Chương 11: Cưỡng gian (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lê Viện lười biếng dựa vào trường kỷ*, trước mặt để một quyển sách, tuy vậy nhưng nàng có chút không muốn lật xem bên trong quyển sách là gì.

*Trường kỷ là loại ghế thường được dùng trong các nhà quan lại thời xưa:

Bỗng nhiên nàng bị một người dùng tay che mắt, một cái tay khác xoa đến bầu vú nàng, nắn bóp mềm nhẹ lấy chúng.

“Ưm…”

Bàn tay thô ráp của nam nhân đầy vết chai sạn, qua đó thấy được người này thường xuyên luyện võ. Khi vết chai cọ xát vào từng thớ thịt non mềm trên bầu nhũ, có chút đau lại có chút tê dại làm nàng rùng mình.

Hơi thở nóng rực từ phía sau phun vào tai nàng, tiếp đến từng nụ hôn rơi xuống nơi cổ. Hôn liếm thỏa thích, nam nhân chuyển sang gặm cắn lấy chiếc cổ mảnh mai tựa như đang gặm lấy con mồi của mình.

Cảm thấy không đủ, hắn lấy một mảnh vải bố che lại mắt nàng, đem cả người quay lại để nàng nằm thẳng vào trên nệm ghế.

Bàn tay nam nhân đem quần áo nàng thuần thục cởi xuống, kéo rớt đai lưng, để lộ ra làn da trắng nõn mịn màng như đậu hũ non. Có lẽ da thịt đột nhiên bị ép buộc trần trụi cùng không khí tiếp xúc nên nàng rùng mình một cái, tức khắc da gà nổi lên không ít.

Nam nhân há mồm mút trọn lấy núm vú đỏ hồng mê người, hai tay cũng không nhàn rỗi. Một tay đút vào trong chiếc miệng nhỏ xinh để nàng ngậm, một tay cắm vào dâm huyệt ướt đẫm bên dưới.

Lê Viện liếm mút lấy ngón tay mà hắn vói vào miệng nàng giống như đứa bé mút lấy kẹo que. Nghe tiếng hít thở của nam nhân kia càng ngày càng nặng nề, nàng vặn vẹo vòng eo, trong miệng phát ra từng tiếng rên rỉ.

“Ưmm…aa..”

Phóc! Nam nhân rút ra ngón tay trong miệng nàng, cúi đầu xuống dưới, dùng lực vặn mở bung hai chân nàng, ngậm lấy hoa huyệt nộn thịt đã ướt nhẹp nước dâm.

“A!!!!!…” Lê Viện mất khống chế mà thét lên.

“A!!.. aaaa… Đừng!!... đừng ngậm nơi đó… Aaa!..aaa…”

Quá kích thích.

Một khi thị giác bị che lấy, những giác quan khác sẽ được khai phá mạnh mẽ, cảm nhận kích thích tột độ.

Nàng nắm chặt lấy tóc hắn, thân mình vặn vẹo uốn lượn.

“Chết mất… sướng quá... Ta chết mất… A!!!!…”

Nam nhân vươn đầu lưỡi, cắm vào dâm huyệt.

“A a a!!!!… Đừng mà!!... quá nhanh rồi... Ta chịu không nổi…”

“Tiểu dâm phụ! Thích bị cưỡng gian có phải không? Dâm huyệt này được bú lại càng mẫn cảm, chảy nước còn nhiều hơn mọi hôm.”

Nam nhân nở nụ cười xấu xa, động thân đem côn thịt mạnh mẽ đâm lút cán.

Động tác hắn đặc biệt vừa mạnh vừa thô lỗ, bởi vì chiếc lồn dâm chảy nước như suối, hắn không sợ nàng sẽ bị đâm đau.

“A!!!… chàng là người xấu!!… Nhẹ.. chút… địt chậm thôi....”

“Chậm không được. Tiểu dâm oa! Rên sướng như vậy, khẳng định là bị đụ đến sảng. Nàng thích ta đụ nàng mạnh như vậy phải không? Hửm?”

Lê Viện ôm lấy eo hắn, móng tay dài xẹt qua thân thể thô tráng của hắn, lưu lại từng vết cào đỏ au nổi bật trên làn da.

“Shhh! Tiểu dâm phụ! Xem ra còn chưa đủ kích thích.” Nam nhân tiếp tục dùng côn thịt đâm vào mạnh hơn, điên cuồng giã vào chiếc dâm huyệt đang siết chặt.

Trên chiếc ghế quý phi không ngừng phát thanh âm "bạch bạch bạch...", phảng phất như giây tiếp theo nó liền chịu không nổi mà đi theo ông bà chầu trời.

Thân thể Lê Viện bị đâm đến loạng choạng, tựa như đang ngồi trên thuyền bị từng cơn sóng vỗ mạnh mẽ. Đầu óc nàng trống rỗng, chỉ là dựa theo bản năng co rút chặt lấy thứ đang hoành hành bên trong dâm huyệt.

“A!! Cái lồn nhỏ của nàng kẹp chặt thật. Làm sao khít như vậy hả? Đụ nhiều ngày như vậy, mỗi ngày đều đè ra đụ tận mấy cữ, vẫn khít chặt như cũ. Tiểu dâm đãng này! Có phải muốn hút khô lấy tinh dịch của ta không hả?”

“Ưm.. aaa.. Phu quân…” Lê Viện miệng không ngừng tràn ra từng tiếng rên rỉ. “Phu quân.. cầu xin chàng.. chậm một chút…”

“Ai là phu quân của nàng? Đụ vào dâm huyệt này của nàng thì đều là phu quân của nàng sao? Ngay cả mặt mũi ta đều chưa thấy đã để cho ta địt vào, quả nhiên trời sinh đã là đĩ đâm dãng.”

Lê Viện ôm lấy eo hắn.

Không cho gọi phu quân đúng không?

Thích chơi sắm vai nhân vật chứ gì?

Được, bà đây dùng dâm huyệt bóp gãy súng thịt của ngươi!

“A a…” Lê Viện cảm giác từng đợt sóng nhiệt đánh úp vào, thân thể nóng rực tựa như lửa thiêu đốt. “Nhẹ một chút... Aaaaa… đồ khốn…”

“Đồ khốn?” Trần Dịch Sâm nhéo mạnh lấy núm vú kéo ra. “Hóa ra nàng thích bị thằng khốn như ta địt a.”

“Không phải… ca ca là người tốt… chàng chậm một chút… Ta thật sự chịu không nổi…”

Nàng vừa mới cao trào, nam nhân này không cho chút thời gian để thở mà còn tăng tốc độ đâm vào.

Thân thể nàng vốn dĩ đã mẫn cảm, sao có thể chịu được hắn đụ vào mãnh liệt như vậy?

“Thời điểm đi ngang qua hoa viên hôm nay, nàng có phải nhìn Trần Dịch Bác không? Còn nhớ mãi không quên hắn à? Là phu quân ta chưa đụ nàng sướng đúng không?”

Trần Dịch Sâm nhớ tới hình ảnh hôm nay thấy được, tức khắc trong lòng tức tối không chịu được.

Lê Viện thế mới biết hắn hiện tại vì sao phát điên.

Hôm nay thật ra vì nàng nhớ tới còn có nhiệm vụ chưa hoàn thành, cho nên nhìn Trần Dịch Bác vài lần. Không nghĩ tới hắn mẫn cảm tới vậy.

“Không có, tuyệt đối không có. Ta là nữ nhân của chàng, đời này cũng chỉ có một mình chàng. Ca ca tha cho ta đi… Ta chịu không nổi…” Lê Viện mềm giọng dỗ dành.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net