Harry Potter và mèo pháp thuật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên gốc: Harry Potter cùng ma pháp miêu miêu.

Convertor: Inari_TLL

Link: https://www.wattpad.com/1169994432-qt-%C4%91%E1%BB%93ng-nh%C3%A2n-hardra-%E3%80%90-ha-%C4%91%E1%BB%A9c-%E3%80%91-harry-potter-c%C3%B9ng

Tác giả có lời muốn nói: 

Tuyến thời gian lộn xộn, muốn viết ở đâu thì viết ở đó.

Đừng hỏi tại sao lại là mèo pháp thuật, có hỏi thì là do tôi nhớ vợ tôi.

Nghiêm túc viết trên cát (?)

---o0o---

Nguyên nhân gây ra vụ việc bắt đầu từ trò chơi khăm của Ron.

Câu chuyện về Thuốc Nói Thật luôn luôn gây ra tranh cãi, giáo sư trong trường cũng không có dạy quy trình điều chế, ở các cửa hàng độc dược bình thường cũng không có bán.

Nhưng điều này không thể làm khó được đám học sinh Hogwarts.

Thiếu niên ở tuổi mới lớn - cái độ tuổi mà đến cả người chính trực cũng phải ghét, một hai đòi làm kẻ sống ngoài vòng pháp luật không trời nào chứa nổi, đặc biệt là Gryffindor, dù là trai gái cao thấp mập ốm cũng đều làm cho giáo sư McGonnagal sầu lo tới mức bạc hết cả đầu.

Và Ron, một đứa trẻ nhìn qua rất làm người khác tin cậy.

Nếu bỏ qua chuyện có hai người anh ác quỷ và một cô bạn gái biết tuốt.

Dựa vào các điều kiện trên, Ron đã biết được nguyên liệu làm Thuốc Nói Thật và cặp song sinh cho hay là quá trình làm cũng không khó lắm.

Điều này trực tiếp dẫn tới nhóm ba người Ron, Hermione và Harry, hiện tại phải đối mặt trực diện với một Malfoy nhìn qua có chút không thông minh lắm.

.

Một tiếng trước.

"Ron, tớ thấy chuyện này thật sự không ổn đâu."

Harry và Ron cùng nhau núp dưới áo choàng tàng hình, quan sát Malfoy hiếm khi ngồi một mình trong phòng sinh hoạt chung, trên tay là ly trà Darjeeling có nhiệt độ vừa phải.

"Bồ sợ cái gì, George và Fred đã sớm chuẩn bị tốt mọi thứ rồi, bây giờ chúng ta chỉ cần ngồi chỗ này đợi Malfoy uống vào...... Bồ chẳng lẽ không muốn biết mấy cái bí mật ác độc của Malfoy à?"

Harry há hốc mồm, không nói một tiếng nào.

Anh thật sự rất muốn biết.

Tâm tư anh đặt trên người Malfoy đã vượt xa dự đoán của mọi người, cho dù dùng lời giải thích là "Đề phòng tên Slytherin độc ác" cũng không hợp lý, hơn nữa tình trạng này càng ngày càng nghiêm trọng, đến cả Harry cũng hơi sợ hãi.

Anh nhìn Malfoy uống hết ly trà kia.

Nếu thật sự có thể phát hiện ra điều gì thì không chừng có thể cải thiện tình trạng này.

Harry yên lặng đợi độc dược phát huy tác dụng, nhưng vào giây tiếp theo, Malfoy vốn đang yên ổn lật sách thì mềm nhũn ngã xuống đất, cái ly trà còn thừa bị đánh rơi xuống đất, chất lỏng màu nâu đỏ làm ướt tấm thảm và rồi bị Bùa Tẩy Rửa ếm sẵn trên đó dọn sạch sẽ.

"Trời ơi! Malfoy!"

Khoảnh khắc Malfoy bất tỉnh, cậu thấy chúa cứu thế xuất hiện từ hư không.

.

"Cho nên các bồ lừa tớ để biến mất cả buổi chiều là vì điều này? Cho Malfoy uống một thứ độc dược kỳ quái do tự mình điều chế và không hề thông qua thí nghiệm trước đó?"

