Chương 6: Cô và tình yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi chiều ngày mùa thu sáng sủa, bốn thiếu nữ ngồi trên ghế, một bên gió mát thổi mát mẻ, một bên quan sát một trận cực kỳ nóng bỏng của hai mèo.

Sau khi mắt thấy một trận bất luân như thế, tâm trí của thiếu nữ nhận lấy rung động thật lớn.

Giờ này khắc này, Khương Linh nhìn hai mèo nơi xa liếm lông cho nhau, một đôi mắt hạnh ngập nước mở vừa tròn vừa lớn: "Thật đúng là thêm kiến thức, em chưa hề không nghĩ tới ở giữa hai mèo không xem trọng như thế."

Khổng Minh Tước cười cười, có chút xấu hổ mà nói: "Bởi vì là mèo, lại không có quan niệm đạo đức nhân luân, sẽ phát sinh cái sự việc dạng gì cũng không kỳ quái."

Khương Linh như suy tư gì gật đầu: "Cái này nhưng thật ra... Chỉ là nghĩ đến, loại chuyện này nếu xảy ra giữa người, có phải hay không sẽ làm người có loại cảm giác ghê tởm?"

Nhạc Hi nghe được câu này, theo bản năng mà chuyển mắt nhìn về phía Khương Linh. Lại phát hiện giờ này khắc này, Khương Linh dùng cặp mắt hạnh lớn mà sáng tỏ của nàng nhìn thẳng Khổng Minh Tước, trong mắt tràn ánh sáng như hồ ly xảo nguyệt.

Nhìn vẻ mặt nàng như vậy, Nhạc Hi hơi hơi có chút hiểu rõ, cũng đi theo nàng cùng nhau chờ mong mà nhìn về phía Khổng Minh Tước.

Khổng Minh Tước giơ tay, theo bản năng mà giơ tay gãi gãi mặt, có chút ngượng ngùng mà nói: "Chị lại cảm thấy không biết, dù sao chuyện này không liên quan đến chị. Người trong cuộc nghĩ như thế nào, kỳ thật cũng không đáng nói đi."

Khổng Minh Tước nói xong, như là tìm kiếm đồng minh nhìn về phía Triệu Tư Tư, giơ giơ cằm lên nói: "Cậu cảm thấy thế nào?"

Triệu Tư Tư xua xua tay, thở dài một hơi không sao cả nói: "Này lại không phải là sự việc khó lường gì. Chẳng lẽ các cậu không biết trước kia vương triều cổ đại nào đó, đều là họ hàng gần kết hôn, phong tục cổ..."

Nhìn thấy bạn bè Khổng Minh Tước là cái phản ứng này, Khương Linh thở dài nhẹ nhõm một hơi. Nàng nghiêng mắt, mắt nhìn Nhạc Hi như nước sâu bình tĩnh, nhẹ giọng hỏi: "Nhạc Hi chị cảm thấy sao?"

"Chị cảm thấy..." Nhạc Hi nắm di động, nhìn nhóc đáng thương mèo xám nơi xa đang liếm láp mèo đen, hơi hơi nheo mắt lại.

Bên trong mập mờ quang ảnh chiết xạ, đem trước mắt hết thảy cảnh sắc đều điểm tô cho đẹp. Sau khi hai con mèo kia cởi đi dục vọng, cho nhau liếm láp, thoạt nhìn vô cùng dịu dàng thắm thiết, lãng mạn động lòng người.

Nhạc Hi nhìn hai con mèo kia dựa sát lẫn nhau, trong đầu luôn luôn nhịn không được hồi tưởng lại hình ảnh mèo xám nhỏ bành trướng gập cong thân thể lại, như độc thấm vào xương, bỏ đi không được.

Nhạc Hi trong lòng dâng lên một cảm giác chán ghét, cô cố nén hạ trong lòng khó chịu, khóe miệng xả ra một vệt cười, cuối cùng làm ra kết luận: "Ừm... Là có điểm buồn nôn."

Sau khi Khổng Minh Tước nghe thấy câu trả lời này, vội vàng nhìn về phía Nhạc Hi, có chút kinh ngạc mà nói: "Thật đúng là hiếm lạ, cậu thế nhưng sẽ để ý loại chuyện này sao?"

Rốt cuộc Nhạc Hi bình thường thoạt nhìn là cái người thực khoan dung, bất kể xu hướng tính dục đam mê gì đều có thể bình thản tiếp nhận, giống như các cô là người "Rộng lượng tha thứ ".

