Chương 1056: Ác ma hàng lâm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong nháy mắt khi song phương va chạm, Đường Vũ Lân lập tức cảm nhận được lực hút như vòng xoáy kia.

Lực lượng của hắn cường đại cỡ nào, lực công kích hung mãnh ra sao, nhưng khi đối mặt với lực lượng như vòng xoáy của Nguyên Ân Dạ Huy lại có cảm giác như trâu đất xuống biển. Lực lượng của hắn bị nàng dẫn về nơi khác, lực lượng của hắn cũng trở thành một bộ phận của lực hút.

Cảm giác này rất khó chịu, giống như hắn tự kéo mình, và thân thể hắn lại mất kiểm soát. Hơn nữa, sức mạnh càng lớn thì cảm giác khó chịu càng mãnh liệt.

Nguyên Ân Dạ Huy kêu lên. Mặc dù nàng mượn lực của Đường Vũ Lân, nhưng lực lượng của hắn quá mạnh, có tính bùng nổ cực kỳ kinh khủng nên nàng cũng không chịu được. Với khí lực cường đại của Cự Ma Thái Thản, lúc này nàng mới khống chế được cơ thể, kéo Đường Vũ Lân đến bên người nàng, giẫm một cước lên đầu gối Đường Vũ Lân.

Sau khi va chạm, nàng đã nhớ đến Thân Thể Cốt của Đường Vũ Lân, vậy không công kích thân thể hắn là được.

Khớp xương là nơi yếu ớt nhất của con người, với Đường Vũ Lân có tố chất thân thể mạnh cũng là như vậy.

Bắp chân bẻ về phía sau, bắp đùi hất lên, né tránh công kích của Nguyên Ân Dạ Huy, đồng thời chân còn lại uốn cong và hắn ngồi xuống. Dựa vào lực lượng cường đại, Đường Vũ Lân muốn kéo cơ thể mình trở lại.

Vân Qua Thần Quyền tuy rằng ảo diệu, nhưng Nguyên Ân Dạ Huy chỉ có thể khống chế Đường Vũ Lân trong nháy mắt, không thể khống chế hoàn toàn.

Nguyên Ân Dạ Huy nhanh chóng buông cánh tay bị kéo của Đường Vũ Lân, thân thể lóe lên đã đến mặt bên, đánh ra một quyền.

Tư thế của Đường Vũ Lân khá quái dị vì khống chế cơ thể và né tránh công kích của nàng, Nguyên Ân Dạ Huy hoàn toàn chiếm thế chủ động, một quyền này đánh trúng trọng tâm của hắn.

Lúc này, khả năng khống chế thân thể và lực lượng siêu cường của Đường Vũ Lân đã bùng nổ. Ngón chân phải phát lực, chỉ có một ngón chân điểm xuống đất đã làm cơ thể hắn nghiêng sang một bên, giống như là con quay xoay tròn.

Ánh mắt Nguyên Ân Dạ Huy sáng lên, hồn hoàn thứ sáu trên người không hề do dự toả sáng.

Nàng hiểu rõ Đường Vũ Lân, nàng thậm chí biết rõ sở dĩ mình có thể khống chế cục diện trước mắt là vì Đường Vũ Lân muốn dò xét năng lực của nàng nên vẫn luôn giữ lại.

Nhưng đây là chiến trường, bất kỳ cơ hội nào đều phải nắm bắt. Ở Ma Quỷ Đảo, bọn họ đã học những thứ này quá nhiều. Vì vậy, nàng không chút do dự chọn bộc phát vào thời điểm này. Nàng tin rằng không có cơ hội nào tốt hơn so với hiện tại.

Thái Thản Chi Ác!

Đường Vũ Lân cảm thấy một lực lượng mạnh truyền đến, với lực lượng của hắn vậy mà không thể giãy giụa. Lực lượng khủng khiếp đè xuống thân thể hắn, cứng rắn kéo hắn tới trước mặt Nguyên Ân Dạ Huy.

Đầu gối đập thẳng vào bụng dưới của hắn, cảm giác này giống như bị Hồn Đạo đoàn tàu đâm chính diện.

Đồng thời hai tay đánh mạnh vào lưng hắn, đánh hắn rơi xuống đất.

Hai đòn nặng nề này đột ngột đến mức với phòng ngự của Đường Vũ Lân cũng không khỏi kêu lên tiếng. Dù sao, Nguyên Ân Dạ Huy cũng là người nổi bật trong Chiến hồn sư Hệ cường công.

Nhưng cùng lúc đó, Đường Vũ Lân đã khống chế thân thể mình trong chớp mắt.

Khi Nguyên Ân Dạ Huy dùng đầu gối đánh vào bụng dưới của hắn, Sơn Long Vương Thân Thể Cốt đã phát động khống chế trọng lực. Khi đó, thân thể Đường Vũ Lân nặng như núi, thân thể lập tức hạ xuống làm Nguyên Ân Dạ Huy không thể phát huy hết sức mạnh.

Sau khi hai tay đánh xuống lưng hắn, khống chế trọng lực đảo ngược, thân thể Đường Vũ Lân nhẹ hơn, nắm đấm của Nguyên Ân Dạ Huy cũng trở nên nhẹ hơn, hoá giải một phần lực công kích.

Trọng lực phản khống cũng làm hắn khi đập xuống đất, lực va chạm giảm đi rất nhiều, ít nhất hắn sẽ không mất đi khống chế thân thể.

Cùng lúc đó, Đường Vũ Lân thi triển Hoàng Kim Long Hống.

