176tt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vương Hằng cầm tách trà của mình lên, hắn nhìn thấy trên tay mình chẳng qua là một tách sứ màu trắng, thấy tách trà sứ trắng này, trong lòng Vương Hằng càng thêm tức giận, hiện giờ ở trong Ung đô này hễ là người có chút địa vị có chút tiền bạc đều sử dụng đồ sứ trong cửa tiệm Liễu gia sản xuất ra, mà Vương Hằng vốn cũng đặt đơn hàng ở trong cửa tiệm đó, nhưng giờ không hiểu đã bị hủy.

Vương Hằng tất nhiên không hề quan tâm đến chuyện bồi thường bạc, hắn để ý nhất chính là mặt mũi của mình bị người ta xem thường, tuy nói ngày đó phu nhân của mình đúng là có mấy phần không đúng, nhưng cũng không phải một tiểu nha đầu ở trước mặt hắn kêu gào, chẳng qua chỉ cậy vào mình có mấy cửa tiệm mà thôi liền nghênh ngang như vậy hoàn toàn không để ai vào trong mắt, về phần chuyện nha đầu này lúc trước vào cung, Vương Hằng cũng biết, làm quan trong triều sao có thể không có một chút nhân mạch.

Chung Trọng Thư nhìn dáng vẻ Vương Hằng vẫn một mực uống trà, trong khoảng thời gian ngắn hắn cũng không hiểu nổi Vương Hằng hiện giờ cảm thấy như thế nào, chỉ có thể trông mong nhìn Vương Hằng, chờ đợi phản ứng của hắn.

Vương Hằng chậm rãi dùng nắp tách trà gạt bã, lúc này mới ngước mắt lên nhìn Chung Trọng Thư, thờ ơ nói: "Lời này của Chung Thượng thư, chẳng qua chính là một nữ tử mà thôi, chuyện trên triều đình nàng ta một người nữ tử làm sao có thể làm chủ được, lời này nói ra ngoài cũng không sợ bị người chê cười!"

Khi Chung Trọng Thư nghe được Vương Hằng nói như vậy, hắn một chút cũng không có vẻ sợ hãi, ngược lại hết sức âm hiểm nói: "Đây chỉ là một nữ tử mà thôi tất nhiên không cần lo lắng, bàn chuyện trong triều đình dĩ nhiên sẽ không do nàng ta định đoạt, nhưng nếu sau lưng có người sai sử thì sao? Thừa tướng cũng đã thấy được ban đầu ở trên cung yến nữ tử kia trả lời cũng không phải dáng vẻ một tiểu hài tử nên có đi, bình tĩnh kia, chỉ sợ đã sớm dự đoán trước."
Chung trọng thư nói như vậy, lại dường như nhớ tới cái gì thở dài một hơi, lại mở miệng nói: "Bệ hạ vừa mới tỉnh lại, công chúa cầm quyền hồi lâu, chuyện nảy lòng mê luyến quyền lực cũng không phải là không có khả năng,vả lại chuyện xi măng này còn không phải do Thất công chúa cùng tiểu nha đầu tử Liễu gia kia giở trò quỷ sao, Liễu Bác Ích này lại từng là thư đồng cho bệ hạ, đối với tính nết bệ hạ xem như hiểu rõ nhất, như vậy ở bên trước sau giúp đỡ, kia......"

