Harry Potter và mèo pháp thuật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
ấm, "Mèo pháp thuật cần có nước ấm, còn anh cần ở trong đó để bảo đảm tôi không bị chết đuối."

Nói xong, cậu không đợi Harry đáp lại liền dứt khoát xoay người đi vào phòng tắm Gryffindor.

Harry mở miệng muốn nhắc nhở đối phương rằng cậu còn cao hơn cả mình nhưng anh phát hiện mình không tài nào từ chối đề nghị này, dù là vì vụ khế ước hay là thứ gì khác, anh chỉ có thể di chuyển theo kiểu tay chân đưa ra cùng lúc một cách cứng nhắc theo sau Draco và đi vào phòng tắm không có một ai.

Harry rất sợ hãi, cảm giác này còn mãnh liệt hơn cái lần đầu tiên bước vào Hogwarts. Cậu định làm cái gì? Bảo tắm chung à? Dáng người của Draco thật ra rất tốt, nhưng anh cũng không thua gì, Draco có thể chấp nhận dầu gội mùi bạc hà không?

Vừa nhìn lên, Draco đã đưa lưng về phía anh và cởi áo khoác ra, hô hấp của Harry ngưng lại rồi lập tức xoay người qua chỗ khác, anh có thể nghe thấy âm thanh từng món quần áo rơi xuống, sau đó, Draco cởi giày và đi chân trần trên lớp gạch rồi kéo rèm tắm lại.

Một lúc lâu sau, Harry không có nghe thấy tiếng nước.

"Dra, Draco?"

Không có tiếng động.

"Draco?" Harry hơi bất an, cúi đầu quay lại, di chuyển thêm hai bước đến chỗ rèm tắm, "Em không sao chứ?"

Vẫn không có tiếng động, xem ra anh không thể không vào trong coi thử, trái tim của Harry như vọt khỏi miệng, hắn lại la lên một tiếng, sau đó vô thức nuốt nước bọt và lấy hết can đảm mở rèm tắm ra.

Anh vẫn còn cúi đầu, cho rằng mình sẽ thấy đôi chân trắng nõn của Draco, nhưng đập vào mí mắt là một con mèo trông hơi sốt ruột.

Một con mèo Xiêm với tứ chi mảnh khảnh trông thanh lịch và quý phái.

"Ồ, ồ......"

Harry không biết tâm trạng của mình hiện tại ra sao.

Anh vừa ngạc nhiên rằng dòng máu của mèo pháp thuật thật sự sẽ làm cho Draco biến thành mèo lại vừa ngạc nhiên khi Draco lại chọn biến hình vào lúc này, anh còn tưởng là...... Được rồi, anh có chút mất mát đấy.

Draco không cho anh thêm thời gian chần chừ, móng mèo cào vào quần áo Harry làm sợi chỉ trên đó bị đứt, giục Harry mau giúp cậu mở vòi nước.

"Được rồi...... Muốn tôi giúp em đi tắm à?"

Draco 'meo' một tiếng ngắn ngủi, thật sự quá đáng yêu.

Nước ấm chảy ra từ vòi nước, mèo sinh ra vốn có bản chất sợ nước nên Draco cũng có chút ảnh hưởng, cậu không nhịn được mặc cả với nước mấy lần, sau khi nghe được tiếng cười ngây ngô của chúa cứu thế liền trở nên xấu hổ và bực mình, cậu lấy hết can đảm và đứng run người trong nước, mèo con với lớp lông ướt sũng đứng run rẩy, trông tội nghiệp tới mức Harry cười không nổi nữa.

"Rất nhanh sẽ xong thôi."

Harry cảm nhận được Draco đang cố không bỏ chạy, móng mèo móc vào cổ tay của Harry, cậu sợ hãi 'meo' một tiếng, không thể tin được nhìn Harry cởi quần áo ra.

Harry cũng đi vào trong.

Anh ôm lấy Draco, dùng hai tay ôm mèo pháp thuật của anh vào ngực.

"Nào, tôi ôm em, đừng sợ."

Anh gãi cằm của Draco làm người sau gầm gừ trong cổ họng.

.

Anh và Draco ở chung với nhau rất tốt, trên thực tế là quá tốt.

Harry đó giờ luôn cho rằng Draco là một kẻ phiền phức, gian xảo, mang ý xấu đầy bụng. Nhưng hiện tại cũng vậy, chẳng qua là tên phiền phức đáng yêu này thậm chí còn tệ hơn sau khi biến thành mèo, quấy phá khi không được để ý, làm đổ lọ mực của Harry, cắn quần áo của Harry, cắn tay Harry xong thì làm bộ ghét bỏ phun nước bọt, lè cái lưỡi mèo hồng phấn ra làm động tác 'phi phi'.

Harry chỉ có thể bỏ bài tập xuống và vuốt lông cho Draco.

Anh thật sự tiếc nuối chuyện độc dược mất đi tác dụng.

Nhưng thời gian ba ngày đi qua nhanh chóng, hôm nay đã là bữa tối ngày thứ ba, Draco rất nhanh sẽ hồi phục như cũ. Draco còn không tim không phổi, chỉ nghĩ nên làm thế nào để giấu dĩa đồ ăn đi, Harry thì lại càng ngày càng chán nản, không khỏi suy nghĩ chuyện xảy ra trong ba ngày qua cũng như vô số trận xung đột từ mấy năm trước của bọn họ.

Draco trở lại bình thường hẳn sẽ đơn phương hủy đi khế ước, bọn họ sẽ trở lại quan hệ đối đầu như cũ, Draco sẽ không cho phép mình gọi tên thánh của cậu, sẽ phủ nhận chuyện trong ba ngày qua, thậm chí có khả năng coi đây là một sự sỉ nhục.

