Chương 11: Cây khô

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi Mã Lễ Ngạo thành khẩn si mê (nhầm to) mà thổ lộ với Thánh kỵ sĩ Langdon Dahl trên livestream trước mặt toàn bộ vũ trụ, anh không nhìn được khu bình luận, nhưng toàn bộ người Địa Cầu lại nhìn thấy cảnh tượng nghĩ một đằng nói một nẻo của nền văn minh Thực vật mà bọn họ cho là hung tàn đáng sợ…

Một bên, bọn họ dùng bình luận chữ to màu xanh lá tỏ vẻ:

【Mọi người ai cũng yêu Thánh kỵ sĩ Langdon Dahl, một con người hèn mọn như anh vừa gặp đã yêu ngài ấy cũng không phải chuyện lớn gì, hứ~】

【Anh thích Thánh kỵ sĩ Langdon Dahl là vinh hạnh của anh. Nể mặt biểu hiện coi như không tệ lắm của anh, chúng tôi miễn cưỡng đồng ý cho anh thích ngài ấy.】

【Thánh kỵ sĩ Langdon Dahl là của ta, không cho phép con người nhỏ yếu như mi thích ngài ấy!】

【Con người như mi đừng ảo tưởng trèo cao lên nền văn minh Thực vật chúng ta. Còn lâu chúng ta mới đồng ý lai giống giữa con người với thực vật!】

Bên còn lại thì điên cuồng rải lá vàng lá bạc trong phòng livestream của Mã Lễ Ngạo, dường như đang chờ Mã Lễ Ngạo thổ lộ thêm vài câu nữa, thể hiện sự xinh đẹp và mị lực của nền văn minh Thực vật bọn họ.

Tiếp đó, đám người Địa Cầu đang xem livestream đều bị đám lá vàng lá bạc khắp màn hình làm hoảng đến hoa cả mắt. Rồi lại nghĩ đến một lá cây bạc nền văn minh Thực vật cấp 9 có thể hối đoái thành tiền của Địa Cầu, người Địa Cầu không còn bị hoảng đến hoa mắt nữa, mà là bị hoảng đến đỏ mắt.

Chua y như ăn cả một tấn chanh.

Khán giả nước Hoa còn may, trong đống chua còn có một chút ngọt tự hào, nhưng khán giả nước ngoài thì toàn chua.

Thậm chí nhóm lãnh đạo cấp cao các quốc gia còn quyết định đợi sau khi Dũng giả nước bọn họ về Địa Cầu, nhất định phải nhắc nhở họ lúc vượt ải thì nhớ khen nền văn minh ngoài hành tinh nhiều một chút. Không chừng sẽ được một đống tiền thưởng từ người ngoài hành tinh giống như thằng nhãi nước Hoa giảo hoạt kia, để bọn họ nghiên cứu hoặc thậm chí là giao dịch.

Sau khi Mã Lễ Ngạo thâm tình thổ lộ xong thì lại im lặng ngơ ra, giống như đang suy nghĩ về cuộc đời.

Mọi người cho rằng anh lại trở nên chán đời như bình thường, nhưng thật ra anh đang kiểm lại điểm Linh lực của mình, cũng đang suy nghĩ có thể vẽ một bản copy Thánh kỵ sĩ Langdon Dahl phiên bản thấp hay không.

Đương nhiên anh biết dựa vào điểm Linh lực hiện tại của mình thì không thể nào vẽ được một Langdon Dahl xinh đẹp, bừng bừng sức sống, kết đầy đá và lá năng lượng.

Nhưng mà, làm người thì không thể yêu cầu cao như vậy, cuộc đời cũng dạy anh phải biết thế nào là đủ. Nếu không có được một Langdon Dahl bản hoàn hảo, vậy thì một bản copy cấp thấp cũng khá tốt.

Chỉ cần cây đá quý anh vẽ ra có được một nửa, thậm chí một phần ba lá cây của Thánh kỵ sĩ Langdon Dahl, đừng nói là giết một tội phạm người máy cấp D, cho dù phải giết mười hay một trăm, anh cũng có cách hoàn thành.

Cho nên vấn đề bây giờ là làm sao để vẽ Langdon Dahl? Vẽ Langdon Dahl lớn bao nhiêu? Vẽ Langdon Dahl vào mùa nào? Cuối cùng là vẽ Langdon Dahl bao nhiêu lá cây.

Mã Lễ Ngạo nhìn 10 điểm Linh lực của mình, cảm thấy có hơi khó khăn.

Một chiếc áo mưa đã tiêu tốn 50 điểm Linh lực, một con dao ăn tốn 30 điểm Linh lực, vậy thì một Langdon Dahl…không biết 10 điểm Linh lực có thể vẽ được một lá cây của y không?

Nói thế nào thì cũng phải đợi hồi đầy Linh lực rồi mới vẽ Langdon Dahl được.

Nhưng làm sao để hồi đầy Linh lực đây?

Mã Lễ Ngạo nghiêm túc suy nghĩ, sau đó ánh mắt dừng lại ở khoang nghỉ ngơi xa hoa khác trong phòng.

