Phần 86

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 86

Văn nhã Tương Ưng nhất thời nhịn không được nở nụ cười: "Rõ ràng là ngươi mỗi lần gặp y đều vận nữ trang mà? Điều này mà ngươi cũng có thể trách y sao?"



Tà mị Tương Ưng tức tối quay mặt đi, hàng mày gắt gao nhíu thành một đống.



Văn nhã Tương Ưng khe khẽ thở dài: "Nghe lời Anh nhi nói mới nãy, ta nghĩ, y hiện tại hẳn rất bị đả kích."



Tà mị Tương Ưng không được tự nhiên cọ cọ trên ghế hai cái.



Văn nhã Tương Ưng cũng thực buồn phiền: "Ngươi không có khả năng tiếp tục lừa gạt nữa rồi, hơn nữa nhìn từ tính cách đối phương, nếu Anh nhi cùng Phương Thiên Vân thành thân , y là tuyệt đối sẽ không cùng ' em dâu ' của mình phát sinh bất cứ quan hệ gì. Nói cách khác, ngươi sau này muốn giả dạng làm Anh nhi vụng trộm với y chính là tuyệt đối không thể."



Biểu tình trên mặt Tà mị Tương Ưng đã không thể dùng từ xoắn xuýt để hình dung, hiển nhiên gã cũng biết, khiến nam nhân cổ hủ nghiêm cẩn kia tư thông cùng ' em dâu ', đánh chết y cũng không có khả năng.



"Hơn nữa. . . . . . Ngươi đừng quên, y vẫn luôn cho rằng, người hẹn hò với mình là nữ nhân ' Tương Anh ', cho dù ngươi hiện tại đi tìm y, ngươi có dám cam đoan y sẽ tiếp nhận người nam nhân là ngươi sao?" Văn nhã Tương Ưng vẫn như cũ bình tĩnh tiếp tục phân tích chuyện này.



Tà mị Tương Ưng thình lình đập bàn: "Y dám! Cho dù ta là nam nhân thì đã sao! Y chính là đã từng hứa hẹn trọn đời bên ta! Nếu y dám đổi ý, ta. . . . . . ta. . . . . ." Nói đến cuối cùng, Tà mị Tương Ưng tựa hồ không nói nổi điều gì nữa, đầy mặt ủ ê ngồi xuống.



Văn nhã Tương Ưng chẳng chút kinh ngạc, cùng Tà mị Tương Ưng nhất thể song hồn nhiều năm như vậy , đối với ' tính cách của một bản ngã khác ' hắn coi như là có phần thấu hiểu.



"Ta đã sớm nói qua, ngươi chơi đùa như vậy khẳng định sẽ xảy ra sự cố mà."



"Được lắm! Đừng tưởng ta không biết ngươi cũng thích y! Ngươi có chủ ý gì thì mau nói ra đi!" Tà mị Tương Ưng rõ ràng không kiên nhẫn.



Văn nhã Tương Ưng thoáng cong môi, đúng vậy, hắn cũng thực thích Phương Thiên Duệ, chính là thường ngày thời điểm ở chung cùng Phương Thiên Duệ, đều là Tà mị Tương Ưng ra mặt. Mà ý tứ lời gã nói hôm nay, chính là muốn cùng một bản ngã khác của mình chia sẻ Phương Thiên Duệ.



Bọn họ là nhất thể song hồn, bọn họ vốn chính là hai mặt cùng sinh cùng sống. Mặc dù có tính cách bất đồng, song bọn họ vô luận là yêu thích hay chán ghét đều hoàn toàn giống nhau. Tà mị Tương Ưng đắm chìm trên Phương Thiên Duệ, hắn đương nhiên cũng không ngoại lệ.



Bất quá. . . . . . Làm người thao túng Tương Ưng ban ngày, hắn cũng không muốn buông tha quyền lợi hưởng thụ một chút buổi đêm, nếu như vậy, hắn đương nhiên phải nói chuyện tử tế một phen với Tương Ưng buổi đêm.