Cậu sẽ chọn một chiến sĩ khác bảo vệ mình sao? Có lẽ sẽ là một Slytherin?

Harry tức giận bởi tưởng tượng của mình.

Harry không những có ý định bảo vệ Draco, anh còn muốn độc chiếm.

Cảm xúc của Harry ảnh hưởng đến Draco, bọn họ đang ở trong lớp Lịch sử Pháp thuật, Harry nổi giận vô cớ làm Draco có chút lo lắng.

An ủi cảm xúc của chiến sĩ cũng là chuyện mèo pháp thuật nên làm.

Draco suy nghĩ rồi xé một tờ giấy trắng trên quyển tập.

Một con hạc giấy bay đến trước mặt Harry.

Harry lập tức nhìn qua chỗ Draco đang làm bộ tập trung nghe giảng.

Vào năm ba, anh cũng nhận được một con hạc từ cùng một người, lúc đó trên giấy vẽ bức tranh châm biếm buồn cười làm anh tức không hề nhẹ.

Harry cười một tiếng, nhận ra sự tức giận khi đó đã biến mất từ lâu. Anh rất cẩn thận mở con hạc giấy ra, quả nhiên, trên đó vẫn không phải bức tranh tốt lành gì cả---- một con mèo mở to cái miệng của mình ra để nuốt chửng một người có vết sẹo hình tia chớp trên đầu vào bụng.

Harry không cẩn thận cười ra tiếng trong giờ học.

Cái đồ khốn nhỏ này.

Dù thế nào đi nữa, thời gian cũng sẽ trôi qua từng chút một, Harry hiếm khi xong đi tìm Ron và Hermione làm bài tập sau khi kết thúc một ngày, thay vào đó là kéo Draco về phòng ngủ sớm.

Thời gian ba ngày làm phòng ngủ của anh thay đổi lớn, đồ đạc trên giường đã sớm thay đổi theo sở thích của Draco, tấm màn màu xanh lá nằm trong căn phòng mang màu sắc đỏ trông không hợp nhau lắm. Chưa kể là đồ dùng hằng ngày cũng theo cặp, đầu giường của Harry có thêm ly thủy tinh, trên ngăn tủ có mấy cuốn sách độc dược, dưới giường có hai đôi dép bông, dưới gối đầu còn có đồ chơi cho mèo.

Harry định để Draco đi ngủ sớm một chút, cho dù Draco có tỉnh táo lại trong lúc ngủ, ít ra thì giấc ngủ có thể làm cho cậu ở lâu thêm một buổi tối.

Bây giờ thời gian vẫn còn sớm, trong phòng ngủ chỉ có hai người họ.

"Draco," Harry nhìn cậu, "Em sẽ tìm một người khác để ký khế ước sao?"

Draco nhìn anh một cách kỳ lạ.

Harry lắc đầu và đưa đồ ngủ cho cậu.

"Muốn có độc dược ngủ say không?"

Mèo thích ngủ, Draco không cần tới dược ngủ say cũng có thể ngủ ngon lành, vì vậy Draco lắc đầu, ngoan ngoan thay đồ ngủ, chui vào trong chăn và để lộ đôi mắt xám nhìn anh như buổi tối ngày đầu tiên.

Harry bị cái nhìn của cậu làm cho ấm lòng.

"Ngủ đi." 

Draco nhắm mắt lại, Harry chờ đến khi hô hấp của cậu đều đều mới dám tiếp cận.

Đây có khả năng làm đêm cuối cùng họ chung sống hòa bình với nhau.

Thiếu niên trẻ tuổi không thể xác định được tình cảm của mình dành cho Draco, anh chưa từng trải qua điều này, nó làm anh thấy vừa bất an vừa thỏa mãn, còn mang theo cảm giác buồn bã và mất mát, anh muốn giữ chặt thứ gì đó nhưng lại sợ làm con mèo trước mắt bị đau.

Anh nhìn Draco cho tới khi màn đêm buông xuống.

Anh muốn hôn cậu, vào cái đêm sắp sửa kết thúc mọi thứ.

Gryffindor từ trước giờ đều dũng cảm tiến lên, mày có thể Harry, em ấy sẽ không biết đâu.

Anh cổ vũ cho chính mình rồi lặng lẽ nghiêng người về trước.

Đúng lúc này, Draco mở mắt ra.

"Ồ? Chúa cứu thế."

Harry lạnh người trong ánh mắt của Draco.

"Chúa cứu thế của chúng ta đang làm gì thế? À, thằng đó tính lén hôn tao."

Harry muốn mở miệng giải thích nhưng lưỡi của hắn như bị mèo lấy mất, chỉ có thể nhìn Draco ngạo mạn hếch cằm lên.

Độc dược đã hết tác dụng.

Một bàn tay đặt lên vai của anh, kéo Harry thức dậy từ trong tuyệt vọng.

"Sao đây? Không dám quang minh chính đại hôn? Chẳng lẽ Gryffindor đều là một lũ chết nhát à?"

Draco nhắm hai mắt lại, còn đầu của Harry bị cậu làm cho choáng váng, anh từ dưới địa ngục lại được Draco kéo về thiên đường.

Anh nhào lên. 

End.


Chú thích

(1) ý chỉ những chàng trai trắng trẻo xinh đẹp, sống bám vào người khác hoặc được bao nuôi, thường được dùng với ý châm biếm.

(2) hòa hoãn tề -> không rõ độc dược gì.

(3) bạch tiên -> không rõ nguyên liệu gì.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#hardra #hp