Chương 1: Hợp đồng hôn nhân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Bên kia, ông lão ngủ lại trong túp lều của mình. Lão vẫn đang nằm ngủ, bé trai ngồi bên cạnh nhìn lão."

"Ông lão đang mơ thấy sư tử."

Đỗ Nhược Ngu khép quyển sách lại, nhìn đồng hồ, cảm thấy nên đi thôi.

Cậu chỉnh sửa quần áo của mình một chút, suy nghĩ một lúc thì vẫn nên đeo cà vạt, soi mình trong gương, ngoại hình còn rất nghiêm chỉnh, chỉ là mặt hơi trẻ con, có điều đeo kính lên thì nhã nhặn hơn nhiều, có thêm chút khuôn mẫu của phần tử trí thức.

Đỗ Nhược Ngu hít sâu một hơi, đi ra khỏi phòng trọ của mình đến công ty.

Chỗ làm việc của Đỗ Nhược Ngu, là một tập đoàn văn hoá giải trí nổi tiếng, gọi là tập đoàn Lễ Anh, dưới cờ có công ty sản xuất phim và còn có công ty quản lý nghệ sĩ, ngoài ra còn có nền tảng quỹ đầu tư văn hoá độc lập, địa vị trong nước cũng không tệ lắm, vẫn luôn có khuynh hướng phát triển không ngừng.

Đỗ Nhược Ngu nhậm chức ở trụ sở chính của tập đoàn công ty, là một thư kí.

Vì để thuận tiện, cậu thuê nhà ở bên cạnh công ty, cho nên mới một lúc cậu đã đến rồi. Mặc dù hôm nay là cuối tuần, nhưng vẫn không ít người ở lại làm thêm giờ, lúc cậu đi ngang qua đại sảnh, mọi người cũng chào hỏi cậu.

"Thư kí Đỗ."

Đỗ Nhược Ngu cười híp mắt đáp lại.

Cậu đi vào thang máy, lên thẳng tầng cao của lãnh đạo cấp cao của công ty, sau đó đi ra khỏi thang máy, quét thẻ vào chỗ làm việc, đi thẳng vào phòng làm việc của tổng tài, như một ngày bình thường.

Đỗ Nhược Ngu gõ cửa một cái, người ở bên trong cho cậu tiến vào.

Cậu đẩy cửa ra, nhìn người trong phòng làm việc, cười chào hỏi: "Chào buổi chiều, Sư tổng."

Đỗ Nhược Ngu là thư kí của tổng tài tập đoàn Lễ Anh, lúc này anh ta đang ngồi khép mắt xem tài liệu gì đó phía sau bàn làm việc, chính là Sư Diệc Quang, tổng tài của cậu.

Mặc dù gần như mỗi ngày đều có thể nhìn thấy cấp trên, nhưng Đỗ Nhược Ngu vẫn cảm khái, chỉ nhìn điều kiện bên ngoài, Sư Diệc Quang nhất định chính là nhân vật bước ra từ truyện tổng tài cổ xưa*.

* 古早总裁文: Nói về kiểu tiểu thuyết tổng tài từ hơn mười năm trước, drama, máu chó, truy thê, thích hành hạ về thể xác lẫn tinh thần.

Giàu có lại ngoại hình đẹp trai, vô cùng chú trọng hình tượng, cứ như vậy một ánh mắt chạm nhau, không nói đến mê mẩn, tối thiểu nhất tim cũng không tự giác mà đập nhanh ba nhịp.

Đỗ Nhược Ngu tuyệt đối không khoa trương, vốn cậu cho rằng thiết lập tổng tài bá đạo đó chỉ sống trong suy nghĩ của mọi người, cho đến khi cậu gặp được Sư Diệc Quang.

Mặc dù hầu như mọi người đều không muốn tin, nhưng trên thế giới này vẫn có thể có người với ưu thế trời ban như thế.

