Chương 002: Xuyên qua dị thế Đông đại lục (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


~~~~~~~~~~~

Editor: Ryou_Nei

~~~~~~~~~~~~

Hảo một đôi tỷ đệ!
Tuy rằng còn chưa tiêu hoá hết chuyện này là sao, nhưng Phong Hề nàng không phải là người mà kẻ khác có thể tuỳ tiện động vào!

Đôi mắt sáng lạnh như băng ngước lên, dừng lại ở trên người đôi tỷ đệ đang cười trào phúng nhìn nàng trên lầu các, đáy lòng bùng lên một cỗ hơi thở chết chóc.
Chờ đó!

Tại trong một giây, chịu đựng cả người đau đớn xé rách, nàng liều mạng hướng đến chỗ cây cối rậm rạp tận sâu bên trong mà chạy.

Bằng vào kinh nghiệm vốn có, nàng vận động sức lực toàn bộ cơ thể chạy về phía trước. Nhưng mà, nàng lại tính sai, với cái cơ thể ở kiếp này, liền tính kiếp trước nàng lại lợi hại, cũng không thể nào chống đỡ được việc mất máu trong một thời gian dài.

Cuối cùng, Phong Hề vô lực ngã xuống, cự hổ phía sau cũng truy tới, đứng cách nàng ba mươi bước, như hổ rình mồi nhìn chằm chằm nàng.

"Rống~"

Tiếng thú hô làm màng tai Phong Hề đều bị chấn động.

Đồng thời phát ra tia cảnh cáo đối với nàng. Giống như mèo vờn chuột, ở lúc bắt được con chuột thì luôn muốn chơi đùa một phen.

Mà cự hổ này cứ như vậy coi nàng thành thức ăn đã ở trong miệng, hoàn toàn không có bộ dáng sốt ruột.

Trong cặp mắt kim sắc đang nhìn Phong Hề chằm chằm kia, mạc danh có thể đem đến cho người ta một cảm giác kì quái.

Giống như một con người, cuồng ngạo, khinh bỉ, miệt thị, trào phúng...
Trào phúng?

Nàng nhất định là suy yếu quá mức sinh ra ảo giác.

Dã thú sao có thể có cảm xúc giống con người được.

Bất quá, Phong Hề nàng thà bị giết bởi miệng thú cũng không muốn uất ức chịu khuất phục trước bờ vực sinh tử.

Muốn ăn nàng?

Có thể, nhưng nàng cũng sẽ làm nó rớt xuống một tầng da.

Cắn răng chống đỡ thân thể nhỏ yếu đã tới cực hạn, dựa vào tia ý thức tiềm tàng ẩn sâu trong linh hồn, hơi thở chết chóc nháy mắt bộc phát.

Trong cặp mắt sắc bén dần dần nhiễm một tầng đỏ tươi đầy máu lạnh, gắt gao nhìn chằm chằm cự hổ trước mặt.

"Rống~"

Lại một tiếng thú rống phá không vang lên, cự hổ tựa hồ cảm giác được nàng biến hoá, liền thủ thế tấn công.

Con hổ to lớn khom lưng lao tới.

Tư tưởng thà chết cũng không chịu khuất phục của Phong Hề cũng bị khơi dậy hoàn toàn.

Nhưng mà đúng lúc này, hai chân nàng giống như mọc rễ cắm chặt xuống nền đất, vô luận thế nào cũng không thể nhúc nhích.

Mắt thấy cự hổ đang lao thẳng tới, Phong Hề sắc mặt biến đổi!

Đáng chết, rốt cuộc chuyện này là như thế nào?

Ngay sau đó, ngực truyền đến một trận bỏng rát, đau đớn xuyên tim, rất nhanh, lan tràn khắp mọi nơi trong cơ thể, cơ hồ đem thân thể nàng hoà tan.

Phong Hề cắn răng chịu đựng cái đau đớn như linh hồn bị thiêu đốt, trên chán mồ hôi lạnh chảy ròng, gương mặt cũng thoáng chốc tái nhợt.

Nhìn cự hổ đang ập tới, lần đầu tiên, Phong Hề cảm thấy mình thật nhỏ bé, nàng căn bản vô lực phản kháng, cũng vô lực giãy giụa.
Nhưng mà! Nàng không cam lòng cảm giác vô lực như vậy, thực sự không cam lòng.....
" Không cam lòng? Ha ha.... Không nghĩ tới vừa mới tỉnh lại, liền thấy được một vật nhỏ thú vị như ngươi, tiểu gia hỏa, không tồi, cỗ khí thế này của ngươi cũng thật giống lão phu năm đó." Một đạo thanh âm đột ngột vang lên bên tai.
Mà Phong Hề, ở giây tiếp theo ngay sau khi âm thanh vang lên, tâm hung hăng run rẩy. Bởi vì, nàng tận mắt nhìn thấy, ngay thời khắc thanh âm vang lên con cự hổ trước mặt nàng bỗng nhiên bị một đoàn Tử hỏa không biết từ đâu xuất hiện đốt thành tro tàn!


~~~~~~~~~~

19/04/2019

Chương mới đây!

Mị có chăm ko nào! Hí hí

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC