Chương 7: Thần ma yêu quá biến thái 3 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Hoa Tử.

"Oa! Không cần... Đau quá! Rút ra... Ngươi mau rút ra! Ô ô ô... Người xấu! Người xấu! Oa ô ô... Đau..."

Sao lại đau như vậy? Trước đó không phải đã bị tên yêu quái xấu xa này phá sao? Thậm chí đã chảy ra rất nhiều máu. Nàng nhớ, lúc mới phá trinh cũng bị thọc vào rút ra hung ác như vậy, quả thật đau muốn chết, nhưng ngay sau đó đã đỡ đi rất nhiều, không phải sao?

"Nàng cũng biết đau sao? Tim vi phu còn đau hơn nhiều!"

Chính là muốn nàng kêu đau! Ai bảo nàng thi thoảng lại muốn chạy trốn ta!

Tuy trong lòng nói ra những lời tàn nhẫn như vậy, nhưng lại vỗ lên nơi mà hoa huyệt của tiểu nha đầu cùng thịt căn của chính mình giao nhau, dùng ngón tay bôi trơn, giúp nàng giảm bớt đau đớn.

Mặt Phượng Hề hơi đỏ...

Màng mỏng mới bị hắn đâm thủng cách đây không lâu, tiểu nộn huyệt sao có thể chịu được lần lăn lộn này của hắn, đương nhiên sẽ đau...

Cũng không nên trách hắn đòi hỏi vô độ... Cứ mỗi lần nghĩ đến nha đầu này, cự vật của hắn liền đứng lên... Thật sự quá yêu nàng... Càng yêu thì càng không khống chế được muốn làm nàng. Phong ấn nghìn năm, cự vật của hắn cũng vì Bảo Bảo mà luôn ở trạng thái cương cứng, khó chịu cả ngàn năm!

Hắn nhớ nàng đến phát điên!

Không lúc nào là không nghĩ đến việc được mạnh mẽ, hung hăng cắm vào tiểu huyệt kiều nộn đáng yêu, "yêu" nàng đến chết đi sống lại!

Trong lòng đầy ý tưởng chà đạp tiểu nha đầu, nàng tất nhiên không biết được. Nếu không, không biết người nhát như thỏ đế này sẽ sợ hắn sợ hắn đến mức nào nữa...

Bất quá, phải giúp bớt nàng đau đi mới được!

Tiểu nha đầu này không có lương tâm gì cả. Xem đi, mới giảm đau một chút, Bảo Bảo của hắn lại tràn đầy sức sống, bắt đầu ở dưới thân hắn bò loạn...

Bảo bối nhỏ ở dưới thân đang luống cuống tay chân giãy giụa, muốn bò ra ngoài thân thể của hắn, cặp mông trắng nõn đáng yêu kia cũng theo ý muốn của chủ nhân mà thoát khỏi đại điểu* của hắn! Muốn côn thịt của hắn đi ra khỏi nhục huyệt nhỏ.

Sao có thể?! Nha đầu này lại muốn ăn đòn!

Kỳ thật, Bảo Bảo làm sao có thể thắng nổi lực tay của Phượng Hề...

Ngay lập tức, Phượng Hề bắt lấy mông nhỏ trắng nõn của Vân Bảo Bảo, kéo về, một trái một phải tách cánh mông của nàng sang hai bên, hướng xuống dưới háng mình, hung hăng đâm mạnh. Lần va chạm mãnh liệt này đã khiến côn thịt hung ác một lần đã chạm tới cửa từ cung của Vân Bảo Bảo! Tiếp theo, không cho Vân Bảo Bảo có thở dốc cơ hội, gậy sắt bắt đầu biến thái chà đạp cánh hoa kiều nộn. Mông lớn cũng hung mãnh, điên cuồng va chạm với cường độ lớn, cưỡng chế mông nhỏ ở phía dưới, khó lòng chạy thoát...

