Chương 3. Thử vai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai người đạt được sự đồng thuận trong công việc.

Hà Thời Đại lái xe, Âu Khắc Dương ngồi ghế phó lái. Cậu ta năm nay mười chín, cách tuổi hai mươi có một năm mà đã phải trưởng thành. Hà Thời Đại nghĩ, lấy tướng mạo Âu Khắc Dương hiện tại cùng kiểu tóc phù hợp lứa tuổi này, khi ở tuổi đó anh ta còn đang học đại học.

Âu Khắc Dương có tư thế ngồi nghiêm cẩn, anh vẫn duy trì tác phong quân nhân nên có. Đây là thói quen riêng của anh, cũng là thói quen do nhiều năm làm quân nhân. Anh không nói nhiều, khi không phải đối mặt thương lượng hợp tác thì Hà Thời Đại cũng khá ít nói, hai người vừa lên xe không có trao đổi thực sự gì, ngay khi Hà Thời Đại muốn tìm chủ đề gì đó nói, Âu Khắc Dương mở miệng.

"Tôi biết thái độ của công ty với tôi tạm thời là thả trâu ăn cỏ (*). Sau khi có kết quả thử vai hôm nay, chúng ta sẽ thảo luận về phương hướng phát triển sau này và điều chỉnh phương án liên quan, kế hoạch sắp tới và lâu dài cũng phải định ra. Chuyện này chỉ cần hai chúng ta biết là được, tạm thời không cần nói cho người thứ ba."

(*) Thả trâu ăn cỏ (放牛吃草): ý nói cho ai đó tự do làm gì

Âu Khắc Dương tối hôm trước đã tìm hiểu qua pháp luật quốc gia, tuy rằng không thay đổi kế hoạch giết người, nhưng kế hoạch này có vẻ cũng tương đối khó thực hiện. Nơi công cộng trên toàn quốc đều có thiết bị cảm biến vũ khí, chỉ mang theo dao gọt hoa quả cũng không được. Một khi phát hiện sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc, cái gì phạt roi, cái gì ngũ mã phanh thây, so với tử hình càng khủng bố hơn.

Với tình huống bất đắc dĩ thế này, kế hoạch giết người của Âu Khắc Dương càng phải chặt chẽ cẩn thận hơn. Để mua được vũ khí giết người cao cấp, còn phải chế tạo ra thiết bị phản kiểm soát, anh cần một khoản tiền lớn, chỉ có nổi tiếng rồi mới có thể kiếm đủ tiền tiến hành kế hoạch này.

Giết người có rất nhiều cách, anh cũng không hy vọng cả thế giới đều biết mình là tội phạm giết người, nếu Âu Khắc Dương kia trở về, vậy không phải là tìm phiền toái cho y sao, cho nên, kế hoạch đánh lén phải vô cùng cẩn thận, nghĩ đến anh đường đường là một thượng tá của quân đội đặc chủng vậy mà lại làm sát thủ sống, thật là... bó tay.

Nghĩ đến cái vị thần đáng ghét kia, chắc chắn ông ta sẽ nói: Chuyện này đừng trách ta!

Anh tới nơi này ngoại trừ có thể xem xét ký ức của Âu Khắc Dương trước kia, còn lại cái gì cũng đều không có, xuyên qua không phải có thêm không gian, các loại dụng cụ thần thạch trợ giúp nhân sĩ xuyên qua hoàn thành nghiệp lớn sao, cuối cùng vẫn phải tự dựa vào mình, còn phải hoàn thành nhiệm vụ giết người, nhìn tưởng dễ dàng, kỳ thực là nhiệm vụ có độ khó cấp cao.

Đột nhiên cảm thấy có sát khí trong xe, Hà Thời Đại co rụt cổ lại, sau đó nhắc nhở Âu Khắc Dương: "Khắc Dương, đến phim trường rồi, còn một giờ nữa mới bắt đầu, nhưng anh sẽ vào chờ cùng cậu."

Âu Khắc Dương mặt không đổi sắc nói: "Cảm ơn." Rồi thu hồi sát ý.

Tìm xong nơi đậu xe, Hà Thời Đại cảm thán nghĩ: Đúng là thu đến sẽ làm người ta nghĩ nhiều.

