Chương 962: Huyết Thần Doanh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Công kích của sinh vật Thâm Uyên đột nhiên dừng lại, mọi người thở phào nhẹ nhõm, nhưng sức chiến đấu nữ tử tóc xám thể hiện ra vẫn khiến người ta kinh hãi.

Ngân quang lóe lên, Huyết Thần đi tới trước mặt Đường Vũ Lân. Ngoài dự liệu của Đường Vũ Lân, dưới lớp mặt nạ truyền đến giọng nói của nữ nhân. Thanh lãnh và thanh thuý, nghe có cảm giác giống như ăn dưa hấu đông lạnh vào mùa đông.

"Ngươi đi theo ta." Nói xong, cô không chút khách khí bắt giáp lót vai của Đường Vũ Lân, rung thân lên liền ra khỏi hang động.

Long Vũ Tuyết và Giang Ngũ Nguyệt thấy hai người rời đi thì hai mặt nhìn nhau, không biết nên nói gì cho phải. Một màn vừa rồi đã vượt quá hiểu biết của họ về sinh vật Thâm Uyên.

Cận chiến và công kích tầm xa lần nữa bày trận, chuẩn bị sẵn sàng nghênh đón Thâm Uyên triều tịch. Mà lúc này, Đường Vũ Lân bị vị Huyết Thần kia mang ra khỏi hang động, bay về phía Bộ chỉ huy quân đoàn.

Sau khi ra khỏi hang động, Huyết Thần nói: "Tự mình đi theo ta." Nói xong cô thả Đường Vũ Lân ra, vỗ cánh bay về phía trước.

Đường Vũ Lân vội vàng khống chế thân thể, điều chỉnh hô hấp, vỗ đôi long dực bay theo sau.

Thân hình Huyết Thần lóe lên, rơi xuống một cái sân kín đáo phía sau Bộ chỉ huy. Từ bên ngoài nhìn vào, nơi này không khác gì nơi trú quân.

Khi tiếp đất, Đấu Khải trên người cô thu hồi, hoá thành từng đạo ngân quang hoà nhập vào cơ thể.

Đường Vũ Lân tiếp đất sau lưng cô, cũng thu hồi Đấu Khải Long Nguyệt của mình.

Bởi vì đứng ở phía sau nên hắn chỉ nhìn thấy bóng lưng của vị Huyết Thần này. Một thân quân trang trắng noãn, bờ vai đeo Tướng tinh, quân hàm Thiếu tướng. Mái tóc ngắn màu bạc, lộ ra tư thế hiên ngang. Lưng thẳng, eo thon.

Cảm giác lăn vài vòng cùng cô không khỏi xuất hiện trong đầu, đúng a! Khi đó cảm thấy eo cô rất nhỏ, không ngờ tới lại là nữ nhân. Nữ Huyết Thần a!

Dáng người vị nữ Huyết Thần rất đáng kinh ngạc. Eo cô đặc biệt nhỏ, nhưng mông lại đầy đặn nhất trong những mỹ nữ Đường Vũ Lân từng nhìn thấy, cực kỳ tròn trịa. Eo và mông tạo thành đường cong kinh người. Bắp đùi hơi thô, nhưng chân rất dài, bọc trong bộ quân phục vô cùng có sức hấp dẫn với nam giới.

"Đi theo ta." Nữ Huyết Thần quay lại nhìn Đường Vũ Lân một cái, cũng khiến Đường Vũ Lân nhìn thấy tướng mạo của cô.

Đôi mắt màu băng lam kết hợp với mái tóc bạc trông hơi kỳ dị. Mái tóc của cô không giống Cổ Nguyệt Na. Mái tóc bạc của Cổ Nguyệt Na trông như thuỷ tinh, mà cô thì trắng hơn một chút, nhưng rất mềm mại.

Tướng mạo không thể nói là đặc biệt đẹp, ít nhất có chênh lệch với Cổ Nguyệt Na, nhưng tràn đầy khí phách anh hùng. Đây có thể là đặc điểm của một quân nhân, Đường Vũ Lân từng nhìn thấy nó trên người Long Vũ Tuyết, bây giờ lại thấy được trên người cô.

Đường Vũ Lân đi theo nữ Huyết Thần vào trong. Nhiệt độ tăng lên lập tức khiến người ta cảm thấy thoải mái. Đi vào doanh trại, bên trong rất hẹp, phía trước có một thang máy.

Một tia sáng chiếu tới, Huyết Thần Hoàn trên tay nữ Huyết Thần sáng lên, hào quang tương ứng, đồng thời, cô vung tay lên, một vầng sáng từ Huyết Thần Hoàn rõ ràng khác cấp bậc với Đường Vũ Lân phóng xuất ra, bao phủ thân thể hắn ở bên trong. Sau đó, cô đi vào thang máy trước.

Cửa thang máy mở ra, Đường Vũ Lân nhanh chóng đi vào.

Trong thang máy không có nút bấm nào. Khi cửa đóng lại, nó lập tức chuyển động, theo cảm giác dường như là đang đi xuống dưới.

Sau hơn 10 giây, cửa thang máy lần nữa mở ra, nữ Huyết Thần khoảng 30 tuổi này đi ra khỏi thang máy, dẫn hắn tới một đại sảnh hình tròn.

Xung quanh đại sảnh là một vòng tròn gồm ba hàng màn hình, trên màn hình hiện ra tình huống trong mỗi hang động, đó là tình hình tổng thể trong hang động Thâm Uyên.

"Hoan nghênh đi vào Huyết Thần Doanh. Ngươi có thể gọi ta là Huyết Bát, bởi vì trong chín Huyết Thần, ta bài danh thứ tám. Bài danh dựa vào thực lực, không theo tuổi." Thanh âm trong trẻo và lạnh lùng của nữ Huyết Thần lại vang lên.

