Chương 181 + 182

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 181

Edit: YuTuyTien

Lăng Sơ Nam nhớ lại cách nói chuyện giữa hai người trước kia trong trí nhớ của nguyên chủ, sau đó nhấn vào khung chat riêng.

[Trò chuyện riêng] bạn đang nói với [Hồng Trần Kiếm Khách] : Đồ đệ, đã lâu không gặp [vui vẻ] [vui vẻ]

Sau khi Lăng Sơ Nam gửi tin đi, đối phương nhanh chóng trả lời lại.

[Trò chuyện riêng] [Hồng Trần Kiếm Khách] đang nói với bạn : Người đã đi đâu vậy? Con còn tưởng rằng người nghỉ rồi.

[Trò chuyện riêng] bạn đang nói với [Hồng Trần Kiếm Khách] : Không nghỉ, ở bên ngoài có việc, không rảnh chơi trò chơi, cho nên mới đưa người khác luyện dùm.

[Trò chuyện riêng] [Hồng Trần Kiếm Khách] đang nói với bạn : Thì ra là vậy, đúng rồi, gần đây thành viên trong bang đã có thay đổi, con tăng thêm mấy phó bang chủ, khi nào người vào kênh bang hội thì làm quen một chút.

[Trò chuyện riêng] [Hồng Trần Kiếm Khách] đang nói với bạn : Sư phụ, kho hàng của bang hội đã hết rồi, có rảnh thì người bổ sung một chút.

Lăng Sơ Nam nhìn túi vật phẩm còn mấy ngàn vàng do người luyện acc để lại, thong thả gõ chữ.

[Trò chuyện riêng] bạn đang nói với [Hồng Trần Kiếm Khách] : Đồ đệ, ngại quán gần đây sư phụ hơi nghèo, không thì vầy đi, con gửi nguyên liệu cho ta, ta luyện bàn cho con, có được không?

Lúc Lăng Sơ Nam gửi tin nhắn đi, 098 liền kết luận: "Ký chủ, tui cảm thấy nhất định nam chính sẽ không chịu."

Trước kia vàng của nam chính đều là do Phong Lam ngu ngốc gửi qua, trang bị đặc biệt hay thú cưỡi hào nhoáng đều là do Phong Lam tặng hắn. Mặc dù nhà của nam chính xem như khá giả, nhưng muốn nạp nhiều tiền như vậy để chơi trò chơi thì không thể nào. Có thể nói bang hội này nếu không có Phong Lam, sẽ không thể phát triển được như hôm nay.

Hai tháng này, các hoạt động ở bang hội đã khiến Hồng Trần Kiếm Khách dùng hết số vàng Phong Lam tặng hắn trước kia, cho nên cũng có thể hiểu được tại sao khi nhìn thấy Lăng Sơ Nam online, thái độ của hắn lại tích cực như vậy.

Quả nhiên, đối phương im lặng rất lâu. Lúc này Lăng Sơ Nam mở giao diện xem bề ngoài của tài khoản này, mấy chục vạn điểm nhưng bên ngoài lại chỉ mặc một bộ đồng phục môn phái, thông bảo cũng có đến 7 con số. Trong cốt truyện, dường như đều dùng để mua trang phục giới hạn cho nam chính.

Lăng Sơ Nam chưa từng thấy người nào ngu đến như vậy, cậu lắc lắc đầu, sau đó tắt giao diện thương thành. Đối với số liệu trò chơi, cậu không có hứng thú.

Lúc này Hồng Trần Kiếm Khách đã trả lời tin nhắn, có điều lại trực tiếp bỏ qua đề tài vừa rồi.

[Trò chuyện riêng] [Hồng Trần Kiếm Khách] đang nói với bạn : Sư phụ, có đến đấu trường không? Bang hội đang lập nhóm.

Lăng Sơ Nam cười một tiếng, sau khi tạm biệt hai đồng đội liền offline. Nếu Thư Tư Diễn trở về, thấy cậu chơi trò chơi lâu như vậy nhất định sẽ lải nhải.

Phía bên kia, Hồng Trần Kiếm Khách tức giận đến nỗi ném bàn phím.