Nhỏ giọng truyền đạt cùng tà mị Tương Ưng một phen, trên mặt đối phương lộ sắc vui mừng rõ ràng. văn nhã Tương Ưng nhàn nhạt cười, người nhà vẫn luôn cho rằng Tương Ưng ' tà ác ' là căn nguyên liên lụy hắn, giả như không có sự tồn tại của gã, ' Tương Ưng ' cho dù có dẫn ma đạo thể cũng sẽ tuyệt đối không sa đọa ma đạo.



Tiếc rằng. . . . . . khóe môi Văn nhã Tương Ưng nhếch lên một độ cong, bọn họ chưa bao giờ biết, kẻ ' tà ác ' kia, kỳ thật là hắn mới đúng.



***



Những chuyện phát sinh tại Tương gia, Từ gia huynh đệ một mực không hay, bọn họ vẫn đang bận dùng Xuyên vân toa lên đường.



Thời gian nguyên bản thực dư giả lại bởi việc dung túng Từ Tử Dong mà kết quả trở thành thập phần khẩn trương, Từ Tử Nham phỉ nhổ bản thân trong lòng thật nhiều, chẳng chút có ý nghĩ cần phải thay đổi.



Cái gọi là thành tâm ăn năn, chết cũng không hối cải chính là nói anh. . . . . .



Dẫu cho nằm lần bảy lượt khuyên bảo bản thân, không thể cứ tiếp tục nuông chiều vậy được, song chỉ cần Từ Tử Dong trưng ra biểu tình khát vọng, anh căn bản liền nói không nổi câu cự tuyệt.



Kết quả, tại một chốn phố phường tu tiên giả xây dựng, Từ Tử Nham thực xui xẻo bị chuốc say, một hơi ngủ ba ngày.



Sự thật chứng minh, thể chất ngàn chén không say trước kia tại thời hiện đại của anh đã sớm tan biến, thân thể hiện giờ này, nói ba chén cũng lăn cũng chẳng ngoa.



Đương nhiên, độ thuần chất của linh rượu có phần cao cũng là một trong những nguyên nhân, nhưng đầu sỏ dẫn tới hết thảy phát sinh, cũng là Từ Tử Dong giờ phút này lại đang săn sóc xoa trán cho anh.



"Ca ca, đỡ hơn chưa?" Từ Tử Dong nhẹ giọng hỏi.



"Không sao." Từ Tử Nham dùng sức lắc đầu, nỗ lực để bản thân thanh tỉnh một ít. Anh thật sự là quá sơ suất, không nghĩ tới linh rượu lại mạnh đến vậy, anh dường như chỉ uống tới chén thứ tư liền gục, nếu không phải có Tử Dong chiếu cố, thì mặt mũi đã mất sạch rồi.



"Ta say rượu rồi không có làm gì chứ?" Từ Tử Nham xoa thái dương hỏi. Nếu là anh nguyên lai, vốn có ý thức không để say rượu, đương nhiên cũng không biết thật sự say rồi có làm ra sự tình gì hay không. Anh chưa từng say, nhưng đã từng thấy người khác say, tình cảnh đó thật sự là thiên kỳ bách quái cái gì cũng có, điều này làm cho anh không chỉ có chút lo lắng, bản thân say rượu là bộ dạng gì.



"Không có, ca ca say rồi chỉ ngoan ngoãn đi ngủ thôi. Bất quá ca ca, ca sau này ngàn vạn lần không được uống rượu với người khác, ca sau khi ngủ thật sự là. . . . . . Một chút phản ứng cũng chẳng có." Nói đến cuối cùng, Từ Tử Dong nhịn không được nở nụ cười.



Từ Tử Nham đầy đầu hắc tuyến, anh sao ngờ được tửu lượng thân thể này yếu đến vậy, bất quá loại sự tình này anh cũng không còn gì để cãi, dù rằng lúc trước là Tử Dong đề nghị muốn uống rượu, song rốt cuộc vẫn là bản thân không cự tuyệt đó thôi. Đổ trách nhiệm lên đầu đệ đệ ư? Điều này Từ Tử Nham là vô luận như thế nào cũng làm không được.