"Xin chào, trưởng quan." Lúc này Đường Vũ Lân mới có cơ hội chào cô theo nghi thức quân đội, đồng thời cung kính nói: "Cảm ơn ân cứu mạng của ngài."

Huyết Bát khoát tay, ấn xuống Huyết Thần Hoàn trên cổ tay mình.

Màn hình xung quanh tách ra, để lộ các cánh cửa. Trong đó có bốn cánh cửa mở ra ngay lập tức, từ mỗi cánh cửa có một người bước ra.

"Có chuyện gì vậy, Tiểu Bát?" Một thanh âm lười biếng vang lên. Đó là một nam tử trẻ tuổi, khoảng 26, 27 tuổi, hai tay ôm đầu, vẻ mặt lười biếng. Trên vai cũng là Tướng tinh màu vàng lóng lánh.

Sắc mặt Huyết Bát trầm xuống, "Huyết Thất, đừng để ta lặp lại lần nữa, gọi ta là Huyết Bát, không được gọi là Tiểu Bát."

Huyết Thất ha ha cười một tiếng, "Được rồi, được rồi. Mọi người đều là người một nhà, không nên để ý như vậy nha."

"Hừ!" Huyết Bát hừ lạnh một tiếng.

Ba người khác đều đi tới, trong đó, một nữ tử khoảng 50 tuổi bất đắc dĩ nói: "Huyết Thất, cẩn thận cái miệng của ngươi. Chờ ngày Huyết Bát siêu việt hơn ngươi, ta xem ngươi có thể ngáp được nữa không."

Huyết Thất cười hắc hắc, "Đây chẳng phải là động lực để ta nỗ lực tu luyện sao? Tam tỷ, nếu thật sự có ngày đó, tỷ phải che chở cho ta a!"

Huyết Tam bất đắc dĩ lắc đầu, ánh mắt rơi trên người Đường Vũ Lân: "Huyết Bát, ngươi dẫn người mới đến, hắn đủ tiềm lực không?"

Huyết Bát gật đầu, "Hắn có chút đặc biệt, mọi người xem video trước. Vừa rồi hắn ở trong hang động số 6." Nói xong, nàng đi tới trước một màn hình, bắt đầu thao tác.

Đường Vũ Lân chào mọi người theo nghi thức quân đội, "Xin chào các vị trưởng quan."

Huyết Tam mỉm cười, "Thả lỏng đi, Huyết Thần Doanh không giống các nơi khác, nơi này chúng ta không có nhiều quy định như vậy. Tự giới thiệu một chút, ta là Huyết Tam, bên này là Huyết Ngũ, Huyết Lục, Huyết Thất. Huyết Bát ngươi đã gặp rồi. Huyết Thần Doanh chúng ta bình thường có 9 người. Hoan nghênh ngươi tới nơi này."

Huyết Ngũ và Huyết Lục đều là nam, thân hình Huyết Ngũ cao lớn khôi vĩ, làn da ngăm đen. Hắn đứng ở nơi đó như một ngọn tháp đen bằng sắt, nguy nga như núi. Huyết Lục có dáng người nhỏ gầy, tướng mạo là bình thường nhất trong tất cả mọi người, nhìn qua trông rất vô hại. Toàn thân giống như không tồn tại, trên mặt mang theo nụ cười ấm áp. Nhưng Đường Vũ Lân chú ý đến, hắn có đôi tay đặc biệt dài. Dáng người tuy nhỏ gầy nhưng mơ hồ có góc cạnh đặc biệt.

Tốc độ của hắn nhất định rất khủng bố, hẳn là Chiến Hồn Sư Hệ Mẫn Công.

Huyết Thần Doanh?

Đường Vũ Lân không nghe nhiều về Huyết Thần Doanh, Long Vũ Tuyết cũng không nói gì. Rõ ràng đây là bí mật cấp cao của Quân đoàn Huyết Thần. Nhưng chắc chắn rằng họ là sức chiến đấu hạch tâm của quân đoàn.

Huyết Thất đến bên cạnh Đường Vũ Lân, mỉm cười nói: "Tiểu huynh đệ, ngươi từ đâu đến? Quân hàm Thiếu uý, ngươi tới một thời gian rồi?"

Đường Vũ Lân nói: "Trưởng quan, ta vừa mới đến không lâu. Do Đường Môn đề cử."

"Người Đường Môn?" Ánh mắt Huyết Thất khẽ nhúc nhích, nhìn về phía Huyết Lục, "Người Đường Môn các ngươi a!"

Huyết Lục lập tức mỉm cười, "Hoan nghênh ngươi, tiểu huynh đệ. Là ai ở Đường Môn giới thiệu ngươi tới đây?"

Đường Vũ Lân nói: "Là Đa Tình Đấu La miện hạ."

Nghe mấy chữ Đa Tình Đấu La này, sắc mặt Huyết Lục hơi thay đổi, hình như có chút cổ quái.

"Mọi người sang đây xem đi." Đúng lúc này, thanh âm Huyết Bát truyền đến, hấp dẫn sự chú ý của mọi người.

Mọi người đến trước màn hình, trên màn hình là trận chiến giữa Đường Vũ Lân và những người khác trong động.

Trong hang động, lúc đầu hắn không tham chiến, hắn đứng kề vai sát cánh với Giang Ngũ Nguyệt ở hậu phương. Huyết Bát chỉ vào người đang mặc Đấu Khải, mọi người liền hiểu đó chính là Đường Vũ Lân.

Diễn biến chiến đấu sau đó lần lượt xuất hiện trên màn hình, lúc bắt đầu mọi người đều rất tự nhiên.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net