An Ninh Ninh đang treo trong kênh bang hội cùng với hắn, bị âm thanh đột ngột vang lên dọa cho hoảng sợ, lo lắng hỏi.

"Sư phụ, người không sao chứ?"

Một lát sau, Hồng Trần Kiếm Khách mới nói: "Không có gì đâu, ta không cẩn thận làm rơi bàn phím."

Lúc 098 miêu tả lại vẻ mặt của nam chính cho Lăng Sơ Nam nghe, đã cười đến nỗi không dừng lại được. Thấy nam chính có khổ nhưng không thể nói, thật sự quá hả giận. Có điều, nó nhanh chóng nhận ra một vấn đề khác.

"Ký chủ, ngài làm vậy lỡ như nam chính không tăng độ hảo cảm cho ngài thì làm sao?"

"Yên tâm đi, sẽ không xảy ra vấn đề này." Lăng Sơ Nam lười biếng trả lời.

098 thấy cũng đúng, ký chủ nhà mình làm việc gì cũng đều đáng tin cậy.

098 đã bị vả mặt nhiều, cho nên hiện tại nó đã học được cách đứng về phía Lăng Sơ Nam để suy nghĩ. Cho dù nghĩ không ra, thì đứng về phía Lăng Sơ Nam cũng không sai.

Lăng Sơ Nam ăn xong cơm chiều, Thư Tư Diễn liền ôm Lăng Sơ Nam đang nằm trong ngực mình mơ màng sắp ngủ trở về phòng, sau đó bế cậu vào phòng tắm xả nước, tắm rửa sạch sẽ, rồi lại đặt về ổ chăn. Lúc y chuẩn bị quay lại phòng tắm, liền bị Lăng Sơ Nam kéo lấy vạt áo.

"Bảo bối, có chuyện gì vậy?"

"Ngày mai em phải về trường một chuyến."

Hiện tại Phong Lam đang là sinh viên năm 2, có điều lúc trước mãi chơi trò chơi, cho nên sau khi khai giảng vẫn không đến trường học. Sắp đến cuối học kì, Lăng Sơ Nam cảm thấy vẫn nên tìm hiểu thời gian thi thì hơn.

"Được, anh đi với em." Thư Tư Diễn nhét cánh tay của Lăng Sơ Nam về lại trong chăn, xoa xoa đầu cậu.

"Anh đi chuẩn bị một chút, em ngủ đi."

"Ngày mai anh không bận gì sao? Không cần đi với em." Lăng Sơ Nam từ chối.

"Em chỉ đi hỏi thời gian thi một chút mà thôi."

Sau khi nhìn nhau 3 giây, Thư Tư Diễn thỏa hiệp: "Vậy được rồi, ngày mai anh đưa em đến trường học. Sau khi em xử lý xong, thì gọi anh đến đón em."

"Vâng." Lăng Sơ Nam gật đầu.

"Ký chủ thực sự là vì kỳ thi sao?" Sau khi Thư Tư Diễn rời đi, 098 nghi ngờ hỏi.

"Không thì sao?" Lăng Sơ Nam híp mắt hỏi.

098 có chút cứng họng, sau đó bắt đầu xem lại cốt truyện, một lúc lâu sau, nó mới hiểu ra.

"Thứ hai tuần sau là thi cuối kỳ, ngày mai là thứ sáu..." Là ngày mà nam chính và nữ chính lần đầu tiên gặp mặt nhau ở ngoài hiện thực.

Câu nói tiếp theo bị 098 nghẹn lại, Lăng Sơ Nam đã ngủ, nó không dám đánh thức cậu.

Không biết có phải là do truyền thống đến thế giới này quá đột ngột hay không, hay là do nguyên nhân nào khác, mà tinh thần và trạng thái cơ thể của Lăng Sơ Nam ở thế giới này đều không quá tốt. Biểu hiện cụ thể là thích ngủ và sợ lạnh, nếu không có chuyện gì, một ngày cậu có thể ngủ 20 tiếng.

