Chap 29

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

4 năm sau...

Mấy năm trước sau khi sinh ByungHee [cục bông thứ 2 =)))]. Thay vì L.Joe hứa cho ChanHee đi làm thì, L.Joe lại giữ ChanHee khư khư ở nhà trông em bé.

Còn L.Joe trở thành chủ tịch của tập đoàn Lee, hiện nay là một tập đoàn lớn và có sức ảnh hưởng, đứng nhất nhì Hàn Quốc. Ở tuổi 25, L.Joe được nhiều bài báo ca ngợi là mẫu người thành đạt trẻ tuổi.

Bên cạnh đó, bởi vẻ Nam thần, vừa trẻ tuổi, lại có sự nghiệp vững chắc. L.Joe thường được các nữ nhân viên cấp dưới ngưỡng mộ, ao ước, thậm chí là còn muốn nhảy vào... Nhưng mọi ảo tưởng của họ đó đều bị dập tắt bởi một người phụ nữ, cô ta được mệnh danh là 'phù thủy'. Bởi sự cay độc, cô ta không cho bất cứ các nhân viên nữ trong cái công ty này tiếp cận Lee ByungHun, trừ cô. Nếu như cô phát hiện được kẻ nào. Thì nhất định kẻ xấu số đó sẽ gánh hậu quả... Toàn bộ nữ nhân viên cấp dưới đều sợ cô ta, không còn kẻ nào có ý định nhảy vào làm kẻ thứ 3 hay chiêu trò dụ hoặc Lee ByungHun.

Cô ta là...ai ?

___oOo___

*3:00 AM*

*Tiếng đập cửa ầm ầm* kèm theo tiếng ByungChan "Appa, appa, appa..."

L.Joe nhăn mặt, rồi với tay tới cái đồng hồ bên cạnh giường, cầm lên nhìn. Sau đó bước vội ra cửa:

- ByungChan a~ con đập cửa như vậy sẽ làm baba thức giấc đó.

- Appa, con mơ thấy ma..._ByungChan nhìn L.Joe như sắp khóc.

- Ngoan nào, đừng sợ. Không có ma đâu...Bảo bối ngoan về phòng ngủ đi con._L.Joe xoa xoa đầu ByungChan.

- Nhưng con sợ...con muốn ngủ với baba.

- Ơ...Còn Appa thì sao ? Appa lại phải ngủ sofa sao ?...ByungChan ngoan về phòng ngủ đi con, ngày mai Appa còn phải đi làm nữa.

- Con muốn ngủ với baba mà...chỉ một đêm thôi !!

- Byungchan....yah yah đừng khóc...được rồi được rồi.

.

.

.

Buổi sáng, tại bàn ăn.

- Baba, sao môi của baba bị thương vậy ?_ByungChan nhìn ChanHee hỏi.

- À....

- Là baba con bị cắn đó._L.Joe vừa nói còn cười gian xảo.

ChanHee lườm L.Joe một cái, khiến anh ngừng cười mà ăn tiếp.

- Thật sao baba ??? Ai cắn baba vậy ? Byungie sẽ đánh bờm đầu kẻ đó. [Au: Cho cười 1 phát =)))]

L.Joe lúc này bên cạnh liên tục sặc.

- Không có gì đâu ByungChan, là baba ăn không cẩn thận tự cắn trúng môi thôi.

- Ồh... Baba có đau lắm không ? Để Byungie hôn lên sẽ hết đau ngay.

- Yah Yah !! Nhóc con ăn nhanh còn đi học nữa..._L.Joe giữ ByungChan ngồi lại ghế.

- Phải rồi đó ByungChan, baba không có đau. Con ăn nhanh đi còn đi học !

- Nae..._ByungChan mặt buồn buồn.

Sau khi L.Joe đưa ByungChan đi học, rồi đi làm. ChanHee cho ByungHee uống sữa (bình) rồi cho ByungHee ngồi vào xe đẩy cùng đi đến cửa hàng tiện lợi mua một ít đồ. =)))

ChanHee đang tìm vài loại thức uống, thì lúc này có 2 cô gái mặc đồ nhân viên văn phòng cũng đến tủ chọn một vài loại cà phê.

Ban đầu ChanHee không chú ý, nhưng khi nghe họ nhắc đến tên 'Chủ tịch Lee'.

- Hôm qua tôi tình cờ đi ngang phòng chủ tịch, có lén nhìn. Cô không biết đâu, cách anh ấy ký hợp đồng cũng thật là soái đó a~ Chủ tịch Lee thật là đẹp trai mà, đã vậy lại còn thành đạt nữa...Oimeoi~ sao có thể hoàn hảo đến vậy được chứ !! Mà chủ tịch hồi còn Cao Trung [cấp 3] đã là người mẫu ảnh rồi đó, A~~~ đúng là Nam thần mà !! Ai làm vợ anh ta chắc sung sướng chết mất, tôi chỉ ước được làm nhân tình của anh ấy thôi cũng đã mãn nguyện lắm rồi.

