❋ 001. Nàng thật tao

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Tiểu Điềm Điềm khả ái


“A, a… Từ bỏ, từ bỏ…” Nữ nhân lớn tiếng kêu, cả người không ngừng giãy giụa dưới thân nam nhân.

Nếu chỉ nghe thanh âm, có thể sẽ khiến người ta cho rằng nữ tử đang bị ngược đãi không muốn người biết.

Nhưng trên mặt nàng tràn đầy dục sắc, chân tinh tế trắng nõn gắt gao câu lấy vòng eo hữu lực của nam nhân, không cho nam nhân có cơ hội lùi về phía sau.

“Yêu tinh, đây là từ bỏ hả?! Hửm… Muốn hay không! Hửm?” Nam nhân xuống tay không cố kỵ chút nào, dùng sức bóp chặt eo nhỏ của nữ tử, phần hông không ngừng đĩnh động ra vào chỗ sâu trong nàng, mãi đến khi đỉnh chỗ thịt mềm nhắm chặt sâu nhất đến bủn rủn vô lực, bị buộc bất đắc dĩ thả hắn đi vào.

“A, ta muốn, không được, ta không được, đừng đi vào.” Hai chân nữ nhân lập tức banh thẳng, đau đớn và sợ hãi nơi sâu thẳm trong thân thể bị cưỡng bách mở ra cùng với sự sung sướng cực hạn không thể tự khống chế đổ ập xuống, thân thể run rẩy tiết ra một đợt dâm thủy.

“Thích như vậy, còn nói không cần…” Bàn tay to của nam nhân gắt gao chế trụ đùi căng chặt của nàng, kéo chân ra thẳng tắp, thịt cơ đùi căng chặt, nháy mắt kéo thịt non trong huyệt động, gắt gao trói buộc lại hắn đi tới.

Cái miệng nhỏ ở nơi sâu nhất không ngừng liếm mút mã mắt, nguyên cây côn thịt lại bị nhục huyệt sâu thẳm khẩn trí của nữ nhân bao vây lấy, thế gian không còn có gì mỹ diệu hơn chuyện này.

Nam nhân một phen nhấc eo của nữ nhân lên, không quan tâm đại khai đại hợp thao lộng, nơi giao hợp dưới thân đều bị va chạm kéo dài hữu lực phiếm ra bọt mép.

“A… Sướng quá sướng quá… Làm sao bây giờ… Ô ô…” Thân thể nữ nhân run rẩy, thân thể chịu không nổi mà khóc lên, nơi sâu trong cơ thể bị nam nhân mạnh mẽ mở ra cắm vào, quy đầu như đang tuần tra lãnh địa của mình, bá đạo va chạm mỗi một khối thịt non.

“Nàng thật tao nha… Sướng đến kêu to… Kêu cho ta nghe, hửm ~”

Giọng nói trầm trầm khàn khàn, phối hợp dưới thân xâm lấn không ngừng, tầm mắt nữ nhân tầm mắt mơ hồ không rõ dừng ở trên người hắn.

Thân thể càng mẫn cảm hơn, xoắn chặt hơn.

Nam nhân phát hiện ngay tức khắc,bật cười dâm tà, gầm nhẹ, eo càng ra sức, giống như con chó đực động dục, không kiêng nể gì va chạm, phần hông như cái máy đóng cọc, liên tục va chạm không ngừng, trong không trung lược ra tàn ảnh.

Tiếng nữ nhân thét chói tai hết đợt này đến đợt khác, cuối cùng trong một trận nức nở cao trào chậm rãi bình ổn lại.

Lạc Niệm Niệm làm chuyên sủng của Thường Nga, mỗi ngày đều rất nỗ lực bị Thường Nga tống cổ đi ra ngoài tìm củ cải.

Hôm nay vừa trở về, liền nghe thấy trong phòng có tiếng nức nở không giống bình thường, nàng vội vội vàng vàng ném xuống củ cải chạy vào trong phòng.

“Tỷ tỷ, tỷ tỷ, tỷ đang khóc sao?”