Chắn hẳn cái này sẽ hữu dụng.

Thế nên toàn bộ khán giả đang xem livestream của Mã Lễ Ngạo nhìn thấy anh chậm rì rì đi vào phòng tắm tắm rửa, sau đó mới 8 giờ tối đã chui vào khoang nghỉ ngơi xa hoa. Thế nhưng khác với tình huống sau khi vào khoang thì không có phản ứng gì của Vương Khiếu Hổ, sau khi Mã Lễ Ngạo nằm vào khoang nghỉ ngơi, một lát sau ngoài khoang lập tức lóe lên ánh sáng đủ màu sắc, dường như chức năng nào đó đã được mở.

Mọi người nhìn khoang nghỉ ngơi lóe sáng long lanh kia, ai cũng rất muốn biết rốt cuộc Mã Lễ Ngạo đang làm gì.

Sau đó khu bình luận trong phòng livestream xuất hiện bình luận chữ to màu kim loại mang theo chút thú vị đặc biệt, rất tận tình của nền văn minh Cơ giới.

【Khoang nghỉ ngơi cao cấp của văn minh Cơ giới, lựa chọn tốt nhất của tất cả sự sống cacbon! Đi kèm với các chức năng phục vụ chất lượng tốt như mát-xa, chăm sóc da, khơi thông tinh thần,… Giá rẻ bất ngờ, chỉ cần 999 năng lượng vũ trụ tệ là có thể mang về nhà!】

Toàn bộ người Địa Cầu: “…” Tốt, bây giờ chúng ta đã biết được Mã Lễ Ngạo đang làm gì.

Đống ánh sáng rực rỡ kia đều y như màu chanh.

Nhìn khoang nghỉ ngơi của Mã Lễ Ngạo lóe lên ba lượt màu sắc rồi im lặng, người Địa Cầu không xem anh ngủ tiếp.

Nhưng không ít người cài đặt thông báo khi phòng live mở cửa trước khi tắt cửa sổ. Bọn họ còn muốn nhìn xem anh tiểu Mã – người đầu tiên được nằm khoang nghỉ ngơi của nền văn minh Cơ giới cao cấp – sáng mai làm sao trả tiền phòng cho người máy hồng nhạt. Sợ là sẽ bị người máy hồng nhạt kia đánh chết lập tức thôi.

Mà Bộ Khoa học Dũng giả nước Hoa căn bản không tắt phòng livestream của Mã Lễ Ngạo, 24/24 đều có người quan sát phòng live của anh và ghi chép lại.

Sau đó, nhóm người đặt thông báo bị điện thoại của mình gọi dậy lúc 4 giờ rạng sáng.

Một đám ngơ ngác cầm điện thoại lên thì thấy anh tiểu Mã đã bò ra khỏi khoang nghỉ ngơi, hơn nữa sau khi dùng nước lạnh rửa mặt thì hiếm khi lộ ra một chút sức sống. Sau đó anh ngồi bên cửa sổ, bắt đầu…vẽ tranh?

【Trời đựu, anh tiểu Mã lại có thao tác lẳng lơ gì nữa thế? 4 giờ sáng đi dậy vẽ tranh? !】

【So với chuyện vẽ tranh lúc 4 giờ, điều khiến tôi bội phục hơn là anh ấy có thể bò dậy lúc 4 giờ đấy! Tôi vừa mới tu tiên xong, chưa ngủ được một tiếng đồng hồ nữa a a! ! !】

【Chắc là sau khi nghỉ ngơi thì điểm Linh lực của anh ấy đã đầy nên ảnh mới dậy. Hẳn là anh ấy muốn vẽ một cái gì đó tương đối quan trọng hoặc đáng giá, cần điểm Linh lực đạt tối đa mới có thể ra tay.】

Bình luận thứ ba được mọi người tán thành. Dù sao giờ tỉnh cũng đã tỉnh rồi, những người xem livestream cũng lười ngủ lại lần nữa, bèn cầm điện thoại nằm trong ổ chăn, xem xem vị Dũng giả không giống người thường này có thể vẽ ra món đồ lợi hại gì.

Mã Lễ Ngạo hít sâu một hơi, bây giờ trạng thái của anh rất tốt. Hơn nữa do ngủ trong khoang nghỉ ngơi của văn minh Cơ giới, điểm toàn bộ thuộc tính của anh đều cộng thêm 10.

Nói cách khác, điểm Linh lực hiện tại của anh là 90 tối đa + 10. Vừa tròn 100 điểm, dù thế nào thì cũng có thể liều một lần.

Mã Lễ Ngạo vươn ngón trỏ, bắt đầu vẽ Thánh kỵ sĩ Langdon Dahl lên không trung.

Đầu tiên, anh vẽ một đường thẳng lớn bằng cơ thể chính giữa, vẽ xong anh phát hiện điểm Linh lực của mình lập tức tuột xuống 80.