Hermione hét lên, trông như sẵn sàng lao qua và cào rách mặt Ron bất cứ lúc nào.

Malfoy đã tỉnh lại nhưng tình trạng lại không đúng lắm, sau khi cậu tỉnh lại là liền chăm chú nhìn Harry, Harry đi đâu là đòi đi theo đó, không nói một câu nào song lại dọa hai con người này sợ tới mức rơi vào đường cùng và phải chạy đi cầu cứu Hermione.

"Các bồ gọi cặp song sinh ra đây, tớ phải hỏi xem rốt cuộc là sai ở bước nào."

Hermione xoa xoa vùng thái dương, rời đi cùng cả đống sách độc dược và cảnh báo hai người gây rối này trước khi đóng cửa Phòng Yêu Cầu. 

"Các bồ chăm sóc người ta cho tốt! Các bồ tự mình làm sai thì ít nhất đừng để Malfoy vô tội phải chịu khổ!"

"Malfoy không hề vô tội......"

Ron thì thầm.

Harry không để ý tới cậu, anh đang như đứng trên đống lửa, thứ Ron cho Malfoy uống hoàn toàn khác với những gì họ nghĩ, không biết hậu quả sẽ ra sao---- Malfoy quả thật là kẻ thù không đội trời chung của Harry, nhưng anh chưa từng nghĩ sẽ khiến sự việc thành ra thế này.

"Này, Malfoy? Mày ổn chứ?"

Malfoy chớp mắt nhìn Harry và chậm rãi nói "Vâng."

Harry sợ hãi vì ngữ điệu mềm mại của Malfoy, Ron cảm thấy vô cùng khó xử, cậu nhìn trái rồi nhìn phải cũng không nhìn ra là Malfoy có gì không ổn ngoài trừ việc trở nên ngoan ngoãn một chút.

Không đúng, Malfoy trở nên ngoan ngoãn là chỗ không thích hợp nhất. 

Ron rùng mình một cái.

"Harry, hỏi thử nó coi là nó còn nhớ mình là ai không vậy?"

Harry suy nghĩ một chút rồi gật đầu.

"Tôi là......"

Malfoy mở miệng, nói được một nửa thì ngừng lại, trái tim của Harry và Ron vì khoảng dừng này mà nhấc lên giữa không trung,

Vẻ mặt có Malfoy có chút hoang mang.

"Tôi là...... mèo pháp thuật."

Cứu mạng!

Malfoy hỏng thật rồi!

.

"...... Nó bảo mình là mèo pháp thuật?"

Vẻ mặt của Hermione vặn vẹo. Cô vừa mới hỏi chuyện cặp song sinh, nhưng hai kẻ không đáng tin này làm cô rất đau đầu---- George bảo bọn họ đã bỏ vào ba gram bò cạp, Fred thì bảo là bỏ vào ba gram dịch bàng quang của bò; Fred vừa nói bọn họ khuấy ba vòng theo chiều kim đồng hồ, George liền bảo bọn họ khuấy ba vòng rưỡi theo chiều kim đồng hồ.

Kết quả là hai người không thể nói khớp nhau và sau khi trở về còn phải đối mặt với một con mèo pháp thuật mang tên Malfoy, Hermione hiện tại chỉ muốn đi hiến tế một người bạn trai, nói không chừng có thể khiến cho Malfoy bình thường lại một chút.

"Cho nên, cho nên mèo pháp thuật là giống loài gì nữa vậy? Đầu của Malfoy bị độc dược của chúng ta làm hỏng rồi tự mình nghĩ ra à?"

"Không, đây là sinh vật pháp thuật có thật đấy."

Hermione nói, cô mở ra một cuốn sách ghi phép về sinh vật pháp thuật cổ xưa cho Ron và Harry xem.

"Mèo pháp thuật là sinh vật pháp thuật rất xa xưa, trong chiến tranh, chúng sẽ dựa vào...... ngoại hình trời sinh để ký khế ước với chiến binh mạnh mẽ, để chiến binh đó bảo vệ bọn họ, sau khi chiến binh đó chết đi thì có thể tùy ý hủy đi khế ước và tìm một người bảo vệ khác."

