🐾Chương 17🐾

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🐾Chương 17: Tìm chết khóa tay Lục Bắc, bị cọ kẽ mông, đánh đỏ hai cánh mông🐾

Lục Bắc bởi vì Nguyễn Hành mang thai kích động một suốt đêm không ngủ được, đem Nguyễn Ngu kêu dậy xong, lải nha lải nhải nói nửa giờ, đắc ý dào dạt khoe kết quả "nỗ lực cày cấy" vô số lần của bản thân, Nguyễn Ngu nghe tới nỗi ngáp không ngừng, rồi cho hắn một cái liếc mắt xem thường.

Còn Tần Trí bên này lại là cảm thán, đều là đại móng heo! Tần Trí mới vừa bị Nguyễn Ngu lăn lộn sắp chết, thật vất vả Nguyễn Ngu mới đồng ý cho cậu bắn, Lục Bắc đột nhiên một chân đá rớt cửa, cậu sợ tức tới mức chỉ có thể cuộn tròn nằm trên đùi Nguyễn Ngu nghỉ ngơi.

"Không phải ta nói, ta hiện tại nhưng là người đã có con. Đem người lừa lên giường sớm thì có tác dụng gì, còn không phải cái gì cũng chưa cày cấy tới sao."

Những lời này làm Nguyễn Ngu nhướn mày, nhìn thoáng qua Tần Trí đang hôn hôn trầm trầm trên đùi, Tần Trí trong mộng có vẻ cũng cảm giác được hơi thở nguy hiểm, mở mắt ra liền nhìn thấy ánh mắt Nguyễn Ngu như tìm được mục tiêu mới, sợ tới mức giật nảy, suýt chút nữa từ trên đùi hắn ngã xuống.

Tóm lại Nguyễn gia trên dưới trừ bỏ Nguyễn Hành an ổn ngủ một suốt đêm, những người còn lại đều bị Lục Bắc hưng phấn nháo loạn, hơn nửa đêm bị bắt tụ tập cùng nhau, từ đầu hưng phấn khi nghe tin tiểu thiếu gia mang thai, tới lúc sau bị Lục Bắc truy vấn kinh nghiệm làm dựng phu, thật phiền muốn chết.

Muốn ngủ một giấc ngon lành thật khó a....Tần Trí cảm thán.

Sáng hôm sau, đợi Nguyễn Hành tỉnh ngủ nhất định phải đóng gói đá đít tên Lục Bắc xúi quẩy này đi ngay...Nguyễn Ngu hạ quyết tâm.

Chờ tới ngày hôm sau Nguyễn Hành từ trên giường khoan thai tỉnh giấc, phát hiện chính mình đã trở thành động vật bảo vệ cấp một của Nguyễn gia.

Lục Bắc vẻ mặt nghiêm túc, đứng ở đầu giường, cùng cậu mắt to trừng mắt nhỏ: "Nguyễn Nguyễn, em mang thai rồi."

Nguyễn Hành mới ngáp được một nửa, bị dọa tới đứng người, "Mang... mang...mang thai?"

Lục Bắc đắc ý dào dạt kéo bức màn triển lãm cho cậu xem tất cả những thứ đã chuẩn bị tốt dưới lầu, "Tôi đã đem đồ dùng của hai ta thu xếp xong hết rồi, em vừa dậy liền có thể cùng tôi về Lục gia dưỡng thai"

Nguyễn Hành quyết đoán mà lắc đầu, Lục Bắc gia hỏa này nhìn cậu như nhìn món điểm tâm vậy, trở về còn không phải bị hắn ăn tới xương cốt cũng không còn à?