Tiểu nộn huyệt run rẩy bị bắt phải thừa nhận tần suất thọc ra rút vào dày đặc, mỗi lần đều tàn nhẫn chọc vào nơi sâu nhất, mị thịt ở nhục huyệt bị côn thịt của Phượng Hề đâm đến không ngừng co rút!

"A... Ách... Bảo Bảo... A a a!"

Âm đạo của Vân Bảo Bảo căng thẳng co rút từng trận, mị thịt tầng tầng lớp lớp co rút kịch liệt lại mấp máy, tựa như trăm nghìn miệng nhỏ liếm láp gặm cắn vuốt ve, khẩu giao cho côn thịt, làm cho Phượng Hề suýt chút nữa mất khống chế mà cao trào.

Bạch bạch bạch! Phụt phụt!

Hoa huyệt bị thọc vào rút ra điên cuồng chảy ra lượng dâm thủy lớn, cặp mông nhỏ bị mông lớn phía sau cùng tinh hoàn phía trên va chạm không ngừng. Nam gầm rú nữ kiều suyễn, chóp mũi tràn ngập hơi thở của tình dục... Nhìn vào, muốn có bao nhiêu dâm mỹ thì có bấy nhiêu dâm mỹ!

"Tiểu nộn huyệt kẹp vi phu thật chặt, thật thoải mái... A... Bảo Bảo của ta... Vi phu cực kỳ yêu nàng..."

"Vi phu phải làm như này... Mỗi giây mỗi phút đều hung hăng cắm vào tiểu huyệt nàng, thao nàng không ngừng nghỉ!"

Cứ như vậy, Vân Bảo Bảo đáng thương bị Phượng Hề bắt lấy, không cho cự tuyệt, thay đổi nhiều loại tư thế để cắm sâu hơn. Một lượng chất lỏng trong suốt lớn do bị thao mà lần lượt phun ra từ miệng hoa huyệt đang run rẩy không thôi. Không thể không nói yêu nam này có kỹ thuật quá cao siêu! Nàng... nàng bị gian dâm đến độ thần trí không rõ, mất khống chế mà cao trào không biết bao nhiêu lần, còn phun ra nước tiểu... Nhưng mà hắn vẫn chưa kết thúc... Việc này làm cho Vân Bảo Bảo sợ hãi! Sợ hãi nam nhân! Nam nhân là cầm thú, sao có thể đói khát đến mức này...

Không biết trải qua bao lâu, rốt cuộc Phượng Hề điên cuồng thọc vào rút ra đạt tới cực hạn, từng luồng tinh dịch bạch trọc đặc sệt vốn tích góp cả ngàn năm vì Bảo Bảo, bắn vào hoa huyệt của nàng, khiến bụng nhỏ bị căng lên như mang thai hai tháng... Bên trong vừa căng vừa nóng, không thoải mái chút nào.

Đáng giận chính là, đã xong việc, cự điểu của hắn vẫn còn nằm sâu trong hoa huyệt, không cho tinh dịch không tràn ra dù chỉ một giọt.

Làm tình xong, lý trí cũng trở về. Vân Bảo Bảo vì không thể chấp nhận liền hét lên:

"Đi ra ngoài! Đi ra ngoài! Rời khỏi thân thể ta! Ô ô ô! Ta ghét ngươi! Cực kì ghét ngươi! Ngươi nghe thấy không hả?"

Tiểu nha đầu lại khóc lại nháo, ở dưới thân hắn điên cuồng đánh! Nàng sợ bị gian dâm một lần nữa.

"Vi phu thao nàng khó chịu? Mông nhỏ muốn thoát đi nhanh như vậy? Ân?"

Phượng Hề không để ý nhiều như vậy. Thậm chí hắn còn cố ý đè người xuống, khiến cho côn thịt vẫn còn ở trong cơ thể nàng càng thêm sâu.

