Chap 55

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tại nhà Kiki, 30 đứa học sinh đang chăm chỉ, cặm cụi học bài. Tuy vậy vẫn có nhiều tiếng nói rôm rả phát ra.

- Ê.. Tui thấy.. Có cái gì đó không đúng! - Kiki xoa cằm.

- Gì vậy????

- Mấy người nhớ vụ của thầy Suim và cô Biline không? - Kiki nói.

- Nhớ, rồi sao???

- Ngũ Chiết nói cậu ấy chỉ sử dụng cái thuật điều khiển người 3 ngày 1 lần. Vậy mà Ngũ Chiết lại sử dụng được 2 lần 2 ngày. Thấy kì lạ chưa? - Kiki mặt nghiêm túc nhìn lũ bạn của mình.

- Ừ cũng phải. Vậy là sao Ngũ Chiết???? - Đới Manh quay qua nhìn Ngũ Chiết.

- Ờ ờ Kiki nói tui mới để ý a.. - Ngũ Chiết cũng bất ngờ không kém - Hình như tà khí của tui tăng lên rồi á!

- Tà khí là cái gì??? - Mấy đứa khác trơ mắt nhìn Ngũ Chiết.

- Có tà khí tui mới được siêu thoát và đầu thai kiếp mới. Cứ đà này chắc tui sợ chưa kịp ăn linh hồn mấy người đã bye bye rồi. - Ngũ Chiết mắt rưng rưng nhìn tụi nó.

- Ngươi....... Có làm gì sau lưng tụi này không vậy? - Tuấn Khải nhìn Ngũ Chiết.

- Không có không có. Tui chỉ trung thành với 29 'món ăn' của mình thôi a~ - Ngũ Chiết xua tay.

- Được rồi. Mấy người học đi. Momo làm cái gì đó cho ăn. - Cô đứng dậy cười rồi chạy vào bếp. Để lại sau lưng tiếng vỗ tay, la hò quá trời.

5 phút sau

- Ê, đi luôn đi bà. Cứ chồm lên ngó ngó không là thế nào? - Tuấn Khải huých vai Đới Manh. Manh thì nãy giờ ngó tới ngó lui cái phòng bếp xem Mạc Hàn như thế nào.

- Hehe. Gút bye mấy bấy bề! - Đới Manh đứng lên, chạy lon ton vào bếp còn vẫy tay lại chào.

Tại phòng bếp lúc này.

- Chui vào đây làm cái gì? - Mạc Hàn thấy Đới Manh thì cười xòa.

- Ngó xem có người nào đó làm ăn nên hồn không. Lỡ may bỏ thuốc xổ vào là chết! - Đới Manh huýt sáo, ngó lơ Mạc Hàn.

- Xì. Vào đây là giúp tui luôn đi. Manh làm cái này đi, tui làm cái cho. - Mạc Hàn vừa cầm dao băm hành vừa nói.

Phía bên mép tường, đâu đó có những con mắt rình rập cảnh đôi uyên ương kia nghịch phá cái bếp.

- Ngũ Chiết, lên đây. - Kiki sực nhớ ra điều gì đó ngoắc Ngũ Chiết lôi cô lên phòng mình.

Đợi Ngũ Chiết và Kiki lên lầu hẳn mới có tiếng bàn tán.

- Í trời.. Làm gì mà ghê gớm quá vậy.. Rình không? - Ánh mắt Vương Nguyên đang phảng phất tia sáng rực rỡ.

- Triển luôn! - Tuấn Khải kéo Vương Nguyên lên lầu.

- 3 couple chính đã động thủ, hội những người anti couple và ghét có bồ tập hợp!! - Heo nói.

- Đâu ra cái hội đó vậy, dẹp đi. Ở đây ai cũng có bồ, cả mày nữa đấy heo ạ! - Lý Vũ Kỳ đến nhéo má Heo. Sau đó là mỗi couple chia 1 hướng để học. Không biết là chúng nó hú hí hay học hành nữa.

Mấy bạn đáng yêu đừng nghĩ rằng Heo không có bạn gái hay bạn gái Heo mập mạp nhé. Xin lỗi chứ hơi bị cute. Top 5 hot girl lớp đấy nha.

Trên phòng của Kiki.

- Ê. Tui mới nhận được thông báo của papa ở Pháp nói tui phải qua đó du học. - Kiki mặt buồn nhìn Ngũ Chiết.

- ....

- Vậy khi nào cậu đi? - Ngũ Chiết hỏi.

- Học hết năm nay. - Kiki chu mỏ nhìn Ngũ Chiết.

- Ngoan, năm sau Kiki với Ngũ Chiết đi xa rồi mà. - Ngũ Chiết xoa đầu Kiki trấn an cô. Đang tính giơ tay ôm nhỏ thì..

RẦM

1 tiếng động lớn phát ra. Nhìn phía chỗ phát ra tiếng động thấy cánh cửa đang nằm dưới đất, khói bụi bay mù mịt. 1 bóng đen bất ngờ lao đến chỗ Kiki.

- Oa... Nguyên không cho Kiki đi đâu! - Vương Nguyên nhào vào lòng Kiki, ôm nhỏ khóc nức nở.

- Tiểu Nguyên ngoan, Kiki không bỏ cậu đâu. - Kiki xoa đầu Vương Nguyên như lúc nãy Ngũ Chiết làm với nhỏ.

Tuấn Khải đứng nhìn cảnh này lại liên tưởng tới hình ảnh 'gia đình hạnh phúc' thì bật cười.

- Ê, cười cái gì? - Ngũ Chiết bĩu môi nhìn Tuấn Khải.

- Bà yên tâm. Tụi tôi không để bà đi đâu. - Tuấn Khải nhìn Kiki cười nói. Tay thì lau nước mắt cho Vương Nguyên.

- Đúng đúng, cái lớp này tụi nó có nhau mà! - Cả lớp đâu ra bay vào ngồi xuống đất nắm lấy tay Kiki vỗ vỗ.

- Còn 3 tháng nữa hết năm học thì Kiki đi luôn hả? Mà 5 tháng nữa mình mới về với Chúa trời mà. - Mạc Hàn bưng một dĩa Kimpap lên đẩy cửa phòng bước vào.

- Vậy là tụi mình phải vừa thi vừa giúp Kiki trốn thoát à? - Đới Manh bưng tới 5 dĩa Kimpap lên, 2 tay 4 dĩa trên đầu một dĩa.

Cả lớp từ phía lối đi đã không còn cửa và một số đứa đang trấn an Kiki lao như bay đến chỗ Đới Manh, cầm từng đĩa đặt xuống đất và ngồi bệt xuống. Vừa bốc vừa nghe nói chuyện.

- Hô hô, đừng ngu ngốc như vậy chứ, chuyện này thú vị thật! - Vương Nguyên cười đắc chí.

- Bộ em có ý gì hả? - Tuấn Khải miệng nhai hỏi.

- Sẵn vụ này sao không du lịch Pháp một chuyến hả? - Vương Nguyên mắt sáng lung linh lấp lánh vài ngôi sao loé lên.

- Duyệt! Cạn....... Kimpap vì ý tưởng của Vương Nguyên! - Cả lớp cùng hô, tay giơ kimpap lên.

END CHAP 55.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net