Chương 5: Tận thế (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đối diện với khu nghỉ dưỡng là một cái siêu thị.

Tần Lập đang ngồi trên ghế phụ chưa muốn xuống thì Cố Vinh đã thô bạo túm cổ áo ném cậu ra ngoài.

Cậu nhìn đám Zombie đông đảo trước mặt, trong lòng dâng lên một cảm giác kinh hãi, cậu không muốn trải qua cảm giác suýt bị zombie cắn chết như lúc nãy nữa đâu!

Tuy nhiên, sau khi dọn dẹp biệt thự, hai người phát hiện rau, thịt trong tủ lạnh đều đã hư thối từ lâu do mất điện, thậm chí còn không thấy bóng dáng một gói mì nào.

Nếu không ra ngoài tìm đồ tiếp tế, cả hai người chỉ còn nước chết đói mà thôi...

May mắn rằng, trong khu nghỉ dưỡng này có một siêu thị cách biệt thự chỉ vài phút lái xe.

Mỗi khi nghe thấy tiếng Zombie bị ô tô cán qua trong vài phút ngắn ngủi này, Tần Lập đã ước trong lòng mình vô số lần mong thời gian sẽ dừng lại, nhưng quả nhiên người như cậu thì lấy đâu ra hào quang nhân vật chính để làm mấy cái này chứ.

Zombie vây quanh lối vào siêu thị nhiều hơn trên đường, dù sao thì bây giờ cũng đang là kỳ nghỉ hè nên có rất nhiều người đến khu nghỉ dưỡng này, siêu thị cũng không ngoại lệ.

[Hệ thống: Kích hoạt nhiệm vụ phụ: Tiêu diệt toàn bộ Zombie ở tầng một siêu thị, phần thưởng của nhiệm vụ là 500 điểm.]. Tại sao phần thường lần này không phải là vật phẩm mà lại là điểm thưởng? Hệ thống này đúng là keo kiệt mà.

Chẳng trách phần thưởng của nhiệm vụ tiêu diệt 100 Zombie trước đó là túi không gian... Hóa ra chỉ để bây giờ có thể thu thập được nhiều vật tư.

Cố Vinh chỉ dùng một vài động tác đơn giản là đã có thể xử lý xong con Zombie trước cửa, anh dùng dao dễ dàng lấy được lõi pha lê trong não Zombie: "Anh cầm đi."

"Được." Cái lõi pha lê này dính đầy những vụn não nhũn, cậu lấy được sao lại không tự mình cầm đi! Dù rất muốn nói như vậy với Cố Vinh nhưng Tần Lập lại không đủ can đảm, cậu chỉ có thể nhìn chằm chằm vào Cố Vinh đang lặng lẽ quay lưng lại với cậu.

Hai người tiến về quầy bán đồ ăn, Tần lập đang cầm trên tay chiếc túi mà Cố Vinh kiếm được ở đâu đó, hốt hết mì ăn liền trên kệ vào trong.

Sau khi hốt hết cả một hàng toàn là mì ăn liền ở phía trên thì Tần Lập cúi người ngồi xổm xuống để hốt luôn hàng dưới thì thấy một con Zombie đối diện ngay sát mặt mình.

Cậu sắc mặt không đổi liền lấy rìu ra chém ngay vào con Zombie đối diện. Bây giờ cậu cảm thấy bản thân mình thật máu lạnh vô tình, quả thật giống như phong cách của mấy tên nhân vật chính.

Thời gian reset chiêu của chiếc rìu này trôi qua cũng nhanh thật.

Cố Vinh ở bên cạnh nghe thấy động tĩnh, quay đầu lại thì cũng không thấy bóng dáng một con Zombie nào, liền nhướng mày, trong mắt xuất hiện một tia lạ lùng, "Tôi lên khu thuốc ở lầu trên trước, anh ở lại đây đi."

"Chờ đã! Ngươi không sợ sau khi quay lại sẽ thấy ta bị Zombie cắn nát thành từng mảnh hả?"