Nhưng, loại sinh vật tổng tài bá đạo này vẫn là đứng xa nhìn thì còn đỡ, tiếp xúc trực tiếp rồi mới hiểu được căn bản không phải chuyện đó, đặc biệt là một thư kí của tổng tài, thật là... một lời khó nói hết.

Đỗ Nhược Ngu từ lúc đi vào của vẫn duy trì nụ cười, Sư Diệc Quang mặc gile âu phục, áo sơ mi mở hai cúc áo ở phía trên, thả lỏng hơn bình thường một chút, nhưng cũng không thích cười lắm như bình thường. Hắn ngước lên nhàn nhạt nhìn Đỗ Nhược Ngu, sau đó ra hiệu cậu ngồi lên ghế sofa chỗ tiếp khách, bản thân cũng đi tới.

Trong phòng làm việc còn có người thứ ba, là luật sư của Sư Diệc Quang, Đỗ Nhược Ngu với tư cách là thư kí thì đương nhiên nhận ra, cậu cười với luật sư rồi ngồi xuống ghế.

Luật sư đi đến trước Đỗ Nhược Ngu trước tiên, đưa một xấp giấy cho cậu, cười nói: "Thư kí Đỗ, đây là hiệp định hôn nhân của hai người, bao gồm cách xử lý tài sản, quan hệ xã hội giữa Sư tổng và cậu, cùng với hiệp định giữ bí mật."

Đỗ Nhược Ngu nhận lấy lật xem, Sư Diệc Quang ngồi xuống đối diện cậu, vắt chân, một đôi mắt sâu nhìn chằm chằm vào cậu đang đọc hợp đồng.

"Tài sản dưới danh nghĩa Sư tổng cần phải tiến hành chia nhỏ với cậu, hi vọng cậu có thể hiểu được." Luật sư ở bên cạnh giải thích.

Đỗ Nhược Ngu dưới cái nhìn chăm chú của Sư Diệc Quang, cũng đứng ngồi không yên, cậu cười một tiếng, đáp lại luật sư: "Đó là đương nhiên."

Lại đùa, Sư Diệc Quang xuất thân được xếp hạng cao trong khu vực, cụ thể là bao nhiêu thì cậu không rõ nhưng lượng tiền giao dịch của mấy nghìn vạn công ty đều chỉ là các hạng mục nhỏ.

Mà nhìn lại bản thân mình, mỗi tháng vẫn còn ở phòng trọ, Sư Diệc Quang bị ngu mới tới xoá đói giảm nghèo.

"Tiếp đó trong mối hôn nhân này, Sư tổng hi vọng cậu có thể giữ khoảng cách nhất định, không được tìm hiểu tra cứu chuyện riêng của từng người."

Đỗ Nhược Ngu vừa nhìn vừa nghe luật sư nói, gật đầu một cái.

"Lại tiếp, quan hệ hôn nhân của hai người, Sư tổng hi vọng ít người biết chuyện này nhất có thể, nói cách khác là ngoại trừ thân thiết nhất, hi vọng cậu đừng lộ ra ngoài, vì cậu hi vọng được đi làm, cho nên ở trong công ty sẽ không công khai chuyện hôn nhân của hai người."

Đỗ Nhược Ngu nói: "Đương nhiên, tôi cũng không muốn từ chức, chắc chắn sẽ giấu với công ty."

Luật sư nói hoà nhã dễ gần, vẫn luôn nói "Sư tổng hi vọng", "Sư tổng cảm thấy", thái độ giống như rất ôn hoà. Nhưng cách diễn đạt trong văn kiện lại vô cùng lạnh lùng, cứng rắn, yêu cầu Đỗ Nhược Ngu phải giữ bí mật với bên ngoài, nếu không thì coi như là vi phạm hợp đồng.

Đỗ Nhược Ngu nghĩ, ai lại nói ra chứ, cậu giống loại người sẽ cầm một chiếc loa lớn chiêu cáo thiên hạ là "Tôi kết hôn với tổng tài rồi" hả.