Cửa bị đẩy mạnh ra, nàng thấy trên mặt đất rơi mấy mảnh y phục, đúng là y phục trên người tỷ tỷ.

Nháy mắt bên trong không còn động tĩnh gì, Lạc Niệm Niệm càng nóng vội.

Thường Nga vừa định để nàng đừng đi vào, đảo mắt đã thấy bước chân nàng đi tới.

Cả người thỏ Lạc Niệm Niệm sững sờ  tại chỗ, trên giường trắng tinh, hai người trần truồng quấn quanh, như là đứa nhỏ liền thân, mặt tỷ tỷ đỏ bừng, tay chân vô lực bị nam nhân đè ở dưới thân.

“Tỷ tỷ!!!”

“Đi ra ngoài!” Thường Nga vừa thẹn vừa bực, rõ ràng mọi hôm tối trễ mấy canh giờ mới về, làm sao hôm nay lại trở lại sớm như vậy chứ.

Ngô Cương lập tức kéo chăn ở bên cạnh qua, che lại hai người.

Lạc Niệm Niệm mới thấy rõ mặt của nam nhân, nháy mắt tức giận đến cắn chặt răng.

“Đồ nam nhân hư hỏng nhà ngươi, là ngươi khi dễ tỷ tỷ ta phải không?”

“Niệm Niệm!” Thường Nga nỗ lực làm ra vẻ bộ dáng nghiêm túc quát lớn nói.

Địa phương giao hợp của hai người còn chưa có tách ra, nam nhân vừa động, phía dưới liền động theo.

Sau khi cao trào thân thể còn mẫn cảm đến không được, tê tê dại dại làm da đầu người ta đều tê dại.

Lạc Niệm Niệm lại cảm thấy vậy mà tỷ tỷ vì người nam nhân hư này, đối với mình không tốt, tức khắc mắt hạnh đỏ bừng.

Mở miệng nhỏ muốn nói lại thôi, ủy khuất chạy ra ngoài.

Thường Nga muốn đi dỗ dỗ nàng, chính là tình huống bây giờ thật sự là đi không ra được, đặc biệt là qua một hồi như vậy, vốn cự căn chôn ở trong cơ thể của mình lại trở nên ngạnh, thô cứng..

“Tiểu hài tử, đợi lát nữa lại đi đi… Bây giờ nàng phải dỗ ta cho thật tốt.”

Ngô Cương vẫn luôn không nói chuyện, thẳng đến sau khi Lạc Niệm Niệm chạy ra đi mới lại cúi thân xuống lần nữa, vùi đầu giữa cần cổ trắng nõn mướt mồ hôi của màng, tựa như làm nũng mà dây dưa.

Dưới thân còn đúng lúc động vài cái, nháy mắt lôi thần chí Thường Nga về.

Nhìn nàng lại dính đầy xuân sắc, trong mắt Ngô Cương hiện lên một tia thực hiện được, biên độ động lại không ngừng nhanh hơn, đưa nàng lên một tầng lại một tầng cao trào.

Hắn đã sớm nhìn ngứa mắt con thỏ kia, dựa vào cái gì ở những đêm hắn ngủ không được dục hỏa đốt người, bá chiếm ôm ấp thơm tho của nàng.

Tốt nhất là làm nàng ta nhanh chóng biến mất, như vậy trong lòng, trong mắt, bên cạnh Thường Nga chỉ có một mình hắn.

Bên ngoài, Lạc Niệm Niệm khóc đến đôi mắt hồng hồng, còn chưa thấy tỷ tỷ ra cửa tìm nàng, trong lòng càng ủy khuất.

Đều tại nam nhân hư kia, thông đồng tỷ tỷ, làm hại bây giờ tỷ tỷ đối với mình cũng không tốt như trước nữa.

Nghe bên trong lại truyền đến vài tiếng động, Lạc Niệm Niệm cảm thấy ủy khuất quá.

Rốt cuộc tỷ tỷ đang làm cái gì, vì cái gì cũng không để ý tới mình.

Hừ, ta cũng không cần quan tâm tỷ tỷ.

Lạc Niệm Niệm xoay người liền chạy xuống nhân gian.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net