Chương 281: Ai bị quật rồi?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Màu tử kim cường thế không gì sánh kịp, cơ hồ trong nháy mắt đã tràn ngập trong mắt nàng. Tinh Thần Chi Hải run lên dữ dội, giống như nàng bị đập một búa nặng khiến cho giọng hót du dương kia bị giữ lại trong cổ họng. Sau đó, thân hình nàng run lên, thanh diễm vỡ vụn, thậm chí Yêu Thần biến cũng có chút không duy trì được.

Trương Hạo Hiên, Tư Nho đứng bên ngoài mở to hai mắt nhìn, bọn họ thấy từ mắt Đường Tam bắn ra hai đạo tử quang dài hơn một thước.

Tinh Thần Lực thật cường đại!

Đúng lúc đó, Kim Sí Phi Phong Trảm đã đến chỗ Mộc Vân Vũ. Đã mất đi thanh diễm bảo hộ, nàng sắp bị kim sí chém ra.

Trình Tử Chanh xoay tròn, thân hình né sang bên cạnh Mộc Vân Vũ, sau đó ổn định lại. Hai cánh vỗ sau lưng, kim quang lấp loé, Trình Tử Chanh đã đến sau lưng Mộc Vân Vũ. Nàng ôm lấy Mộc Vân Vũ, ném vị lão sư mới khôi phục tinh thần này cho Trương Hạo Hiên.

Cùng lúc đó, Đường Tam ngưng tụ lượng lớn Phong Nhận lần thứ hai, tìm tới Mộc Ân Tình.

Mộc Ân Tình mặc dù chiến đấu cùng Cố Lý nhưng vẫn chú ý đến cục diện toàn trường. Khi Thanh Loan chi minh vang lên, hắn đã nghĩ mọi chuyện sẽ kết thúc, nhưng ngay sau đó lại phát sinh biến hoá.

Không phải hắn không muốn cứu viện, thật sự là Cố Lý quá khó đối phó. Loạn Phi Phong Chuy Pháp của hắn chuỳ sau đều mạnh hơn chuỳ trước, hơn nữa, Lục giai Thì Quang Biến rất khó lường, thời gian trôi qua lúc nhanh lúc chậm khiến cho người khác ứng đối không kịp. Mộc Ân Tình hoàn toàn ở trong trạng thái có lực mà không thể dùng, chỉ có thể dựa vào lực phòng ngự siêu cường mà thừa nhận công kích của Cố Lý.

Hắn cũng biết, Cố Lý sử dụng Thì Quang Biến kết hợp với tấn công chỉ bộc phát trong nhất thời, không có khả năng duy trì được lâu. Nhưng trong thời gian đó, Mộc Vân Vũ đã rời khỏi chiến trường.

Mà Quan Long Giang bên này còn kinh ngạc hơn hắn. Nguyên nhân rất đơn giản, đối mặt với đệ tử mình bồi dưỡng này, hắn bây giờ đang bị đánh.

Đúng vậy, Vũ Băng Kỷ không chỉ ngăn lại Quan Long Giang, thậm chí còn áp chế hắn.

Băng châm, chính là băng châm, từng cây băng châm muôn hình vạn trạng, hai lần tăng tốc, bạo tạc đâm xuyên, tử mẫu truy hồn.

Hơn nữa, thời điểm này, Băng thuộc tính hoàn toàn khắc chế Thuỷ thuộc tính. Mỗi khi Quan Long Giang phản kích, Vũ Băng Kỷ luôn có thể khoá lại công kích của hắn, ít nhất cũng đóng băng một phần. Sau đó là một lần Băng Bạo Thuật. Không nói Băng Bạo Thuật có làm hắn bị thương hay không, riêng việc dùng Băng Bạo Thuật phá tan thế tiến công đã làm hắn vô cùng khó chịu.

Mỗi lần nổ tung, băng châm còn có thể xuyên qua phòng ngự của hắn, Quan Long Giang đúng là có cảm giác luống cuống tay chân. Mộc Vân Vũ trong thời gian ngắn đã bị đánh bại, lòng Quan Long Giang không khỏi trầm xuống, lần đầu tiên hắn nghĩ đến việc thua cuộc.

Mà trong nháy mắt tiếp theo, suy nghĩ này đã trở thành sự thực.

Cố Lý công kích so với tưởng tượng của Mộc Ân Tình còn lâu hơn, một năm tu luyện Loạn Phi Phong Chuy Pháp kết hợp với Thì Quang Biến đã làm hắn tiến bộ rõ ràng. Mặc dù chưa đột phá Thất giai nhưng bây giờ Cố Lý đã có thể phát huy hết uy năng của huyết mạch cấp hai.

Huống chi, còn có Phong Nhận bao vây bốn phương tám hướng cùng Kim Sí Phi Phong Trảm đến từ phía sau.

Phong Nhận, Kim Sí Phi Phong Trảm cũng có lực công kích cưỡng hãn a!

Bị vây công như vậy, Mộc Ân Tình căn bản không thể duy trì được lâu, sau ba giây đã bị một chuỳ của Cố Lý đập cho lảo đảo, sau đó công kích của ba người đã tới gần.

Hào quang tử kim trong mắt Đường Tam lấp loé, quay đầu nhìn về phía Quan Long Giang.

Tinh Thần Chi Hải của Quan Long Giang trong nháy mắt đau nhức kịch liệt, Thuỷ nguyên tố đang ngưng tụ tán loạn, băng châm đã đến gần trong gang tấc.

