Nhớ Một Lần Xem Phim Ma

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: *Hiện thực cho ra truyện ngắn
*Tất cả đều là tôi viết không liên quan người thật
*OOC

----

Hôm nay Vương Nhất Bác về nhà không giống với bình thường, có vẻ khá dè dặt. Bởi vì, hot search của cậu vững vàng nằm top 1, không có gì ngoài là đang yêu đương với một nữ minh tinh nào đó, mấy chuyện sai sự thật này không biết đã trải qua bao nhiêu, mỗi lần xuất hiện cậu không tránh được cũng không còn cách nào khác.

Thế nhưng người ở trong nhà kia, miệng không nói gì, lần nào cũng ghen rất kinh, nhưng vì nguyên nhân tuổi tác lần nào cũng giả vờ khoan dung rộng lượng, thỉnh thoảng cũng sẽ thể hiện một chút cáu kỉnh, lần này không biết phải làm thế nào để dỗ được vị tiểu tổ tông nhà cậu để có thể vượt qua nạn này đây.

Vương Nhất Bác chuẩn bị tâm lý mở cánh cửa đó ra, bên trong cánh cửa cũng không phải là sự yên bình mà cậu tưởng tượng, không mở đèn đen như mực, người liên quan đang ôm Kiên Quả ngồi xếp bằng trên salon, âm thanh kinh khủng đang chiếu trên TV.

Vương Nhất Bác nhớ lại sờ lên công tắc phòng khách, "ba" một tiếng cả phòng khách sáng lên.

"Về rồi à?" Tiêu Chiến ăn khoai tây chiên, nhìn Vương Nhất Bác ở phía sau rồi lại nhìn màn hình TV. Gần đây anh vừa quay xong một bộ phim truyền hình anh thủ vai chính, có một chút thời gian nghỉ ngơi.

"Anh đang xem cái gì vậy?" Vương Nhất Bác đóng cửa để chìa khóa lên tủ giày, mang dép lê Phái Đại Tinh thích ý chạy về phía người nào đó ngồi trên salon.

"Mệt chết em, anh thì lại nhàn rỗi" Vương Nhất Bác cầm điều khiển trên bàn nhấn tạm dừng, hình ảnh dừng lại ở một cảnh không quá đáng sợ, nhưng Vương Nhất Bác sợ ma vẫn không được dễ chịu dời mắt.

"Vương lão sư của chúng ta là người bận rộn, đương nhiên không so sánh được với người không phận sự như anh đây" Tiêu Chiến giành lấy điều khiển, ấn phát, cả người Vương Nhất Bác đều dựa vào Tiêu Chiến, mùi thơm của phụ nữ trên người Vương Nhất Bác khiến Tiêu Chiến nhíu mày.

"Đi tắm, hôi muốn chết"

"Cho em ôm cái đi"

TV an phận chiếu một đoạn nhát ma, Vương Nhất Bác cố gắng lờ đi âm thanh khủng khiếp đó, nũng nịu trong cổ Tiêu Chiến.

"Anh đừng xem, em sợ" Giọng điệu còn hơi uất ức.

Được, còn uất ức. Tiêu Chiến khinh trong lòng, rõ ràng là scandal của cậu và ai đó ai cũng biết, Wechat của anh có thể nhận được một loạt tin nhắn thăm dò tình cảm của anh và Vương Nhất Bác có đúng là xảy ra vấn đề không. Cậu thì tốt rồi, về nhà mang theo mùi thơm của phụ nữ khác thì chui vào lòng anh, tính toán chi li chơi rất khôn.

"Ơ, Vương lão sư bây giờ cả phim kinh dị cũng không muốn xem với anh, đúng là tuổi già sắc suy, so ra kém rồi"

"Anh nói bậy gì đó Tiêu Chiến!" Vương Nhất Bác như là mèo bị đạp đuôi, tất cả vào trạng thái phòng bị, trừng đôi mắt phượng ngẩng đầu nhìn chằm chằm gương mặt không nhìn ra tuổi tác của Tiêu Chiến.

"Còn không cho nói" Tiêu Chiến làm bộ dáng thương xót, cơ thể lại không cử động, mắt vẫn có tâm tình xem TV.

"Tiêu Chiến!" Vương Nhất Bác tức giận, ôm Tiêu Chiến gặm môi anh, mỗi lần đấu khẩu là cậu chắc chắn thua, Tiêu Chiến luôn có 10 ngàn cách khiến cậu nổi khùng.

