Chương 1728: Tình yêu cháy bỏng của quân nhân 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: LAHong

Ninh Thư nhắm mắt nghỉ ngơi, bắt đầu tu luyện Tuyệt Thế Võ Công. Ấy thế mà cô phát hiện mình không thể sử dụng Thủy pháp tắc, xem ra đã bị thế giới này áp chế mạnh mẽ.

Vị diện hiện đại là một nơi không thể tồn tại những sức mạnh phi thường, vì thế lực bài trừ rất lớn.

Hơn nữa việc tu luyện Tuyệt Thế Võ Công cũng rất gian nan, nếu đổi qua một vị diện khác thì cô đã sớm hấp thu được hỏa khí rồi.

Hiện tại chỉ có một chút xíu hỏa khí tràn vào cơ thể cô.

Áp chế của vị diện thật to lớn.

Ninh Thư lặng lẽ thở dài, đây là thế giới của vũ khí nóng – nơi mà các quốc gia đua nhau chế tạo và sử dụng vũ khí hạt nhân.

Xem ra cô cần rèn luyện kĩ năng của lính đặc chủng.

Xe chạy được một lúc thì đến quân khu của bộ đội biên phòng.

Bánh xe chậm rãi lăn vào quân doanh.

Tống Dật xuống xe, dặn dò các đội viên: "Nghỉ ngơi cho tốt, kế tiếp còn có chuyện phải làm."

" Đã rõ." Ninh Thư cùng đoàn người nghiêm giọng đáp.

Ninh Thư về tới phòng ,cô liền vào nhà vệ sinh rửa mặt, quan sát khuôn mặt trong gương.

Khuôn mặt Ô Tĩnh rất bình thường, lại là lính đặc chủng quanh năm dãi nắng dầm mưa nên làn da có chút thô ráp, cũng không có thời gian chăm sóc da.

Sắc mặt kiên nghị, không giống những người phụ nữ nhẹ nhàng dịu dàng khác.

So sánh với Ngô Tiêm Nhu thì con người Ô Tĩnh nhiều hơn vài phân nam tính.

Ở trong mắt người khác, khi đặt Ô Tĩnh với Ngô Tiêm Nhu lên bàn cân, Ô Tĩnh bị cho là người si nói mộng, không tự lượng sức mình.

Ninh Thư vỗ vỗ má, làm cho da căng bóng một chút, mỉm cười.

Con người cao thượng không phải từ khuôn mặt mà là tâm hồn.

Ninh Thư cảm thấy Ô Tĩnh tốt hơn nhiều so với Ngô Tiêm Nhu.

Hiện tại Ninh Thư không phải người háo sắc, đồ vật xinh đẹp mỹ lệ thì chỉ dành cho đại gia nhìn, tuy nhiên lại sớm lão hóa thì cũng chẳng có gì đáng nói.

Nình Thư cười một tiếng với bản thân trong gương, sau đó ngồi xếp bằng trên giường nhỏ.

Giường của nhà khách không lớn , chỉ đủ cho cô xoay người.

Ngón tay Ninh Thư khẽ xoa cằm, suy ngẫm về nhiệm vụ lần này.

Có hai việc cần làm, một là phá CP Tống Dật và Ngô Tiêm Nhu, hai là kiến công lập nghiệp thăng tiến lên cao.

Sau khi tiếp xúc qua với Tống Dật, nhìn theo góc độ khách quan thì Tống Dật là người không tệ.

Quan tâm cấp dưới, tự mình làm mọi thứ, có trách nhiệm của quân nhân.

Dáng người cao to , có một thân thể toàn cơ bắp.

Là trưởng quan vô cùng trẻ tuổi, số lần lập công trạng cũng không ít, là người tiền đồ vô lượng.

Sau đó cả ngày đắm chìm trong tình yêu, chẳng còn sự phóng khoáng , khí phách của một quân nhân nữa.

Yêu thương vợ không sai, nhưng lại lợi dụng tài nguyên quốc gia cho những việc xàm lông của Ngô Tiêm Nhu.

Tống Dật như vật mà không bị quốc gia điều tra à?

Đây chỉ là thế giới ngôn tình, tất cả bối cảnh chi tiết đều mơ hồ, dù sao Tống Dật cũng là nhân vật chính bá đạo nhất.

Phụ nữ đánh ghen cùng phụ nữ... Đù móa cha nội Tống Dật liền điều động quân đội đi giải quyết chuyện này cho Ngô Tiêm Nhu, mọe nó đồ thần kinh.

Ngô Tiêm Nhu là một con phế vật à?

Ninh Thư vừa tu luyện Tuyệt Thế Võ Công vừa suy tư.

Người ủy thác không muốn làm cấp dưới của Tống Dật, vậy thì hãy thành thành thật thật kiên định làm việc.

Ninh Thư thậm chí hoài nghi về tâm nguyện của Ô Tĩnh, muốn kiến công lập nghiệp là để nói chuyện ngang hàng bình đẳng với Tống Dật, không muốn ở trong quan hệ cấp dưới với Tống Dật nữa.

Trong đó không chỉ có tình yêu mà nhiều hơn là tín ngưỡng.

Ninh Thư cười nhạt, nói cho cùng cô gái Ô Tĩnh này là một người đơn thuần.

Trên tay nhuốm máu tươi vì quốc gia, vì mọi công dân đồng bào trong nước.

Một cô gái nhỏ khó có được khí phách và đức tin như vậy.

Nhưng Ô Tĩnh muốn trở thành một cô gái bình thường sinh sống hạnh phúc là điều không có khả năng.

