúp không thì bảo?
   - Vâng, tóm cái cục shit lại là có ạ!- em nó ngoan ngoãn gật đầu mà cái mặt cứ vênh vênh, quả là anh nào em nấy, haizz.
Và vâng, đó là cuộc nói chuyện giữa 2 anh em đáng sờ yêu nhà nó. Đây cũng xin trân trọng giới thiệu cho mọi người cùng biết, thằng anh ẹp giai chó nhai của nó, full name: Hoàng Thế Lâm Khanh, hotface nhá, dân sài gòn, hè 2 anh em về quê ngoại chơi cho thoải mái. Ổng cực kì mê bóng đá, lúc nào đi đâu cũng kè kè trái bóng, ban đêm cũng đem bóng lên giường ôm ngủ (chắc ảnh úm cho nó nở). Kế bên nhà có 1 khoảng đất trống, lúc ổng năm tuổi ông ngoại bảo trồng 1 vườn cây ăn quả cho có bóng mát, ổng một hai không chịu đòi để lại làm sân đá banh. Ông ngoại cư nhiên không đồng ý, tối đó ổng liền ôm trái banh ra khoảng sân đó kêu khóc thảm thiết, bà con chòm xóm kéo lại đông đúc xem chuyện gì, vô cùng náo nhiệt, thế là ông ngoại ra dỗ, rồi dọa đánh vẫn không nín, đến cuối cùng bảo chỉ trồng hai ba cây thôi, ổng mới ngưng bản tình ca khốn nạn vl của ổng. Đến giờ mỗi khi nhắc lại, mặt ổng vểnh cao lên trời tự đắc:" lúc đó mình còn nhỏ mà đã giữ được đất đai, sau này chắc chắn sẽ trở thành tỉ phú bất động sản, không thì cũng là triệu phú, haha". Mỗi lần như thế, nó đều giương ra cái mặt:"hôm qua ông uống bao nhiêu lọ thuốc ngủ mà bị nặng thế?"
  Thằng anh đã qua phần sơ íu lí lịch, giờ đến con em iu vấu. Full name: Hoàng Thế Hải Châu, nhan sắc cũng có một miếng, có điều nó là bốn mắt, truyện là nguồn sống, luôn phấn đấu vì truyện yêu dấu. Nó chuẩn bị vào lớp 11( à wên còn thằng anh nó năm hai trường sân khấu điện ảnh), chuyện tình yêu cũng đã 2 mối tình, 1 lần là ngu ngốc để người ta đá, 1 lần là ngu ngốc tự mình đá 1 chàng trai hoàn hảo đến từng milimet. Nhưng bó một đống lại thì nó vẫn là người chịu nhìu tổn thương. Sau đó, nó tự hứa với lòng sẽ không yêu thêm ai nữa, chỉ chú tâm đến việc học hành và kho tàng những cuốn truyện yêu dấu mà thôi. 
  À tiếp tục câu chuyện được chưa nhờ?
  Nếu đã có 1 thằng anh khốn nạn vl, thì con em nó cũng khốn nạn vc. Gì mà quà sinh nhật chị Yến xinh xinh, đến sinh nhật nó năm nào ổng cũng phán đôi dép lào vào mặt nó, rồi cười ha hả:" Tiếc quá! Tao định mua cho mày đôi Adidas kia kìa, mà hết hàng rầu, mày mang đỡ đôi này vậy!". Sất, quá sất đi mà. Đã vậy, anh xem em giúp anh nè.
   Nó lấy xe đạp điện chạy ra chợ. Xe nó màu xanh facebook , chói lóa ơi là chói lóa. Hôm nó rinh xe về, ông Khanh mỉa" sao mày không mua chiếc có bảy sắc cầu vồng á?", nó nhăn mặt dắt xe vô nhà, phản bác lại" anh như cái quần ấy. Anh xem tủ đồ của anh không màu đỏ cũng màu vàng, ¾ tủ là màu dạ quang, coi ai chơi nổi hơn ai hả?"ổng quăng nguyên trái banh vào đầu nó, u một cục to tướng, phải ba ngày mới khỏi. Đó là màn chào mừng chiếc xe của nó về nhà, còn bây giờ thì mua quà tiếp nà. Nó chạy ra chợ, dựng xe rồi rẽ trái, rẽ phải một hồi, cuối cùng ghé vào một shop nhỏ bán nội y phụ nữ, môi nở nụ cười nham hiểm.
  Mở cửa bước vào, nó chăm chăm nhìn mấy cái bara không dây màu đen màu đỏ, trong đầu tưởng tượng ra viễn cảnh bà chị Yến gì ấy lúc nhận được quà, gương mặt sẽ thất kinh bác đảo cỡ nào, rồi lúc bả đập mấy cái áo vào mặt ông Khanh, haha... Đừng nghĩ đến nữa, sặc ruột nó.kakaka.
  Lúc nó cầm cái bara màu đen lên nhìn nhìn, thì từ bên quầy thanh toán có người đi đến, chắc là tư vấn ấy mà.
   - Nè nhóc, nếu nhóc định mua về mặc thì đừng mua cái này, ngực nhóc...chà chà...hình như là không có.- vâng, em ấy chính là nam chính của chúng ta ý ạ - Văn Ngọc Khánh Quang.
  Hoạt động 1: da đổi màu, từ trắng sang đỏ tươi, rồi sang thẫm.
  Hoạt động 2: ngẩng đầu, trừng mắt.
  Hoạt động 3 : ưỡn ngực
Nhưng mà cái con mẹ nó, quả thật là đồi cát xói mòn, méo có cái gì nhô ra cả. Aa, ngực của con đâu hả mẹ?
  (Ở trên bụng í con.)
Là một thằng con trai vừa phát ngôn sao? Một thằng đực rựa méo có ngực á? Ôi fuck.
   - Này, để anh giúp nhóc làm bài đánh giá nhá. V1 của nhóc căn bản là không có, anh không nói đến. V2 là quá ác chiến, nếu đem đo chắc cũng phải 75 là ít. Còn v3, anh thấy... - Khánh Quang vô cùng tốt bụng chân thực nhận xét.
Hải Châu tai lắng nghe, mắt nhìn khuôn miệng kia phát âm từng chữ xem mình có phải là nghe nhầm không, tại sao lại đoán đúng eo nó là 75 cơ chứ? Khốn kiếp, rốt cuộc thằng biến thái này ở đâu ra vậy hả?
  - CÂM MỒM, THẰNG BIẾN THÁI!!!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net