Chương 885: Trận chiến trên không

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ừm." Kim Cương Thiên Tinh Hoàng gật đầu.

Trong 7 Thiên Tinh Hoàng, Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng, Địa Âm Thiên Tinh Hoàng, Ngô Đồng Thiên Tinh Hoàng và Nhiếp Hồn Thiên Tinh Hoàng đều là hệ thực vật. Trong đó, Ngô Đồng Thiên Tinh Hoàng và Nhiếp Hồn Thiên Tinh Hoàng đều là hệ Mộc thuần tuý. Bọn họ có quan hệ mật thiết với Thụ Tổ.

Tuy rằng các Hoàng Giả cường đại này chưa hẳn là không hạ thủ với Lam Kim Thụ tộc, nhưng ít ra ở bề ngoài, bọn họ ủng hộ truyền thừa Thụ Tổ, nếu không, Lam Kim Thụ tộc cũng không thể giữ được thành Kiến Mộc trong tình huống không có Hoàng Giả.

Nếu hôm nay hắn giết Đường Tam thì Nhiếp Hồn Thiên Tinh Hoàng có khả năng sẽ ngăn cản hắn. Nhưng là một Hoàng Giả, Kim Cương Thiên Tinh Hoàng tuyệt đối tin tưởng, mình muốn giết một tên Đại Tinh Vương hay làm hắn bị trọng thương là việc không khó.

Theo Kim Cương Thiên Tinh Hoàng, Đường Tam lựa chọn khiêu chiến Hoàng Giả là ngu không ai bằng. Hiện tại nếu Đường Tam lựa chọn chấp nhận bồi thường và rời đi thì sau đó, có lẽ hắn sẽ ngậm bồ hòn làm ngọt. Nhưng Đường Tam lại lựa chọn khiêu chiến, quả đúng là thịt dê dâng miệng cọp, chính là tìm chết.

Kim Cương Thiên Tinh Hoàng nhìn Đường Tam với ánh mắt lạnh như băng, nói: "Chúng ta chiến trên không trung." Nói xong, hắn chĩa mũi chân xuống mặt đất rồi bay lên trời, hoá thành một đoàn kim quang tiến nhập không trung.

Lựa chọn chiến đấu trên không hiển nhiên là vì tránh ảnh hưởng đến thành phố. Trên thực tế, Kim Cương Thiên Tinh Hoàng là thuộc tính Thổ, ở trên mặt đất mới có thể phát huy sức mạnh lớn nhất của hắn. Nhưng Đường Tam chỉ là Đại Tinh Vương, hắn quả thật không để Đường Tam trong mắt, đừng nói chi Lam Kim Thụ tộc không am hiểu chiến đấu.

Đường Tam lần nữa hành lễ với Nhiếp Hồn Thiên Tinh Hoàng, "Đa tạ Nhiếp Hồn miện hạ tương trợ."

Sau đó hắn chuyển sang các vị trưởng lão Lam Kim Thụ tộc. Trên mặt các trưởng lão đều có vẻ bi thương, nhất thời đều không nói nên lời.

Cận Miểu Sâm khóc đến lê hoa đái vũ, nhìn Đường Tam nói: "Ca, ngươi nhất định phải bình an trở về, không nên miễn cưỡng. Ngươi còn sống mới là quan trọng nhất với Lam Kim Thụ tộc chúng ta."

"Yên tâm, sẽ không có chuyện gì. Các trưởng lão mời ngồi xuống. Hãy cầu nguyện cho ta bằng phương thức truyền thống của Lam Kim Thụ tộc. Trận chiến này là trận chiến chính nghĩa của tộc ta." Nói xong, Đường Tam nhìn về phía Nhị trưởng lão và Tam trưởng lão, ánh mắt lập loè một chút.

Hai vị trưởng lão vốn rất bi thương, nhận thấy ánh mắt của Đường Tam thay đổi, trong lòng khẽ động, lập tức nhớ tới chỉ điểm Đường Tam cho bọn họ ở thành Kiến Mộc, vội vàng gật đầu, cung kính hành lễ với Đường Tam.

Cận Miểu Sâm kích động suýt chút nữa bay lên cùng hắn nhưng lại bị Nhị trưởng lão kéo lại. Nhị trưởng lão truyền âm nói với nàng vài lời, Cận Miểu Sâm hơi sững sờ, rất nhanh liền bình tĩnh trở lại. 12 trưởng lão Lam Kim Thụ tộc khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt lại.

Nhị trưởng lão trịnh trọng nói: "Chúng ta hãy cầu nguyện cho tộc trưởng. Chính nghĩa tất thắng." 12 vị trưởng lão cùng hô lên: "Chính nghĩa tất thắng." Theo đó, trên người bọn họ đều sáng lên vầng sáng màu lam, khí tức sinh mệnh phát ra ngoài.

Đây là 12 cường giả Lam Kim Thụ tộc cấp Vương Giả, năng lượng sinh mệnh trên người bọn họ phi thường mạnh, ngay cả Nhiếp Hồn Thiên Tinh Hoàng cũng cảm thấy khoan khoái dễ chịu và tràn đầy năng lượng khi cảm nhận khí tức sinh mệnh bọn họ toả ra. Các cường giả Kim Cương Tinh tộc ở đây càng có cảm thụ rõ ràng hơn.

Nhiếp Hồn Thiên Tinh Hoàng không khỏi thầm than, chẳng trách các tộc khác lại thèm muốn Lam Kim Thụ tộc, năng lượng sinh mệnh của tộc này quá quý giá, hoài bích có tội a!

Nếu không phải Thụ Tổ sống lại thì e rằng ngay cả hắn cũng động tâm.