Con thỏ nóng nảy cũng sẽ cắn người! Bảo Bảo bị hành vi đáng giận của hắn kích động! Đột nhiên ác niệm nổi lên, nàng nâng người lên nhìn nam nhân đang đè nặng lên mình. Chỗ giữa hai chân nam nhân kia lầy lội nhớp nháp, là bằng chứng cho việc từng bị nam nhân khác làm! Bị Tử Thần cắm, bắn tinh dịch vào lỗ đít, cũng bị rót đến tràn ra ngoài!

Lại nói Phượng Hề...

Phượng Hề khát vọng Vân Bảo Bảo như vậy, hắn muốn nàng đã bao lâu rồi, nhớ đến mức biến thái phát điên, không thời khắc nào là không muốn cùng nàng làm tình, làm bao nhiêu lần cũng không đủ, cưỡng gian một lần lại thêm một lần. Cả tâm lẫn trí lực đều đặt trên người nàng, làm sao có thể để ý chuyện khác?

Bi kịch thay, lúc hắn đang thọc vào rút ra, âm yếm bảo bối của mình, vì động tác quá lớn, trong lỗ đít toàn là tinh dịch đặc sệt của Tử Thần để lại, mà hắn lại quá tập trung vào Bảo Bảo, sa vào niềm hạnh phúc được ở bên nàng, nên không phát hiện có sự bất thường... Ngay lúc này, hắn còn cường hôn Vân Bảo Bảo... Cùng nàng nỉ non lời yêu, muốn cùng nàng sinh con...

Bỗng nhiên, Vân Bảo Bảo dùng tốc độ cực nhanh tìm được nơi dơ bẩn nhớp nháp nhất của Phượng Hề, dùng tay sờ soạng một đống tinh dịch trắng đục dưới háng hắn, lấy nó bôi lên nơi mềm mại giữa hai chân mình!

Sau đó, nàng trợn tròn mắt khiêu khích nam tử nằm trên người!

Chiêu này thực sự hữu hiệu. Trong nháy mắt, Phượng Hề còn đang nỉ non lời yêu với nàng lập tức ngừng lại, một tay biến thành tay quỷ bóp lấy cổ nàng, cặp mắt đỏ đáng sợ kia cũng trở về nguyên dạng, lúc này càng trở nên hung tàn, sương máu lượn lờ xung quanh, mái tóc bạc dài được để xõa không gió mà bay!

Hắn nhìn nàng chằm chằm không chớp mắt!

Nhưng Vân Bảo Bảo không sợ. Nàng phải chọc giận hắn, thậm chí mong hắn dùng một chưởng đánh chết mình luôn đi. Như thế, nói không chừng, nàng sẽ được trở về thế giới của mình!

"Cái gì mà ngươi là phu quân của ta? Ta mới không xui xẻo như vậy!

Có nữ nhân nào sẽ muốn một nam nhân có mông bị bắn đầy tinh dịch làm chồng không? Ta không muốn! Ngươi giết ta đi!"

Còn muốn sinh con? Nằm mơ!

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

(*) Điểu = con chim, là chim thật ấy. Ở đây mang nghĩa bóng. Nó là từ hán nhưng nói "🐦 to" nó cứ sao sao ấy nên các bạn thông cảm. Để thế cho mới mẻ :v

«Cái này làm cho chương nhiều chữ hơn thôi»

.
.
.

Một số bạn hỏi mình link cv. Vì nội quy của nguồn là: chỉ nói cảm ơn người cung cấp cv là không trích link cụ thể, tên nguồn. Thiết nghĩ đó là quy định riêng của trang nên mình từ chối trả lời câu hỏi xin link cv. Còn nếu các bạn hóng quá thì cứ tìm nguyên tên truyện xem. Mình không thay đổi tên truyện so với cv. Mình cũng chỉ theo nội quy thôi, mong các bạn thông cảm =))))

Nếu sai sót cần sửa đổi, vui lòng trích dưới cmt để mình sửa.

Truyện được đăng với mục đích phi thương mại. Hóng sớm nhất ở wattpad Hoa Tử.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net