Trong lòng thầm mừng bản thân sau khi say rượu không có thái quá, Từ Tử Nham chuyên tâm điều khiển Xuyên vân toa, nỗ lực giành lại thời gian ba ngày đã ngủ vùi.



Khóe miệng Từ Tử Dong ngậm cười, ngón tay nhỏ dài dịu dàng xoa nắn huyệt Thái Dương của ca ca.



Tửu lượng của Từ Tử Nham thật sự kém vậy sao? Đương nhiên không phải!



Từ Tử Nham hiện giờ tốt xấu cũng là tu sĩ Trúc cơ hậu kỳ, giả như chút linh rượu bình thường có thể làm cho anh mê man trong ba ngày, thì linh rượu cũng chẳng thể được xưng là linh rượu nữa, mà phải là siêu cấp mê dược.



Trên thực tế, lần say rượu này là Từ Tử Dong trù tính đã lâu, vò Túy tiên tửu này tiêu tốn của y một lượng linh thạch lớn, hơn nữa đã nằm trong túi Càn Khôn của y đã lâu rốt cục mới dùng tới.



Ca ca sau khi bị chuốc say, y dùng tốc độ nhanh nhất, thuê một gian phòng tại khách điếm trong phố. Tại gian phòng đặc biệt chuẩn bị cho tu giả vì phòng ngừa bị người tùy ý quấy rầy, đều chạm khắc chút hoa văn pháp trận phòng ngự, có sự tồn tại của pháp trận này, Từ Tử Dong liền không lo lắng bị người âm thầm tập kích .



Y phải thừa nhận, ca ca say rượu thực khả ái, cho dù dùng tính từ ' khả ái ' để miêu tả một nam nhân cao lớn anh tuấn tựa hồ có chút không thích hợp, nhưng biểu hiện của Từ Tử Nham say rượu sau thật sự quá nhu thuận, vô luận Từ Tử Dong nói gì, anh cũng đều làm theo.



Hôn nhẹ, vuốt ve, nhân cơ hội này, Từ Tử Dong hung hăng thỏa mãn ham muốn cá nhân một phen, nếu không phải có chút hành vi sẽ sản sinh dấu tích rõ ràng, y thực hận không thể làm hết toàn bộ.



Sau khi Từ Từ Tử Nham bế quan, thân thể y cũng tiến vào thời kỳ trưởng thành, bắt đầu từ lần mộng xuân đầu tiên, y liền lập kế hoạch bắt đầu hồi tưởng lại trong đầu những thứ y từng cực kỳ chán ghét, đồng thời cũng không quên mua một ít sách chuyên dụng tại rất nhiều tiệm sách.



Từ Tử Dong hiện giờ thực tiễn thế nào còn cần sát hạch, song chí ít trên lý luận y đã muốn là chuyên gia . . . . . .



Cơ hồ nhấm nháp từng tấc da thịt trên thân ca ca, Từ Tử Dong dùng hết tự chủ toàn thân mới miễn cưỡng ngăn chặn được ý niệm điên cuồng trong đầu.



Không được. . . . . . Bây giờ còn chưa đến lúc. . . . . .



Y không muốn bản thân vì nhất thời không thể khống chế mà khiến mình phải đối diện với tình cảnh rạn nứt với ca ca, bởi y hiện tại căn bản không chắc chắn ca ca nhất định sẽ lưu lại.



Gắng sức hít sâu vài lần, áp chế * cuộn lên từ đáy lòng, Từ Tử Dong dùng khí lực cực đại mới lưu luyến mặc y phục lại cho ca ca, lại làm cho bản thân triệt để tỉnh táo lại.



Y chuốc say ca ca cũng không phải là để chiếm tiện nghi, mà là muốn triệt để kết thành Huyết khế cùng ca ca.



Huyết khế là một loại pháp thuật phi thường đặc thù của Huyết hải tâm kinh, tác dụng của nó cũng rất đơn giản, có thể sản sinh một mối liên hệ vô pháp cắt đứt giữa hai người kết thành Huyết khế.



Mối liên hệ này là thành lập thông qua huyết dịch, vậy nên song phương tất yếu phải trao đổi gần nửa lượng máu huyết bổn mệnh toàn thân mới có thể làm được.