ChanHee nghe nữ nhân viên kia liên tục khen L.Joe, không hề tỏ ra giận dữ mà ngược lại còn cảm thấy vui, bởi vì không phải bản thân mình là VỢ của anh ta đây sau. Khẽ mỉm cười.

- Haiss...Cô đừng có mà ảo tưởng nữa, mà tôi nói cho cô biết ! Dù cô có nhan sắc đến thế nào, muốn tiếp cận Chủ tịch á ?...Nằm mơ đi, mụ 'phù thủy' sẽ không để yên đâu ! Cô là người mới đến nên không hiểu chuyện đó thôi, đã từng có rất nhiều nữ nhân viên bị ã hành hạ, hạ nhục tới nổi phải nghĩ việc chỉ vì dám tiếp cận chủ tịch. Nếu cô chán sống thì cứ đâm đầu vào, mà nói trước muốn gì trước tiên bước qua xác ã trước ấy. Với lại lần sau đừng có lén đi nhìn chủ tịch nữa, nếu để ã phát hiện thì xác định...

- Phù thủy ? Là ai vậy ?

ChanHee chưa kịp nghe câu trả lời đó, thì cả hai nữ nhân viên đã đi đến quầy thanh toán và ra ngoài.

Nụ cười ban nảy cũng dập tắt, trong lòng ChanHee có chút gì đó hiếu kỳ, nghi ngờ.

"Cô ta là ai ? Sao lại làm việc đó ? Cô ta có ý gì ?"

ChanHee đang bị biết bao câu hỏi và suy nghĩ vay lấy thì lúc này chuông điện thoại reo lên.

Là L.Joe gọi tới.

- Yeoboseyo, Ông xã có chuyện gì sao ?

- Em đang làm gì vậy ?

- Em cùng ByungHee đang ở cửa hàng tiện lợi gần nhà mua một ít đồ. À mà anh hỏi làm gì ?

- Ban sáng anh đi gấp quá quên mang tài liệu theo, lát nữa em về nhà lấy hộ anh xấp tài liệu trên bàn làm việc đem vào công ty cho anh nhe, sẵn tiện em gửi ByungHee sang nhà Bà nội đi. Umma nói nhớ ByungHee lắm.

- Nae, em biết rồi ~

- Vậy anh cúp máy đây, tới nhanh ông xã đợi em ,Baby ~~.[Au: Sến sẫm ==']

Sau khi đưa ByungHee sang nhà Nội, ChanHee trở về lấy xấp tài liệu đem đến công ty. ChanHee đến chổ lễ tân định nhờ họ chuyển cho L.Joe. Nhưng cùng lúc đó, nhân viên lễ tân nhận được cuộc gọi, sau khi kết thúc cuộc gọi:

- À, Chủ tịch vừa gọi đến căn dặn rằng để anh tự mang lên ạ, thành thật xin lỗi.

ChanHee trong đầu thầm nguyền rủa "Cái tên Lee ByungHun chết bầm".

Thế là ChanHee đi đến thang máy, bấm lên tầng cao nhất tận tay đem xấp tài liệu đến cho L.Joe.

*Cộc...cộc..*

- Vào đi !

ChanHee bước vào mặt hầm hầm đầy sát khí. Đặt mạnh xấp tài liệu xuống bàn làm việc của L.Joe.

- Có vậy cũng bắt lên đến tận đây, xong chưa ? Về được rồi chứ ?

- Mục đích của ta hôm nay gọi em đến đây không phải vì xấp tài liệu gì gì đâu. Chỉ là gạt em thôi, chứ xấp tài liệu ấy không cần thiết._L.Joe bình thản nói.

- Mố ???_ChanHee tức tốc chạy tới lui nảy giờ khi nghe được câu L.Joe nói chỉ biết trợn to con mắt.

- Vì hôm nay ta vừa ký hợp đồng xong, rất rãnh à không...cực kỳ rãnh, nhưng phải ở lại công ty nên ta gọi em đến đây.

- Yah ! ANH CÓ BIẾT EM TỪ CỬA HÀNG ĐẾN NHÀ MẸ, TỪ NHÀ MẸ VỀ NHÀ, TỪ NHÀ VỀ ĐÂY BẰNG CHÂN ĐÓ !!! ĐẾN XE BUS ANH CŨNG KHÔNG CHO ĐI, EM CŨNG ĐÀNH ĐI BỘ NHƯNG MÀ HÓA RA LÀ ANH CHƠI EM, THỰC LÀ BỊ ANH LÀM TỨC CHẾT MÀ.