Ngay cả Triệu Tư Tư cũng nhịn không được mắt nhìn Nhạc Hi, cảm khái như nhau nói: "Trên thế giới này thế nhưng còn có Bồ Tát của chúng ta không thể tiếp thu sự việc sao? Mình có điểm tò mò, cậu là bởi vì cái gì không cách nào tiếp thu đâu? Rốt cuộc cùng cậu không quan hệ, cậu từ trước đến nay sẽ không để ý đi."

Nhạc Hi quét cô liếc mắt một cái, nhẹ giọng trả lời: "Bởi vì loại chuyện này, ngẫm lại liền sẽ nổi lên cảm giác tội ác. Nếu đương sự hai người có quan hệ huyết thống, như vậy giữa thời điểm các cô ấy ở chung, là một cái hình thức nào, vì sao sẽ biến chất thành như vậy đâu?"

"Nếu không có huyết thống quan hệ, như vậy từ tình cảm ràng buộc đi lên mà nói, cũng là một loại hành vi không đạo đức đi."

Nhạc Hi nắm chặt di động, ánh mắt dừng ở phía trước, giống như đang nhìn hai con mèo kia, lại giống như đều không có xem cái gì vậy.

Khóe miệng cô hơi hơi giơ lên, cười như không cười mà nói: "Từ hai phương diện này mà nói, nghĩ như thế nào đều có chút không được tự nhiên."

Nhạc Hi nói xong, quay đầu mắt nhìn Khổng Minh Tước như suy tư gì, cười tủm tỉm nói: "Đương nhiên, mình nói những thứ này điều kiện tiên quyết là so với hai con mèo ngày đêm ở chung như thế dẫn đến biến dị tình cảm, giống như là vua Oedipus hay là không có trải qua ở chung lâu dài từ đó sinh ra quan hệ, cũng không phải là không thể lý giải."

Triệu Tư Tư gật gật đầu, tán đồng mà phụ họa: "Cái này nhưng thật ra..."

Bốn người hơi triển khai thảo luận đề tài này một hồi, mắt thấy liền đến thời gian đi học, mọi người đứng dậy rời đi sân hóng gió, hướng khu dạy học đi đến.

Sau khi đưa Khương Linh về phòng học lớp mười một, Triệu Tư Tư một phen ôm bả vai Khổng Minh Tước, cơ hồ là nửa treo trên người cô cười hì hì nói: "Nói một chút đi, vì cái gì có một em gái tốt như vậy lại cất giấu không cho chúng mình biết?"

"Có phải hay không cảm thấy chúng mình ưu tú như vậy, sẽ cướp đi em gái của cậu nha!"

Khổng Minh Tước tát một cái ở trên mặt Triệu Tư Tư, đem đầu cô từ trên đầu vai mình đẩy ra, hướng cô trợn trắng mắt: "Cậu bớt đi, mình cũng không phải chuyện gì đều cần phải cùng cậu nói."

"Giữa bạn bè liền không thể có một chút bí mật nhỏ cho mình sao?"

Triệu Tư Tư ý vị thâm trường mà "Nha" một tiếng: "Cho nên em gái Tiểu Linh chính là bí mật nhỏ của cậu đúng không?"

Khổng Minh Tước liếc mắt Nhạc Hi bên cạnh, mơ hồ không rõ mà nói: "Cũng không tính như, chính là cảm thấy có một số việc không cần thiết nói mà thôi."

Các cô ba người biết nhau như vậy hơn hai năm, thật ra cũng không rõ lắm tình huống gia đình của đối phương. Có đôi khi cùng bạn bè cùng nhau chơi, cũng không nhất định phải từ chuyện lớn đến chuyện bé biết toàn bộ.

Triệu Tư Tư chọc chọc bả vai cô, không lưu tình chút nào mà vạch trần cô nói dối: "Chính là em gái Tiểu Linh lại biết mình và Nhạc Hi nha ~ cậu ngày thường, có phải hay không không ít trước mặt em gái nhỏ nói xấu chúng mình nha!"

Khổng Minh Tước liếc cô một cái, trong mắt tràn ngập "Cậu đang nói lời nói nhàm chán ngu ngốc gì đó".

