Phiên ngoại 2 (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

11. Hôn môi gián tiếp

Hai người dùng hai vị kem đánh răng khác nhau, Lam Vong Cơ thích dùng vị bạc hà, Ngụy Vô Tiện thích vị hoa quả. Hôm nay mơ mơ màng màng cảm giác vị rất không đúng, nhìn kỹ hóa ra lấy nhầm, trách không được lạnh hết miệng. Hắn đi ra nói cho Lam Vong Cơ rằng không cẩn thận đã dùng bàn chải đánh răng của hắn, Lam Vong Cơ ngẩng đầu liếc hắn một cái. Ngụy Vô Tiện nhún vai: "Thực sự là bất cẩn mà. Ừ, mua cho anh cái mới nha."

"Không cần." Lam Vong Cơ nói.

12. Thân thiết

Ngụy Vô Tiện cái gì cũng đã chuẩn bị xong, nằm ở trên giường chờ Lam Vong Cơ tắm rửa. Lam Vong Cơ lúc đi ra hai người cũng trực tiếp vào chuyện chính luôn. Chợt nghe một thanh âm vang lên. Ngụy Vô Tiện giật mình, hỏi là thanh âm gì.

"Thiên Thiên." Lam Vong Cơ nói.

Ngụy Vô Tiện đẩy y ra, từ trên giường leo xuống, vừa mặc quần áo vừa nói: "Khóc rồi, em đi xem."

Lam Vong Cơ gọi điện thoại hỏi Lam Tư Truy gần đây nhất rằng có thể giúp hắn trông con không.

13. Đối phương bị bệnh liệt giường

Lam Vong Cơ thân thể tố chất tốt, không hay mắc bệnh. Nhưng công việc làm bác sĩ vẫn là quá bận rộn, luôn luôn đảo lộn thời gian. Ngụy Vô Tiện lúc nhận được điện thoại còn đang đóng phim, ngày thứ hai còn có cảnh, hừng đông đã đáp máy bay trở về. Lam Vong Cơ thấy hắn hỏi hắn thế nào lại trở về. Ngụy Vô Tiện bảo hắn đừng nói chuyện, ghé vào trên người hắn thở dài. Lam Vong Cơ sờ sờ mái tóc mềm của hắn.

"Anh ngã bệnh, cho dù là ngoài không gian em cũng muốn tới gặp anh."

Lam Vong Cơ cảm giác mình đã bật người khỏe lại.

14. Thảo luận về vấn đề mang thai lần hai

Ngụy Vô Tiện: Thiên Thiên con muốn ta sinh một đệ đệ hay một muội muội cho con?

Thiên Thiên: Sinh một trăm.

Ngụy Vô Tiện: ... Con nghĩ rằng ta là heo?

Lam Vong Cơ: Thiên Thiên con đi ngủ sớm một chút thì sẽ có đệ đệ.

Thiên Thiên mang dép đi về phòng ngủ.

Ngụy Vô Tiện: Lam Úy... Thiên Thiên... Đại ca... Bây giờ là ba giờ chiều...

15. Nửa đêm cùng nhau xem phim kinh dị

Lam Vong Cơ không thích xem phim kinh dị, không phải là sợ, mà thấy quá nhàm chán. Ngụy Vô Tiện lôi kéo y xem, có người nói bộ này là bộ phim kinh dị nhất mười năm gần đây. Thấy sau phần nửa thời gian bỗng nhiên bắn ra giá trị quan của khoa học chủ nghĩa xã hội và chiến tranh hạt nhân. Ngụy Vô Tiện cười đến gập cả người. Lam Vong Cơ cảm giác mình đáp ứng xem phim thực sự là quá choáng váng.

16. Đang ra ngoài mua sắm

Lúc học đại học hai người thuê phòng bên ngoài ở, cuối tuần hay cùng nhau đi siêu thị mua sắm. Lam Vong Cơ, vô luận Ngụy Vô Tiện dùng tư thế gì bỏ đồ vào xe mua sắm đều như tuyệt thế cao thủ mà nhanh chóng lấy ra. Ngụy Vô Tiện bình thường về nhà đều xem túi phát hiện ra bên trong không có thiên tử tiếu, trái lại lại có một đống lớn... sổ sách*.