Có điều, cũng may bệnh tim không nặng hơn, chuyện này khiến cho 098 vô cùng vui mừng. Ít nhất 5 vạn điểm năng lượng của nó không hề uổng phí.

Sáng hôm sau, khó có khi Lăng Sơ Nam dậy sớm, vừa ăn sáng xong, chưa kịp ra cửa Lăng Sơ Nam đã bị Thư Tư Diễn bọc thêm vài lớp quần áo, sau đó còn chàng thêm một cái áo khoác lông vũ, đội mũ, quấn khăn quàng cổ và đeo bao tay xong, mới cho cậu ra ngoài.

Mặc dù như vậy, nhưng khi Lăng Sơ Nam vừa bước ra ngoài, vẫn không nhịn được rùng mình một cái. Tuy lớp tuyết trên mặt đất đã được dọn đi, nhưng cây cối và bồn hoa xung quanh lại bị bao phủ bởi một màu trắng xóa, khí lạnh xộc vào mặt khiến cho người ta nhịn không được rùng mình. Sau đó cậu bị Thư Tư Diễn kéo vào trong ngực, cơ thể của y rất ấm áp, Lăng Sơ Nam lập tức nhích gần hơn một chút. Thư Tư Diễn đau lòng hôn hôn lên cánh mũi của Lăng Sơ Nam, sau đó nhét cậu vào trong xe.

Lăng Sơ Nam nhìn bông tuyết bên ngoài cửa xe, đột nhiên có một cảm giác như đã cách một thế hệ. Cậu nghĩ, cậu đã hiểu được sự khác biệt chân chính giữa thế giới trung cấp và thế giới sơ cấp rồi.

Đúng như lời 098 đã nói, thiết lập của thế giới này hoàn chỉnh hơn, so với lúc trước, nơi này giống với thực tế hơn, cho nên không phải là năng lực của cậu bị suy yếu, mà là sát với thiết lập của thế giới.

Nghĩ đến đây, Lăng Sơ Nam quay đầu nhìn về phía Thư Tư Diễn.

"Bảo bối đang nghĩ gì vậy?" Thư Tư Diễn hỏi.

Lăng Sơ Nam chớp chớp mắt, đột nhiên nở nụ cười.

"Không có gì, Diễn Diễn, em phát hiện anh rất đẹp trai."

"Bảo bối là đẹp nhất."

Thư Tư Diễn cũng cười, duỗi tay nhéo nhéo gương mặt Lăng Sơ Nam, ánh mắt có chút đau lòng.

"Sao vẫn không có chút thịt nào vậy?"

098: "....." Nếu nó nhớ không lầm, trong hơn 2 tháng này, ít nhất ký chủ đã tăng thêm 5 kg! Mặc dù vẫn hơi gầy, nhưng tốt xấu gì cũng khôi phục lại dáng người bình thường, người này lấy tiêu chuẩn gì mà kết luận ký chủ không có chút thịt nào vậy? Hơn nữa chủ yếu là do Lăng Sơ Nam đã cao hơn.

Có điều đối với nickname này, độ tiếp nhận của Thư Tư Diễn đúng là rất cao.

Sau khi đưa Lăng Sơ Nam đến cổng trường, Thư Tư Diễn còn muốn theo vào trong, có điều đã bị cậu ngăn lại. Lúc này, y mới lưu luyến không rời đứng bên ngoài, chờ bóng dáng Lăng Sơ Nam biến mất, mới lái xe rời đi.

—--

Trong phòng giáo viên, một thầy giáo trung niên đeo mắt kính câu nệ đưa một tấm giấy A4 cho Lăng Sơ Nam.

"Bạn học Phong, đây là thời gian thi cuối học kỳ này, bắt đầu từ đầu tuần cho đến thứ sáu tuần sau, em thấy thời gian có tiện hay không?"

"Có ạ." Lăng Sơ Nam nhìn lướt qua thời khóa biểu.

"Thầy Trương, cảm ơn thầy."

"Khách ký rồi." Gương mặt thầy Trương luôn mỉm cười, thư viện mới mà Phong gia góp vốn vẫn đang xây dựng, đương nhiên ông ta không thể đắc tội vị thần tài trước mắt được.