Lam Kim Thụ tộc cấp bậc Tinh Vương trở lên có tác dụng nuôi dưỡng rất tốt đối với hắn, đồng thời để hắn có cơ hội tăng lên. Hắn chắc chắn sẽ đến thành Kiến Mộc một chuyến để xem xét tình huống Thụ Tổ sống lại.

Đường Tam và Kim Cương Thiên Tinh Hoàng đã lên cao tới nghìn mét. Hai bên giằng co trên không trung.

Kim Cương Thiên Tinh Hoàng lạnh lùng nhìn Đường Tam, nói: "Ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, hiện tại bỏ đi, mang theo người của ngươi trở lại thành Kiến Mộc, ta có thể xem như chưa có chuyện gì xảy ra. Chúng ta đúng là có bắt tộc nhân của ngươi, nhưng lần này ngươi tới thành Kim Cương gây chuyện, còn giết tộc nhân của ta, chúng ta coi như hoà nhau. Nếu không, hôm nay ta phải giết ngươi. Dù sau này có bị các Hoàng Giả khác trách tội, ta cũng không thủ hạ lưu tình."

Đường Tam lại cười: "Ngươi nói như vậy là lo lắng không thể đánh bại ta?"

"Tiểu tử, xem ra ngươi thật sự muốn chết." Kim Cương Thiên Tinh Hoàng đã rất tức giận.

Kim Cương Thiên Tinh Hoàng nói điều này thật sự là vì không muốn tạo ra rạn nứt với các Hoàng Giả khác, đồng thời cũng là lo lắng vì Thụ Tổ. Một kích sau khi Thụ Tổ sống lại vẫn còn y nguyên trong đầu hắn và có ảnh hưởng khá lớn đến hắn. Mặc dù đã qua hơn một tháng, cũng được các Hoàng Giả khác hỗ trợ nhưng tới bây giờ, hắn vẫn chưa hoàn toàn khôi phục.

Nếu Thụ Tổ thực sự thức tỉnh thì chắc chắn là Hoàng Giả mạnh nhất đương kim thiên hạ. Tuy rằng xác suất rất rất nhỏ nhưng không phải là không có. Sẽ tốt hơn nếu hắn không gặp rắc rối, tổn thất trước mắt hắn có thể chấp nhận được.

"Bớt nói nhảm đi, ta đã nói rồi, cừu hận như vậy, không chết không thôi. Có bản lĩnh ngươi giết ta đi, nếu không chính là ta giết ngươi." Một vầng sáng màu vàng lam lấp lánh trên người Đường Tam.

"Chỉ bằng ngươi? Nếu ngươi muốn chết thì tới đi. Ngươi là tiểu bối, ta để ngươi xuất thủ trước."

Vào thời khắc này, do dự cuối cùng trong lòng Kim Cương Thiên Tinh Hoàng đã hoàn toàn biến mất, chỉ có giết chết tiểu tử này mới có thể hoá giải mối hận trong lòng hắn.

Đường Tam cũng không có khiêm nhường, dù sao đối thủ cũng là một Hoàng Giả. Quang mang màu vàng lam trên người hắn bỗng nở rộ, khí tức sinh mệnh khổng lồ từ người hắn phóng thích ra ngoài như giếng phun. Khí tức sinh mệnh cực kỳ thuần tuý, 8 gai nhọn sau lưng hắn trong chớp mắt biến từ màu lam sang quang ảnh màu vàng rực rỡ. Đó không phải bộ dạng của Thụ Tổ sao?

Nhìn thấy quang ảnh Thụ Tổ, ánh mắt Kim Cương Thiên Tinh Hoàng nheo lại, nhưng rất nhanh liền khôi phục bình thường. Khí tức năng lượng phát ra trên người Đường Tam tuy rằng mãnh liệt nhưng vẫn ở cấp độ Đại Tinh Vương. Cảnh giới đó so với Hoàng Giả là một trời một vực. Hoàng Giả là Thập Nhị giai, Đại Tinh Vương là Thập Nhất giai, nhìn qua chỉ kém một giai, nhưng cách biệt vô cùng lớn.

Trong nháy mắt tiếp theo, Đường Tam động. 8 gai nhọn tức thì nở rộ phía sau, khí tức sinh mệnh ngập tràn hướng đến bao phủ Kim Cương Thiên Tinh Hoàng. Lúc này, toàn bộ bầu trời trong chớp mắt biến thành màu vàng lam.

Dường như bị khí tức sinh mệnh trên người Đường Tam ảnh hưởng, trên mặt đất, khí tức sinh mệnh do 12 trưởng lão toả ra cũng ngày càng mãnh liệt.

Nhiếp Hồn Thiên Tinh Hoàng nhìn các trưởng lão trên mặt đất, lại nhìn Đường Tam đang công kích trên không, trong lòng lóe lên một tia nghi hoặc.

Đây là một sự trùng hợp ngẫu nhiên?

Mà lúc này trên không trung, hai bên đã bắt đầu va chạm.

Đối mặt với trùng kích của Đường Tam, Kim Cương Thiên Tinh Hoàng vẫn đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, trên mặt thậm chí còn tỏ vẻ khinh thường.

Trong 7 Thiên Tinh Hoàng, hắn nổi danh về phòng ngự. Luận sức mạnh phòng ngự thân thể, hắn thậm chí còn ở trên Mãnh Mã Đại Yêu Hoàng bên Yêu Quái Tộc. Suy cho cùng, thân thể hắn không quá lớn nên lực phòng ngự tập trung hơn.

Kim Tinh Khải Giáp trên người chính là Thần Khí bổn mạng của hắn, nó đã liên tục được ôn dưỡng từ ngày hắn thành tinh. Đừng nói là Đại Tinh Vương, dù Hoàng Giả muốn phá phòng ngự của hắn cũng không dễ dàng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net