"Cho nên......" Ron hơi do dự, "Cho nên chúng thật ra là tiểu bạch kiểm (1)?"

"...... Mèo pháp thuật thật ra rất được chào đón, bởi vì bọn họ am hiểu về pháp thuật trị liệu và phục hồi, hầu hết đều có kinh nghiệm điều chế độc dược, với lại...... ngoại hình thật sự rất đẹp......"

"......"

Harry đảo mắt qua chỗ Malfoy...... Không thể không thừa nhận, trong sách miêu tả không sai.

"Cho nên nhà Malfoy thật sự có dòng máu của mèo pháp thuật?"

"Không biết."

Hermione khép sách lại, đứng dậy và nhìn xuống Harry và Ron không biết làm thế nào, và Malfoy đang nhìn chăm chú vào Harry không hề chớp mắt.

"Bây giờ điều quan trọng là giúp Malfoy hồi phục lại, xem ra chúng ta cần Hiệu trưởng Dumbledore hỗ trợ rồi."

.

Dumbledore cũng rất khiếp sợ.

Malfoy nhỏ trước kia đều ngày ngày đi gây sự với Gryffindor giờ lại ngoan ngoan ngồi giữa ba (tính luôn cả ông thì là bốn) Gryffindor, không có châm chọc hay chế nhạo gì, chỉ đơn giản yên lặng ngồi cạnh Harry, trong tay còn giữ góc áo chùng có viền màu đỏ tươi của Gryffindor.

Phải biết là Malfoy có tiếng dị ứng với màu đỏ.

"À, chuyện này......"

"Hiệu trưởng," Harry xấu hổ ngăn Dumbledore nói tiếp, " Tóm lại thì nhờ thầy nhìn thử xem là Malfoy rốt cuộc uống phải thứ gì giúp tụi em."

"Đừng lo lắng, Harry, thầy chỉ muốn nói là trò Malfoy nhỏ thật sự trông rất đáng yêu."

Dumbledore chớp mắt, quơ đũa phép để ánh sáng trắng chui vào người Malfoy, vị giáo sư già dần nhíu mày lại, tim của nhóm ba người cũng bay lên.

"Cơ thể trò Malfoy nhỏ coi ra không có vấn đề gì lớn, hiệu quả của độc dược sẽ tự giải trừ sau ba ngày."

Ba người liền thở phào một hơi.

"Nhưng mà......"

Lại lo lắng lần nữa.

"Có vẻ...... Thiên phú trong dòng máu của trò Malfoy nhỏ đã bị độc dược kích hoạt rồi...... Trò ấy đã ký khế ước với Harry. Nói cách khác, bây giờ trò Harry cần phải bảo vệ trò Malfoy nhỏ, còn trò Malfoy nhỏ cũng sẽ giúp Harry trong việc chữa trị và làm độc dược."

Harry vô thức mở to miệng, giống như Voldemort đột ngột bỏ tà đi theo chính nghĩa và đang oang oang trước mặt anh rằng là mình muốn xây dựng một trường tiểu học ở thế giới Muggle.

Ron càng khoa trương hơn, cậu hét lên với âm lượng đề-xi-ben quá cao đến mức làm cho con Fawkes không vui bay qua đạp cậu một phát.

"Giáo sư," Hermione đặt câu hỏi---- dưới tình huống thế này mà cô nàng vẫn có thể hỏi ra trọng điểm, "Mèo pháp thuật có thể đơn phương ký khế ước với dũng sĩ sao?"

"...... Không......"

Vẻ mặt của Dumbledore như mới nuốt cả một quả chanh.

"Suy cho cùng, mèo pháp thuật cần có độ tin cậy nhất định với chiến sĩ, đồng thời chiến sĩ cũng phải...... có ý muốn bảo vệ với mèo pháp thuật......"

Lần này Ron không hét lên nữa, cậu trực tiếp ôm hai mắt lại, ngã ra sau và bất tỉnh. Chúa cứu thế ở trong trạng thái tệ hơn cả Malfoy, anh ôm ngực rơi vào hoài nghi, căn bản không muốn tiếp nhận vụ này. 

