Chương 1: Hiện thực

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhìn cảnh trên màn hình, cô gái với đôi mắt đờ đẫn, nở nụ cười dịu dàng, cầm dao đâm vào tim nam chính, màn hình dừng lại đúng lúc máu phun ra, Tần Lập ngồi trước màn hình không khỏi hét lên.

Tần Lập là một học sinh trung học bình thường cũng là một otaku rất bình thường, nhưng sở thích của cậu lại có phần nghiêm túc hơn...

Thực ra thì ai cũng biết học sinh trung học bình thường và otaku bình thường là hai loại người tầm thường nhất =.=.

Lúc mới dọn vào nhà, Tần Lập vẫn thích những cô gái dịu dàng, nhưng đến một lúc nào đó, khẩu vị của cậu ngày càng đậm đà, gần đây cậu lại yêu thích mấy nhân vật Yandere.

Như Tần Lập nói: "Yandere là nhất. Tôi sẽ không phải lo lắng gì về NTR cả. Nếu ngoài đời có một cô gái yêu tôi sâu đậm như vậy thì tôi sẽ siêu siêu hạnh phúc luôn".

Nói xong, Tần Lập bắt đầu tìm kiếm những tựa game và tiểu thuyết có nữ chính là Yandere.

Cuối cùng cậu cũng tìm được một con game mà bốn nhân vật có thể chơi được đều là Yandere, màn hình dọc và CG rất đẹp, hoàn toàn phù hợp với gu của Tần Lập.

Sau khi chạy deadline muốn chết đi sống lại trong suốt một ngày, cuối cùng game cũng đã được tải xuống. Tần Lập đang nóng lòng muốn giải nén thì bỗng một tiếng gõ cửa vang lên.

Không cần nghĩ Tần Lập cũng biết, đây chính là người bạn duy nhất của cậu Lâm Quân Thành, cậu miễn cưỡng đóng giao diện trò chơi lại, "Không biết nếu để tên Lâm Quân Thành đó nhìn thấy mấy cái này, cậu ta sẽ cười mình như thế nào."

Tần Lập đã là một otaku từ khi còn học cấp hai, tính cách khép kín, chỉ có một người bạn duy nhất là Lâm Quân Thành.

Mặc dù bản thân Tần Lập nói rằng mấy người kia không có gu thẩm mỹ, sống buông thả và coi thường những người bạn cùng phòng, nhưng điều này không thể thay đổi sự thật rằng cậu là người không có bạn bè. Thế nên Tần Lập thực sự rất trân trọng người bạn duy nhất của mình, mặc dù cậu ghét việc Lâm Quân Thành thường xuyên lôi mình ra ngoài đi chơi, hơn nữa trong mắt vài cô gái kia cũng chỉ có mỗi Lâm Quân Thành , cậu lại càng cảm thấy bức bối hơn khi đi cạnh một anh chàng cao ráo đẹp trai như vậy!

Nói mới nhớ, Tần Lập thực ra cũng khá đẹp trai, nhưng khí chất u ám của một otaku khiến cho những cô gái không ai dám lại gần.

Cậu chậm rãi mở cửa, nghe thấy tiếng mưa bên ngoài, Tần Lập ngẩng đầu, nhìn thấy một bóng người hơi gầy đứng trước cửa, chính là Lâm Quân Thành.

Nhìn Lâm Quân Thành quần áo ướt đẫm, Tần Lập có chút lo lắng, hỏi: "Sao vậy? Mưa to thế mà cậu lại không mang ô. Đừng tưởng rằng cậu ốm rồi thì sẽ có em gái nào đó đến săn sóc cho cậu đấy nhé."

Lâm Quân Thành không nói gì, chỉ nhàn nhạt nhìn cậu. Tần Lập, một otaku không giỏi giao tiếp bằng mắt với người khác, đột nhiên có chút khó chịu: "Đừng nhìn tớ như thế, có nhìn nữa cũng khôn thể biến thành một em gái xinh đẹp cho cậu đâu. Hôm nay cậu hơi kì lạ đấy, có chuyện gì à?"

"Tần Lập..." Lâm Quân Thành đưa đôi bàn tay lạnh lẽo ra, nhẹ nhàng chạm vào mặt cậu, trong giọng nói mang theo chút cầu xin: "Ở lại với tớ được không?"

"Cậu đang nói cái gì vậy? Chúng ta không phải vẫn luôn là bạn tốt sao..." Tần Lập cổ họng khô khốc nói, cảnh tượng trước mắt khiến cậu cảm thấy có gì đó không ổn, không khỏi muốn chạy trốn.

"Chắc hôm nay cậu không ổn rồi, phải nhanh đưa cậu đến bệnh viện trước đã."

"Cậu vẫn luôn như vậy, luôn chọn trốn chạy." Lâm Quân Thành thất vọng buông tay xuống, Tần Lập thở phào nhẹ nhõm, đang định nói gì đó để làm dịu bầu không khí thì đã nhìn thấy sau lưng Lâm Quân Thành... lóe lên một ánh sáng sắc bén lạnh lẽo.

Bạn đã bao giờ nhìn thấy một con lợn đang sống chạy tán loạn trước khi bạn ăn thịt của chúng chưa?