*QT ghi là "bộ"

17. Đón về nhà

Ngụy Vô Tiện đi tham gia một lễ trao giải ở nước ngoài, lúc trở lại không đi xe VIP, dù có rất nhiều xe tới đón. Nhưng hắn vẫn liếc nhìn Lam Vong Cơ và Thiên Thiên đội mũ đeo khăn quàng cổ trên tay hắn. Ngụy Vô Tiện xa xa nở nụ cười với họ một chút. Những người hâm mộ đuổi rất sát, mãi mới thoát thân. Ngụy Vô Tiện lên xe hỏi Lam Vong Cơ đến đây lúc nào. Lam Vong Cơ nói mới khoảng một giờ. Ngụy Vô Tiện nhanh nhanh ôm nhi tử: "Bảo bối, khổ cực cho con rồi, có lạnh không?"

Thiên Thiên ngao ô ngao ô kêu. Lam Vong Cơ mặt vô biểu tình lái xe, không được thoải mái lắm.

18. Trêu đùa không ảnh hưởng toàn cục

Lúc cao trung Ngụy Vô Tiện bình thường ở trong phòng học hay cãi nhau ầm ĩ với Lam Vong Cơ, hay chuyền tờ giấy (đoán :) ) , bên trong viết mấy thứ kỳ kỳ quái quái gì đó. Có cái ném trượt rơi xuống dưới chân Giang Trừng, Giang Trừng đá một cái, bị thầy giáo nhặt được. Thầy giáo nhặt lên, hỏi là ai là chủ tờ giấy. Lam Vong Cơ nói là hắn. Thầy giáo suy đoán hơn phân nửa là học trò nói xấu nhau, liền đưa cho y, bắt chính hắn đọc ra. Lam Vong Cơ mở tờ giấy, dùng thanh âm cả lớp đều nghe được đọc ra: "Cậu xem, khóa quần thầy số học chưa kéo hết."

Cả lớp bật cười. Ly nước của Ngụy Vô Tiện đổ hết.

19. Thảo luận về đề tài sủng vật

Ngụy Vô Tiện gần đây rất muốn nuôi lừa. Lam Vong Cơ hỏi hắn vì sao.

"Có thể cưỡi. Còn có thể chơi đùa." Ngụy Vô Tiện nói.

Lam Vong Cơ nói: "Em định bỏ nghiệp diễn của mình sao?"

Ngụy Vô Tiện suy nghĩ một chút: "Nếu không ẩn cư đi, chúng ta lên núi. Em cưỡi lừa, anh cưỡi em."

Lam Vong Cơ: ? ? ? ? ?

Lam Vong Cơ: "Tôi cưỡi cái gì?"

Ngụy Vô Tiện: "A? Em vừa nói gì đó?"

20. Lễ Giáng Sinh

Lam Vong Cơ đến bệnh viện phát hiện trên bàn có rất nhiều táo, y tá nói là bệnh nhân đưa. Không viết tên, cũng không biết trả lại cho ai. Lam Vong Cơ gọi một người khoa nhi mang về phân cho trẻ con bên đó ăn. Buổi tối khi về nhà thấy ở cửa có tấm thẻ, hỏi y có ăn táo hay không. Lam Vong Cơ không biết lúc nào đêm Giáng sinh lại đưa táo rồi. Y gọi Ngụy Vô Tiện thế nhưng không ai trả lời.

Y đi vào, thấy Ngụy Vô Tiện nằm ở trên giường lộ ra một cái đầu, y hỏi Ngụy Vô Tiện làm gì. Ngụy Vô Tiện nói: "Chờ anh."

Lam Vong Cơ hỏi: "Chờ tôi làm gì?"

Ngụy Vô Tiện nói: "Chờ anh lại hái táo."

"Cái gì cây táo?" Y hỏi.

"Cây táo Tiện."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net