Đoàn phim《 Thiên Thành 》mười giờ mới bắt đầu thử vai, lúc bọn họ tới là chín giờ sáng, thấp thoáng thấy một, hai nhân viên công tác, Hà Thời Đại đứng ra tìm đến địa điểm chờ thử vai, là trước cửa của một gian phòng xếp trang phục phim cổ trang, trong đó đặt cái bàn tứ giác cùng băng ghế, Âu Khắc Dương không ghét bỏ gì ngồi lên giữa ghế dài, Hà Thời Đại thấy anh không có ý kiến, bản thân cũng ngồi xuống.

Âu Khắc Dương mở di động ra chơi Snake Game, Hà Thời Đại không biết anh làm thế nào mà từ trên mạng tìm được cái trò cổ xưa như vậy, trò này anh ta chơi từ hồi còn bé.

Hà Thời Đại nói: "Gần đây có một trò chơi cũng hay lắm, tên là Carrot Fantasy (1), cậu có thể tìm trên mạng đó."

Âu Khắc Dương nói: "Ừm." Sau đó anh tìm ứng dụng tải về, tìm được Carrot Fantasy thì bắt đầu tải xuống, rồi anh lại tiếp tục chơi Snake Game.

Hà Thời Đại: "..."

Anh ta nói không nên lời, vấn đề là anh ta muốn nói gì?

Lần lượt có diễn viên thử vai tiến vào gian phòng, ngồi ở khoảng rộng trước mặt chờ đợi, có người than phiền bàn cùng ghế dài ngồi rất không thoải mái, có diễn viên mang theo trợ lý riêng, phân phó trợ lý lấy từ ngoài vào một cái ghế dựa khác cho bọn họ, phòng nhỏ vốn an tĩnh và trật tự mà nay đầy tiếng động cùng chút hỗn loạn.

Đạo diễn Lữ ở trong nước có địa vị cách biệt, chỉ cần là phim bom tấn qua tay ông chế tác thì phòng vé đều có bảo đảm nhất định, hơn nữa mỗi hai bộ điện ảnh sẽ có một 'Lữ nữ lang' (*) xuất hiện, xác suất đưa ngôi sao hạng hai thành hạng nhất là vô cùng cao, cho nên người đến thử vai hôm nay rất đông, không thành 'Lữ nữ lang' mà thành 'Lữ tiểu sinh' cũng được.

(*) Lữ nữ lang: là cách gọi những nữ diễn viên thành công từ phim của đạo diễn Lữ, ví dụ 'Mưu nữ lang' (nữ diễn viên nổi tiếng nhờ Trương Nghệ Mưu), 'Tinh nữ lang' (nữ diễn viên nổi tiếng nhờ Châu Tinh Trì),...

Người tới thử vai đều ôm ý nghĩ như vậy, bọn họ giờ này khắc này vô cùng muốn lập tức ở trước mặt đại đạo diễn Lữ bày ra diễn xuất của mình, cơ hội từ trước đến nay đều lưu lại cho người có chuẩn bị.

Âu Khắc Dương an tĩnh ngồi một bên trở thành trái ngược so với những người khác, anh không kiêu không nóng, hờ hững chờ trợ lý đạo diễn gọi tên mình.

Mười giờ đúng bắt đầu buổi thử vai, mà giờ này khắc này, người sắm vai nam chính Côn Húc Cương đang ngồi cạnh đạo diễn hỗ trợ tìm diễn viên, dẫu sao người thử vai thành công hôm nay là em trai nam chính, tình cảm của nam chính cùng em trai là phần không thể thiếu trong phim.

Năm nay đạo diễn Lữ Việt ưỡn bụng phệ ngồi bên trong nhìn nhóm diễn viên từng người tự tin tiến vào thử vai rồi lại chán nản thất vọng đi ra.

Ông rất không hài lòng cào cào tóc quát: "Bây giờ muốn tìm một diễn viên thật sự là khó hơn cả lên trời, trợ lý An, bên ngoài còn mấy người chờ!"

Trợ lý An bên cạnh ôm một chồng tài liệu đẩy mắt kính nói: "Còn bốn người, đạo diễn!"

Ngồi hai bên Lữ Việt là nữ chính Nhâm Hương Hương và nam chính Côn Húc Cương, Nhâm Hương Hương năm ngoái nhờ vào bộ điện ảnh Hạ Tuế thành công mà chen được vào hàng ngũ diễn viên hạng nhất. Cô nàng hôm nay xuất hiện trong này, một là vì Côn Húc Cương, hai là vì muốn biểu hiện chút nhiệt tình của mình trước mặt đạo diễn Lữ. Côn Húc Cương xuất hiện thì chỉ là do đạo diễn Lữ gọi tới, ai bảo hắn cũng là một trong các nhà đầu tư, nhưng chuyện này không có mấy người biết, thứ hai là đạo diễn Lữ để hắn cùng tìm viên thích hợp, mà đạo diễn Lữ còn chọn kỹ hơn hắn, hiện tại hắn cũng không thấy được diễn viên nào thích hợp vào vai em trai nam chính.