Tiêu Chiến ngẩng đầu đón nhận nụ hôn hơi lo lắng này, lúc Vương Nhất Bác muốn tiến thêm một bước thì rút tay bên hông cậu ra.

"Đi tắm" Giọng nói muốn bao nhiêu lạnh nhạt có bấy nhiêu lạnh nhạt.

Vương Nhất Bác ngửi trên người mình có mùi nước hoa ngọt ngào, vò đầu thất bại.

"Tắm thì tắm, làm gì dữ vậy, hôm nay diễn với nữ chính, em cũng không muốn" Giống như không cam lòng bị nổi giận, Vương Nhất Bác tiện thể bấm một cái lên hông Tiêu Chiến lăn vào phòng tắm trước khi Tiêu Chiến nổi giận.

Khi Vương Nhất Bác lau tóc đi ra, Tiêu Chiến vẫn tư thế đó ngồi ở đó say sưa xem TV.

"Tiêu lão sư, đừng xem nữa được không? Chúng ta đi ngủ, em tắm rửa thơm tho rồi, anh ngửi thử đi" Vương Nhất Bác leo đến bên cạnh Tiêu Chiến, Kiên Quả đang nằm trên người Tiêu Chiến chạy xuống dưới, đổi lấy một ánh mắt khinh bỉ của Kiên Quả. Bây giờ thì hay rồi, một con mèo cũng có thể xem thường cậu!

"Anh thích xem, nhưng em không muốn xem với anh vậy thì em có thể đi xem bạn gái tin đồn của em" Tiêu Chiến mặc cho Vương Nhất Bác ôm anh vào trong ngực, lời từ miệng cũng không chua được.

"Được được được, em xem với anh, Tiêu lão sư đừng giận nữa" Vương Nhất Bác nhận thua, ai bảo là cậu có lỗi. Để dỗ người yêu, cho dù là biển lửa cũng phải nhảy.

Tiêu Chiến chắc là cố ý chọn phim ma Thái, phim ma Thái thuộc loại u ám kinh khủng, kết hợp với âm thanh khiến người xem không lạnh mà run.

Vương Nhất Bác kiên trì nhìn thêm vài lần, đến đoạn kinh dị thì vùi vào ngực Tiêu Chiến, rầu rĩ hỏi hết đoạn kinh dị chưa.

Tiêu Chiến bị hành động của Vương Nhất Bác trêu nóng giận đều mất hết, người bên cạnh ôm anh thật chặc, thỉnh thoảng còn liếc nhìn màn hình, nhưng lại thực hiện lời hứa "cùng" anh xem phim ma.

Chờ mãi mới đến lúc hết phim, Vương Nhất Bác thở phào nhẹ nhõm, không ngờ Tiêu Chiến dường như rất thích thú, lại chọn một bộ phim ma.

"Anh, em sai rồi, anh tha cho em đi" Vương Nhất Bác ngăn tay Tiêu Chiến lại, yếu ớt xin tha.

Mấy bộ phim kinh dị này Vương Nhất Bác sợ thật, cho dù một bộ một phần mười đoạn ngắn cậu cũng không xem, vẫn sợ đến mức chỉ lo đâu đó trong nhà xuất hiện một bóng người.

"Sai chỗ nào?" Tiêu Chiến cuối cùng cũng chịu tha cho cậu, không cố lấy điều khiển.

"Chỗ nào cũng sai hết lão Tiêu" Vương Nhất Bác biết lắng nghe, nhận sai khiến Tiêu Chiến tìm không ra khuyết điểm.

Vương Nhất Bác cọ trán Tiêu Chiến làm nũng, vừa xem phim kinh dị mắt vẫn hơi đỏ, xem ra là sợ thật.

Tiêu Chiến vốn cũng không tức giận gì, dáng vẻ uất ức của người trước mắt khiến tim anh nhũn ra.

"Lần sau tái phạm xem hai bộ"

"Không dám, không dám. Trong lòng em chỉ có một mình Tiêu lão sư" Vương Nhất Bác biết đây là lối thoát Tiêu Chiến cho, nỉ non hôn lên đôi môi mát lạnh.

Sau khi cả hai mồ hôi đầm đìa, Tiêu Chiến liền ngủ thiếp đi. Để lại một mình Vương Nhất Bác chứng ảo tưởng sau khi xem phim kinh dị lạnh run.

Vương Nhất Bác ôm Tiêu Chiến chìm vào giấc ngủ, vùi vào giữa hông Tiêu Chiến mới an tâm ngủ.

Không bao giờ muốn xem phim kinh dị nữa, đây là suy nghĩ cuối cùng của Vương Nhất Bác trước khi ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net