Đó chắc chắn là một con dao làm bếp!! Dù không muốn tin nhưng Tần Lập, người đã xem tập mới của một bộ nữ chính là Yandere, đã đưa ra kết luận một cách dứt khoát.

Tại sao người bạn thân nhất của tôi đột nhiên xuất hiện trước cửa nhà tôi với con dao làm bếp trên tay?

Lúc này Tần Lập chỉ muốn vào diễn đàn, viết bài để nhờ giúp đỡ.

"Cậu đến bệnh viện trước đi. Tớ còn có việc nên vào phòng trước, cậu đi an toàn nha!" Tần Lập cười nịnh nọt, lập tức kéo tay nắm cửa đóng lại.

Nhưng đúng lúc này, Lâm Quân Thành nắm lấy cánh cửa sắp đóng lại, nhanh chóng lấy dao bếp đâm Tần Lập.

Tần Lập cũng đã dự đoán được chuyện này, cậu đã chuẩn bị tốt, né tránh đòn tấn công.

Nhưng vì cậu là một otaku, năng lực thể thao vốn dĩ rất kém nên cậu cũng ngã xuống trong một tư thế rất mất lịch sự.

"Này! Thông minh lên đi! Cậu chưa đọc thể loại Yandere nhiều phải không?" Nhớ lại việc số lượng trẻ vị thành niên rình rập ở một đảo quốc nào đó tăng lên do sự phổ biến của Yandere, Tần Lập cảm thấy nó rất có vấn đề.

Nhưng tôi, một kẻ otaku yêu Yandere, chưa đâm ai, sao cậu, một anh chàng giàu có và đẹp trai, lại đâm người khác?

"Tớ rất nhạy cảm, tớ chắc chắn đây là ngày bình tĩnh nhất mà tớ có được trong hơn mười năm qua." Lâm Quân Thành nhẹ nhàng nói, nhưng đối lập với giọng điệu dịu dàng của anh lại là hành động tàn nhẫn.

"Cậu thật sự không chỉ nên đến bệnh viện... mà phải đến tận khoa tâm thần luôn mới đúng!" Ngay cả trong lúc nguy hiểm như này, Tần Lập vẫn không quên phàn nàn thêm vài câu.

Có lẽ do khát vọng sinh tồn của con người nên Tần Lập đã thực sự thoát được nhiều đòn tấn công từ Lâm Quân Thành trong tình thế yếu đuối như vậy.

Cả căn nhà bừa bộn, ghế sofa đầy vết chém do dao làm bếp cứa vào, không một chỗ nào trong căn phòng là nguyên vẹn.

Ngay cả chiếc Laptop yêu quý của Tần Lập cũng bị đập vỡ.

Tần Lập trốn hết chỗ này chỗ kia, đáng tiếc, căn phòng quá nhỏ, cuối cùng cậu chỉ còn có thể đi đến bên cạnh cửa sổ.

"Chúng ta ta làm anh nhiều năm như vậy, cậu có nhất thiết phải nhẫn tâm như này không?" Tần Lập nhìn khung cảnh ngoài cửa sổ, suy nghĩ xem có cách nào để an toàn sau khi nhảy từ tầng bốn xuống hay không. Cậu vẫn chưa hiểu được tại sao Lâm Quân Thành lại cầm theo dao muốn đâm cậu.

Không, có lẽ cậu hiểu, nhưng cậu vẫn không muốn tin, dù đã vô tình nhớ lại vô số hình ảnh tình cờ thấy qua trong đầu, Tần Lập vẫn cảm thấy xung quanh mình có một người đồng tính rất là phản khoa học = .=

"Thật ra thì em đã hiểu hết rồi! Em chỉ đang chạy trốn mà thôi!" Lâm Quân Thành bày tỏ vẻ không vui, "Anh biết là em đã yêu thầm anh nhiều năm rồi!"

Khốn khiếp, cậu đúng là gay!!

Tại sao lại nói cho tôi một sự thật nặng nề như vậy!!

"Được rồi." Tần Lập thở dài, " Chúng ta dừng chuyện này lại đi, mọi người đều là bạn tốt của nhau không phải sao?"

"Nhưng anh không thể chịu đựng được nữa... Thấy em vui vẻ cùng những người phụ nữ khác, anh thà chết cùng em còn hơn!" Hắn vừa dứt lời, con dao bếp đã chém về phía Tần Lập.

Tôi chưa từng nói rằng muốn ở bên một người phụ nữ, chỉ mới đăng ký tài khoản trên một trang web hẹn hò thôi mà cậu đã làm ra mấy cái gì vậy nè!

Tại sao tạo tài khoản trên trang web hẹn hò lại khiến tính mạng bản thân gặp nguy hiểm!?

Khi Tần Lập đang suy nghĩ rất nhiều thứ hỗn loạn trong đầu, cậu vô thức tránh con dao làm bếp, và tàn nhẫn thay, mép cửa sổ đã ở ngay sau lưng cậu.

Lúc sắp rơi xuống, trong đầu Tần Lập đang suy nghĩ cái nào dễ chết hơn, bị đâm hay là rơi xuống từ tầng bốn...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net