Ngón tay Côn Húc Cương gõ trên bàn: "Không bằng để cả bốn người cùng tiến vào một lúc, thế này sẽ dễ tìm được người thích hợp hơn."

Em trai nam chính phải diễn hai nhân vật, mà tính tình hai nhân vật trước sau lại không giống nhau, diễn vùng lên rất khó. Có thể thấy diễn viên đến thử vai hôm nay đều không quá phù hợp.

Bởi vì tiếng tăm có vấn đề, Âu Khắc Dương bị xếp ở cuối cùng, tuy rằng anh tới sớm nhất, cuối cùng mới được vào, nhưng anh không có một câu oán hận.

Trợ lý đạo diễn cuối cùng cũng kêu tên anh: "Âu Khắc Dương!"

Côn Húc Cương vừa nghe thấy cái tên hắn chán ghét, tay run lên, suýt chút nữa đánh đổ cái cốc bên tay.

Thật sự là âm hồn không tan, rốt cuộc cậu ta muốn thế nào mới không xuất hiện trong cuộc sống của hắn nữa. Cái tên Âu Khắc Dương không có chút diễn xuất này, vậy mà lại dám chạy tới nơi này làm loạn. Hắn rũ mắt xuống, sợ lại nhìn thấy ánh mắt tràn đầy tình yêu nóng bỏng và cuồng nhiệt của tên kia, thật đáng ghét.

Quản lý Tống Khiêm Nam của hắn ngồi một bên, y biết Âu Khắc Dương, cũng biết quan hệ của Âu Khắc Dương và Côn Húc Cương. Tóm lại, y thực sự thấy không đáng thay anh, hôm nay gặp lại đã là nửa năm rồi. Khi Âu Khắc Dương bước vào phòng casting, y cảm thấy như trước mắt tỏa sáng, sau đó, không thấy tình ý nồng đậm trong mắt Âu Khắc Dương đối với Côn Húc Cương, cũng không có lo âu phấp phỏm, mà là vẻ mặt nhìn người xa lạ với bọn họ.

Y vỗ nhẹ Côn Húc Cương bên cạnh, thấp giọng nói: "Âu Khắc Dương có bị cận thị không?"

Côn Húc Cương lạnh nhạt bĩu môi: "Tôi sao biết."

Tống Khiêm Nam nói: "Cậu ta trông như không biết cậu."

Côn Húc Cương ngẩng đầu, vừa lúc đối mắt với Âu Khắc Dương đang nhìn tới, không có bất kỳ tình cảm gì, chẳng lẽ vụ scandal lần trước đã khiến cậu ta hoàn toàn chết tâm với mình?

Không để hai người bọn họ nghĩ nhiều, đạo diễn Lữ đã bắt đầu bố trí đề mục thử vai.

Mặc dù có một khoảng thời gian không đóng phim, Âu Khắc Dương cũng không thấy không thích ứng, cuộc sống của anh vốn chính là diễn kịch, khi đó quản lý của anh đã từng tiếc hận nói, nếu cậu đồng ý ở lại showbiz, tuyệt đối không ai có thể so được với cậu, thật đáng tiếc.

Lúc ấy anh đáp lại quản lý là: Nếu có kiếp sau, tôi nhất định sẽ là một ảnh đế vô cùng nổi tiếng.

Người quản lý kia hiển nhiên tin tưởng, bởi không ai hiểu rõ năng lực của Âu Khắc Dương hơn hắn, năng lực của anh chính là tiềm năng.

Âu Khắc Dương của hiện tại không có ý tưởng gì khác, đạo diễn sắp xếp nhiệm vụ đó là hợp tác cùng một diễn viên khác diễn một cặp tình nhân, rồi diễn một màn chia tay.

