Chap 3: Khế ước

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Ý ngươi là sao?

Tôi nghi ngờ hỏi.

- Ta.. Là học sinh của 12-8 cách đây 13 năm.. Vì bị tất cả khinh bỉ.. Lớp của ta đã rủ nhau ra sông X và từ từ nắm tay nhau nhảy xuống.

Cô nói với giọng không được vui vẻ.

- Và bây giờ ngươi muốn gì?

Manh dè chừng hỏi.

Cô giở giọng nham hiểm.

- Ngươi.... Ý ngươi là sao?

Tuấn Khải hỏi.

- Ta sẽ đồng ý giúp các ngươi đạt được những thứ mình mong muốn, và sau đó, các ngươi đưa linh hồn cho ta, vậy thôi.

Ngũ Chiết giải thích.

Cả lớp tôi nhìn nhau, không ai bảo ai, tụi nó chụm đầu vào nhau xì xầm to nhỏ.

- Sao bây?

- Không biết!

- Nên không?

- Cô ta sẽ cho chúng ta đạt ước mơ của mình.

- Mà cô ta sẽ lấy linh hồn của tụi mình.

- Để tao hỏi.

Manh ngoắc đầu ra sau.

- Ê cô kia, không có thời gian quy định đúng chứ? Tuỳ già hay trẻ miễn sao đưa linh hồn cho ngươi là được hả?

- Tất nhiên, thời gian đối với ta khôg quan trọng.

Ngũ Chiết trả lời.

- Tất cả ước mơ luôn hả?

- Tất nhiên.

Lớp tôi lại xì xầm.

- Giờ sao?

- Tao đồng ý.

- Tao cũng vậy.

- Tao hơi lo.

- Tao cũng sợ.

- Tao đồng ý.

Tôi lên tiếng , cả đám mắt chữ O miệng chữ A nhìn tôi.

- Tại sao mày đồng ý?

- Tao ghét bị khinh miệt, mà thích đi khinh miệt những đứa đã khinh miệt Mạc Hàn này.

Tôi cười nham hiểm.

- Momo đồng ý thì tao cũng đồng ý.

Manh cũng đồng ý.

- Hứa Giai Kì này cũng theo Momo.

Nó ôm tôi.

- Vương Tuấn Khải theo Manh.

- Vương Nguyên theo Tuấn Khải.

- Cả lớp theo lớp trưởng.

Tụi nó hô to.

- TỤI TÔI ĐỒNG Ý. ( đoàn kết là chết hết á nha mấy mẹ 😂😂😂 )

- Hahahaha ta mong đợi lắm đó.

Rồi từ trên tấm bảng hiện lên một lỗ đen, một con người bước ra từ đó, là 1 đứa con gái, người cô ta ướt nhem, những giọt nước rơi từ trên người rơi xuống biến thành máu, tôi quát:

- Yah con nhỏ chết tiệt kia , @&₫"@&?#%^*€¥$ ngươi có biết lớp ta nãy giờ lao động cực khổ không hả.

Con ma xụ mặt xuống bĩu môi:

- Làm gì ghê dậy tạo nét chút thôi mà,làm giật mình chưa kịp nghe tiếng la đã nghe chửi.. E hèm, ta chính là Ngũ Chiết, hân hạnh được gặp, nếu muốn tham gia trò chơi của ta các ngươi phải lập khế ước với ta.

- Khế ước??

29 đứa đồng thanh tập 1.

- Là thế này, ta sẽ cho các ngươi dấu ấn của ta trên lưỡi các ngươi, dấu ấn nhỏ nhỏ thôi không ai để ý đâu, nếu các ngươi tiết lộ một thông tin nào về ta thì lưỡi các ngươi sẽ tự bị răng cắn mà chết.. Ừm nếu muốn ta cho chết nhẹ nhàng hơn, đổi lại ta sẽ cho các ngươi thực hiện ước muốn của mình, sau khi thực hiện xong nhiệm vụ ta sẽ lấy linh hồn các ngươi, từ ngày mai ta sẽ là thành viên thứ 30 của lớp với cái tên " bóng ma thứ 30 ".

- Ờ nhưng tại sao ngươi cần linh hồn??

- Vì ta không xuống địa ngục cùng bạn ta được vì mối thù của ta với ngôi trường này quá lớn, nếu ở lại thế giới này ta cần linh hồn làm thức ăn, quên chưa nhắc, nếu các ngươi quên mục đích lập khế ước thì các ngươi sẽ bị ta rút cạn sự sống.

Ngũ Chiết cười nham hiểm.

- Tôi lập khế ước với cậu.

Tôi nói

- Momo, bà chắc chứ?

Manh hỏi tôi.

- Ừ, tao chắc chắn.

Tôi trả lời lại nó.

- Nếu vậy thì tôi cũng lập.

- Tôi.

Cả lớp đồng thanh tập 2.

END CHAP 3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net