Thân là một thư kí, mặc dù Đỗ Nhược Ngu đã xem không ít hợp đồng, nhưng bàn về tính chuyên nghiệp thì chắc chắn không so được với luật sư của Sư Diệc Quang, cậu xem hợp đồng mấy lần, cũng không nhìn ra sơ sót gì thì ngẩng đầu lên, nhìn luật sư nói: "Tôi chỉ có nghĩa vụ mà không có quyền lợi sao?"

Sư Diệc Quang ra hiệu cho luật sư, luật sư đưa cho Đỗ Nhược Ngu một văn kiện khác, nói: "Nếu như hôn nhân của cậu và Sư tổng có thể duy trì tốt đẹp đến khi Sư tổng hoàn toàn thừa kế được tài sản, cậu sẽ được báo đáp phong phú."

Đỗ Nhược Ngu tiếp tục lật ra nhìn.

Oa, quả là phong phú, cuối cùng còn có bất động sản, cả đời cậu cũng không kiếm được nhiều tiền như vậy, chỉ cần nắm được khoản tiền này, lập tức có thể tự do tài vụ.

Có điều những thứ này cậu phải dùng ghi chép hôn nhân trống không để đổi lại.

Cậu làm thư kí của tổng tài, vì nguyên nhân tất cả mọi mặt, phải kết hôn với tổng tài của mình.

Sau khi hợp pháp hoá hôn nhân đồng tính, công trình tế bào và kĩ thuật phôi thai phát triển, giải quyết vấn đề sinh con của vợ chồng đồng tính, chỉ là giờ giá cả rất đắt, độ phổ biến của kĩ thuật cũng không rộng như vậy, nhưng nhờ những nguyên nhân này, kết hôn nam nam cũng không phải chuyện gì kì lạ.

Đương nhiên là Đỗ Nhược Ngu cũng không có tình cảm cá nhân với Sư Diệc Quang, cuộc hôn nhân này chỉ là một cuộc hôn nhân hình thức, hơn nữa là dựa theo hiệp định, không chỉ hôn nhân hình thức mà còn phải giấu chuyện hôn nhân.

"Chờ đến khi sau khi Sư tổng đạt được mục đích, hai người li dị trong hoà bình, nếu như về sau cậu muốn kết hôn, bạn đời của cậu nghi ngờ ghi chép hôn nhân của cậu, Sư tổng cũng có thể ra mặt giải thích." Luật sư lại nói.

Đây cũng là dự đoán của Đỗ Nhược Ngu, tổng tài còn nguyện nói chuyện cho mình, có điều nhìn một cái cũng biết EQ tình yêu của Sư Diệc Quang thấp như vậy, kiểu chuyện này đâu phải giải thích là có thể nói rõ ràng, không phải càng tô càng đen sao.

Đỗ Nhược Ngu không đáp lại lòng hảo tâm của Sư Diệc Quang, mà mỉm cười nói: "Tôi là thư kí của Sư tổng, bình thường công việc cũng không ít. Giờ vì cùng với Sư tổng..." Nói ra khỏi miệng còn có chút ngượng ngùng, "...kết hôn, không chỉ là chuyện một tấm giấy hôn thú, tôi còn phải diễn kịch với Sư tổng, cả ngày hai mươi bốn giờ đều phải ở bên cạnh tổng tài, cảm giác giống như đang nhận thêm một công việc khác."

Cậu duy trì nụ cười ở khoé miệng, nhìn sếp kiêm chồng tương lai, nói: "Có nên tính lượng công việc và tiền lương ngoài định mức không nhỉ?"

Sư Diệc Quang nhìn cậu một cái, cuối cùng cũng mở miệng nói chuyện: "Cậu muốn tính như thế nào."

Đỗ Nhược Ngu đã quen với tia băng của sếp nhà mình, nhưng kể cả bị trừng mắt, cũng phải cố gắng tranh thủ tăng lương cho bản thân.

Cậu nói: "Anh là sếp, anh quyết đi ạ."

Sư Diệc Quang nhìn Đỗ Nhược Ngu, Đỗ Nhược Ngu bị hắn nhìn đến mức da đầu tê dại, nhưng vẫn bướng bỉnh không lùi bước.