"Nói bậy! Nếu tính Liễugia và Thất công chúa kia đứng cùng một bên thì tính sao. Bệ hạ tổng không phảilà đem toàn bộ cơ nghiệp Đại Khánh giao cho thất công chúa, mặc kệ là triều đạicũng tốt tiền triều cũng thế, này có một cái giám quốc công chúa cũng đã đủkinh thế hãi tục, bệ hạ sẽ không đem Đại Khánh cuối cùng đưa vào tay một nữ tử,Tạ Cẩn Họa nàng ta như thế nào, cũng không có khả năng trở thành nữhoàng." Vương Hằng đem chung trà của mình đặt một bên trên bàn trà, phátra một tiếng vang nhỏ, thanh âm kia làm Chung Trọng thư sợ hãi, lập tứcrụt đầu, liền hiểu được hiện giờ Vương Hằng là thật sự tức giận.
Vương Hằng không thích Thất công chúa Tạ Cẩn Họa này đã không phải bí mật gì,chỉ cần ở trước mặt hắn nhắc tới tên tuổi Tạ Cẩn Họa tám chín trên mười là có thể đủ để làm cho hắnnổi nóng.
"Phải, phải,phải" Chung Trọng thư ngoài miệng liên tục đồng ý, nhưngbiểu tình bên trong lại là có vài phần hàm ý trào phúng , hắn nói, "Bệ hạtuy là làm việc có vài phần ngoài quy củ, nhưng cũng sẽ không cho một cái nhađầu làm nữ hoàng đi, nhưng Thất công chúa này bên người không phải còn có cái ThậpTam hoàng tử sao, xem ra Liễu gia đánh cũng chính là đánh cái chủ ý này. Hơnnữa thừa tướng hãy xem, cùng Thất công chúa quan hệ thân cận với hoàng tử như vậy cũng chỉ có Thập Tam hoàng tử, bất quá Thập Tam hoàng tử cũng không xuất sắc, mà lại ngồi ổn Hộ Bộ, nàytrong đó......"
Vương Hằng lửa giận thoáng bình ổn một ít, hắn liếc mắt quét Chung Trọng thư một cái, sao không hiểu được ý tứ này của hắnlà ám chỉ Liễu gia cùng Thất công chúa tính toán liên thủ cùng đem Tấn Vươngđẩy đi lên, hắn cười nhạo nói: "Bất quá chính là một cái vai hề nhảy nhótthôi, người như vậy lại có thể nào gánh vác được chức vị to lớn đó!"
Chung Trọng thư nghe Vương Hằng nói lời này, hắn cũng biết là ở trên triều đìnhVương Hằng ủng hộ(sở duy trì tự) không phải Tấn Vương, hơn nữa Tấn Vương cùngVương Hằng quan hệ giống như là thái độ của Vương Hằng đối với Thất công chúa, đềulà một chín một mười không vừa mắt.
Vương Hằng cũng lười cùng Chung Trọng thư nói gì nữa, liền nói: "Chuyện đườngxi măng này mặc kệ là sau lưng có người xúi giục cũng được, mà có người cố tìnhan bài cũng được, hiện giờ bệ hạ đã là miệng vàng lời ngọc, tất nhiên là khôngthể sửa lại được. Ngươi là đứng đầu Công Bộ cũng chớ có nói cái gì nữa, nếu còn có cái gì ýkiến thì cũng là nói cùng bệ hạ đi, chỉ là ngươi hãy ngẫm lại 5 năm trước, chuyệnHoàng Hà vỡ đê, đầu trên người ngươi hiện giời xem như an ổn, nhưng nếu là bị người tìm ra điểmdấu vết gì để lại, cái đầu này của ngươi, hừ hừ......"

Chung Trọng thư bị Vương Hằng nói ra lời này, chỉ cảm thấy phía sau cổ mình lạnh gắt một trận,chuyện 5 năm trước thật ra là nhờ Vương thừa tướng mới khiến cho chính mình có thể toàn thân mà lui, nhưng trên thực tế, nếu không phải Vương Hằng này được lợi ít lớn nhất, lại quản hắn chết sống như thế nào, bất quá nói trắng ra là cũng vì vướng bận lợi ích lẫn nhau, có lần nào mà không phải cái thừa tướng này chiếm lợi ích lớn nhất đâu, hiện tại nói đến lại đem tất cả sự tình đổ lên đầu hắn.
Nghĩ đến bệ hạ lúc này cũng không có đem sự tình sắp xếp cho Công Bộ bọn hắn, có lẽ cũng là sợ Công Bộ bọn họ tham ô bạc này, hơn nữa nghĩ đến bên trong quốc khố cũng thật là không còn bao nhiêu bạc nên mới nghĩ ra biện pháp như vậy đi? Nhưng giao cho những cái quân hộ đó làm chuyện này, trong quân sao có thể có sẽ không có mấy cái lòng tham miêu (lòng tham như con mèo?!), ngẫm lại Bạch Trạch Tuyên kia còn phải kêu Thất công chúa một tiếng tẩu tử, có chỗ tốt gì cũng là hoàn toàn rơi xuống trong tay người đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net