Chương 7: Tháo hán tử không có nhà, nàng mộng xuân 🔞

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ Thanh Dương đi rồi, Hà Nguyệt sáng sớm theo hậu cần cùng tới huyện thành.

Hỏi rõ vị trí Cung Tiêu Xã, Hà Nguyệt tò mò đi vào.

Người bán hàng tuy không đến mức dùng lỗ mũi nhìn người, nhưng cũng không thể nói là nhiệt tình.

Hà Nguyệt nhìn bên trong bày bán đồ dùng hằng ngày, trên cơ bản chỉ cần có tiền cùng phiếu là có thể mua được.

Nàng lần này chủ yếu tới xem, cũng không tính toán mua gì nhiều nhặn.

Nghĩ nghĩ, nàng mua mấy miếng vải, lại một cân đường, từ khi đến nơi này, nàng mới ăn qua đường vài lần.

Rời khỏi Cung Tiêu Xã, Hà Nguyệt chạy đi mua gạo.

Nàng đã có chuẩn bị mà đem phiếu cùng tiền, lại bị cho biết mỗi người mua gạo là có hạn ngạch.

Quả nhiên chỉ có thể dựa vào làm ruộng a, Hà Nguyệt nhìn bọt nước trên tay còn chưa tiêu, vô ngữ nhìn trời.

Khó có khi được ra ngoài một lần, nàng chạy tới cửa hàng thịt, mua xương heo, tính toán buổi tối hầm canh uống, bồi bổ chính mình.

Trên đường trở về, mấy tẩu tử cùng nhau nói chuyện phiếm, Hà Nguyệt nghe các nàng nói chuyện, cũng dần dần gia nhập, nhân gia hỏi nàng cũng có thể đáp lại vài câu.

Vài người cho tới trẻ con, Hà Nguyệt nhiều lần thấy con của Lý tẩu tử hỗ trợ làm việc nhà, cảm khái nói: "Con Lý tẩu tử thật biết nghe lời."

Ai mà không thích con mình được khen ngợi, Lý tẩu tử đối với Hà Nguyệt ấn tượng càng tốt: "Nào có, không chọc ta tức giận đã không tồi."

Nhóm tẩu tử hiển nhiên cũng đối với con Lý tẩu tử ấn tượng không tồi, khen vài câu, chuyện vừa chuyển, nhỏ giọng nói: "Không giống với hài tử tiểu Dương gia."

Không đợi Hà Nguyệt mở miệng, một tẩu tử khác liền lanh mồm lanh miệng nói: "Nàng nha, đem hài tử gửi ở nông thôn, giao cho bà bà nuôi."

Hà Nguyệt thật ra không kinh ngạc, rốt cuộc ở hiện đại cũng có nhiều người ra ngoài làm ăn đều gửi tiểu hài tử cho ông bà chăm sóc.

Nhưng nàng vẫn phối hợp, kinh ngạc hỏi: "Lão công nàng chẳng lẽ không có ý kiến sao?"

"Nàng a..." Đối phương bộ dáng một lời khó nói hết, Hà Nguyệt không khỏi hứng thú, chẳng lẽ còn có ẩn tình?

"Nàng sinh hai đứa con gái, phỏng chừng là muốn sinh đứa thứ ba, nên đưa con gái về quê."

Hà Nguyệt nghe thế liền hiểu, hóa ra vẫn là trọng nam khinh nữ, vì sinh con trai liền con gái cũng không để ý.

"Ai mà không biết tâm tư nàng, cả ngày một bộ dáng mảnh mai, không phải ỷ vào lão công thích nàng ta."

Hà Nguyệt không nghĩ tới ra khỏi nhà một chuyến còn có thể nghe được không ít bát quái, nói thật nàng còn rất thích nghe.

Nhớ tới năm đó nàng cũng ở trên Weibo điên cuồng ăn dưa.

Buổi tối Từ Thanh Dương không ở nhà, nàng dùng xương heo một chén canh, ăn cùng một chiếc màn thầu buổi sáng mua ở tiệm cơm quốc doanh làm bữa tối.