"Bạn học Phong, còn chuyện gì nữa không?"

"Không còn ạ, em đi trước." Lăng Sơ Nam gật đầu.

"Được, thầy đưa em đi." Nói xong, thầy Trương liền đứng dậy.

"Không cần đâu, em biết đường." Lăng Sơ Nam từ chối vị thầy giáo quá mức ân cần này, rời khỏi văn phòng.

"Vậy được rồi, phiền bạn học Phong sau khi trở về thì báo cho thầy một tiếng, thư viện mới vẫn đang được xây dựng rất thuận lợi, dự tính giữa năm sau sẽ hoàn thành." Thầy Trương mỉm cười đưa Lăng Sơ Nam ra cửa.

"Ký chủ, trong cốt truyện không có việc Phong gia góp vốn cho trường học, hơn nữa vì Phong Lam không tham gia thi cuối kỳ, cho nên bị đuổi học." 098 nói.

"Vừa rồi tui đã điều tra, gần đây vốn lưu động của Phong gia không chảy về phía tài khoản trường học."

"Ngươi có thể điều tra tài khoản của Thư Tư Diễn." Lăng Sơ Nam nói.

"Có, hơn 2 tháng trước đại nhân đã từng góp một số tiền vào tài khoản trường học." 098 vô cùng kính nể.

"Ký chủ đúng là suy đoán như thần!"

Lăng Sơ Nam không tiếp tục đề tài này nữa: "Đúng rồi, độ hảo cảm của nam chính là bao nhiêu?"

"Thưa ký chủ, 30%."

Đây là do sau khi Lăng Sơ Nam đến thế giới này xoát thêm 20% mới được như vậy. Trước kia Phong Lam đào tim đào phổi cho nam chính, nhưng hắn chỉ có 10% hảo cảm, vậy mà Lăng Sơ Nam vừa lạnh nhạt hắn một thời gian, hắn lại tăng độ hảo cảm nhiều đến như vậy. Có thể nói đúng là một tên không có lương tâm.

"Ừ."

Lúc này, bên ngoài khu dạy học đã bắt đầu có tuyết rơi, không được bao lâu tuyết đã rơi lớn hơn. Chuông tan học vừa vang lên, những học sinh không mang dù liền đứng ở hành lang khu dạy học, thỉnh thoảng có một vài nam sinh và nữ sinh mang dù đến đón bạn.

An Ninh Ninh thu lại ánh mắt hâm mộ, nhìn tuyết rơi càng lúc càng lớn, trong lòng không khỏi nôn nóng. Hôm nay bang hội có hoạt động, cô ta đã nói sẽ tham gia đúng giờ, sư phụ rất ghét những người trễ hẹn.

Lúc cô ta định lao ra ngoài, đột nhiên có một bạn học nữ đỏ mặt chạy đến, vỗ vỗ vai cô ta.

"Bạn học, có người đưa dù cho bạn."

"Là ai vậy? An Ninh Ninh cầm dù, nghi hoặc hỏi.

Mấy chị em ở cùng phòng với cô ta không có ở đây, mặc dù bình thường cũng có người theo đuổi cô ta, nhưng đều bởi vì EQ bọn họ không cao mà bị cô ta từ chối, cho nên cô ta có thể khẳng định những người theo đuổi mình không ai chu đáo được như vậy, huống chi còn kêu người khác đưa đến. Nếu là người theo đuổi cô ta đưa dù cho cô ta, nhất định sẽ muốn để tất cả mọi người biết, làm gì có chuyện điệu thấp như vậy được?

Nghĩ vậy, An Ninh Ninh không khỏi tăng thêm vài phần hảo cảm với người đưa dùm cho mình.

"Anh ấy nói là đàn anh năm hai học Kinh tế bên cạnh, trước đây tớ chưa từng thấy anh ấy ở trường học." Gương mặt của bạn học nữ nọ vẫn còn hơi đỏ, lặng lẽ liếc mắt nhìn về phía sau.

"Tớ đưa dù đến rồi , tớ đi trước đây."

Nói xong, cô ấy còn nói thêm một câu: "Thật hâm mộ cậu."