.

Vụ khế ước tạm thời khoan hẳn tính tới, bây giờ nhóm ba người sắp đối mặt với vấn đề liên quan tới tính mạng.

Buổi tối tính sao đây?

Cả ba người tớ nhìn bồ bồ nhìn tớ, Hermione đã sớm bị hai người kia làm ra mệt tới mức lười suy nghĩ nên nhanh chân đi vào phòng ngủ trước, Harry căn bản không thể bỏ Malfoy lại được và đành phải cố giảng đạo lý với đối phương.

"Malfoy, mày về phòng ngủ Slytherin được không?"

"Không muốn."

"Malfoy," Harry hít vào một hơi sâu, "Mở to mắt ra mà nhìn đi, tao là Gryffindor, mày hẳn không muốn ngủ trong phòng ngủ Gryffindor đi?"

Câu trả lời của Malfoy là giữ chặt áo chùng phù thủy Gryffindor của Harry.

Hai người họ không thể nào cứ để Malfoy như vậy ở ngoài cửa phòng ngủ (thật ra Ron muốn thế nhưng Harry đã nghiêm túc từ chối đề nghị này), rơi vào bước đường cùng, Harry cuối cùng đành để Malfoy trốn dưới áo choàng tàng hình rồi "nhập cư bất hợp pháp" vào phòng ngủ Gryffindor.

"Tiếp theo làm gì đây? Người anh em, bồ sẽ không muốn ngủ chung giường với Malfoy đi?"

"...... Hiện tại chỉ có thể làm vậy thôi."

Ron trông như có thể xỉu thêm lần nữa.

Malfoy rất tự giác, bước vào ký túc xá là nhận ra đâu là giường của Harry, sử dụng Bùa Tẩy Rửa lên người sau khi cởi áo khoác ra, chừa lại áo sơ mi và quần dài rồi chui tọt vào trong lớp chăn dày, để lộ đôi mắt màu xám xinh đẹp nhìn Harry, yên lặng giục anh mau lên giường ngủ.

"Merlin ơi."

Ron hét lên và bỏ chạy, để lại một mình Harry trừng mắt với Malfoy, một lát sau, chúa cứu thế bại trận, cứng nhắc cởi áo khoác và bò lên giường.

Anh chỉ dám ngủ ở phần rìa, từ chối tiếp xúc tứ chi với Malfoy dưới mọi hình thức, cũng may là Malfoy không có đòi hỏi quá nhiều, nhìn thấy anh nằm lên xong liền vừa lòng ôm gối đầu và nhắm mắt lại.

Có điều, giường ngủ của ký túc xá chỉ lớn tới cỡ nhất định, đối với thiếu niên đã lớn thì tuyệt đối không thể xem là rộng. Phần lưng của Harry không tránh khỏi việc đụng phải Malfoy, nhiệt độ của cơ thể xa lạ truyền từ phía sau...... Không, không tính là xa lạ gì, bọn họ là kẻ thù truyền kiếp, mâu thuẫn giữa những người trẻ tuổi rất mãnh liệt, anh và Malfoy động chạm nhau không phải là ít, nhưng chưa một lần nào giống như ngày hôm nay, yên lặng và bình yên ở chung.

Nhiệt độ cơ thể của Malfoy thấp hơn Harry một chút, giống như có một con rắn nhỏ yên lặng quấn quít ở sau lưng. Harry nghĩ lung tung---- khi Malfoy đánh nhau với anh, nhiệt độ cơ thể cậu vốn rất cao.

Đằng sau vang lên chút tiếng động do vải ma sát với nhau tạo nên, Harry phát hiện Malfoy khi ngủ sẽ cuộn tròn như một quả bóng, đây là dấu hiệu của sự bất an, anh không biết Hoàng tử nhỏ của Slytherin, bảo bối nhỏ lớn lên trong bàn tay của cha mẹ sẽ có bất an gì, nhưng không ngăn được việc anh muốn dùng chăn quấn cậu lại.

