Mở Đầu - Bạch Tuyết Trong Phòng Giam Bí Mật (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

                                                                                        4

                                                                        Xứ Gió - Nhím Hans

Đi suốt hai tuần, cuối cùng Hoàng tử Ếch cũng đến được xứ Gió.

Vương quốc này hết sức lạ lùng, không nhà nào có cửa sổ mà chỉ có cửa chính. Chặng đường của Hoàng tử Ếch luôn bị gió lớn cản bước, di chuyển tốn sức vô cùng.

Đang đi, chàng trông thấy một ông lão bèn níu lại hỏi thăm, "Sao không nhà nào có cửa sổ?"

"Vì gió ở đây mạnh quá."

"Vậy sao còn có cửa chính?"

"Vì phải có cửa chính mới vào được nhà."

Nhớ đến mục đích chuyến đi, Hoàng tử Ếch liền hỏi ông lão, "Ai là người dũng cảm nhất xứ Gió?"

Ông lão đáp ngay, "Hans! Nhím Hans là kẻ dũng cảm nhất xứ Gió!"

Sau đó, chàng còn hỏi thăm thêm rất nhiều người, ai cũng nói Nhím Hans là dũng cảm nhất. Hoàng tử thầm nhủ, "Ta phải tìm bằng được Nhím Hans."

Chàng đi dọc theo bờ sông, đi mãi, thấy một người đánh cả, bèn hỏi, "Này người tốt bụng ơi, anh có biết Hans ở đâu không?"

Người đánh cá đáp, "Tôi rất muốn nói cho anh biết, nhưng tôi không thể nói được. Tôi chẳng biết nên nói gì nữa!"

Hoàng tử Ếch thấy người này thật kì quặc, chàng không để tâm đến nữa, lại tiếp tục đi.

Đi một hồi lâu sau, chàng bắt gặp một con nhím bên bờ sông.

Con nhím tròn vo đang chăm chú vẽ. Dưới sông chỉ có một con cả mà nó vẽ thành bao nhiều cá, còn vẽ thêm rất nhiều bể, nhốt chúng vào.

Hoàng tử Ếch lấy làm lạ, liền hỏi, "Chỉ có một con cả, sao cậu vẽ ra nhiều thế này?"

"Vì tôi muốn thật nhiều thật nhiều cá bơi lội tung tăng dưới nước, cảnh đó đẹp lắm!" Nhím bỏ giấy bút xuống, thật thà đáp.

"Xin hỏi, cậu có biết Hans ở đâu không?"

"Anh hỏi Hans làm gì?"

Hoàng tử Ếch kiên nhẫn thuật lại đầu đuôi câu chuyện. Con nhím chăm chú lắng nghe rồi nói, "Râu Xanh thật đáng ghê tởm, để tôi đi cùng hoàng tử!"

"Nhưng ta muốn tìm Hans, kẻ dũng cảm nhất xứ Gió cơ!"

"Tôi chính là Hans đây! Hans Xạ thủ!" Con nhím kiêu hãnh đáp.

Nhìn con nhím bé xíu, hoàng tử tỏ vẻ thất vọng.

Chàng nói, "Thì ra cậu chính là Hans. Tuy cậu rất dũng cảm, nhưng bé bỏng thế này, làm sao chiến đấu được với Râu Xanh?"

Nhím Hans hiểu ý hoàng tử, bèn rút cung tên ra, trỏ quả táo ở bờ bên kia, "Tôi có thể bắn rơi quả táo đó!"

Nghe Nhím nói thế, hoàng tử nửa tin nửa ngờ.

Hans rút ba mũi tên bên mình, căng lên dây cung và bắn "vút" một tiếng.

Quả nhiên, ba quả táo trên cây rơi xuống. Tận mắt chứng kiến tài bắn cung của Hans, Hoàng tử Ếch mừng ra mặt, trầm trồ, "Đúng là một tay thiện xạ! Hans này, ta cần cậu!"

Thế là Nhím Hans trở thành người bạn đồng hành đầu tiên của Hoàng tử Ếch. Dọc đường, thấy Nhím Hans có vẻ rầu rĩ không vui, hoàng tử hỏi han thì Nhím đáp rằng mình đã đánh mất bảng vẽ. Hoàng tử Ếch bèn hứa, chỉ cần cứu được Công chúa Bạch Tuyết, chàng sẽ ban cho Hans một trăm bảng vẽ mới tinh, bấy giờ Hans mới tươi cười. Họ nghỉ lại xứ Gió một đêm, sáng sớm hôm sau thì lên đường. Dọc đường, Hoàng tử Ếch cứ ngáp ngắn ngáp dài, rõ ràng đêm qua ngủ không ngon giấc. Ai bảo Hans là nhím chứ? Ổ nhím hôi rình, làm sao bì nổi hoàng cung xứ Obsidian?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net