Đáng tiếc lần này Nguyễn Ngu cũng không đứng về phía cậu, "Tiểu Hành, thời gian mang thai Omega ở bên cạnh Alpha là để tốt cho em bé"

Nhanh nhanh đem tên Lục Bắc xúi quẩy này đi đi, lên giường mới làm được một nửa đã bị đá cửa xông vào, gặp ai thì cũng sẽ mắc bệnh liệt dương cả thoy, amen~

Tần Trí cũng ủng hộ Nguyễn Ngu: "Đúng vậy A Hành, trang viên kia của Lục gia an ổn hơn, Nguyễn gia một đống việc vặt sẽ làm em càng mệt" Thực xin lỗi A Hành, em cùng Lục Bắc an ổn về Lục gia, Nguyễn gia mới có thể an ổn, amen~

Mọi người Nguyễn gia đều nhất trí khuyên bảo, Nguyễn Hành tuy có chút không nỡ rời xa, nhưng cuối cùng vẫn là theo Lục Bắc về thành phố C. Như thế nào vừa ngủ một giấc, đại ca cùng Tần Trí bọn họ đều thay đổi hết rồi...Nguyễn Hành nghĩ nát óc cũng nghĩ không ra.

.............

Sau khi trở về Lục gia, nuôi béo Nguyễn Hành trở thành mục tiêu mới của Lục Bắc, mấy tháng liên tục, bụng Nguyễn Hành như bong bóng thổi khí vậy, dần dần phồng lên, cả người đều trở nên lười biếng, tìm được chỗ nào mềm mềm là có thể dính ở đó cả ngày không dậy.

Lục Bắc vừa tan ca về nhà liền bắt đầu tìm vợ nhỏ, quả nhiên ở trên ghế dài ở ban công tìm được Nguyễn Hành đang ngủ an ổn, nhìn thấy thảm lông bị rớt xuống đất, Lục Bắc nhíu nhíu mày, đem Nguyễn Hành từ ghế dài bế lên, trong lúc bế Nguyễn Hành mơ hồ mà ngẩng nhìn hắn một cái, theo bản năng dùng đầu cọ cọ hắn.

Nằm đến trên giường, Nguyễn Hành híp mắt như mèo dựa lên giường, nửa trên áo không cẩn thận xốc lên lộ ra cái bụng mềm mụp tròn vo, đơn giản bày ra chờ Lục Bắc tới vuốt ve.

Có lẽ là vì tin tức tố ảnh hưởng tới em bé, sau khi mang thái Nguyễn Hành cực kì thích được sờ bụng, giống như được trấn an mà khát cậu Lục Bắc thân cận.

Lục Bắc đương nhiên là cung kính không bằng tuân mệnh, dùng bàn tay to vuốt ve bụng, đồng thời nghe Nguyễn Hành phát ra âm thanh thỏa mãn rên rỉ, Nguyễn Hành áo trên cực kì rộng, từ góc độ của hắn có thể nhìn thấy hai vú Nguyễn Hành vì mag thai mà sưng to, trên đầu vú còn treo một giọt sữa màu trắng. Số tháng càng ngày càng lớn, lâu lâu cũng sẽ xuất hiện tình huống như vậy, có điều bác sĩ nói phải đợi qua tháng sau, để Nguyễn Hành khai thông đầu vú thì mới có nhiều sữa.

Tưởng tượng lại qua mấy tháng nữa, Nguyễn Hành lại vì trướng sữa mà không thể không cầu hắn khai thông, Lục Bắc liền cảm thấy mình cứng không chịu được.

Nguyễn Hành mẫn cảm mà cảm nhận được nhiệt độ giữa hai đùi cứng rắn đỉnh đỉnh mình, nhớ tới bác sĩ nói nhất định phải đợi tới tháng sau mới có thể thân mật tiếp xúc" đột nhiên nổi lên ý xấu.

Nguyễn Hành cố ý đem tư thế đổi thành nằm nghiêng, dùng đầu gối đỉnh đỉnh hạ thể của Lục Bắc. Lập tức liền cảm nhận được dương vật của Lục Bắc dựng thẳng lên.

"Anh xích qua chút, chân người ta đều không duỗi được rồi nè" Nguyễn Hành làm bộ không hiểu mà cười hihi, nhìn sắc mặt không vui của Lục Bắc, hướng hắn chu chu môi.

Omega mang thai sẽ bị tin tức tố ảnh hưởng nên sẽ có hành vi nổi giận hoặc nóng nảy, xúc động hoặc làm việc không suy nghĩ hậu quả. Lục Bắc mặc niệm vô số lần trong đầu kiến thức Omega trong kì mang thai, yên lặng mà dịch qua một chút.