Tiếng Long ngâm sục sôi xuất hiện với một đầu rồng cực lớn, hồn kỹ khống trận cường đại này đã phát huy tác dụng tuyệt hảo vào thời điểm này.

Ở khoảng cách gần như vậy, Nguyên Ân Dạ Huy dừng lại trước trùng kích của sóng âm, Thái Thản Chi Ác cũng buông lỏng vài phần.

Nhân cơ hội này, Đường Vũ Lân cố nén khí huyết cuồn cuộn, hai tay đập xuống, Kim Long Hám Địa!

Ai nói Kim Long Hám Địa chỉ có thể dùng chân phát ra?

Sóng xung kích mạnh mẽ dâng trào cùng với tám con Kim Long, trùng kích đến thân thể Nguyên Ân Dạ Huy và Thái Thản Chi Ác của nàng.

Nhưng vào lúc này, Đường Vũ Lân không nhìn thấy Nguyên Ân Dạ Huy mỉm cười quỷ dị.

Nàng đột nhiên biến mất mà không hề có dấu hiệu báo trước, một cánh cửa ánh sáng lóe lên hào quang màu tím xuất hiện.

Tám con Kim Long rơi trên không trung, sau đó Thái Thản Chi Ác cũng biến mất.

Nhưng khi Đường Vũ Lân trở mình bật lên, một ánh sáng tím sẫm phun ra từ cánh cửa ánh sáng.

Trong chốc lát, Đường Vũ Lân cảm thấy trong thế giới tinh thần của mình chỉ có cảm giác cô đơn lạnh lẽo, dường như linh hồn bị đông cứng.

Đây là?

Đó là một đồng tử cực lớn, xuất hiện ở trong cánh cửa ánh sáng màu tím.

Thân thể Đường Vũ Lân lập tức không thể cử động, ngay cả Kim Long Hám Địa cũng biến mất, cả người hắn được bao phủ bởi một lớp màu tím sẫm.

Đúng lúc này, một nắm đấm từ trong cánh cửa ánh sáng thò ra, hung hăng đánh vào người hắn.

Trong nháy mắt khi một quyền này xuất hiện, từng vòng ánh sáng màu tím sẫm hiện lên trên toàn bộ sân đấu, sau đó hội tụ vào một quyền này như vòng xoáy.

Nắm đấm kia nhìn vô cùng quỷ dị, chỉ có bốn ngón tay, tất cả đều có móng vuốt sắc bén, phía trên phủ đầy lân phiến hình răng cưa. Cánh tay không quá cường tráng, thậm chí có thể nói là mảnh mai, nhưng khi một quyền này đánh ra, toàn bộ sân thi đấu đều u ám.

Cảm giác ngột ngạt mãnh liệt xuất hiện trên người Đường Vũ Lân với tinh thần ngưng kết.

Trong khoảnh khắc đó, hắn thậm chí đã mất đi năng lực suy nghĩ.

Vào thời khắc mấu chốt, thân thể sinh ra phản ứng.

Một bông hoa lớn lặng yên xuất hiện sau lưng hắn, một người đàn ông đứng giữa bông hoa, nhẹ nhàng vung tay lên, từng vầng sáng xuất hiện trên người Đường Vũ Lân.

Thôn Thực Thiên Địa! Sử dụng bị động.

Đây là do hồn linh Khỉ La Úc Kim Hương tự thi triển khi cảm nhận được nguy cơ sinh tử. Đồng thời, một mùi thơm nhàn nhạt tỏa ra, làm nắm đấm kia hơi dừng lại một chút.

Cùng lúc đó, Long hạch, hồn hạch trong cơ thể Đường Vũ Lân đều nảy lên kịch liệt, các mạch máu hiện lên.

Mà một quyền kia vẫn đánh lên người hắn.

Một màn quỷ dị xuất hiện, Đường Vũ Lân không bị đánh bay, nhưng khi bị nắm đấm đánh trúng, cơ thể hắn như bị hút lên không trung, sau đó các ánh sáng màu tím như vòng xoáy phát nổ trên người hắn.

Có thể nhìn thấy rõ bắt đầu từ ngực hắn, Đấu Khải Long Nguyệt bắt đầu nứt ra, dần lan rộng khắp thân thể hắn.

Dường như thân thể hắn có thể bị phá huỷ bất cứ lúc nào.

Đau đớn dữ dội lan toả khắp cơ thể với cái lạnh thật sự làm Đường Vũ Lân tỉnh lại từ trong tinh thần ngưng kết. Cắn đầu lưỡi một cái, đôi mắt hắn trong chớp mắt dựng thẳng.

Mặc dù cơn đau lan rộng khắp cơ thể rất mạnh, nhưng cuối cùng vẫn bị Thôn Thực Thiên Địa thôn phệ và một phần nguyên tố hắc ám dung hợp vào trong cơ thể, đó là với sự trợ giúp của phần nguyên tố hắc ám  này. Thân thể Đường Vũ Lân rung mạnh lên một cái, hồn hoàn thứ năm toả sáng.

"Bùm"

Sóng xung kích dữ dội xuất hiện ngay lập tức, Đấu Khải Long Nguyệt xuất hiện vết rách trên người Đường Vũ Lân trong chớp mắt nổ vụn, hoá thành vô số lưu quang, đồng thời hóa thành một cỗ huỷ diệt phong bạo. Nó lập tức nuốt chửng nắm đấm đã tấn công hắn, đồng thời xé nát cánh cửa ánh sáng kia.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net