Triệu Tư Tư duỗi tay ôm lấy bả vai cô, ngón tay chạm ngực cô một cái, cợt nhả mà nói: "Hì hì, Đại Minh Vương ơi, em gái này thoạt nhìn đối với cậu thực đặc thù nha. Cậu chuyện gì đều sẽ nói cho em ấy, thoạt nhìn thực thân cận mà ~ nói thực ra, cậu đối với em gái Omega này có phải hay không có suy nghĩ gì hả?"

"Cất giấu lâu như vậy, em gái đã chuyển tới nơi này đều không nói cho chúng mình biết, cậu thật là có thể thận trọng giữ bí mật nha ~"

Khổng Minh Tước bắt lấy tay Triệu Tư Tư, đem tay cô từ trên vai mình bắt lấy ra, trừng mắt nhìn cô liếc mắt một cái nói: "Cậu thật phiền, cậu liền bát quái. Cậu không thể liền học Nhạc Hi, cái gì cũng không hỏi nhiều sao!"

Nhạc Hi đi ở đằng trước nghe đến đó chuyển mắt, nhìn về phía Khổng Minh Tước, có chút tò mò hỏi: "Khương Linh là Omega sao?"

Khổng Minh Tước gật gật đầu, trả lời nói: "Ừm, năm trước phân hoá."

Triệu Tư Tư cười tủm tỉm mà bổ sung một câu: "Hơn nữa là Omega có mùi *hoa dạ hợp hương!"

*Hoa dạ hợp hương hay hàm tiếu, lan tiêu (Michelia figo)

Khổng Minh Tước khiếp sợ mà nhìn về phía cô: "Em ấy hôm nay hẳn là có dán miếng dán ức chế, mình đều không ngửi được ở trên người em ấy có mùi vị tin tức tố, cậu làm sao mà biết được."

Triệu Tư Tư vươn một ngón tay quơ quơ, đắc ý dào dạt mà nói: "Bởi vì mình là Alpha nha ~ vẫn là Alpha tin tức tố cấp bậc đặc biệt cao, liền tính dán ức chế mình còn là có thể mơ hồ ngửi được mùi vị tin tức tố Omega!"

Khổng Minh Tước ghét bỏ mà nhìn cô một cái, hơi mang châm biếm mà nói: "Các cậu Alpha thật đúng là mũi chó! Cho nên nói nha, mình vì cái gì giới thiệu một cái Omega cho cậu nhận thức đâu."

Triệu Tư Tư bị mắng không hề tự giác, ngược lại duỗi tay chỉ hướng Nhạc Hi một bên, đem cô cũng kéo xuống nước: "A, Nhạc Hi cũng là Alpha, cậu đem cậu ấy cũng mắng đi!"

Khổng Minh Tước nhìn Nhạc Hi liếc mắt một cái, nhấp cánh môi nói: "Nhạc Hi cùng cậu lại không giống nhau, cậu ấy là người đứng đắn, nào có như cậu thất lễ như vậy, lần đầu tiên gặp mặt liền nói mùi vị tin tức tố của người khác là cái gì."

Nhạc Hi nghe ra bất mãn trong lời nói Khổng Minh Tước, bất mãn như vậy là đối với em gái hoặc là giữ gìn quan hệ thân mật.

Nhạc Hi gợi lên khóe môi, hơi hơi mỉm cười nói: "Mình đây còn phải cảm tạ cậu không mắng mình là chó phải không?"

Nhạc Hi chuyện vừa chuyển, trong mắt hàm chứa ý cười sâu thẳm nhìn về phía Khổng Minh Tước nói: "Nói đi, mùi hoa dạ hợp hương, cùng dưa vàng thực tương tự đúng không."

Triệu Tư Tư híp híp mắt, phụ họa nói: "Đúng vậy, mình chính là nhớ rõ, Đại Minh Vương nào đó thích ăn dưa vàng nhất."

Nhạc Hi gật gật đầu, đưa ra kết luận: "Cho nên cậu ấy cũng nhất định sẽ thích hoa dạ hợp hương đúng hay không?"

Triệu Tư Tư gật đầu thật mạnh: "Đúng!"

Hai người kẻ xướng người hoạ, đem Khổng Minh Tước chèn ép một hồi. Khổng Minh Tước thoáng đỏ mặt, cố giả bộ trấn định phản bác: "Đối với cái gì đúng, Triệu Tư Tư cậu có rảnh ép buộc mình, nếu không muốn nghĩ một lát hoàn thành lớp đại số, làm sao cùng cậu trả lời giáo viên đi!"