Nguyễn Hành thấy thế càng thêm được nước lấn tới, giơ đôi chân vừa trắng vừa mềm lên, hướng háng Lục Bắc tìm kiếm. Nguyễn Hành ngón chân không thành thật mà tùy ý tiếp xúc dương vật đang dựng thẳng dưới háng, cảm thụ dương vật dưới chân càng ngày càng cứng rắn, tiếng thở dốc của Lục Bắc cũng càng ngày càng thô, quyết đoán thu hồi chân mình lại.

"Lục ca ca, em còn đang lớn bụng đâu, hỏng nhìn thấy đồ vật dưới chân, cái gì mà sao lại cứng bang bang vậy, ném xuống giường đi anh~"

Nhìn Lục Bắc nghiến răng nghiến lợi bộ dáng, Nguyễn Hành tỏ vẻ vô tội mà kêu "Lục ca ca", ai kêu hắn lần trước đem cậu lăn lộn vừa khóc vừa kêu, xưng hô xấu hổ như nào cũng kêu đến không chịu dừng lại.

Một trượng phu đủ tư cách thì phải biết dung túng, nhường nhịn thê tử đang mang thai... Lục Bắc mặc niệm mười lần xong, quyết định chính mình xuống giường đi WC dùng tay giải quyết nhu cầu sinh lí.

Nguyễn Hành khó lắm mới nổi lên ý xấu, đương nhiên không dễ dàng để Lục Bắc rời đi, nhanh chóng kéo tay Lục Bắc ngồi trở lại. Lục Bắc sợ dùng lực qua lớn thương đến cậu, nên theo hành động của Nguyễn Hành ngồi trở về, mặt viết đầy bốn chữ "dục cầu bất mãn" mà ngồi dựa trên giường.

"Omega của anh ở đây mà anh lại chạy vào nhà vệ sinh tự mình giải quyết, cũng coi thường em qua rồi." Nguyễn Hành giơ tay muốn cởi dây thắt lưng của Lục Bắc, Lục Bắc hiểu tính tình ác liệt của Nguyễn Hành, nên nhẫn nại chờ đợi hành động của cậu.

Nếu thê tử hắn dám không biết sống chết mà niết dương vật hắn, hắn liền đem cậu...Ngô... Lục Bắc có chút kinh ngạc mà nhìn Nguyễn Hành thay đổi tư thế cúi người dưới hai chân hắn, vì hắn khẩu giao. Đột nhiên khác thường như vậy, chắc chắn có yêu...Lục Bắc trong lòng nhắc nhở bản thân. Thế là hắn đem tay ấn đầu Nguyễn Hành, đợi lát nữa Nguyễn Hành nếu mà dám túy ý nhổ ra, liền đem đầu cậu cậu ấn trở về tiếp tục thao miệng.

Nguyễn Hành vốn dĩ chính là ôm ý định làm được một nửa rồi đem dương vật nhổ ra, thấy Lục Bắc ấn đầu của cậu cũng không hoảng hốt, đầu lưỡi đỉnh lộng dương vật trong miệng xong, cảm nhận được Lục Bắc sắp bắn, đột nhiên bưng kín bụng mình.

Lục Bắc bị cậu làm hoảng sợ, cũng không rảnh lo dục vọng của chính mình, mặc kệ dương vật đem Nguyễn Hành ngồi ngay ngắn lại, theo bản năng liên lạc bác sĩ gia đình, lại bị Nguyễn Hành nắm chặt tay túm trở về, còn không kịp phản ứng hai tay đã bị khóa trên đầu giường.

Lục Bắc nguy hiểm mà nheo lại đôi mắt.

Bạn học Nguyễn Tiểu Hành thích tìm đường chết, cố hết sức làm xong những việc này, liền chạy xuống giường cất tiếng cười to, hơn nữa tỏ vẻ chính mình muốn lấy điện thoại ghi lại hình ảnh bạn học Lục Tiểu Bắc mất mặt khó có được.

Cút cmn nó qui tắc Omega thai kì, đợi cưng sinh em bé xong nhất định phải chịch chết cưng.

