Chương 58

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bây giờ tuy chưa oi bức như mùa hè, nhưng cũng không còn là mùa thích hợp để đi suối nước nóng nữa.

Kệ đi, chả mấy khi huấn luyện viên cho thả lỏng thế này, thời tiết quan trọng gì. 

Riko chọn một khu suối nước nóng yên tĩnh tọa lạc nơi sườn núi. Xe buýt chỉ có thể đưa mọi người đến chân núi, nếu muốn lên trên thì phải tự thân vận động, đây cũng được coi là một loại huấn luyện giúp nâng cao thể lực.

Bây giờ đã qua mùa xuân, cây hoa anh đào ở bên hai bên chân núi mọc đầy lá cây, xanh um tươi tốt.

Kuroko để Nigou xuống để nó tung tăng chạy nhảy. Thoát khỏi lòng Nigou, nó tung tăng chạy về phía trước, vừa chạy thỉnh thoảng sẽ quay đầu nhìn cậu.

Kagami đi cạnh Kuroko, mắt mang ý cười nhìn Nigou. Tự nhiên có cảm giác, hai người là đôi vợ chồng mới cưới còn Nigou là đứa con nhỏ của hai người ấy nhỉ? 

Ngoại trừ những lúc được cho ăn, còn không thì rất ít khi mọi người được chiêm ngưỡng bộ dạng hào hứng của Nigou. Cặp mắt xanh y hệt Kuroko giờ bừng sáng long lanh, từ mắt nó có thể mơ hồ thấy khuôn mặt của chính mình. Seirin đội viên trông Nigou siêu cấp cute mà tha hồ trêu chọc chú chó nhỏ, đôi khi bị đùa quá khiến Nigou ủy khuất. Nó quay sang nhìn Kuroko thì bắt gặp khung cảnh chủ nhân đang tíu tít nói chuyện cùng Kagami, không thèm để ý đến nó. Oa oa oa, Nigou bị tổn thương rồi nè!! 

Bỗng nhiên, cả cơ thể nho nhỏ của Nigou được đưa lên trời cao. Kuroko đưa mắt nhìn sang, nụ cười trên mặt chậm rãi hạ xuống. 

Kise vui vẻ vuốt ve bộ lông mềm mại của Nigou. Hắn cười rạng rỡ, cả người chìm trong ánh nắng vàng nhạt: "Kurokochi~~"

"Kise-kun sao lại ở đây?" Cậu nghiêng người tránh Kise đang nhào đến, ôm lấy Nigou từ trong tay hắn.

"Ở đâu có Kurokocchi, ở đó có tớ! Chắc chắn đây là do định mệnh rồi." Kise nghiêng đầu, tự cảm thấy khâm phục bản thân nói quá đúng.

"...Bớt gớm lại giùm cái." Kagami chịu không nổi, da gà da vịt nổi hết cả lên.

"Phũ quá đó Kagamicchi."

"Kise, đừng có tự tiện bỏ hàng chứ!!"

Kasamatsu đứng bên kia gọi Kise trở về. Hắn vẫy vẫy tay ý bảo anh chờ chút, sau đó khom lưng, chắp tay nói với Kuroko: "Giờ tớ phải đi với đội rồi. Kurokocchi khi nào ngâm suối nhớ gọi tớ một tiếng nha, nhớ phải gọi đấy!"

Không chờ Kuroko đáp lại đã quay người chạy biến.

Kuroko cười châm chọc, cậu cũng chẳng quan tâm Kise muốn làm gì cho lắm.

"Kagami-kun, cậu muốn nói gì à?" Ngồi ở phòng nghỉ khu suối nước nóng, Kuroko nhìn Kagami từ khi Kise rời đi vẫn giữ bộ dạng muốn nói lại thôi, đành thở dài hỏi trước.

"Làm, làm sao cậu biết??" Kagami bị hoảng sợ đứng bật dậy

"Kagami-kun có gì bí mật cũng đều viết hết lên mặt mà. Tớ cũng không bất ngờ lắm."

 ## alo alo đồng đội nhà mình quá ngốc quá xuẩn quá đáng yêu phải làm sao đây alo alo ## 

"Ra thế..." Kagami uể oải ngồi xuống, ngay cả mấy cọng tóc thường ngày dựng lên, giờ cũng không có tinh thần nữa.

Thế nhưng với bản tính không giữ trong lòng được lâu, Kagami lấy hết sức nói ra: "Kuroko, chốc nữa cậu thực sự cùng với Kise đi ngâm suối sao?"

"..."

## thật muốn đánh người... ##

"Kagami-kun nãy giờ đang băn khoăn chuyện này?"

Ngay cả con người bình tĩnh, trầm lặng như Kuroko cũng không nhịn được bật cười. Tên ngốc này nữa, nhìn cậu có chỗ nào giống sẽ đồng ý chứ hả? Chỉ là một câu hỏi đơn giản mà cũng day dứt mãi mới nói ra được, thật đúng là...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net