Đương nhiên An Ninh Ninh cũng thấy được động tác của bạn học nữ kia, liền nhìn theo tầm mắt của cô ấy, vừa lúc đối diện với một đôi mắt xinh đẹp trong trẻo, bên trong chứa đựng ý cười ấm áp. Cô ta muốn qua đó nói lời cảm ơn, lại nhìn thấy đối phương vẫy vẫy tay, sau đó xoay người rời đi.

"Ký chủ, tại sao ngài lại muốn đưa dù cho nữ chính?" 098 rất không vui, ký chủ của nó chỉ mang theo một cây dù mà thôi.

"Ngươi có thể nhìn thấy độ hảo cảm của nữ chính hay không?" Lăng Sơ Nam hỏi.

"....Không được." 098 cảm thấy thất bại.

"Vậy ngươi xem như ta đang ngăn cản lần gặp gỡ đầu tiên của nam nữ chính, cho nên mới tốt bụng đưa dù là được." Lăng Sơ Nam nhún vai.

Trong cốt truyện ,bởi vì An Ninh Ninh không mang dù, cuối cùng vội vàng chạy vào trong tiết nên bị té ngã, sau đó được nam chính đỡ dậy. Lúc này hai người liền phát hiện đối phương là sư đồ trong trò chơi, cho nên thường xuyên liên lạc, dẫn đến củi khô bốc lửa, cứ như vậy mà ở bên nhau. Lần đưa dù này của Lăng Sơ Nam đã phá vỡ cơ hội gặp mặt của hai người, cho nên cậu nói vậy cũng không sai.

An Ninh Ninh mất hồn mất vía trở lại phòng, thu dù lại, trong đầu vẫn không ngừng hiện lên nụ cười khi nãy, thậm chí ngay cả máy tính cũng quên bật.

Mãi cho đến khi bạn cùng phòng của cô ta quay lại, cô ta mới phục hồi tinh thần, không ngờ cô ta lại quên hỏi tên cậu!

-----

Chương 182

Edit: YuTuyTien

An Ninh Ninh đi rồi, Lăng Sơ Nam liền đứng ở khu dạy học, vươn tay đón lấy một mảnh bông tuyết. Bông tuyết trên bầu trời nhìn rất lớn, nhưng vừa rơi xuống tay liền hóa thành nước, tuyết rơi trên mặt đất nháy mắt biến mất hơn phân nửa, số còn lại chồng chất ở những nơi mọi người không đi qua. Theo tình trạng này, không bao lâu nữa lớp tuyết sáng nay vẫn chưa tan hết lại bao phủ thành phố.

"098, ta nhớ trong cốt truyện tuyết không rơi lớn như vậy." Lăng Sơ Nam đột nhiên nói.

098 nghiêm túc nhớ lại cốt truyện, quả thực trong đó có nói chỉ là một trận tuyết bình thường, nhưng không nhắc đến việc tuyết rơi dày đặc.

"Đúng vậy ký chủ, thời tiết này đã lệch khỏi quỹ đạo của cốt truyện, có điều chi tiết nhỏ này có lẽ sẽ không ảnh hưởng gì."

Lăng Sơ Nam như có như không gật đầu, sau đó ngẩng đầu nở một nụ cười với người đàn ông đang vội vàng chạy đến.

Thư Tư Diễn cởi áo khoác choàng lên người Lăng Sơ Nam, đau lòng nắm lấy bàn tay đã hơi lạnh của cậu.

"Bảo bối, bên ngoài lạnh, chúng ta về nhà thôi."

"Vâng, được."Lăng Sơ Nam gật đầu.

"Đi thôi."

Lúc Thư Tư Diễn đến đón Lăng Sơ Nam, vẫn không tắt điều hòa trên xe, cho nên khi Lăng Sơ Nam vừa bước lên liền cảm thấy ấm áp. Thư Tư Diễn cởi áo khoác cho cậu, ném về phía sau, sau đó khởi động xe.

Lăng Sơ Nam nhìn về phía Thư Tư Diễn: "Diễn Diễn, em nhớ năm ngoái không có nhiều tuyết, sao thời tiết năm nay lại kỳ lạ như vậy?"