Lục Bắc cắn răng trong lòng phát thề, cảm nhận được sau lưng một tia gió lạnh Nguyễn Hành lộp cộp lùi lại vài bước, vẻ mặt đề phòng mà giơ điện thoại bắt đầu quay chụp.

Lục Bắc lực chú ý bị bàn chân trần của cậu hấp dẫn, mặc dù trên mặt đất có sưởi ấm, nhưng hắn vẫn ra lệnh nghiêm cấm Nguyễn Hành không mang giày đi chân trần chạy trên đất.

Ngủ ở ban công mà còn dám mở cửa sổ, thảm lông không đắp đàng hoàng, đi chân trần chạy lung tung, câu dẫn lão công xong chạy mất, hiện tại còn giơ điện thoại lên tìm đường chết... Lục Bắc trong lòng từng chuyện từng chuyện liệt kê tội trạng hôm nay của vợ nhỏ, suy nghĩ nên trừng phạt như nào mới thích đáng.

Lục Bắc trên giường thanh âm chậm lại dụ hống: "Nguyễn Nguyễn, lại đây ngồi gần tôi chút" Nguyễn Hành kiên quyết mà lắc đầu, đánh chết cũng không dám tới gần Lục sói xám.

"Tôi lấy thêm cái còng tay nữa khóa lên, em cũng yên tâm hơn" Lục Bắc dùng cánh tay nhàn rỗi mở ra tủ đầu giường lấy một cái còng khác, quơ quơ với Nguyễn Hành, ngay trước mặt cậu đem một tay khác cùng khóa lên đầu giường.

Nguyễn Hành do dự mà nghĩ không biết có nên tiến lên hay không. Thấy Lục Bắc vẻ mặt chân thành, tay đã bị khóa lại, thế là từng bước dịch tới đầu giường, thấy hắn bị khóa chặt chẽ liền không chút lưu tình nhéo mặt Lục Bắc, cười nhạo hắn.

"Hahahahaha kêu anh trước kia suốt ngày khi dễ em, em giờ trong bụng đang có nhãi con nha hahaha"

Được rồi, tôi sai rồi" Lục Bắc nghe lời lập tức xin lỗi, Nguyễn Hành càng thêm đắc ý mà dựa lại gần, dùng tay như có như không mà chọc hắn đã ngạnh lên dương vật, "Chậc chậc chậc, chịu đựng rất khó chịu đi? Anh kêu em một tiếng lão công, em sẽ suy xét có nên gúp anh giải quyết hay không?"

Nguyễn Hành đùa giỡn Lục Bắc không chút kiêng nể mà mở ra ghi âm, sung sướng mà tiếp tục đào hố nam nhân nhà mình.

"Vậy em dù sao cũng phải cho tôi chút phúc lợi thực tế chứ, như vậy tôi mới có động lực kêu em lão công. Tỷ như....đem quần áo em đều cởi ra hết, cho tôi no chút nhãn phúc."

Nguyễn Hành ngẩn người, thấy Lục Bắc giơ giơ cái còng tay, do dự một chút vẫn là cởi bỏ quần áo.

Dù sao cái lão hỗn đản này cũng bị khóa trên đầu giường rồi, chỉ có thể nhìn không thể ăn.

Nguyễn Hành thoát quần áo xong, thấy Lục Bắc ánh mắt hận không thể dùng ánh mắt lột ra kẽ mông cậu, cố ý bắt tay duỗi tới mặt sau, thấy ánh mắt Lục Bắc càng thêm vội vã.

"Đem tay giơ ra cho tôi xem xem" Nguyễn Hành theo bản năng rút tay giơ lên cho hắn xem, giơ xong mới nghĩ không đúng, mình đã đem lão hỗn đản này khóa lên rồi, làm gì phải nghe hắn cơ chứ.

Sau khi mang thai sẽ phân bố tin tức tố ngọt ngào của dựng phu, Nguyễn Hành thường xuyên vô ý thức mà ướt kẽ mông, cho nên giơ ngón tay lên còn mang theo dâm thủy, mấy tháng rồi không có ăn mặn làm thật, giờ nhìn thấy đồ ăn, hai mắt Lục Bắc xem đến đỏ lên.

