Chương 14 Đàn ông, con trai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sinh nhật mười hai tuổi của Draco Malfoy diễn ra vào đúng lúc Hogwarts xảy ra sự kiện tấn công của quái vật ở phòng chứa bí mật, vì lẽ đó nó trải qua có chút lặng lẽ. Nhận một đống quà tặng, chia sẻ bánh ga tô mẹ Narcissa gửi cho bạn bè, anh và Blaise cùng chơi cờ phù thủy hết cả buổi tối.

Anh thì không sao cả, nhưng hiển nhiên mẹ Narcissa không cho là vậy. Bà thậm chí tự trách bản thân bà, ừm, trách Lucius nhiều hơn chút, vì đã sinh ra Draco vào cái ngày như vậy.

"Xin lỗi con yêu, hại con chỉ có thể tổ chức sinh nhật trong trường học."

Draco buồn cười lắc đầu trong lòng, trên mặt lại tỏ ra đàng hoàng trịnh trọng: "Không, mẹ, ở chung cùng bạn bè trong trường học cũng có ý tứ riêng mà. Cũng vì thế mà gia đình chúng ta có thể cùng trải qua lễ Giáng sinh, điều này cũng rất tốt không phải sao?"

Lucius kiểm tra thành quả học tập của con trai, biểu hiện thỏa mãn với kết quả học tập của người thừa kế: "Cha rất vui vì con không phí hoài thời gian trong trường học."

Draco không kiêu ngạo, không nóng vội đứng ở đó.

"Cha nghĩ, bằng năng lực của con, kì thực có thể học tập càng sâu thêm một chút, đúng không?" Lucius kéo dài âm điệu, nói đúng trọng tâm, ngữ điệu khẳng định.

Draco gật gù, vui vẻ tiếp nhận nhiệm vụ cha bố trí -- tuy rằng rất nhiều năm trước anh đã học qua, thế nhưng ôn lại kiến thức cũ, bổ sung kiến thức mới cũng là ý kiến hay.

Anh ngồi trong phòng sách ở trang viên gia đình Malfoy, từ từ lật cuốn sách pháp thuật quen thuộc mà cũng xa lạ. Cái này không cần anh tiêu tốn quá nhiều thời gian nhưng anh vẫn cứ làm bộ mình đang học tập -- Nếu như anh hoàn thành quá nhanh quá tốt, sẽ càng có thêm càng nhiều nhiệm vụ mới. Cha cứ việc chiều chuộng anh, tuy nhiên trên phương diện học tập trước nay chưa từng buông tha.

Kỳ thực, anh vốn định dùng nhiều thời gian hơn để tiếp tục nghiên cứu bút kí cổ quái kia.

Sống lại nhiều năm như vậy, xung quanh tất cả đều diễn ra như xem lại một cuốn phim cũ, tràn đầy hồi ức, có rất ít bất ngờ.

Chỉ có một người ngoại lệ, Astoria Greengrass, vợ tương lai của anh, nữ chủ nhân của trang viên Malfoy.

Anh hiểu cha, anh quen thuộc Blaise, anh biết Pansy suy nghĩ gì, nhưng đoán không được cô bé này. Cô có rất nhiều chỗ không giống người vợ trong ấn tượng của anh, những điều khác nhau đấy anh đều thật thưởng thức.

Anh từng nghĩ đó là vì anh chưa quen thuộc Astoria khi còn trẻ -- mà con người thì sẽ luôn thay đổi.

Khi anh mới mười mấy tuổi, cả ngày buồn phiền lo sợ đầu sẹo Potter sẽ đoạt đi danh tiếng của mình, cả ngày bận tâm làm sao để đả kích Potter. Cho tới khi anh rốt cuộc trưởng thành, càng không muốn quay đầu nhìn lại chính bản thân mình. Vì lẽ đó anh lựa chọn Astoria, người chưa từng đụng chạm trong quá khứ.

Anh hy vọng, lại qua mười mấy năm, vẫn có thể lấy được Astoria giống như bây giờ. Nhưng lần này anh biết Astoria dường như còn mang theo điều gì đó thần bí.

Tựa như quyển bút kí của cô.

Không biết tại sao, Draco đặc biệt để ý quyển bút kí này, thậm chí không quản đến việc xâm phạm đời tư của người khác, làm trái với phong độ của một Malfoy mà phục chế nó.

Lật xem rất nhiều sách trong thư viện Hogwarts và phòng sách trang viên Malfoy, còn tìm cơ hội đi tiệm sách Hẻm Séo để tra tư liệu, hiện tại anh chỉ có thể xác nhận những văn tự ngay ngắn chỉnh tề là một ngôn ngữ quốc gia phương Đông. Học tập nó có vẻ rất khó. Mà những hình khiêu vũ chắc là mật mã cần phiên dịch.

Astoria hao tổn tâm trí muốn che giấu gì đây?

Draco mơ hồ hoài nghi cô liệu có gặp cảnh ngộ giống mình. Cô còn chưa nhập học đã có thể nhận ra Đấng Cứu Thế Potter, cô không hay tham gia cuộc nói chuyện ấu trĩ của bạn cùng lứa. Học kì trước cô còn một mình dùng gương chiếu chỗ ngoặt. Cô vẽ những bức họa theo trường phái lão luyện, căn bản không giống như một bé gái mười một tuổi....

Mấu chốt nhất chính là, cô chưa bao giờ chủ động tiếp cận anh. Lẽ nào cô hối hận năm đó gả cho anh, vì vậy không tiếc lấy hình tượng Muggle ra để xuất hiện trước mặt anh?

Draco vô ý thức vuốt ve tờ giấy da.

Bất kể thế nào, Astoria đã khơi dậy sự hiếu chiến trong anh. Anh nhất định sẽ làm rõ.

Kỳ nghỉ hè trôi qua một nửa, Sirius Black - cậu của anh, trốn ra từ ngục Azkaban.

Từ khi nghe tin tức này, tâm tình Narcissa vẫn không tốt lắm. Cái người đàn ông bị treo trong thông cáo giải thưởng kia là em trai của bà, thành viên nam cuối cùng gia tộc Black. Mặc dù gã đã bị gia tộc trục xuất.

Lucius đau lòng nhìn bà, khuyên bà tìm một ít chuyện để làm cho khuây khỏa.

Narcissa đồng ý. Bà biết có những người nói huyên thuyên sau lưng, bà cần phải thể hiện khí thế của phu nhân Malfoy.

Vì lẽ đó, bà quyết định làm một cuộc tụ họp nhỏ. Mời rất nhiều quý bà và con của họ, chủ yếu là con gái.

"Draco đã lớn hơn, chúng ta nên suy tính vì tương lai của con." Narcissa nói với chồng.

Mà Draco nhìn thấy trong danh sách mời, có cả chị em Greengrass.

Ngày tụ hội, Draco mang theo mấy cái bia đỡ đạn, Goyle, Crabbe, còn có Blaise, vô cùng khéo léo tiếp khách. Đồng thời lúc mẹ giới thiệu cường điệu một vị tiểu thư quý tộc, cười xán lạn một ít, anh biết đây là chuyện mà một thành viên của gia đình Malfoy nhất định phải làm.

"Cả phòng muôn hồng nghìn tía, oanh oanh yến yến..." Blaise khẽ lắc ly rượu trong tay, mặt trêu đùa.

Bọn họ thật vất vả tìm ra khoảng trống, vội trốn đến góc để giải lao.

"Lẽ nào phu nhân Zabini không có ý định này?" Draco đánh giá trên dưới Blaise cũng đang trong thời kỳ vỡ giọng.

"Vì vậy ngày hôm nay mình coi như là chuẩn bị bài đấy." Blaise khẽ nhấp rượu đỏ, nhìn người đến, nụ cười rõ ràng hơn: "Giải lao kết thúc."

Đi đầu tới là Pansy Parkinson. Hôm nay cô ta mặc lễ phục mới, vô cùng hoa lệ.

Draco chê cô ta dung tục. Mới người hai tuổi, làm chi cho chính mình giống bà cô hai mươi hai tuổi đâu.

Sạch sẽ như Astoria không tốt sao?

Nói đến, cô bé kia mới chào hỏi đã không thấy bóng người, khẳng định lại tìm chỗ nào trốn rồi.

"Draco, đã lâu không gặp. Nghỉ hè qua thế nào?" Pansy chào hỏi anh vô cùng phấn khởi.

Blaise oán trách: "Lẽ nào chỉ có Draco nghỉ hè? Goyle, Crabbe, chúng tôi đang ở lễ Giáng sinh hả?"

Chuyện cười của cậu ta làm không khí lạnh đi một chút. Mặt Draco không hề cảm xúc, Goyle và Crabbe cũng vậy, à không, hai người này chính xác là không lĩnh ngộ được thâm ý trong đó.

Pansy hơi lúng túng chào hỏi bọn Blaise.

Draco chỉ gật gù. Một ngày nào đó thức dậy, tiếng của anh bỗng trở nên khàn khàn, vì vậy anh cũng không quá muốn mở miệng trước mặt người khác.

Blaise không buồn phiền quá về chuyện này, cậu ta thật giống rất tình nguyện cho người khác biết mình đang lớn lên, líu ra líu ríu cùng Goyle, Crabbe. Phần lớn đều là cậu ta nói, nói về kinh nghiệm du lịch ở Đông Âu.

Pansy thấy Draco không phản ứng gì với mình, có chút mất mặt, hàn huyên với Blaise mấy câu, rồi lại đi tìm Daphne.

"Muốn cảm tạ tôi thế nào?" Blaise chớp mắt hướng Draco.