"Ừ, năm nay có chút kỳ lạ." Thư Tư Diễn gật đầu đồng ý với Lăng Sơ Nam.

Thanh thành ở phương Nam, mấy chục năm trước đây không có lấy một trận tuyết lớn, việc tuyết rơi bao phủ cây cối giống như tối qua đã rất hiếm thấy, có điều Thư Tư Diễn càng lo lắng cho thân thể của Lăng Sơ Nam hơn.

"Bảo bối, có phải cảm thấy không khỏe ở đâu hay không?"

"Không có." Lăng Sơ Nam nói.

Đối với việc người đàn ông xem cậu như búp bê sứ, Lăng Sơ Nam đã quen.

Vừa về đến nhà, Thư Tư Diễn quay người lại, 098 liền vui vẻ nói.

"Giá trị nghịch tập +10%, hiện tại giá trị nghịch tập là 10%. Mong ký chủ tiếp tục cố gắng."

"Ký chủ, nữ chính lên trò chơi trễ nên bị nam chính mắng." Giọng nói của 098 có chút vui vẻ, nó rất nghi ngờ đây đều là kịch bản của ký chủ.

"Ừ." Lăng Sơ Nam đáp lại một tiếng, sau đó lấy máy tính.

Cậu còn chưa kịp bấm nút khởi động, Thư Tư Diễn đã mang canh gừng trở lại.

"Lại muốn chơi trò chơi à?"

Lăng Sơ Nam chớp chớp mắt nhìn Thư Tư Diễn, sau đó nở một nụ cười lấy lòng.

"Chơi một lát thôi à."

"Uống trước đi, cẩn thận bị cảm." Thư Tư Diễn đưa canh gừng cho Lăng Sơ Nam, sau đó giúp cậu lấy bàn nhỏ, còn cẩn thận đặt máy tính lên.

Vừa uống một ngụm canh, Lăng Sơ Nam liền nhíu mày, có điều vẫn uống hết.

Thấy vậy, Thư Tư Diễn vừa lòng xoa xoa đầu Lăng Sơ Nam, sau đó cúi xuống hôn hôn lên miệng cậu một cái, mới nhận lấy chén.

"Chỉ chơi một lát thôi đấy, lát nữa anh sẽ đến kiểm tra."

Thư Tư Diễn đi rồi, Lăng Sơ Nam liền lên trò chơi, phần tin nhắn riêng có không ít tin nhắn.

Lúc này, đồng đội đánh đấu trường với cậu nhắn đến.

[Trò chuyện riêng] [Diệp Phi Tiếu] đang nói với bạn : A Lan, đánh đấu trường không?

[Trò chuyện riêng] [Diệp Phi Tiếu] đang nói với bạn : Hôm qua tôi học được một chiêu mới, PK thắng Đại Cẩu ba ván [vui vẻ] [vui vẻ]

Cùng lúc đó, Lăng Sơ Nam nhận được tin nhắn của một đồng đội khác, cũng chính là Đại Cẩu mà Diệp Phi Tiếu nhắc đến

[Trò chuyện riêng] [Lý Tùy Vân] đang nói với bạn : A Lan, hôm qua tôi PK với con gà kia 50 trận, nhường cậu ta thắng ba lần, giờ cậu ta gặp cô liền khoe khoang, cô ra mặt dùm tôi đi.

Đối với hai tên dở hơi này, Lăng Sơ Nam chỉ cười cười.

[Trò chuyện riêng] bạn đang nói với [Lý Tùy Vân] : Hôm nay tôi có việc, không đánh được.

[Trò chuyện riêng] [Lý Tùy Vân] đang nói với bạn : Tôi biết rồi.

Lúc này, nam chính nhắn tin đến.

[Trò chuyện riêng] [Hồng Trần Kiếm Khách] đang nói với bạn : Sư phụ, con và Đồng Tâm đã hủy sư đồ.

"Ồ, chơi lớn nhỉ." Lăng Sơ Nam cười cười.

"Ký chủ, bọn họ chỉ đang cãi nhau, không hủy đâu."

