Chương 10: Vậy cậu phụ trách đi!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Các bạn nhớ bình chọn cho truyện để mình có thêm động lực nhe <3

(Zingtruyen, truyenhhh, truyenfic, lovetruyen, wattruyen... đều là các trang ăn cắp)

Jeon Jungkook vươn một tay đỡ lấy Kim Taehyung, bàn tay chạm vào làn da trơn nhẵn của Kim Taehyung, trái tim Jeon Jungkook đập vài nhịp.

Loại chuyện này cậu nằm mơ cũng không dám nghĩ, thế mà cứ như vậy đột nhiên xảy ra! Kim Taehyung trước mắt toàn thân trắng bệch phát sáng, thân thể nóng bỏng vẫn dán sát vào mình, hơi nóng trong miệng phun ra thở lên mặt mình, chỉ nghe thấy giọng nói trong trẻo lạnh lùng bình thường của Kim Taehyung giờ phút này trở nên khàn khàn gợi cảm:

"Jeon Jungkook... Tôi trở nên kỳ lạ... Cậu sờ tôi được không?"

Lạch cạch một tiếng, áo tắm rơi xuống sàn nhà, Jeon Jungkook kinh hoảng thất thố vội vàng hơi khom lưng nhặt lên, hoảng hốt khoác áo choàng tắm lên người Kim Taehyung nói:

"Taehyungie, cậu vẫn nên mặc quần áo đi, cậu ở chỗ này bình tĩnh một chút, tôi đi xuống lầu mua thuốc ức chế cho cậu, cậu đợi một chút là được!"

"Đừng! Tôi không muốn mặc quần áo, tôi muốn cậu chạm vào tôi, tôi muốn có con với cậu."

Kim Taehyung nói xong, chẳng những kéo áo tắm khoác lên người mình, còn vươn tay kéo cúc áo sơ mi của Jeon Jungkook ra rồi cắn một phát lên ngực của cậu sau đó kéo mặt cậu lại gần rồi hôn lên môi cậu.

"Không được! Chúng ta không thể làm thế! "

Jeon Jungkook đột nhiên gầm to khiến Kim Taehyung hoảng sợ, còn tưởng rằng Jeon Jungkook nghe được lời cậu ấy vừa nói không thể chấp nhận, Kim Taehyung đang nghĩ giải thích như thế nào, lại nhìn thấy Jeon Jungkook đã rời khỏi người mình, hơn nữa còn nhặt áo choàng tắm đắp lên người mình, sau đó Jeon Jungkook vừa sửa sang lại quần áo của cậu vừa nói:

"Taehyungie, cậu ở đây chờ, tớ đi mua thuốc ức chế, rất nhanh sẽ trở về!"

Nói xong, Jeon Jungkook liền nhanh như chớp chạy ra khỏi cửa.

"... Kim Taehyung bị áo tắm đắp rất kín, nhìn cái thứ đang dựng thẳng đứng to lớn dưới háng mình, không nói gì nhìn trời."

Jeon Jungkook sau khi xuống lầu, đối với việc mình có thể làm ra hành động này thập phần cảm động, có thể nói là ngồi trong lòng không loạn chân quân tử! Cũng may còn tốt, bằng không sẽ hối hận không kịp.

Nhưng dù sao hôn cũng hôn, sờ cũng sờ, Jeon Jungkook thế nào cũng phải chịu trách nhiệm với Kim Taehyung đúng không? Đương nhiên, cho dù không hôn không sờ, Jeon Jungkook cũng muốn chịu trách nhiệm với Kim Taehyung, chỉ cần Kim Taehyung đồng ý.

Vì thế Jeon Jungkook dự định ở lại sẽ trở về liền xin lỗi Kim Taehyung, sau đó nói mình sẽ có trách nhiệm với cậu ấy.

Từ hiệu thuốc dưới lầu thuận lợi mua được thuốc ức chế, Jeon Jungkook liền chạy như bay trở lại 2301, nhưng sau khi mở cửa phòng ngủ của Kim Taehyung. Lại nhìn thấy Kim Taehyung đã ngồi trên giường, vẻ mặt thập phần lãnh đạm nói với Jeon Jungkook:

"Thuốc ức chế để xuống là được rồi, cậu có thể đi. "

... Jeon Jungkook trong nháy mắt liền mất mát, vốn lời định nói cũng đến bên miệng nói không nên lời, anh chỉ có thể dựa theo lời Kim Taehyung nói, đem thuốc ức chế để xuống, sau đó đóng cửa lại rồi đi ra ngoài.

Jeon Jungkook trong lòng nghĩ, phỏng chừng hiện tại Kim Taehyung tỉnh táo lại, cảm thấy hành vi vừa rồi của cậu quá đáng, cho nên mới đuổi cậu đi như vậy.

"Nên làm cái gì bây giờ đây" - Jeon Jungkook lẩm bẩm.

Cuối cùng cậu vẫn không rời khỏi nhà Kim Taehyung, ở trước cửa phòng ngủ của Kim Taehyung, nghĩ chờ Kim Taehyung xử dụng xong thuốc ức chế đi ra lại nói.

Đại khái đợi hơn nửa giờ, nghe thấy bên trong có tiếng mở cửa phòng tắm, phỏng chừng lại đi vào tắm rửa, sau đó là tiếng đóng cửa phòng tắm, sau đó nghe thấy tiếng đi dép lê đi bộ, cuối cùng cũng nghe thấy tiếng mở cửa phòng ngủ.

Kim Taehyung sau khi mở cửa thấy Jeon Jungkook vẫn còn ở đó, rõ ràng sửng sốt một chút.

Hai người nhìn nhau vài giây sau đó, đột nhiên đồng thời mở miệng nói.

"Taehyungie, tớ sẽ chịu trách nhiệm".

"Vừa rồi là ngoài ý muốn, quên đi."

Nói xong, hai người đều lộ ra vẻ mặt có chút giật mình, đồng thời lại lâm vào một vòng trầm mặc mới.

Nhưng rất nhanh, sự trầm mặc này lại bị hai người một lần nữa đồng thời mở miệng phá vỡ.

Jeon Jungkook lớn tiếng nói: "Ok, tớ sẽ quên, tôn trọng quyết định của cậu!" "

Mà Kim Taehyung thì nhỏ giọng: "Vậy cậu phụ trách đi. "

Editor: Các bạn nhớ bình chọn cho truyện để mình có thêm động lực nhe <3

(Zingtruyen, truyenhhh, truyenfic, lovetruyen, wattruyen... đều là các trang ăn cắp)



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net