"Không phải anh có một cái rìu à? Nếu anh là đàn ông, anh có thể tự mình đối mặt với lũ Zombie đó." Nói xong những lời nhẹ nhàng đó, Cố Vinh quay người bỏ đi.

"..." Tần Lập cảm thấy chặng đường chinh phục Cố Vinh của mình vẫn còn dài lắm.

Nhưng hiện tại cậu đang có rìu, cũng không còn sợ hãi những con Zombie đó nữa, cậu nhìn vào túi da rắn đang chất đầy mì ăn liền, lại mình đến siêu thị vẫn đang còn rất nhiều vật tư.

Tần Lập bây giờ thực sự rất muốn chửi một trận, nói đến tận thế thì ..............Lập rất muốn orz, nói đến ngày tận thế, liệu có thể sống ở nơi tận cùng mà không có không gian di động?

Đợi đã! Không gian di động... Tần Lập Đột nhiên nhớ đến nhiệm vụ trước đó, phần thưởng cho việc tiêu diệt 100 con Zombie là không gian di động a.

[Hệ thống: Người trải nghiệm 0001 cuối cùng cũng nhớ ra rồi, không tồi nha.]

Các người đúng là lừa người mà, cái hệ thống quèn này từ đầu đến cuối chỉ biết giao nhiệm vụ, có gì đúng với thứ mấy người quảng cáo đâu chứ!

Mặc dù từ đầu đến cuối Tần Lập cũng chưa bao giờ tin vào quảng cáo của cái thứ này...

***

Tần Lập lại một lần nữa chặt đầu Zombie thành từng mảnh, cậu cảm giác như bản thân sắp nôn mửa vậy, cuối cùng giọng nói của hệ thống cũng vang lên.

[Hệ thống: Hoàn thành nhiệm vụ phụ tiêu diệt [100 Zombie], nhận thướng quyền sử dụng không gian vô hạn trong thế giới này Hoàn thành nhiệm vụ phụ [Tiêu diệt toàn bộ Zombie ở tầng một siêu thị], giá trị sức mạnh +5, điểm thưởng +500.] Tần Lập lập tức mở menu ra, thấy cột không gian hệ thống sáng lên, trong đó có hơn chục slot vật phẩm, giống như những gói hàng có thể mua trong game vậy.

Cậu chỉ vừa nghĩ đến trong đầu, trong tay cậu liền lập tức xuất hiện một gói mì ăn liền, trên đó viết [một gói mì ăn liền].

Có không gian, Tần Lập đi thẳng đến quầy thực phẩm và lấy bất cứ thứ gì cậu nhìn thấy, đáng tiếc là phần lớn thực phẩm, hoa quả đông lạnh giờ đã hư hỏng.

Theo như lời của hệ thống, mỗi ô chứa đồ có kích thước bằng một cái bàn, nếu muốn có thêm ô chưa đồ thì cần phải hoàn thành thêm nhiệm vụ, hoặc có thể dùng 10.000 điểm để mở khóa một ô... Nghe nói không gian di động có núi sông thì phải mất tận trăm ngàn điểm mới dổi được.

Sau khi cất vào không gian mấy chuch thùng thức ăb, Tần Lập cảm thấy đã gần đủ nên muốn lên lầu trên để lấy thêm các loại quần áo, vừa quay người thì đã bắt gặp một đôi mắt lạnh lùng.

Cố Vinh mặt không đổi sắc nhìn cậu: "Đó là...?"

Tần Lập thở phào nhẹ nhõm khi không nghe thấy thông báo trừ điểm hảo cảm của hệ thống, cậu liền nhanh nghĩ ra một cái cớ, nói cho có lệ: "Thật ra đó là năng lực của ta, vừa rồi chợt phát hiện mình đã thức tỉnh năng lực không gian. "

Nói xong, Tần Lập nhìn vẻ mặt không hề thay đổi của Cố Vinh, nói thêm: "Thật ra ta vốn định sau này sẽ nói cho ngươi biết, không ngờ người đã tự nhìn thấy trước rồi."

Câu này thực chất là xạo, nếu Cố Vinh không nhìn thấy thì Tần Lập cũng sẽ không hé răng lấy nửa lời.

Mặc dù Cố Vinh cảm thấy trong chuyện này có chút quái quái nhưng anh cũng không thể giải thích được mình thấy lạ chỗ nào, nghiêng đầu nói: "Chuyện này anh đừng để cho người khác biết".

"Ta đương nhiên không ngốc, vì là ngươi nên ta mới nói đó." Tần Lập thản nhiên trả lời.

[Hệ thống: Độ hảo cảm của Cố Vinh +20, độ hảo cảm hiện tại -10.]

"???" Này, vừa mới xảy ra cái gì vậy? Tại sao độ thiện cảm của hắn đột nhiên tăng lên nhiều như vậy? Tần Lập cảm thấy hạnh phúc đến quá đột ngột.

Nghĩ đến việc tốt mà nguyên chủ đã làm là thủ phạm khiến mình mất đi biết bao nhiêu độ hảo cảm, Tần Lập cũng muốn nhân cơ hội này để hiểu rõ nguyên nhân.

Cậu đi đến trước mặt Cố Vinh, chân thành nhìn vào mắt anh ta, xin lỗi: "Thật ra lúc ở Cố Gia tôi không cố ý nhắm vào anh. Bây giờ nghĩ lại, tôi cũng không biết tại sao bản thân lại cư xử không đúng với anh nữa. Tôi rất xin lỗi vì những gì đã làm trong quá khứ. "

Cố Vinh: "Tôi chưa bao giờ để tâm đến mấy việc đó."

【Hệ thống: Độ hảo cảm của Cố Vinh -5.】

Con mẹ nhà anh! Không quan tâm mà sao độ hảo cảm lại giảm thế hả cái tên thần kinh này.

"Tôi biết tôi sai rồi, anh muốn làm gì thì làm, muốn trừng phạt thế nào cũng được!" Tần Lập nghiến răng nghiến lợi, quỳ xuống đất ôm lấy đùi Cố Vinh.

Vì dùng lực quá mạnh đến thắt lưng nên Tần Lập cũng nhân cơ hội đó mà khóc.

Nhắc mới nhớ, lúc Tần Lập mới mười bốn, mười lăm tuổi trông khá ngoan ngoãn, tuy không thể nói là một cậu bé xinh đẹp nhưng ít nhất khuôn mặt cậu nhìn vào cũng có thể làm người ta thấy lòng phơi phới.

Những giọt nước mắt lấp lánh như pha lê rơi trên má cậu, cậu bé bướng bỉnh cắn môi, nhờ vẻ ngoài này mà khuôn mặt vô liêm sỉ của Tần Lập dường như được tô điểm thêm gấp vô số lần.

Cố Vinh túm lấy cổ áo Tần Lập, không để ý tới màn diễn xuất vừa rồi, gằn giọng hỏi: "Ai đã giết những con Zombie này?"

"A?" Tần Lập nhận ra việc cậu vừa làm chẳng có tác dụng gì cả! Tên này nhẫn tâm quá! Thật là lãng phí tình cảm của cậu mà!

Cậu tức giận lấy tay áo lau nước mắt trên mặt, Tần Lập đáp: "Là tôi đó."

Cố Vinh cau mày, lần thứ nhất thì quên đi, đây là lần thứ hai anh ta bảo mình xử hết đống Zombie này, chẳng lẽ thật sự là do Tần Lập làm.... Vậy tại sao trước đó khi đối đầu với Zombie lại rụt rè như vậy?

Không biết Cố Vinh nghĩ đến cái gì, anh nhướng mày, cảm thấy Tần lập đang đứng trước mặt nhìn cũng không còn khó chịu như trước nữa.

[Hệ thống: Độ hảo cảm của Cố Vinh +50, độ hảo cảm hiện tại là +35. Anh ấy đã coi bạn như một người bạn ~] Tần Lập: =口=! ! Hắn nghĩ cái quái gì mà đột nhiên lại tăng hảo cảm nhanh như vậy?!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net