Đối thủ của anh không ai khác, chính là diễn viên trẻ bộc lộ tài năng trong phim thần tượng thanh xuân Nguyên Thành Trí. Đã từng nhận vai nam chính của hai bộ phim thần tượng, số lượng fan hiện tại khá khủng, hôm nay cậu ta tới khá trễ nên cũng phải xếp cuối. Nhưng cậu ta rất tự tin, không lo lắng chút nào, nhìn sang Âu Khắc Dương lại càng thả lỏng tuyệt đối. Đối thủ chỉ là tên nhóc chưa từng gặp thôi, tuy rằng tuổi tác bọn họ xấp xỉ nhau, nhưng chắc chắn mình lấy được nhân vật này. Quản lý từng nói cậu ta có tám mươi phần trăm hy vọng có thể nhận được vai diễn, em trai nam chính và nam chính phim thần tượng cậu ta từng diễn có tính cách rất giống nhau.

Quy tắc của đạo diễn là hai cặp diễn viên diễn cảnh một đôi tình nhân chia tay để so kỹ năng diễn xuất với nhau, nội dung và bối cảnh do đạo diễn quyết định.

Đạo diễn Lữ nói với bốn người họ: "Bối cảnh là sân bay, các cậu phải diễn cảnh đôi tình nhân chia tay tại đây, lời thoại có hai câu. Nam: Anh phải đi rồi. Nữ: Đừng đi. Hiện tại có thể bắt đầu suy nghĩ."

Hai người trình diễn phải tự nắm bắt được cảm xúc diễn, tất cả có năm phút tiến hành phối hợp và hai phút biểu diễn.

Đề kiểm tra như vậy khiến phó đạo diễn cùng tham gia tuyển chọn và nhà sản xuất tỏ vẻ đừng nhàm chán như vậy chứ. Bọn họ tựa hồ đều coi trọng Nguyên Thành Trí hơn, cả Côn Húc Cương cũng thấy y có thể giành được, nhưng mà, đối thủ của Nguyên Thành Trí hình như là Âu Khắc Dương.

Nguyên Thành Trí chỉnh lại cổ áo của mình, nói: "Tôi diễn nam chính, cậu diễn nữ chính."

Âu Khắc Dương nói: "Được."

Nguyên Thành Trí liếc mắt nhìn anh, cho rằng do khí thế bản thân đã áp chế anh, nhưng trong lòng lại không hề có cảm giác vui sướng.

Thực ra Âu Khắc Dương diễn nhân vật nào cũng không vấn đề, sở dĩ không phản đối diễn vai nữ, là vì vai nữ càng dễ thể hiện diễn xuất.

Khi bọn họ kết thúc thảo luận, một cặp khác đang trên sân khấu tạm thời bắt đầu diễn.

Diễn viên diễn vai nam khá cao, vai nữ thì hơi thấp. Trước đó không có đối thoại gì, nhân vật nam kéo vali chuẩn bị vào kiểm tra an ninh, mà nhân vật nữ lại đang ở sân bay tìm kiếm, mãi đến khi thấy bạn trai mình, phút chốc kia nàng xúc động ôm chầm hắn.

Nam chính nói: "Anh phải đi rồi."

Người nữ nói: "Đừng đi."

Trình diễn hoàn tất, bọn họ xuống sân khấu.

Tiếp theo là Âu Khắc Dương và Nguyên Thành Trí lên sân khấu.

Nguyên Thành Trí kéo vali vừa bước chậm về phía trước vừa quay đầu, bước chân nặng nề vô cùng, bước ba bước, y lại nhìn về nơi bạn gái đứng cách đó không xa, y làm bộ như không thấy, tiếp tục kéo vali đến nơi kiểm tra an ninh, sau đó, y nhẹ nói: "Anh đi rồi." Không biết nói với ai.

Mà cô bạn gái đứng trong đám người vẫn luôn không dám xuất hiện trước mặt y cứ nhìn theo bóng hình y rời đi cho tới lúc biến mất.

Thật lâu sau, nàng từ trong đám người bước ra, mắt chan đầy lệ, cuối cùng chậm rãi chảy xuống từ khóe mi, nàng khẽ hé môi: "Đừng đi."

Chú thích:

(1) Carrot Fantasy: tên tiếng trung là 保护萝卜 (Bảo vệ cà rốt) ra lần đầu năm 2012, version mới nhất là Carrot Fantasy 3 (2015). Đây là game phòng thủ tháp, đại khái là người chơi phải bảo vệ cà rốt để không bị người ngoài hành tinh ăn hết. Có 14 loại tháp phòng ngự và nhiều chủ đề khác nhau, mỗi chủ đề có 3 loại quái: tiểu lâu la, phi hành quái, cự quái, mỗi củ cà rốt có 10 mạng tương đương 10 lần bị cắn, máu = 0 là nhiệm vụ thất bại.


Hết chương 3.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net