Chương 16: Lại chảy nước rồi? (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong thư phòng chỉ có âm thanh va chạm "bạch bạch" hòa lẫn tiếng gầm nhẹ của nam nhân thọc vào rút ra, hận không thể đem tất cả sức lực của bản thân ra dùng vào việc địt chết nữ nhân này.

Lê Viện ngậm chặt ngón tay, kiềm chế không phát ra âm thanh rên rỉ dâm đãng. Trong miệng chỉ dám bật ra tiếng hừ hừ, khuôn mặt bị tình dục chiếm lấy tràn đầy yêu mị.

Dáng vẻ lẳng lơ của Lê Viện hiện rõ trong mắt Trần Dịch Bác. Lần trước ở trong xe ngựa nàng cùng Trần Dịch Sâm hoan ái, Trần Dịch Bác chỉ thấy thoáng qua vài hình ảnh vụn vặt, không được rõ ràng như bây giờ.

Hắn thật sự hối hận. Mỹ nhân cực phẩm như nàng, so với mỹ nhân đầu gỗ Đường Ngọc Kiều suốt ngày chỉ biết làm bộ làm tịch, quả thật nhìn vào liền biết địt ai sướng hơn. Hắn thế mà chắp hai tay đem nàng nhường người khác.

“Đều bắn hết cho nàng. Để nàng sinh cho vi phu mười tám hài tử thôi được không?”

Vừa dứt câu Trần Dịch Sâm gầm nhẹ một tiếng, lượng lớn tinh dịch tựa như vỡ đê trào thẳng vào tử cung Lê Viện.

“Áaa!!!!” Lê Viện hiện tại chẳng đếm nổi mình lên đỉnh bao nhiêu lần rồi. Lúc này nàng kiệt sức treo trên người Trần Dịch Sâm.

“Phu quân… Ta chết mất..”

“Vi phu đã nói địt nàng sướng lên mây mà. Sướng không hả?”

“Sướng.” Lê Viện xoa khuôn mặt tuấn tú của hắn. “Nhưng mà, ta thật sự không còn sức nữa rồi. Phu quân, để ta nghỉ ngơi một chút thôi được không?”

“Buổi chiều vi phu còn có việc, buổi tối lại trở về chơi chết nàng. Nàng thành thật ở yên trong nhà ngốc cho ta, không được đi trêu chọc Trần Dịch Bác. Biết chưa hả?” Trần Dịch Sâm giở giọng cảnh cáo.

“Ta vẫn luôn ở yên chưa từng ra khỏi sân mà, hôm nay là lần đầu tiên ra để hít thở không khí. Hơn nữa ta là nữ nhân của chàng, sao có thể đi trêu chọc nhị thúc chứ?” Lê Viện không vui chu mỏ phản bác.

Trần Dịch Sâm cúi đầu ôn nhu hôn vào đôi môi đỏ mềm của nàng, vừa mới bắn tinh khiến giọng hắn có chút khàn khàn, so với ngày thường tăng chút mùi vị gợi cảm.

“Ta chỉ sợ nàng quá dâm đãng, nhân lúc vi phu đi vắng liền chạy đi tìm nam nhân khác tới địt vào cái lồn nhỏ vĩnh viễn rót không đầy này.”

“Phu quân…” Lê Viện trừng mắt hắn. “Chàng lại nói bậy nữa rồi, ta… Ta không để ý tới chàng nữa!”

“Được được được, ta không nói linh tinh nữa. Nếu nàng thật sự dám làm vậy, đầu tiên ta liền giết tên Trần Dịch Bác kia, sau đó lại đem nàng xích vào, để nàng cả đời này làm *tình nô cho ta.”

*tình nô: nô lệ tình dục

Lê Viện rùng mình một cái.

Cái tên này không hổ là đại nhân vật phản diện, đã biến thái còn độc ác.

May cho nàng chưa nảy sinh suy nghĩ quyến rũ Trần Dịch Bác, bằng không thực sự có khả năng đã bị lăn lộn hệt như trong kịch bản hắn vừa nói.

Nhưng, hiện tại Trần Dịch Bác hẳn là không bình tĩnh nổi đi! Cũng không biết nếu bọn họ còn tiếp tục ở lại, dương vật hắn chắc sẽ cương cứng đến nổ tung.

Thực sự nhịn lâu như vậy còn không phát ra tiếng động nào, hắn xem như cũng là người biết điều.

“Ta là nữ nhân của phu quân, lồn nhỏ chỉ cho một mình phu quân cắm vào thôi.” Lê Viện vươn tay ôm lấy cổ Trần Dịch Sâm nũng nịu. “Ta mệt rã rời luôn rồi. Phu quân, chàng bế ta trở về phòng đi mà! Ta muốn nghỉ ngơi.”

“Xem ra phải để nàng rèn luyện thân thể cho thật tốt. Vi phu còn chưa bắn đủ, thân thể nàng đã chịu không nổi rồi, thật là khiến ta mất hứng.” Trần Dịch Sâm miệng thì oán trách nhưng tay thì thành thật đem tiểu tổ tông bế lên, ngón tay còn nhân cơ hội vuốt ve mông nàng.

“Đừng có mà sờ loạn nha.” Lê Viện giận dỗi đấm nhẹ vào ngực hắn.

“Lại chảy nước rồi? Quả nhiên là đĩ nhỏ thiếu đụ mà. Cũng không sao, vi phu còn dư chút thời gian, về phòng liền địt nàng thêm một hiệp nữa.” Vừa dứt lời, Trần Dịch Sâm bế nàng bước vội rời đi.

Đợi bóng dáng hai người đi khuất rồi, Trần Dịch Bác mới từ phía sau kệ sách đi ra.

Hắn thở hổn hển, vừa nhớ lại bộ dáng dâm đãng của Lê Viện vừa lấy tay vội vã sục côn thịt đang sưng đau.

“Haa… Phỉ Nhi, đĩ nhỏ lẳng lơ, ta muốn địt chết nàng. Nàng là của ta, nàng vốn dĩ là nữ nhân của ta. Ta muốn cướp nàng về, mỗi ngày đều địt nàng, địt vào trong miệng nàng, địt đến khi bắn đầy tinh vào lỗ dâm nhỏ của nàng. Sướng chết mất a.. Aaa..”

Sau một lúc lâu, tay hắn tăng tốc nhanh chóng vuốt ve gậy thịt, một lượng lớn tinh dịch bắn ra ngoài.

Khuôn mặt Trần Dịch Bác âm u, gắt gao cắn chặt môi dưới.

Hắn rời khỏi thư phòng, trở về sân viện của mình.

“Gia…” Nha hoàn đang quét tước trong sân thấy Trần Dịch Bác liền hành lễ.

Bước chân Trần Dịch Bác dừng lại, nhìn ả nữ nhân trước mặt mình.

Thời điểm ánh mắt ả nữ nhân này cúi đầu hành lễ với hắn, bộ dáng cực kỳ giống Nguyễn Vũ Phỉ.

Chính là dáng vẻ vừa nãy Nguyễn Vũ Phỉ cúi đầu dùng miệng ngậm lấy côn thịt Trần Dịch Sâm.

Hắn đưa tay bắt lấy nha hoàn quét tước, kéo nàng vào phòng.

“Gia… Gia…”

Đám nha hoàn ngoài sân ngơ ngác nhìn nhau. Còn có vài ả tỳ nữ nuốt nước bọt, khuôn mặt đầy vẻ ghen ghét thèm khát.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net