Chiến đấu kết thúc!

Từ lúc bắt đầu đến khi kết thúc, tất cả chỉ mất một phút.

Quá trình chiến đấu chỉ mất vẻn vẹn một phút đồng hồ.

Thậm chí Độc Bạch còn đang oán trách, hiệu quả vận khí của mình còn chưa biểu lộ, chiến đấu đã kết thúc rồi.

Mộc Vân Vũ lúc này đã tỉnh táo lại, sắc mặt của nàng vì Tinh Thần Chi Hải bị trùng kích nên có chút tái nhợt, nhưng ánh mắt vẫn không dám tin.

Đường Tam còn tốt, kỳ thật nàng luôn đánh giá rất cao Đường Tam, lúc trước khi đột phá Bát giai cũng được hắn trợ giúp, nhưng nàng tuyệt đối không nghĩ đến Trình Tử Chanh bây giờ lại mạnh như vậy. Nàng còn cao hơn Trình Tử Chanh một giai, nhưng khi một đối một, nàng cũng không chắc chắn có thể chiến thắng đệ tử này. Kim Sí Phi Phong Trảm bộc phát mang đến cho nàng uy hiếp cực mạnh.

Mộc Ân Tình vừa kinh ngạc vừa giơ ngón tay cái với Cố Lý, "Có thể a! Vĩ chuỳ của ngươi không tệ, lực lượng mặc dù không đủ, nhưng có Thì Quang Biến bù trừ, tiến bộ không nhỏ."

Cố Lý cười ha ha gãi đầu, hơn một năm cố gắng, cuối cùng cũng có hiệu quả rồi.

Sắc mặt Quan Long Giang có chút đen, bởi vì vị trung niên xấu xa nào đó đã đến trước mặt hắn, nhẹ giọng hỏi: "U, đây không phải là Quan lão sư bị đánh cho một bài học sao?"

"Đi sang một bên!" Quan Long Giang đẩy Trương Hạo Hiên ra, xoay người rời đi. Thua, đúng là thua, hắn cần bình tĩnh lại.

Điều này không đơn giản là thua một đoàn đội. Thực tế bốn người Trương Hạo Hiên cũng không phối hợp quá nhiều, chiến thuật cũng rất đơn giản.

Lý do thực sự dẫn đến thua là vì hắn cùng Mộc Ân Tình bị áp chế. Đúng vậy, ít nhất trong thời gian ngắn đã bị áp chế, tạo cho Đường Tam cùng Trình Tử Chanh một cơ hội.

Mà trận đấu này, Đường Tam tựa hồ không thể hiện ra quá nhiều thực lực. Hắn dựa vào Tinh Thần Lực vượt qua ba vị lão sư mà đánh bại bọn họ, thu được thắng lợi trong thời gian ngắn.

Hai bên đối chiến phối hợp không nhiều, có vẻ như đang ngạnh kháng. Nhìn lại thì có vẻ bên Đường Tam thắng nhờ số lượng người đông hơn, nhưng thực sự có phải như thế?

Dưới tình huống một đối một, Quan Long Giang có thể chiến thắng Vũ Băng Kỷ sao? Chính hắn cũng không biết. Thuộc tính tương khắc, hơn nữa khả năng khống chế Băng nguyên tố của Vũ Băng Kỷ đã vượt qua dự liệu của hắn.

Cố Lý nếu liều mạng có thể kiên trì trong bao lâu không ai biết, nhưng bản thân Cố Lý am hiểu Thì Quang Biến, cũng không phải chính diện chiến đấu. Trong thời gian ngắn hắn có thể ngăn lại Mộc Ân Tình, điều này đã chứng minh rất nhiều chuyện.

Đường Tam thi triển tựa hồ là Phong Nhận bình thường, cũng không thể hiện khống chế quá nhiều. Các lão sư điều biết, phương diện chưởng khống Băng nguyên tố Vũ Băng Kỷ học từ Đường Tam, còn bản thân Đường Tam thì sao?

Hắn năng lực thụt lùi? Làm sao có thể? Hắn Tinh Thần Lực Cửu giai đỉnh phong là sao? Hơn nữa còn có thể trực tiếp phát động tinh thần trùng kích. Mộc Vân Vũ cùng Quan Long Giang Tinh Thần Lực không yếu, nhưng cũng không ngăn trở được công kích của hắn, bị trùng kích ảnh hưởng.

Thực lực của tiểu đội này đã không giống như họ nghĩ nữa, tất cả đều đã thay đổi.

"Để cho hắn yên tĩnh đi, chỉ là nhất thời khó tiếp nhận thôi." Trương Hạo Hiên nín cười.

Tư Nho nhìn hắn nói: "Ngươi người này quá xấu xa rồi, ngươi nhất định đã đoán trước được, khi dễ Tiểu Quan a. Ta hối hận lúc trước sao lại đem Đường Tam tặng cho ngươi."

"Hối hận cũng đã chậm. Ha ha ha!" Trương Hạo Hiên rút cuộc không nhịn được cười to.

Lúc này, những học viên khác trong học viện đã nhìn bốn người Đường Tam với ánh mắt khác, nhất là Đại sư huynh Vũ Băng Kỷ. Hắn vậy mà có thực lực có thể chính diện liều mạng với Quan lão sư tu vi Cửu giai mà không rơi vào thế hạ phong.

Người thực sự có thể nhìn ra mấu chốt trận đấu này là Đường Tam rất ít, chỉ có những học viên quen biết hắn mới nhìn ra được chút manh mối.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net