Chapter IV - Episode 5: Thiên Thần Cùng Lời Nguyện Cầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng







Hôm nay YooJung không có vụ án nào mới, cô dành thời gian để đến tìm một vị linh mục ở tu viện nơi mà cô đang là thầy trừ tà

" Tôi cất áo khoác cho cô nhé YooJung " - Một vị linh mục khác nói

" Không sao, tôi sẽ không ở lâu đâu " - YooJung đẩy cặp kính lên

Vị linh mục mà cô định nói chuyện về bức vẽ của đứa bé lần trước lại đang trò chuyện cùng ai đó, một người phụ nữ sang trọng trong bộ vest kín đáo

Dáng vẻ thanh cao, mái tóc buộc lên thật gọn gàng, vị linh mục vừa rời đi, người con gái đó quay lưng về phía cô, bàn tay đang sưởi ấm ở lò sưởi

YooJung tháo kính ra, trên lưng người con gái đó xuất hiện một đôi cánh màu trắng thật lớn, YooJung có khả năng thấu thị, có thể nhìn ra con người thật của thiên thần hoặc ma quỷ

Người đang đứng trước mặt cô chính là một thiên thần !!

" Tôi biết em đang muốn cái gì rồi " - Thiên thần không quay lại nhìn YooJung nhưng lại biết YooJung đang muốn hỏi chuyện mình

" Lúc nào cũng theo dõi em như thế à, ChungHa ? Hân hạnh quá !! " - YooJung đi đến gần

ChungHa quay lại nhìn cô, ánh mắt nhẹ nhàng mà mỉm cười một cách tự nhiên, ChungHa thu đôi cánh về khi đang ở hình dạng con người, nhưng điều đó cũng không qua mắt được YooJung

ChungHa là một trong những tổng lãnh thiên thần, nhưng quyền hạn lại dưới Gabriel một bậc, cô là vị thần bảo trợ cho trí tuệ và tình yêu của con người. ChungHa có một nét đẹp cuốn hút khó cưỡng, bất cứ ai khi ở gần cô cũng sẽ dễ dàng bị cô thu phục bằng trí thông minh và sắc đẹp của mình

" Thật ra nếu nói rằng em là người chăn chiên cũng không phải phép, thì đó quả là một đòn nặng nề với em đó YooJung " – ChungHa nói

" Em muốn hỏi xin một lễ Công giáo cho một nạn nhân " – YooJung ngồi xuống ghế

" YooJung, tự sát vẫn được xem là một trọng tội, em hiểu điều đó mà " – ChungHa  nhún vai không đồng ý

" Lại là những quy định.... Em nghĩ rằng con người sẽ biết Chúa không phải là người duy nhất yêu thương hết tất cả " - YooJung có vẻ mỉa mai

" Sao hôm nay em lại thích phỉ báng Chúa như thế chứ ?  "

" Dạo gần đây các linh hồn khá là lộn xộn đấy, cho em gia hạn một chút thời gian, có thể em sẽ giúp được ông ấy " - YooJung nhắc khéo về linh hồn của cô

" Em vẫn là muốn mua vé vào thiên đàng đó hả ? " - ChungHa nhìn cô

" Hãy nghĩ về những con quỷ mà em đã gửi trả chúng về cho Lucifer, chỉ thế thôi cũng đã đủ rồi...  " - YooJung tiến gần lại lò sưởi, cô đang hy vọng ChungHa sẽ ở một lối cho cô đi

" Bấy nhiêu đó vẫn chưa đủ đâu " - ChungHa thở hắt ra

" Tại sao ? Em chưa phục vụ Ngài đến nơi đến chốn à ? Ngài còn muốn gì nữa đây ? "

" Đương nhiên là sự hy sinh và đức tin "

" Vớ vẩn.... Chị biết là em có đức tin kia mà " - YooJung phản bác

" Em biết là..... Em đã nhìn thấy chúng "

ChungHa vẫn chưa muốn cho YooJung một cơ hội, cô không đủ năng lực để mở một lối cho YooJung đi, nếu muốn gian lận sẽ không thể nào qua mắt được Michael

" Em có cầu xin được thấy sao ? Em đã ra đời với cái lời nguyền chết tiệt đó " - YooJung nổi giận

" Một món quà.... Một khả năng thiên phú mà em đang lãng phí YooJung à, mọi việc em làm chỉ vì bản thân em mà thôi, chỉ để lấy lòng Ngài... Chị nói đúng chứ ? "

YooJung im lặng trước lời kết tội, bản thân cô không hề có ý muốn được nhìn thấy những điều đó, ChungHa như nắm rõ cô trong lòng bàn tay, YooJung là người mà cô phải để tâm nhiều nhất,... Luôn luôn !!

Rầm !!