"Lấy thân báo đáp thì sao?" Draco hờ hững vỗ bụi không tồn tại trên áo.

Blaise nguýt anh một cách bất nhã: "Xin thứ cho kẻ bất tài."

"Mọi người cứ tùy ý." Draco muốn đi tìm nhóc con đã trốn đi kia.

Astoria xác thực trốn đi, cô ngồi đờ ra trên đu quay ở vườn hoa.

"Tại sao nhìn cha anh đến ngẩn người?" Một tiếng nói khàn khàn vang lên bên người cô.

Astoria quay đầu lại nhìn Draco. Hơn một tháng không gặp, anh cao lên rất nhiều, khuôn mặt thiếu niên nho nhỏ cũng dài ra, cũng không vuốt kiểu tóc hất ngược trước đây nữa.

"Đàn ông quả nhiên là rượu." Cô kìm lòng không được nói.

"Gì?" Câu nói không đầu không đuôi kiến Draco ngẩn người.

Astoria quay đầu lại, nhìn phía xa xa Lucius Malfoy đang nói chuyện cùng người khác.

"Ở Hogwarts, chỉ có chủ nhiệm Snape có mùi vị đàn ông. A, nếu như hiệu trưởng Dumbledore ăn ít đồ ngọt một chút, không mặc áo choàng sặc sỡ như vậy cũng có thể coi là đàn ông."

"Nghe em nói vậy, rất nhiều học sinh nam cũng không tính là đàn ông?"

"Cũng có thể nói vậy. Nhưng đều non quá." Astoria hơi thở dài: "Vì vậy có thể nhìn thấy ngài Malfoy đẹp đẽ, sao không nhìn cho đã mắt chứ?"

Draco hít một hơi thật sâu: "Anh có nên cho rằng em đang ca ngợi cha anh?"

Astoria gật gù: "Anh có thể hiểu như vậy. Thật xin lỗi, em hơi đường đột."

Draco dở khóc dở cười vò rối tóc cô: "Cô bé, em mới bao lớn?"

Astoria lắc lắc đầu, dùng tay cứu lấy mái tóc vàng của mình, nháy mắt mấy cái, ngoắc ngón tay hướng Draco, ra hiệu anh tới gần.

Sau đó đột nhiên ra tay, làm rối loạn mái tóc bạch kim mềm mại như lông tơ của Draco, cười hì hì nói: "Cậu bé, cậu mới bao lớn?"

Hai người nhìn nhau, cùng cười lớn.

Astoria đột nhiên cảm thấy bản thân rất ngốc. Nguyên tác không thể dùng như thánh chỉ, chí ít Draco thú vị hơn nhiều so với cô tưởng tượng, anh cũng không đáng ghét chút nào. Liền ngay cả "sư tử cái" Pansy cũng chẳng giống sư tử cái.

Vì vậy, cô cũng không nhất định phải gả cho Draco. Huống hồ, nếu ma lực của cô vẫn yếu như vậy, dù có gom cả nhà Greengrass, gia tộc Malfoy cũng không để vào mắt.

Nói không chắc cô sẽ gặp được một người đàn ông thành thục biết chăm sóc...

"Hôm khai giảng, em và Daphne nhất định phải đến toa chỗ anh." Draco bỗng nhiên nói rất nghiêm túc với cô. Nhà Malfoy làm một trong những ủy viên hội đồng, trên tàu tốc hành Hogwarts cũng có một toa riêng.

"?"

"Vì đuổi bắt Black, Bộ phép thuật cho giám ngục đóng quân ngoài lâu đài Hogwarts. Cha anh nói, chúng nó có thể sẽ kiểm tra tàu." Draco chán ghét loại sinh vật âm u kia: "Anh nghĩ, hiện nay chỉ có anh có thể dùng Thần Hộ mệnh đuổi chúng nó."

Tuy rằng Blaise cũng đang học tập, nhưng thần chú này cũng không thể thành công dễ dàng như vậy.

Người dùng cái bùa bay cũng khiến đồ vật rớt nửa đường như Astoria vội vàng gật đầu, nói cám ơn vô cùng thành khẩn.

Cô cũng không thích loại sinh vật biến thái thích "bất lịch sự" như vậy.

Bỗng nhiên trong lúc đó, mỗi người thả lỏng ra một ít, tầng ngăn cách vô tình biến mất, giữa hai người hòa hợp nhiều. Hơn nữa cũng không phải bọn nhóc mười mấy tuổi, tán gẫu cũng thật hợp gu.

Bởi vậy, mấy ngày sau, Astoria nhận được quà sinh nhật Draco gửi tới, không suy nghĩ lung ta lung tung nữa. Cô bắt đầu buồn phiền là, năm nay đưa quà Noel gì cho Draco, rồi sang năm sẽ đưa quà sinh nhật gì...

Gia đình cái gì cũng không thiếu - Malfoy, quả thực là người có tiền chết tiệt...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net