- Anh không cho em đi xe bus là vì xe bus rất đông, sẽ bị sàm sỡ. Nhưng anh có nói là không cho em đi TAXI đâu ?_L.Joe vẫn ngồi đó thản nhiên.

- Aish~ Đi Taxi đi đi lại lại tốn biết bao nhiêu tiền ? Phải biết tiết kiệm chứ ! [Au: vợ chủ tịch Tập đoàn lớn, là LỚN đó nha =))]

- Haiss...thật là không nói nổi em, bỏ chuyện đó sang một bên đi...Lại đây nào !_L.Joe ngoắc ngoắc.

- Wae ? Gì nữa đây ?_ChanHee không những không tiến lại mà còn lùi về sao, nhìn L.Joe nghi ngờ.

L.Joe đành đứng dậy tiếng lại gần ChanHee.

- Em nghĩ còn có thể làm gì nữa ?_L.Joe kéo ChanHee áp vào tường.

- Này, này !! Nói trước, đây là công ty ! không phải nhà. Anh đừng có mà làm bậy.

- Đã lên tới tận đây rồi, xác định là không có đường thoát._L.Joe hôn ChanHee thật sâu, lưỡi tinh ranh tách hai cánh môi mà len vào khuấy đảo.

- Urm...um..._ChanHee đánh thùm thụp vào lưng L.Joe, nhưng vô ích.

Bàn tay L.Joe chậm rãi luồng vào bên trong quần của ChanHee. Ma sát qua lớp quần lót.

- Ưm...urm...ByungHun, anh bỏ ra...urm...Sẽ có người đi vào.

- Yên tâm cửa khóa tự động, với lại hôm nay sẽ không ai đến tìm đâu. Cứ ngoan ngoãn để anh thao cưng đi._L.Joe nói bên tai ChanHee đầy mê hoặc.

Cái tay hư hỏng lại không chịu đứng yên, trực tiếp luồng vào bên trong quần lót túm lấy Tiểu Hee.

- Um...arg..urm...đừng chạm vào nữa.ChanHee bấu chặt lấy tay L.Joe.

- Miệng thì nói như vậy, nhưng lát sau đừng có mà kêu ta thao em thật nhanh nha._L.Joe cười gian xảo, tay nắm lấy tiểu Hee mà lộng.

- Ưm...um...thật sự sẽ...urm..không ai vào..?

- Còn nói nữa lập tức sẽ thô bạo đâm vào động nhỏ của em._L.Joe di chuyển tay xuống phía dưới, sờ nhẹ qua cái động nhỏ đang rĩ nước.

- Ư...argg...ư...muốn thao, thì thao nhanh đi.. [Au: bệnh dâm phụ tái phát o_o =))]

- Được thôi, bảo bối !

L.Joe bế ChanHee tới bàn làm việc, dọn đồ sang một bên. Đặt cậu ngồi trên bàn, kéo quần trong lẫn quần ngoài của cậu xuống tận mắt cá chân.

- Banh rộng chân ra một chút..Phải phải, ưỡn lên một chút._L.Joe từ từ cho một ngón tay vào trừu động.

- Urn...a...ư.ư trực tiếp đi vào...nhanh lên a..

- Em đúng là dâm phụ mà.

L.Joe kéo khóa quần xuống, lấy cự vật to lớn đưa đến động nhỏ của ChanHee

Da quy đầu vừa mới đi vào một chút thì...

*Cộc...cộc...*

- Aish~ thật là...

*Cộc...cộc...*

- Ta đang bận, đi đi.

- Thưa chủ tịch, có chuyện gấp lắm ạ.

- Ta đã nói là đi đi phiền quá !

- Nhưng bên công ty FYB vừa gửi lại đề án của chúng ta, báo rằng nội dung có chổ chưa rõ. Họ nói chúng ta hãy chỉnh sửa lại, nếu không sẽ hủy hợp đồng.

ChanHee nghe tới đây, thấy khôn ổn nên vội mặt quần áo vào.

- Dừng lại đi, công việc quan trọng hơn.

L.Joe nghe vậy cũng đành câm nín. Cả hai sửa quần áo lại, rồi ChanHee trực tiếp đi ra ngoài.

- Vào đi !

- Đây thưa chủ tịch, mời ngày xem lại.

- Được rồi, đi ra ngoài đi. Tôi sẽ xem sau.

- Nhưng tôi sợ ngài sẽ không biết vài chổ, hay là để tôi giúp anh...

- Thư ký Hwang, tôi nói cô hiểu chứ ?_Thanh âm của L.Joe có chút hầm hầm, nóng nảy.

- Vâng...

Bàn tay của mụ phù thủy bắt đầu nắm chặt lại, đến lộ cả gân xanh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net