YooJung tức giận ném một quyển sách trên kệ xuống tạo ra một âm thanh vang dội lại trong nhà thờ, những người khác đang xưng tội hoặc cầu nguyện đều nhìn về phía hai người họ

YooJung tiến sát đến gần ChungHa, đay nghiến từng chữ

" Chính chị mới là người đày đọa tôi đó, thưa thiên thần !! "

Đôi mắt ChungHa từ màu đen nay đã vì áp lực của YooJung mà chuyển sang màu vàng, đó chính là đôi mắt của thiên thần, hay nói cách khác là ChungHa đang dần hiện nguyên hình

" Tại sao lại là tôi ChungHa ? Chẳng lẽ tôi có lỗi trong chuyện này sao ? "

" Em sẽ xuống địa ngục bởi vì đó là cuộc sống mà em chọn "

ChungHa nói xong lại quay lưng về phía cô, chỉ có YooJung là biết rõ lý do vì sao mình lại trở thành như vậy. ChungHa biến mất, để lại cho YooJung một sợi lông vũ từ đôi cánh của cô

" Chắc chị đùa... "

YooJung nói rồi cất chiếc lông vũ vào túi xách !!

ChungHa quay về thiên đàng, nơi mà cô sẵn sàng dõi theo những kẻ tôn thờ mình.... Chiếc lông vũ mà cô để lại cho YooJung thì nó lại mang một ý nghĩa khác

ChungHa mỉm cười rồi bỗng chốc nụ cười của cô tắt hẳn, cô đang nhìn chăm chú hai người con gái một tóc đen, một tóc vàng đang đi song song cùng nhau !!

Hai người họ đang dồn sát hai cô gái vào một hẻm tối, người con gái tóc vàng thì rút ra một con dao nhỏ rồi chơi đùa trên da thịt cô gái của mình

ChungHa không do dự liền dang rộng đôi cánh lao xuống ngay vị trí mà họ đang đứng !!

Cú tiếp đất của ChungHa với đôi giày bằng thép đã khiến khu vực gần đó gần như rung chuyển, hai người họ dừng lại và buông hai cô gái mình bắt được ra.

ChungHa vẫn mặc nguyên trên người bộ đồ của thiên thần, đôi cánh màu trắng như đang làm hai người họ khiếp sợ

" Tuyệt quá rồi, thiên thần đấy "

ChungHa đứng thẳng dậy, nơi mà cô vừa tiếp đất bị vỡ một mảng lớn, cô rút từ sau lưng ra một thanh gươm bạc, chỉ thẳng vào cái con người lạnh lùng kia

" Cút về địa ngục đi "

Cô gái tóc đen lẩn đi đâu mất, chỉ còn lại cái người đi cùng, trên tay từ từ rút ra một sợi roi da, môi nhếch mép mỉm cười đắc ý

" Tôi chưa bao giờ thấy thiên thần nào xinh đẹp như cô đấy "

ChungHa không do dự liên tục ra đòn, người kia cũng không phải loại bình thường mà lập tức chống trả

ChungHa bị sợi roi quấn vào chân quật ngã, ngược lại người kia cũng bị thanh gươm của cô chém một nhát vào chân, vết thương lập tức bốc khói lên và rỉ máu

Trong phút chốc, người tóc đen kia lại xuất hiện, từ sau lưng ChungHa mà tấn công tới, ChungHa biết có người đánh lén liền bung mạnh đôi cánh che khuất tầm nhìn của cô ta, một tay cầm sợi dây có thập tự quấn vào cổ, tay còn lại nắm đôi cánh của cô ta ném ra xa

Người cầm chiếc roi da kia thấy đồng đội mình đang bị áp chế nên vội dùng roi kéo cô ta lại

ChungHa bị sợi roi quấn vào hông khiến cho cô mất kiểm soát mà bị một lực kéo mạnh, sợi dây đang siết cổ cô gái tóc đen cũng vì thế mà tuôn ra

ChungHa bị thu lại gần người cầm roi da, đôi cánh bị khóa chặt mà hai tay không thể cử động, cả thân thể đang áp sát với người đối diện

" Hình như chúng ta chưa gặp nhau " - cô ta cười một cách tà ý

Người con gái mái tóc đen vừa được buông tha liền lập tức chạy mất

" Bọn quỷ các người.... "

ChungHa chưa nói hết câu, người trước mặt cô đã hiện hình là một con quỷ hung tợn, đôi mắt màu máu, đôi cánh màu đen còn to hơn cả đôi cánh màu trắng của cô, nhưng ChungHa không hề sợ hãi ngược lại còn nhìn thẳng vào đôi mắt kia, trong đó chứa đựng viễn cảnh hoang tàn của những nỗi sợ, cô ta là người đến từ địa ngục

" Lim Nayoung "

Cô ta chỉ muốn hù dọa ChungHa, vừa mới xưng tên là lập tức bay đi mất, cô gái còn lại cũng đã chạy từ khi nào

ChungHa thu đôi cánh về và lảo đảo rời khỏi nơi đây, vừa rồi vì cứu hai cô gái kia nên ChungHa đã bị thương, hai người đó không phải ai khác mà chính là Nayoung và ChaeYeon

ChungHa gục xuống đất, trước khi mất ý thức cô còn mơ màng thấy một đôi giày màu đen đang tiến đến gần cô, sau đó ChungHa ngất đi và không biết gì nữa, cũng may cô đã dùng chút sức lực cuối cùng để hóa thành người, nếu không người khác mà thấy đôi cánh của cô chắc sẽ khiếp sợ mà bỏ chạy mất

Cha ơi ~

ChungHa thì thầm trước khi bất tỉnh hẳn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net