CHAP 49

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mix tỉnh dậy trong một căn phòng rộng lớn, cậu không biết đây là đâu, hình như nó là một khách sạn nhưng có vẻ khá bình dân.
Cậu nhìn ra phía cửa sổ, phía dưới rất ít người qua lại, đây là đâu cơ chứ, xung quanh chỉ toàn là cây cối.
Mix chỉ nhớ cậu đi ăn cùng với Torna, lúc ăn xong hình như cậu bị choáng đầu và rồi không nhớ gì nữa, vậy còn Torna thì sao? Chị ấy có sao không chứ? Chị ấy đã đi cùng cậu mà.
Cậu hớt hãi chạy ra phía ngoài, Mix dừng lại hỏi lễ tân thực được biết có người đưa cậu vào đây nhưng khi đi về người đó đã thanh toán xong tiền phòng tất cả, Mix có hỏi người đó là năm hay nữ nhưng cô tiếp tân từ chối tiết lộ, Mix thấy có gì sai sai rồi, tại sao lại đưa cậu vào nơi hẻo lánh xa thành phố như vầy rồi đi mất.
Bắt xe về lại nhà, trên đường đi cậu không ngừng suy nghĩ về chuyện vừa rồi, cậu đã biến mất từ tối hôm qua cho đến bây giờ, Earth chắc là sẽ rất lo lắng cho cậu.
Ở đây cách thành phố cũng khá xa, hơn nửa tiếng đồng hồ xe mới tới nhà, Mix mở cửa bước vào trong nhìn thấy gương mặt đầm đìa nước mắt của Torna, cô đang ngồi trên ghế lớn phòng khách.
Thấy cậu bước vào, Torna 'hoảng hốt' chạy ra.
- Em có sao không? Em đi đâu cả tối vậy Mix?
- Em không sao hết, chị có sao không?
- Chị không sao, lúc đó em bị bất tỉnh rồi có người bịt miệng chị lại, lúc chị tỉnh dậy là ở trước cửa nhà mình rồi. Còn em suốt đêm qua em đã ở đâu vậy?
- Em không biết, em vừa tỉnh dậy thì thấy mình ở trong một khách sạn xa nhà mình lắm, lúc đi về thì nhân viên khách sạn bảo đã có người thanh toán tiền phòng hết rồi chị ạ, thật khó hiểu.

Nghe đến đây, cô bắt đầu lảng sang việc khác.
- Không sao cả thì tốt rồi nhưng mà...
- Nhưng sao ạ?
- Anh Earth bảo muốn gặp em, anh ấy đang ở trên phòng.
Cô giả vờ làm nét mặt căng thẳng.
- Sao chị căng thẳng vậy?
- Chị không biết nữa nhưng chị thấy Earth tức giận lắm, hình như có người gửi thứ gì đó cho anh ấy, chị thấy khi anh ấy xem tin nhắn thì thái độ thay đổi hẳn. Anh ấy dặn chị khi nào em về thì nói em lên phòng gặp ảnh.
- Có chuyện gì mà nghiêm trọng vậy chứ?
- Chị cũng không biết, em mau lên trên đi, chắc chuyện quan trọng lắm.
- Vậy em lên xem thử.
Torna gật đầu một cái, cậu cũng tiến lên phòng.
Lúc cánh cửa phòng vừa đóng lại cũng là lúc người đàn bà phía dưới phòng khách nở nụ cười độc ác, sự hận thù hiện lên trên gương mặt cô.
Cô tự nói với chính mình "Tôi không có được anh, thì không ai có thể có được anh đâu"...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net