"Đều muốn đi học, còn lề mà lề mề, đi nhanh một chút!"

Khổng Minh Tước nói, tức giận mà phá bả vai Triệu Tư Tư, cộp cộp cộp mà đi vào thang máy.

Nhìn đến dáng vẻ xấu hổ buồn bực rời đi này của cô, Triệu Tư Tư quay đầu nhìn Nhạc Hi nói: "Cậu ấy có phải hay không... Thẹn quá hóa giận?"

Nhạc Hi cười một chút, hỏi lại: "Cậu cảm thấy thế nào?"

Triệu Tư Tư nhấp môi, một hồi lâu mười phần chắc chắn mà nói: "Tuyệt đối là thẹn quá hóa giận."

Nhạc Hi cười khẽ một chút, bước nhanh vào khu dạy học: "Đi nhanh một chút, bằng không thật sự bị muộn rồi."

Hai người bước chân nhanh hơn, cuối cùng là đang đi chuông reo trước khi tiến vào phòng học.

Buổi chiều tiết đầu là toán học, giáo viên thực tập mới tới Thượng Tư Văn giảng bài thi thế các cô giáo có thời gian nghỉ khi kết hôn mới đây.

Vị giáo viên này là Alpha lớn lên mười phần nữ tính xinh đẹp, tóc đen như thác nước, mặt như nước mùa xuân, âm thanh cũng giống như dòng suối chảy nhỏ giọt, ưu nhã êm tai.

Cô mặc sơ mi trắng, phối hợp tầng váy lụa màu đen, giờ phút này đứng ở trước bục giảng giảng đề cho những học sinh, giơ tay nhấc chân đều lộ ra thành thục nữ tính ưu nhã.

Thật là một Alpha rất xinh đẹp, Nhạc Hi nghĩ.

Cô một tay chống cằm, một tay cầm bút gõ gõ tiếp nhận bài thi điểm tuyệt đối của mình, quay đầu nhìn về phía Triệu Tư Tư một bên.

Chỉ thấy thường ngày trong tiết toán nữ sinh nằm bò trên bàn chán đến chết ngủ gà ngủ gật, thẳng thắn eo lưng, ánh mắt thẳng mà nhìn về phía trước, dừng ở bản trắng phía trước.

Tầm mắt nữ sinh theo bút marker trên tay cô giáo dừng ở bảng trắng mà đong đưa, ánh mắt chuyên chú như là thưởng thức một bức tranh.

Nhạc Hi nâng quai hàm đánh giá Triệu Tư Tư một hồi lâu, phát hiện cô đắm chìm trong một loại cảm xúc tên là "Thưởng thức", không khỏi nhấp môi cười một chút.

Không biết vì cái gì, cô bỗng nhiên nhớ tới thời điểm giữa trưa hôm nay, ngồi bên cạnh cô cách đó không xa đặc biệt ngây ngô Omega.

Ánh sáng thưa thớt xuyên thấu qua cành lá rậm rạp, loang lổ mà chiếu trên người nữ sinh. Nữ sinh trẻ tuổi non nớt ngửa đầu đón ánh nắng, đôi mắt nhìn về phía Khổng Minh Tước đặc biệt sáng ngời.

Cùng lúc này Triệu Tư Tư, cũng là một loại ánh mắt ngưỡng mộ cực kỳ bình thường kia. Mang theo một tia e lệ, chứa đầy thưởng thức, liền toàn tâm toàn ý mà nhìn đối phương như vậy.

Đây chính là tên của loại tình cảm này "Mến mộ".

Nhạc Hi không khỏi nhấp môi suy tư, buổi sáng hôm nay thời điểm mình xông vào phòng bếp gặp được Trì Sơ Tễ, có hay không lộ ra ánh mắt như vậy.

Hẳn là không có đi.

Làm sao lại có đây? Bởi vì tình cảm của cô, so với mến mộ càng thêm nóng bỏng, so với mê luyến càng thêm hỗn tạp. Là một loại, hổ thẹn mà dùng ngôn ngữ biểu đạt ra tình cảm.

Cho dù là cái tình cảm dạng này...

Cho dù là cái tình cảm dạng này...

Nhạc Hi thu hồi ánh mắt, nắm bút của mình, bản nháp trên tay rơi xuống một hàng chữ: Rất muốn trở thành một con mèo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net