098 đã quan sát toàn bộ quá trình, hơn nữa người này có hủy sư đồ hay không cũng đâu liên quan gì đến ký chủ nhà nó? Quả nhiên làm nam chính thì mạch não đều có chút kỳ lạ nhỉ?

"Có thể là do thiếu tiền." Lăng Sơ Nam nói, sau đó bắt đầu trả lời nam chính.

098: "...." Rất có lý.

[Trò chuyện riêng] bạn đang nói với [Hồng Trần Kiếm Khách] : Sao lại như thế? Không phải lúc trước vẫn bình thường à? Hai người cãi nhau sao? Có muốn ta khuyên cô ấy giúp con hay không?

[Trò chuyện riêng] [Hồng Trần Kiếm Khách] đang nói với bạn : Không sao đâu, hủy rồi thì cứ hủy đi.

[Trò chuyện riêng] [Hồng Trần Kiếm Khách] đang nói với bạn : Haiz

Lăng Sơ Nam nhìn chằm chằm vào chữ thở dài nhưng mang ý nghĩa sâu xa nọ một giây, sau đó liếc nhìn bản đồ nam chính đang ở, dùng Thần Hành Thiên Lý đi qua.

Thất Tú mặc bộ đồ hồng phấn đứng trên nền tuyết trắng xóa, vừa liếc mắt một cái liền nhìn thấy nam chính đang múa kiếm ở cách đó không xa.

Đạo trưởng tóc trắng mặc bạch y đứng ở trong tuyết trong có vẻ vô cùng tiên khí, dường như nam chính đang treo máy, Lăng Sơ Nam ngồi ở bên cạnh hắn một lúc lâu cũng không thấy hắn trả lời. Đợi thêm một lúc nữa, dường như Hồng Trần Kiếm Khách mới nhìn thấy Lăng Sơ Nam, nhân vật của hắn chợt di chuyển.

[Phụ cận] [Hồng Trần Kiếm Khách] : Sư phụ, sao người lại đến đây?

[Phụ cận] [Phong Lan] : Ta đến đây xem thử, lúc tâm trạng của con không tốt thường thích đến đây treo máy [mỉm cười]

[Phụ cận] [Hồng Trần Kiếm Khách] : Cảm ơn sư phụ, vẫn là sư phụ tốt nhất

[Phụ cận] [Hồng Trần Kiếm Khách] : Chơi game lâu như vậy rồi, người mà con có thể xem là bạn bè thân thiết cũng chỉ có sư phụ.

Cũng biết giả vờ đáng thương đấy, 098 đối với hành vi này của nam chính khịt mũi coi thường. Nếu nguyên chủ nhìn thấy hắn giả vờ, nhất định sẽ thương cảm, sau đó hồi tâm chuyển ý mua mua mua cho hắn. Cũng may người đang ở đây là ký chủ.

Lăng Sơ Nam không ngăn cản 098 tự mình não bổ, điều khiển nhân vật đứng lên, phất tay ném cho nam chính một cái buff.

[Phụ cận] [Phong Lan] : Nói bậy cái gì vậy? Bạn bè của con nhiều như thế, nếu chỉ tính những cô gái theo đuổi con, đã có thể xếp đầy thành Dương Châu rồi. [đáng yêu]

[Phụ cận] [Hồng Trần Kiếm Khách] : Khoảng thời gian này người không ở đây, con đã suy nghĩ rất nhiều, con phát hiện con đã thích người.

[Phụ cận] [Hồng Trần Kiếm Khách] : Sư phụ, chúng ta kết tình duyên đi!

Mối quan hệ tình duyên trong trò chơi này tương đương với hẹn hò online, người quá nhập diễn thông thường sẽ xem người có tình duyên trong trò chơi với mình là bạn trai bạn gái. Mấy chủ đề tám nhảm đều là việc tiểu tam tiểu tứ xuất hiện.

Đối với việc nam chính đột ngột đòi kết tình duyên, phản ứng đầu tiên của 098 là: "Ký chủ, đầu óc của nam chính có vấn đề à?"

Không phải trước đây rất

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net