Máu huyết của tu sĩ thập phần trân quý, máu huyết bổn mệnh lại càng khỏi phải nói, để một nửa lượng máu huyết bổn mệnh rời cơ thể là một chuyện phi thường nguy hiểm. Nếu không phải Từ Tử Dong tại kiếp trước đã từng nghiên cứu thứ Huyết khế này phi thường sâu, y cũng không dám tùy tiện sử dụng nghi thức này với ca ca.



Y kiếp trước nghiên cứu Huyết khế là bởi vì muốn lợi dụng thứ này để chế tạo một vào thuộc hạ tuyệt đối trung thành, chính là vô luận y nghiên cứu như thế nào, cửa ải Huyết khế cần một nửa máu huyết bổn mệnh này thủy chung vô pháp vượt qua.



Đem máu huyết có thể uy hiếp đến bổn mệnh mình giao cho người khác ư? Vậy có khác nào đem tính mạng bản thân giao vào tay kẻ khác đâu.



Từ Tử Dong không có khả năng làm chuyện ngu xuẩn này, cho nên cuối cùng nghiên cứu Huyết khế này chỉ có bỏ đấy mà thôi.



Bất quá hiện tại hết thảy vấn đề đều không tồn tại, giữa y cùng Từ Tử Nham chẳng lẽ còn tồn tại vấn đề tín nhiệm gì nữa sao?



Loại trừ được mối họa ngầm lớn nhất, như vậy Huyết khế đối với y mà nói chính là một mối liên hệ vĩnh viễn cũng chém không đứt.



Liên hệ giữa y và Từ Tử Nham.



Y không phải đệ đệ của Từ Tử Nham, điểm này trừ ngoại trừ y không ai biết. Chuyện năm đó mẫu thân y làm phi thường thông minh, thậm chí ngay cả Từ Kiêu cũng bị lừa gạt. Nhưng giả chính là giả, chỉ cần là giả thì còn khả năng bại lộ.



Hiện giờ kết thành Huyết khế, như vậy liên hệ giữa y cùng ca ca sẽ liền vô pháp chặt đứt, vô luận ca ca chạy tới nơi đâu, cho dù là chân trời góc biển, y đều có thể dựa vào Huyết khế tìm được đối phương.



Nghi thức hoàn thành thực thuận lợi, hai người chỉ tiêu tốn một chút thời gian liền hoàn thành trao đổi máu huyết bổn mệnh. Song phương sau khi kết thành Huyết khế cũng không có biến hóa gì lớn.



Trên cánh tay Từ Tử Dong xuất hiện huyết ấn hình giọt nước, mà ấn ký của Từ Tử Nham thì bị Từ Tử Dong thực vô sỉ thiết lập phía sau hông.



Nếu không để ý, ấn ký này có thể che giấu thời gian rất dài, hơn nữa với tính cách của Từ Tử Nham, cho dù phát hiện, e rằng cũng chỉ xem như dấu vết nguyên bản sở hữu trên thân thể mình.



Hoàn thành hết thảy, Từ Tử Dong mệt mỏi tới cực điểm ôm ca ca ngả đầu liền ngủ, mãi đến khi Từ Tử Nham tỉnh dậy từ cơn say y mới quyến luyến khôn nguôi buông lỏng tay ra.



Thời gian bọn họ đi đến Ô Đề Thành cũng không tính eo hẹp, bởi cho dù Từ Tử Nham ngủ ba ngày, có tốc độ của Xuyên vân toa, bọn họ vẫn như cũ đến kịp trước hôn lễ.



Tộc trưởng Tương gia Tương Thiên Hành phi thường nhiệt tình tiếp đãi bọn họ, hơn nữa còn đặc biệt quét dọn một viện phong cảnh đẹp nhất sắp xếp cho bọn họ cư ngụ.



Nhàn rỗi vô sự, Từ Tử Nham cũng không ở yên trong viện, ngược lại tìm một gã sai vặt đưa bọn họ đi dạo trong Ô Đề Thành. Đây xem như là tòa thành thứ ba Từ Tử Nham thấy được từ khi tiến vào thế giới này.



-----------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC