Chương 92: Tới xem kịch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Con hamster nhỏ đứng trên vai cô không có tí trọng lượng nào, cô cũng chẳng thèm để ý.

Chân trước vừa bước vào thang máy, phía sau lại có một trận gió thổi tới, cùng với một giọng nói hứng thú bừng bừng, "Tiểu Phù Dư từ từ, đợi tôi với, đợi tôi với!"

Diệp Phù Dư quay đầu lại, một cục tròn màu trắng lẻn trèo lên vai cô.

Một con chồn sóc trắng giơ hai chân trước bé tí chào hỏi cô, "Tiểu Phù Dư, xin chào xin chào, tôi là Xa Thần nè. Cho tôi quá giang đi xem náo nhiệt với."

Diệp Phù Dư: "..." Thật tốt, bây giờ thì gom đủ ba con lông xù rồi.

Nghĩ ngợi, cô cạn lời, trợn mắt nhìn về phía con thỏ tinh hỏi: "Em có muốn biến nguyên hình đi xem náo nhiệt không?"

Vu Lam: "... Không cần."

Tầm mắt cô lướt qua bả vai của Diệp Phù Dư, nhìn thấy Lận Châu mặt đen thui đứng trước cửa thang máy, ngập ngừng giơ tay chào hỏi, "Ảnh đế Lận, anh cũng tới xem náo nhiệt sao?"

Diệp Phù Dư cùng hai cục lông xù đồng thời quay đầu.

Vừa nghe vậy, con chồn trắng trên vai phải liền run run chân.

Xa Thần nhìn khuôn mặt đen của Lận Châu, lại nhìn Kim Mân vẫn đang "chẹp chẹp" ăn, không nhiều lời liền từ vai Diệp Phù Dư nhảy xuống, sau đó "piu" một tiếng chạy vội lên vai của Lận Châu.

Bên kia, Kim Mân gặm xong một quả hạch cũng lẻn trèo qua vai của Vu Lam.

Mặc dù trên thực tế con hamster nhỏ  không có bao nhiêu kí lô nhưng Vu Lam vẫn cảm thấy áp lực thật lớn.

Lận Châu đối với người đại diện của mình đặc biệt không khách sáo, ngón tay thon dài nắm hai chân con chồn quăng xuống đất.

Cũng may là con chồn trắng khá linh hoạt, sau khi lăn một vòng trên mặt đất thì bám vào ống quần của Vu Lam, cọ cọ vài cái thì leo lên đứng ngang với con hamster.

Chồn trắng và hamster liếc nhìn nhau, con hamster dùng móng vuốt lục lọi, móc ra một quả hạch đưa qua.

Vu Lam: "..."

Đợi tới khi một đám yêu quái đứng trước mặt Bối Ni đã là nửa tiếng kể từ lúc biết tin tức.

Bối Ni bị ánh nắng gay gắt chiếu, sắc mặt trắng thêm vài phần.

Trong khoảng thời gian này, cô ta trải qua vô cùng khó khăn, bị hàng vạn người chửi mắng, bị phong sát, trong lúc nhất thời tựa như con chuột chạy trên đường.

Mà người gây nên mấy chuyện này, ngoại trừ Diệp Phù Dư, cô ta không nghĩ được người nào khác.

Bối Ni nhìn cô gái sánh vai với Lận Châu đi ra, hai mắt đỏ như muốn đổ máu.

Con chồn trắng dùng móng vuốt nhỏ sờ cằm, dùng một giọng điệu của người từng trải lẩm bẩm, "Sao tôi cảm thấy người phụ nữ này giống như bị trúng tà rồi, ánh mắt còn khủng bố hơn cả linh cẩu."

Con hamster vẫn luôn bẹp miệng, "Lòng dạ của phụ nữ khi muốn trả thù thật sự khủng bố, tại sao lúc đó không ai đánh cô ta một trận, đánh cho đầu óc hỏng rồi thì không còn biết gì nữa. Lúc đó thì chuyện gì cũng xong."

Vu Lam: "Hai người ồn ào quá."

Chồn trắng và hamster liếc nhau, ngậm miệng lại, tiếp tục xem diễn.

Cách đó hai mét, Diệp Phù Dư cau mày nhìn người phụ nữ trước mặt.

Từ khi cô vừa xuất hiện, mấy tên phóng viên đi theo Bối Ni đều chạy tới đây.

Hôm nay Bối Ni là quyết tâm muốn cùng Diệp Phù Dư lên hotsearch, mà đám phóng viên như bọn họ tất nhiên sẽ không từ chối tin nóng đưa tới cửa.

Dù vậy họ trăm triệu lần không nghĩ tới chính là Lận Châu vậy mà cũng ở đây!

Hơn nữa nhìn dáng vẻ của Lận Châu rõ ràng chính là không yên tâm, nên mới đi ra cùng với Diệp Phù Dư!

Mấy cặp mắt của đám phóng viên sáng lên như đèn pha ô tô, ai cũng đều cảm thấy mình hình như đã nắm được tin nóng nào đó, tin tức này so với chuyện Diệp Phù Dư và Bối Ni đánh nhau còn nóng hơn!

Trong đám có một phóng viên không nhịn được, lập tức đưa micro tới trước mặt Lận Châu, kích động mà lớn tiếng dò hỏi: "Ảnh đế Lận, xin hỏi tại sao anh lại có mặt ở đây?!! Là vì lo lắng cho Diệp Phù Dư sao?! Anh và Diệp Phù Dư là quan hệ gì?"

Ảnh đế Lận hơi gật đầu, ý vị thâm trường trả lời vấn đề đầu tiên: "Tới xem kịch."

(đừng hỏi tại sao gần 100 chương rồi mà vợ chưa để ý tới anh, đáng đời)

---
Editor có lời muốn nói:

Mấy hôm nay edit truyện bằng điện thoại nên chưa tổng hợp được tên các độc giả mới. Sẽ có chương dành riêng để cám ơn các bạn khi tui onl lap lại nhé (人 •͈ᴗ•͈)

Hiện tại thì tui chỉ có thể nói cám ơn chung đến tất cả độc giả đã theo dõi bộ truyện này, tui không thể biết hết tên mọi người vì wattpad chỉ thông báo tên tài khoản của mấy bạn vote hoặc cmt truyện thôi.

Nhưng nhìn lượt xem nhích lên từng ngày, nhận được thông báo có bạn nào đó vote hay cmt truyện là động lực để tui tiếp tục edit cái hố sâu cả ngàn chương này (づ ̄ ³ ̄)づ ôm hun mọi người ngàn cái~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net