Nguyễn Hành bị ánh mắt hắn xem đến sau lưng tê dại, có chút cảnh giác mà muốn chạy xuống giường, chạy đến khoảng cách an toàn, đột nhiên thấy Lục Bắc mạnh mẽ bẻ còng khóa trên tay, lực đạo mạnh tới mức làm cái còng biến dạng.

Nguyễn Hành ngơ ngác mà nhìn Lục Bắc vừa trốn thoát, mãi đến khi bị hắn kìm chế đặt lên giường mới phản ứng kịp, không dám tin tưởng mà nhìn người phía trên.

"Không, không có khả năng.."

Lục Bắc vẫy vẫy cái còng đã biến dạng cười thâm sâu nói, "Nguyễn Nguyễn, lần sau chơi trò chơi như này phải chú ý nơi phát ra đạo cụ. Đồ vật em đầu giường có thể với lấy được, đương nhiên là còng tay tình thú tôi chuẩn bị cho em rồi, em còn muốn dựa vào cái này muốn khóa được tôi?"

Lần này Nguyễn Hành cũng cảm nhận được cái gì gọi là tự đào hố chôn mình, trong lòng tự biết Lục Bắc sẽ không buông tha mình, chỉ dám lén nhìn ánh mắt của Lục Bắc, khô không khốc mà uy hiếp.

"Bác..bác sĩ bảo là chúng ta không thể làm. Em....em đang mang thai đâu!"

"Chờ em có thể bị tôi thao, tôi lại cùng em tính cục nợ này. Có điều cách ngày em có thể bị tôi chịch tới không xuống được giường được còn mấy tháng nữa lận, tôi quyết định trước thu em chút lợi tức" Lục Bắc cực kì phát huy bản tính tham tài của thương nhân, cả vốn lẫn lãi đều phải đòi lại từ Nguyễn Hành.

Bộ ngực tuyết trắng dưới cái nhìn của Lục Bắc phập phồng lên xuống, đầu vú đáng thương run rẩy, Nguyễn Hành nửa người dưới bị dương vật đầy tính xâm lược chống đỡ, dưới tác dụng của tin tức tố mắt mông càng chảy ra nhiều dâm thủy.

Lục Bắc đem dương vật cường thế mà nhét vào kẽ mông Nguyễn Hành, từng chút từng chút ở kẽ mông bắt chước tính giao mà thọc vào rút ra. Ướt nóng mắt mông cảm nhận được uy áp của tin tức tố, lấy lòng mà đóng mở nghênh đón. Lục Bắc dương vật cọ qua kẽ mông thử thăm dò tiến vào nửa cái đầu, cảm nhận được đối phương cấp bách hút chặt, liền không chút do dự mà rút ra, tiếp tục lặp lại trêu đùa.

Này đáng thương cái miệng nhỏ, mới qua vài phút đã làm sắc mặt Nguyễn Hành ửng hồng, nước chảy không ngừng.

"Em khó chịu..." Nguyễn Hành thực thức thời mà bắt đầu làm nũng, mưu toan dùng tay đi thư giải dục vọng của chính mình, liền bị Lục Bắc đè tay lại, không có cách nào nhúc nhích.

Lục Bắc ở eo cậu lót một cái gối đầu, liền nằm nghiêng tư thế cẩn thận không đụng tới bụng Nguyễn Hành, nhìn tất cả đã chuẩn bị ổn thỏa, giơ bàn tay to, một cái tát đánh mạnh vào mông trái trắng nõn của Nguyễn Hành.

"Bang! Kẹp chặt chút"

"Ngô...Lục Bắc anh hỗn đản..!"

"Bạch bạch bạch! Lá gan mập rồi, dám mắng lão công của em?"

"Ô ô..." Nguyễn Hành bị nhốt trên giường không có cách nào giãy dụa, muốn vặn eo lại sợ đụng đến bụng, chỉ có thể ủy ủy khuất khuất mà đem chính mình mông nhỏ dâng lên.

"Bạch bạch! Lâu quá không thao liền dám còng tay nam nhân của em rồi?"

"Bang! Về sau còn dám nữa hay không"

"Không dám....không dám ô ô.."

Lục Bắc một mặt chụp đánh mông trái Nguyễn Hành đem mông cậu đánh từ trắng chuyển qua hồng, lại chuyển qua đỏ. Bàn tay đều đều mà phân bố ở Nguyễn Hành bên trái trên mông, bên phải lại bởi vì tư thế nằm mà bị vắng vẻ, cùng bên trái lửa nóng tạo thành đối lập rõ ràng.

Nguyễn Hành dưới uy áp của bàn tay, không ngừng kẹp chặt chính mình kẽ mông, cố hết sức chăm sóc Lục Bắc mong hắn nhanh bắn ra, bị trêu đùa Lục Bắc lại không dễ dàng buông tha cậu, mỗi lần tới muốn bắn thời điểm liền đỉnh khai Nguyễn Hành hai chân, ở chỗ thịt non chậm ma sát một hồi, sau lại tiếp tục ở kẽ mông cậu thọc vào rút ra.

Nguyễn Hành phe phẩy eo muốn đem dương vật nuốt vào mông nhỏ, bị Lục Bắc dùng tay chụp một phát đầu vú đang run rẩy,

"Bang! Không được phát tao, bác sĩ nói chúng ta không thể làm." Lại đem lời Nguyễn Hành nguyên vẹn mà nói cho cậu nghe.

Nguyễn Hành đằng trước không người an ủi, mặt sau lại không chiếm được Lục Bắc thương tiếc, cuối cùng hỏng mất mà thật lòng thật dạ xin tha nhận sai, "Em sai rồi ô ô....... Em về sau không dám....... Anh chạm vào mặt sau của em đi Lục Bắc, anh cắm vào đi......."

"Chịu đựng." Lục Bắc cho cậu hạ phán quyết, nhanh chóng thọc vào rút ra vài cái sau, dương vật đỉnh vào khẽ nhếch mông khẩu của Nguyễn Hành, thống khoái mà bắn ra.

Trong không khí đại lượng tin tức tố hương vị kích thích Nguyễn Hành, miệng mông bị bắn tinh đồng thời, Nguyễn Hành phía trước cũng bắn ra tới, nức nở vùi ở trên giường không dám động.

Mông trái ở trong không khí tản ra ấm áp, bên phải lại không người đụng vào, chỉ có thể chính mình lặng lẽ cọ sàng đan.

Chẳng qua Nguyễn Hành động tác nhỏ thực mau đã bị Lục Bắc phát hiện, di chuyển dương vật về sau, xê dịch vị trí, ở cánh mông bên phải cậu "bạch bạch bạch" lại đánh vài cái.

"Tiểu tao hóa bên phải cũng tưởng bị đánh sao?" Nguyễn Hành bị dọa đến lắc đầu, Lục Bắc làm bộ săn sóc bộ muốn buông tay, đem Nguyễn Hành ôm đến trường kỷ chuyên môn vì cậu thiết kế trong thư phòng, giúp trần trụi Nguyễn Hành đắp lên thảm lông, sau đó chuyên tâm bắt đầu làm việc.

Nguyễn Hành không dám tin tưởng mà nhìn bắn xong liền đi Lục Bắc, cậu hiện tại bị gia hỏa này đánh mông trái đến tê dại nóng lên, mông phải liền vuốt ve đều không có, ngực nhũ bị thảm lông vải dệt thô ráp ma sát đến dựng lên, cả người đắm chìm ở cao trào dư vị không được an ủi, ủy khuất trừng mắt nhìn Lục Bắc vẻ mặt đứng đắn đang làm việc.

Lại nhìn chằm chằm một hồi, thấy bộ dáng Lục Bắc không muốn để ý đến cậu , Nguyễn Hành tức tới nhấc chân muốn đẩy đẩy tay phải đang viết chữ của Lục Bắc, lại bị Lục Bắc nhanh chóng bắt được mắt cá chân, khiêu khích mà cào một chút bàn chân cậu.

"Lão công phải kiếm tiền nuôi gia đình nữa, chờ cưng tháng lớn lại chịch cưng sau."

"Cút!"


🐾Hết chương 17🐾


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net