Đàn ông bình thường không thể hiểu, không thể chấp nhận một người con gái hai tay dính máu tươi, giết người đoạt mạng như thế.

Ninh Thư hai tay bóp pháp quyết, bố trị một Tụ Linh trận, hi vọng có thể tụ tập một chút Linh khí.

Linh Khí có thể chữa trị thân thể, Ninh Thư phát hiện cơ thể này tiềm ẩn nhiều bệnh nguy hiểm.

Bộ đội đặc chủng tham gia huấn luyện không thể tránh khỏi bị thương tổn, hơn nữa trong lúc làm nhiệm vụ sẽ xuất hiện nhiều vết thương.

Những nhiệm vụ nguy hiểm cũng để lại nhiều di chứng đáng sợ.

Thật vất vả mới bố trí thành công được Tụ Linh trận, cũng may đây là biên giới, xung quanh không có khói bụi ô nhiễm, còn có núi non chập trùng nên mới xuất hiện một ít Linh khí.

Một dòng Linh khí chậm rãi len lỏi trong kinh mạch, Ninh Thư đều dùng vào chữa trị thương tổn.

Giống như khi bản thân bị bà dì ghé thăm, nhưng đột nhiên có lệnh triệu tập đi làm nhiệm vụ, thì dù bị bắt ngâm thân thể vào dòng nước lạnh buốt cũng phải làm.

Tất cả mục tiêu điều hướng về hoàn thành nhiệm vụ, đồng thời không thể liên lụy đến chiến hữu.

Đây là công việc tiêu hao quá nhiều thời gian và sức lực, đến khi về già sẽ phát tác ra nhiều thứ bệnh.

Ninh Thư tự hào vỗ ngực, Ô Tĩnh cô làm tốt lắm!

Ngoài ra lúc phân công nhiệm vụ cuối cùng cho Ô Tĩnh, đích thật Tống Dật cũng xen lẫn một ít tâm tư.

Nhiệm vụ này vô cùng nguy hiểm, những người tham gia đều chuẩn bị tinh thần sẵn sàng hi sinh.

Tống Dật coi như thay Ngô Tiêm Nhu công báo tư thù.

Rơi vào trong tình yêu ngọt ngào, cả thế giới xung quanh liền thu hẹp thành không gian riêng của hai người, cũng chỉ có thể nhìn thấy mỗi đối phương mà thôi.

Tụ Linh trận được bố trí không lâu liền bay tán loạn, tan biến.

Tụ Linh trận căn bản không tụ được bao nhiêu Linh Khí, chỉ ngần ấy Linh Khí cũng không thể điều trị bệnh dứt điểm.

Ninh Thư lại bố trí thêm một trận pháp, linh khí tụ lại cũng không nhiều, Ninh Thư đều tập trung chữa lành thân thể.

Dưới sự chữa trị của Linh Khí, Ninh Thư cảm thấy cơ thể tốt lên không ít, cảm giác nặng nề biến mất.

Ninh Thư nằm thẳng tắp trên giường, kéo chăn đắp lên người, dự định chợp mắt một lúc.

Không biết ngủ được bao lâu, Ninh Thư bỗng nghe được tiếng gõ cửa. Vốn dĩ ngủ không sâu, đầu óc liền tỉnh như sáo,cô mở choàng mắt.

Tỉnh giấc quá nhanh, đây có lẽ là bản năng của cơ thể này.

Những kĩ năng này nguyên chủ đều được rèn luyện qua , cho dù là ngủ thì cũng sẽ có tốc độ thức tỉnh nhanh như chớp.

Quá trình huấn luyện vô cùng thống khổ, để bạn ngủ, bạn ngủ say rồi lại đánh thức bạn, hơn nữa bạn sẽ không biết lúc nào người ta đánh thức bạn dậy.

Quả thực quá hố cha đù móa!

Ninh Thư nhanh nhẹn vén chăn lên đi ra mở cửa, người gõ cửa chính là đồng đội tên Chu Nghĩa.

"Cô lần này mở cửa chậm 2 giây, tôi sẽ báo cấp trên phạt cô chạy 1 km." Chu Nghĩa đắc ý nhìn Ninh Thư, bộ dáng nếu cô cầu xin tôi thì tôi không đi mật báo.

Ninh Thư không để tâm, hỏi sang vấn đề khác: "Thẩm vấn ra kết quả gì rồi?"

Ninh Thư đóng cửa lại, cùng Chu Nghĩa tới phòng làm việc.

"Chẳng hỏi ra chuyện gì , những thông tin tài xế kia biết được rất ít, bốn thi thể và 2 tên tài xế bên trong cũng chẳng vận chuyển ma túy nhiều."

Chu Nghĩa nắm tóc có chút lo lắng: "Nhiệm vụ của chúng ta cứ thế bị treo,vụ này lãnh đạo bên trên rất để ý, cuối cùng lại nhận một kết quả đầu voi đuôi chuột như thế, chắc chắn đội trưởng sẽ bị trách mắng."

Cấp dưới của Tống Dật đối với người Trưởng quan này là tự nguyện phục tùng.

Tống Dật đối đãi với cấp dưới rất tốt, mỗi lúc nhận được tiền thưởng nhiệm vụ đều sẽ lấy tiền của chính mình phân chia cho mỗi người.

Cũng sẽ không sai vặt người khác làm những chuyện nhỏ nhặt.

Nhưng có vẻ như những điều tốt đẹp này nều dành cho mỗi Ngô Tiêm Nhu sau khi đã kết hôn với cô ta.

Hôn nhân làm thay đổi một người, từ một người có tấm lòng rộng lớn biến thành một người nhỏ bé ích kỉ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net