Tắm xong, nàng nằm trên giường, mấy ngày nay đã quen mấy với việc cùng Từ Thanh Dương ngủ trên một cái giường, hắn không có nhà, giường trở nên rộng hơn.

Vốn nàng cho rằng chính mình sẽ thật vui vẻ, không chỉ không bị nam nhân lăn lộn cả đêm, còn có thể độc chiếm một cái giường lớn.

Không nghĩ tới nàng lại mất ngủ!!!

Hà Nguyệt thở một hơi, nhắm mắt lại bắt đầu đếm cừu, ở trong lòng mắng nhiếc Từ Thanh Dương.

"Nam nhân thúi, đi nhiệm vụ còn không buông tha ta, chờ ngươi đã trở lại nhất định phải cho ngươi đẹp mặt."

Nửa mộng nửa tỉnh, Hà Nguyệt cảm giác được giữa hai chân có cổ ướt át, nàng ngồi dậy cúi xuống nhìn, hoảng sợ.

Từ Thanh Dương cũng không biết khi nào đã trở lại, cả người phủ dưới thân nàng, cũng không biết chơi bao lâu.

Tiểu huyệt sớm đã chảy ra không ít dâm dịch, bị hắn dùng lòng bàn tay quát mạnh tới hai mảnh môi âm hộ, ngón tay ở lối đi ra ra vào.

Nàng bị dọa sợ kêu một tiếng, ngay sau đó che miệng lại, sợ bị người ngoài nghe thấy tiếng nàng rên rỉ.

Từ Thanh Dương một tay cởi bỏ dây lưng, đem quần kéo xuống, dương vật giữa háng sớm đã vận sức chờ phát động.

Hà Nguyệt xấu hổ quay đầu, "Chàng... Chàng..." Không đợi nàng nói xong, nam nhân đột nhiên đem nàng hai đùi tách ra, cực đại quy đầu trực tiếp đâm vào huyệt khẩu, có dâm thủy ướt át bôi trơn, một hơi cắm đến tận cùng, cùng đường đi gắt gao mật hợp.

Từ Thanh Dương phát ra một tiếng thở dài thỏa mãn, ngay sau đó vòng eo bắt đầu mạnh mẽ kích thích, côn thịt nhanh chóng mà thọc vào rút ra, ma trong dũng đạo tầng tầng chồng chất mềm thịt cùng nếp uốn.

Hà Nguyệt bị thao hét lên, đùi bị nam nhân giơ lên trên vai, cẳng chân treo trên vai hắn cẳng theo động tác thọc vào rút ra trước sau đong đưa.

Nàng muốn kêu hắn chậm một chút, đôi tay dùng sức muốn dịch về sau, không ngờ lại bị hắn khấu lên đỉnh đầu, thân mình cũng bị cắm cho lắc lư.

Mỗi lần thọc vào rút ra trước ngực hai luồng nhũ thịt đều bị cắm lắc qua lắc lại, thỉnh thoảng va phải ngực hắn, đầu vú nhỏ xinh xẹt qua cơ ngực nam nhân, mang đến một tia khoái cảm.

Hắn đè nặng nàng thao làm, dương vật sưng thô hung hăng mà cắm vào tiểu bức, rút ra mang theo trong suốt dâm dịch, phía dưới hai viên túi cầu thỉnh thoảng chụp lên mềm mại mông thịt, môi âm hộ chật hẹp cũng mạnh mẽ bị căng ra, gian nan mà phun ra nuốt vào côn thịt nam nhân.

Từ Thanh Dương giống như phát điên mà hạ eo, côn thịt phá vỡ bên trong chồng chất thịt mềm, lại thao làm mấy chục cái, đỉnh mã mắt mới phun ra nóng bỏng tinh dịch.

Hà Nguyệt bị tinh dịch nóng bắn hoảng ,đầu óc trống rỗng, nước mắt nước miếng tràn lan, đồng tử tan rã, bị thao đến thần trí không rõ.

Nàng đang muốn nói cái gì đó, liền hôn mê bất tỉnh, chờ đến nàng buổi sáng hôm sau tỉnh lại, nhìn đến chỉ có một mình, cùng với hạ thể ướt át, nàng mới hiểu rõ.

Nàng mộng xuân!!!

---------------------------------------



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net