Sư Diệc Quang mặt không cảm xúc quay đầu nói với luật sư: "Thêm một điều khoản nữa, căn cứ vào hai tư giờ mỗi ngày, cho cậu ta thêm tiền lương theo giờ, lấy tiền cá nhân của tôi."

Đỗ Nhược Ngu cười híp mắt: "Cảm ơn Sư tổng, vậy vì cuộc hôn nhân này, cả ngày tôi phải giữ thái độ làm việc, ắt sẽ ảnh hưởng tới công việc hàng ngày, có phải nên tính lương dư ra cho tôi không?"

Sư Diệc Quang chuyển tầm mắt sang người cậu, lạnh như băng nói: "Đừng có được đằng chân lân đằng đầu."

"..." Đỗ Nhược Ngu sờ chóp mũi một cái, không dám nói thêm nữa.

Đỗ Nhược Ngu vừa tốt nghiệp xong thì đã đi theo Sư Diệc Quang rồi. Khi đó tuổi còn nhỏ, cũng không có kinh nghiệm gì, cậu thường xuyên chọc Sư Diệc Quang tức giận. Sư Diệc Quang xụ mặt dạy dỗ cậu. Về sau Đỗ Nhược Ngu có kinh nghiệm, phạm sai lầm ít đi rất nhiều, Sư Diệc Quang cũng ít khi phê bình cậu, nhưng cá tính có chút dữ của Sư tổng tài vẫn không đổi.

Luật sư nhìn thấy bọn họ đều không thay đổi cảm xúc, chỉ hữu hảo cười cười với Đỗ Nhược Ngu.

Đỗ Nhược Ngu đẩy kính mắt trên sống mũi, nói: "Nếu Sư tổng không đồng ý, tôi cũng không có gì để nói nữa." Cậu lấy cái bút cài ở túi áo ra, kí tên mình lên văn kiện.

Kết quả trong nháy mắt luật sư móc mực đóng dấu ra, nói: "Mời điểm chỉ vào chỗ này."

"..." Đỗ Nhược Ngu im lặng làm theo.

"Với thiết kế hợp đồng tôi không phải là một người chuyên nghiệp nhưng nếu tôi đồng ý chuyện này, tôi sẽ thực hiện theo chức trách của tôi." Cậu nhìn Sư Diệc Quang, nói, "Vậy thì mời Sư tổng tiếp tục chỉ giáo."

Vẻ mặt Sư Diệc Quang dường như hoà hoãn hơn, nghĩ nghĩ rồi nói một câu: "Về sau phiền cậu rồi."

Vẻ mặt Đỗ Nhược Ngu và luật sư đều như nhìn thấy quỷ, có thể nói được kiểu lời động viên cảm ơn này từ miệng Sư Diệc Quang, thật là trời sắp mưa đỏ rồi.

Luật sư cúi đầu, khoé miệng hơi cong lên, còn chưa lên tiếng, Sư Diệc Quang lập tức sưng mặt, nói: "Cười cái gì."

Đỗ Nhược Ngu cũng không dám cười, mặc dù cậu kí tên, nhận 'cầu hôn' của Sư Diệc Quang, nhưng cậu vẫn cảm thấy có chút không chân thật.

Sư Diệc Quang tiếp tục nói với Đỗ Nhược Ngu: "Chuyện sau này tôi sẽ sắp xếp, cậu chỉ cần phối hợp với tôi là được."

Đỗ Nhược Ngu nghĩ, đây chính là công việc của cậu mà.

Phối hợp với tổng tài.

Đỗ Nhược Ngu gật đầu một cái, nói: "Vâng, Sư tổng."

Hôm nay là ngày nghỉ của Đỗ Nhược Ngu, ngày nghỉ lại phải tới công ty kí hiệp định hôn nhân, nhắc tới là thấy thảm thương. Nếu làm xong chuyện rồi thì về sớm một chút đi.