Mã Lễ Ngạo hít vào một hơi, vội vàng phất tay đánh tan đường thẳng kia, lấy điểm Linh lực lại. Gương mặt chán đời thở dài, cuối cùng đổi đường thẳng to bằng cơ thể kia thành một đường thẳng chỉ bự bằng cánh tay, lúc này Linh lực mới bị trừ có 10 điểm.

Sau đó, Mã Lễ Ngạo lại dựa theo đường thẳng kia, tiếp tục vẽ một hình tam giác nhỏ xíu. Nhìn thấy 100 điểm Linh lực ban đầu bị trừ còn 70, anh tự đánh trống cổ vũ tinh thần, hăng hái vẽ thêm tám đường thẳng duỗi ra ngoài theo hình quạt từ mũi nhọn hình tam giác. Hiện tại Linh lực của anh chỉ còn 6 điểm cuối cùng. Gương mặt Mã Lễ Ngạo lộ ra biểu cảm ủ rũ đau đớn về nhà, ngón tay run rẩy vẽ một chiếc lá nho nhỏ ngay đường thẳng chính giữa.

Đến đây.

Điểm Linh lực của Mã Lễ Ngạo về 0.

Anh lại thở dài một hơi thật sâu.

Anh đã đánh giá quá cao bản thân, xem nhẹ Langdon Dahl. Đừng nói đến một phần ba Langdon Dahl, à không, là một phần ba số lá cây, anh tốn toàn bộ điểm Linh lực của mình, cuối cùng cũng chỉ vẽ ra được một lá.

Vạn mẫu đất một cây mầm nha, lại còn là bản thu nhỏ.

Anh khổ quá mà.

Mà lúc này, khu bình luận phòng live của anh bắt đầu có dấu hiệu nổ mạnh.

【Từ từ đã, anh tiểu Mã đang vẽ cái gì? Vì sao tui lại có dự cảm xấu?】

【Dựa vào hình dạng thì có vẻ đây là một…một cái…cây?】

【Lầu trên xóa có vẻ đi, đây là một cái cây thật, có điều, là một cái cây khô nhỉ? Nhìn đi, toàn bộ cành cây chỉ có một chiếc lá thôi.】

【Nhưng mà anh ấy vẽ thân cây làm gì? Chẳng mấy chốc trời sẽ sáng, anh ấy có năng lực đó vì sao lại không vẽ một ít đá năng lượng gì đó đi? Ảnh còn thiếu tiền phòng của người máy người ta đó!】

【…Má. Tự nhiên có một suy đoán đáng sợ.

【Ôm lầu trên! Run bần bật! Mẹ nó tui cũng đoán được rồi a a a a! Bây giờ người văn minh Thực vật ngủ hết chưa? ! Bọn họ không có thói quen thức đêm giống con người đâu ha á á á á! ! Vl tôi sợ sau khi cái cây khô này hình thành, chúng ta sẽ bị nền văn minh Thực vật xâm lăng giết chết toàn bộ ngay tức khắc a a a a a!】

【Lầu trên bà có phản ứng gì vậy, không phải anh tiểu Mã chỉ vẽ một cái cây thôi sao? Vậy thì có thể khiến cho văn minh Thực vật làm sao, má! ! ! !】

Lúc này, cái cây khô chỉ có một chiếc lá do Mã Lễ Ngạo dùng ngón tay nhẹ nhàng vẽ ra chậm rãi hiện lên trên không trung.

Nó có một thân cây vàng kim và tám cành cây lóe ánh sáng khác nhau. Trên đỉnh nhánh cây chính giữa thân cây có một chiếc lá con hình dáng dị thường màu vàng kim.

Mã Lễ Ngạo nở nụ cười vừa yêu thương vừa có chút ủ rũ, vươn tay bắt lấy cây nhỏ này: “Tuy có hơi nhỏ lại còn hơi trọc, nhưng không sao cả. Lan nhỏ nè, chúng ta có thể tiếp tục sinh trưởng mà. Ba cũng không cần gì nhiều, mỗi ngày mọc ra tám lá năng lượng con là được rồi.”

Toàn bộ người Địa Cầu đang xem livestream: “Á á á á á á á á! ! ! !” Mau câm miệng mau dừng tay mau buông Lan nhỏ kia ra! Nếu như Địa Cầu bị nền văn minh Thực vật tiêu diệt tức khắc thì anh chính là tội nhân thiên cổ đấy, anh có biết không á a a a a! ! !

Sau đó đột nhiên một bình luận chữ to màu xanh lá đặc biệt cao cấp, dường như lóe ánh sáng xuất hiện giữa khu bình luận.

【Langdon Dahl V: …Tôi thấy cái cây này rồi.】

Trong chớp mắt, khu bình luận bùng nổ.

Cái cây yêu dấu anh Ngạo vẽ ra đây

Tác giả có lời muốn nói:

Văn minh Thực vật: Địa Cầu của mi chết chắc rồi! ! !

Người Địa Cầu: Á á á á á

Mã Lễ Ngạo: Không sao cả, trọc không cả, còn có thể mọc lên mà.

Langdon Dahl: …


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net