Chương 1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trái tim của Lâm Nhạc Nhạc mỗi lần đi ngang qua nhà cầu đều cảm thấy hơi mệt, nhất là khi xem một đám nam có nữ có ở trước bệ tiểu so ai tiểu cao hơn.

"Ha ha ha ha, quả nhiên tao tiểu cao hơn lũ cặn bã tụi bay." Giọng nói thô cuồng của một nam alpha.

"Ha ha ha ha ha, thằng ngu kia, jj của mày không to bằng tao, hủy tư cách dự thi nhá con." Giọng nói thô cuồng của một nữ alpha.

"Ha ha ha ha ha, tụi bay không cần giành, tao tiểu nhiều hơn tao mới là người thắng." Giọng nói thô cuồng của một nam alpha khác.

... Đần độn !

Đấy đại khái là ý nghĩ của từng beta đi ngang qua chúng.

Bởi vì thân thể cùng tinh thần của omega đều không thích hợp với trường quân đội, cho nên trường học của Lâm Nhạc Nhạc chỉ có alpha và beta, ước chừng không khác lắm so với trường nam sinh trong thế giới kiếp trước của cô.

Buổi trưa ăn thức ăn nhiều dầu mỡ, buổi chiều bụng của cô đau dai dẳng muốn chết, ngồi vào bồn cầu liền không thể đứng lên, chờ đến khi cô "đi" xong chân cũng tê tới mức không đứng nổi.

Đỡ tường đứng dậy, phòng vệ sinh cách vách lại truyền đến thanh âm kỳ quái, giống như là ngâm nga? Lẽ nào có tên alpha ở bên trong quay tay? Loại chuyện này có thấy cũng không thể trách được! Lâm Nhạc Nhạc chỉnh trang xong chuẩn bị rời khỏi thì nghe âm thanh kia biên độ ngày càng lớn, lần này Lâm Nhạc Nhạc có thể xác định âm thanh này là vì có người đau đớn khó chịu mà phát ra.

Các tiết học buổi chiều đã sớm kết thúc, toilet không có những người khác.

"Cậu không sao chứ?" Lâm Nhạc Nhạc gõ cửa, theo tiếng nói của cô, phòng vệ sinh kế bên cũng đột nhiên yên tĩnh lại.

Nếu như là alpha đang quay tay thì khẳng định đã sớm chửi ầm lên, Lâm Nhạc Nhạc càng thêm xác định có chỗ nào sai sai, cô gõ cửa mạnh thêm. "Xảy ra chuyện gì? Trong người cậu có chỗ nào không thoải mái đúng không?"

Bên trong im lặng như cũ.

Lâm Nhạc Nhạc chần chờ một chút, chau mày, trong lời nói mang theo vài phần uy hiếp. "Cậu tốt nhất mở cửa ngay cho tôi, hút độc cũng tốt mà sinh con cũng được, không cần căng thẳng. Chuyện này nếu một mình cậu không thể giải quyết thì tôi sẽ hết sức để giúp cậu, có được không?"

Cô vô thức dịu giọng, biểu hiện bản thân không có ý hại người: "Tin tưởng tôi được không? Cậu cần giúp đỡ mà."

Vẫn im lặng như cũ, nhưng mà rất nhanh phát ra tiếng giống như đang nghiến răng, tiết lộ tình huống của đối phương cũng không tốt lắm.

"Xin hãy giúp tôi." Thanh âm hòa cùng tiếng thở dốc từ phòng kế bên vang lên. "Cứu cứu tôi."

Tiếng cửa mở ra từ bên trong.

Thiếu niên tóc vàng, toàn thân ướt đẫm giống như bị giội nước, áo sơ mi mở rộng làm người ta thấy được thân thể hắn trắng nõn cùng những mảng hồng phấn bất thường.

Con nghiện? Đây là điều đầu tiên mà Lâm Nhạc Nhạc nghĩ tới, nhưng mà đối phương nhanh chóng đánh vỡ suy đoán của cô.

Thiếu niên sau khi nhìn thấy Lâm Nhạc Nhạc liền cắn môi dưới, tháo dây nịt để lộ ra vòng eo thon gầy, có thể thấy tính khí đã đứng dậy bên trong quần lót, vẽ lên một vết ướt nho nhỏ gợi cảm. Đôi tay thon dài của hắn nửa che chỗ đó như là thẹn thùng che lấp, rồi như lột xuống chút tôn nghiêm cuối cùng của bản thân, thanh âm khàn khàn phát ra từ trong cổ họng cậu ta: "Thao...tôi...."

Mẹ mẹ mẹ mẹ mẹ mẹ mẹ mẹ mẹ mẹ mẹ mẹ mẹ của con ơi!!! Chuyện chuyện chuyện chuyện chuyện này chính là một vấn đề nan giải mà!!!

"Đúng đúng đúng, xin...xin lỗi!" thiếu chút nữa là Lâm Nhạc Nhạc đặt mông ngồi bệt luôn xuống đất luôn rồi. "Loại chuyện này tôi không có cách nào giúp cậu cậu hãy tìm người khác đi ha ha ha ha ha ha ha coi như cái gì tôi cũng chưa có nói."

Là kỳ động dục! Là omega! Mẹ ơi con nhìn thấy omega sống sờ sờ trước mắt, quá đáng sợ ! Cậu ta làm con muốn chửi thề quá ! Chuyện này rất khó ! Hai đứa đều là thụ ở cùng một chỗ là không có tương lai ! Trong lòng cô thầm mắng cậu ta sao lại chui vào trường này cơ chứ, có bị ngu không ?

Hiển nhiên câu trả lời của Lâm Nhạc Nhạc không làm cho đối phương hài lòng, thiếu niên có vẻ nhu nhược vô cùng ấy duỗi thẳng cánh tay giữ chặt bả vai Lâm Nhạc Nhạc, bởi vì tiếp xúc quá gần nên cô ngửi được hương thơm thanh lãnh của nội tiết tố, giống như hoa sen trắng nở rộ trong đêm.

Đầu óc Lâm Nhạc Nhạc bắt đầu phát nổ, vội vàng đấy thiếu niên ra ngoài : "Thật xin lỗi tôi là beta không thỏa mãn được cậu mời cậu buông tôi ra đi tôi chỉ là một beta đáng thương mà thôi." Mẹ nó, hương thơm của cậu ta đậm đến mức làm cô cảm thấy choáng váng.

Hiển nhiên ý muốn của cô không hề ảnh hưởng đến thiếu niên, đối phương ngẩng đầu, dựa sát vào khuôn mặt đỏ ửng của cô, con ngươi màu nước xanh biếc nổi lên sương mù mơ hồ nhìn chằm chằm cô, đem khuôn mặt căng thẳng của cô làm ảnh ngược in trong đó : "Không có thời gian"

Khuôn mặt cậu ta đỏ lên, cọ cọ cổ lâm nhạc nhạc như một con mèo, cái tay linh hoạt từ eo cô chui vào trong, vuốt ve tính khí mềm nhũn của cô.

Oa oa oa oa oa oa f*ck bị vuốt ve phía trước ! Lâm Nhạc Nhạc không suy nghĩ, một bàn tay phang qua : "Lưu manh --!"

Hiển nhiên thiếu niên không dự đoán được cô sẽ tát cậu một bạt tai, cậu ta ngẩn người, năm ngón tay in dấu rõ ràng trên khuôn mặt thanh tú đang kinh ngạc mà nhìn Lâm Nhạc Nhạc.

Ở thế giới này, người đánh omega tuyệt đối phải chịu sự phỉ nhổ của toàn xã hội.

Hai mắt Lâm Nhạc Nhạc mở to, nghĩ thầm lúc này quỳ xuống có khi nào lại tốt hơn không? "Đúng, em...em là thằng cặn bã, ý lộn, là beta cặn bã. Xin hãy bỏ qua cho em đi, đại ca !"

Đại ca, em không thuộc trường phái đi thao người khác đâu !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net