Đỗ Nhược Ngu sắp rời khỏi, Sư Diệc Quang gọi cậu lại: "Tài liệu cho hội nghị tuần tới chuẩn bị xong chưa?"

Đỗ Nhược Ngu: "Chuẩn bị xong rồi ạ. Sư tổng, bản mô phỏng đã đưa cho chủ nhiệm xem, cũng đã in xong tất cả rồi, đến hội nghị tuần sau có thể phát ra."

Sư Diệc Quang: "Số liệu các phòng ban báo cáo vào tuần trước đã sửa lại chưa?"

Đỗ Nhược Ngu: "Cũng đã sửa rồi ạ. Sáng sớm thứ hai tôi sẽ gửi lại cho anh, có thể sử dụng trực tiếp trong hội nghị."

Lúc này Sư Diệc Quang mới gật đầu.

Luật sư ở bên cạnh: "..."

Rõ ràng là vừa nãy còn đang bàn chuyện kết hôn, sao lại đột nhiên tiến vào khuôn mẫu công việc rồi.

Đến khi Sư Diệc Quang hỏi han xong, hắn mới để Đỗ Nhược Ngu rời đi.

Sau khi Đỗ Nhược Ngu đi khỏi, luật sư hỏi Sư Diệc Quang: "Cậu thật sự muốn kết hôn với thư kí Đỗ sao?"

Sư Diệc Quang rủ mắt sửa lại ống tay áo của mình, nói: "Nếu không thì sao? Chẳng lẽ lại kết hôn cùng cậu?"

Luật sư cười: "Tôi là linh dương đó, là người theo chủ nghĩa ăn chay, cậu chắc chứ?"

Sư Diệc Quang ngẩng đầu nhìn anh, hiếm khi thấy sự ghét bỏ lộ liễu trong mắt, nói: "Đỗ Nhược Ngu bối cảnh đơn thuần, thành viên gia đình cũng rất ít, đã theo tôi ba năm, tôi cũng khá hiểu về con người của cậu ấy, là sự lựa chọn đáng tin nhất."

Luật sư tiếp tục cười: "Tôi không ngờ thư kí Đỗ lại nhận lời cậu. Cũng thật thần kì. Có điều cậu phải cẩn thận đó, nhỡ cậu lộ nguyên hình trước mặt cậu ấy, grào một tiếng, đến lúc đó doạ người ta cũng không tốt đâu."

Sư Diệc Quang nói: "Cậu có tin tôi có một trăm cách để cậu phát ra cái tiếng kêu như thế không hả?"

Luật sư nhún nhún vai. Anh cũng không phải là Đỗ Nhược Ngu, anh không sợ tổng tài: "Được rồi, grào là hổ kêu."

Sư Diệc Quang hừ một tiếng, "Sẽ không để cậu ta phát hiện đâu, có điều diễn kịch trong đám cưới giả, tôi sẽ giữ khoảng cách." Hắn nhìn về phía cửa phòng làm việc, chỗ Đỗ Nhược Ngu rời đi, nói, "Sau này nếu như bị bại lộ, tôi sẽ tiêm cậu ta một mũi, thôi miên một chút thì sẽ không còn nhớ gì nữa. Cho nên tôi mới tìm người bình thường, phương diện này rất thuận tiện."

"Hơn nữa tôi là nam, cậu ta cũng là nam, mọi người đều rất thẳng, dễ dàng giữ khoảng cách."

Luật sư: "..."

Sư tổng tài điên cuồng cắm flag* lên người mình, có điều luật sư sẽ không ngu đến mức nói ra, dù sao thì anh cũng chỉ là một loài ăn cỏ nhu nhược... à không, người theo chủ nghĩa ăn chay.

* Flag: Đặt mục tiêu nhưng thường không làm được, nói trước bước không qua

Luật sư nhún vai một cái, nói: "Được rồi, cho dù như thế nào đi nữa, thì cũng chúc mừng cậu sắp kết hôn."

Sư Diệc Quang không lên tiếng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net