Chỉ là muốn bảo đảm Malfoy sẽ không bị cảm mà thôi.

Tiếng động trên giường tiếp tục vang lên, chúa cứu thế và con rắn nhỏ cùng nhau rúc vào trong chăn, ôm lấy nhau và ngủ.

.

Sáng ngày hôm sau, bài kiểm tra thật sự của Hogwarts dành cho chúa cứu thế mới chính thức bắt đầu.

Khi tỉnh dậy, Harry giúp cho Malfoy vẫn còn ngái ngủ mặc áo khoác cùng mấy món trang sức nhỏ đắc tiền của cậu lên, điều này dọa cho Neville hoảng hốt khi mới bò dậy khỏi giường, Neville ngơ ngác ngồi ở mép giường một lúc, cuối cùng tin chắc rằng mình vẫn còn đang nằm mơ nên định nằm xuống chờ mình thoát khỏi mộng cảnh thì bị Harry và Ron gọi dậy để giải thích hồi lâu.

Sau đó là bữa sáng ở Đại Sảnh Đường, chúa cứu thế và các bạn của mình không thể không đặt Malfoy ngồi ở bên cạnh Harry dưới ánh mắt của cả trường, đây hẳn là bữa ăn yên tĩnh nhất mà Harry từng trải qua, học sinh cả bốn nhà đều chú ý tới anh và Snape ngồi bên khu vực của giáo sư trông như có thể nguyền anh bất cứ lúc nào.

Anh đành phải phục vụ Malfoy dưới sự áp lực này, lâu lâu còn hỏi cậu có muốn ăn gì không.

Tin tức chúa cứu thế và Malfoy yêu nhau lan truyền ra nhanh chóng, đã vậy bọn họ còn không thể mở miệng đi cải chính lại. Nói sao đây? Nói rằng Malfoy uống độc dược của bọn họ và biến thành mèo pháp thuật chỉ biết đi theo Harry à?

Vụ này nghe còn tệ hơn cả việc yêu đương nữa.

Học sinh nhà sư tử cho rằng Malfoy ác độc đã quyến rũ chúa cứu thế, học sinh nhà rắn cho rằng chúa cứu thế chuốc Tình Dược với Hoàng tử nhỏ của bọn họ, nhà đại bàng ở một bên hóng kịch vui, nhà lửng thì bổ não ra vài câu chuyện tình yêu lãng mạn.

Tóm lại là từng học sinh đều có suy nghĩ không bình thường.

Chẳng hạn như Malfoy và chúa cứu thế trở thành bạn thân gì đó......

Harry ôm mặt, điều này cũng không thể trách bọn họ được, dù sao thì giờ này ngày hôm qua, anh với Malfoy còn cãi nhau ở cửa Đại Sảnh Đường.

Đúng lúc này, Malfoy kéo tay áo của Harry.

"Hửm? Sao vậy? Mày muốn gì à?"

Harry ghé mắt mặt Malfoy hỏi nhỏ, đồng thời nghe vài tiếng hít vui vẻ của một số thành phần.

.

Sự phấn khích này kéo dài cho tới lúc đi học, bởi vì bọn họ bất ngờ khi Malfoy lại vì tình yêu (?) mà đến cả lớp của nhà mình cũng không đi.

Còn may là lớp của Gryffindor và Slytherin trùng nhau tới hơn phân nữa.

Điều xấu là anh vẫn phải tiếp tục đề phòng bạn học bên Slytherin ném lời nguyền hắc ám lên anh, điều tốt là anh phát hiện ra sự đoàn kết của Gryffindor khi có thể nhanh chóng tiếp nhận "tình yêu" của anh chỉ trong một ngày, hơn nữa còn bỏ ra công sức để bảo vệ "người yêu" của chúa cứu thế.

Cũng không biết câu chuyện tình yêu của bọn họ rốt cuộc đã thành phiên bản gì.

Điểm tốt nằm ở chỗ: Lớp độc dược của chúa cứu thế trước giờ không nhẹ nhõm như thế này.

Malfoy có thêm thiên phú trong dòng máu quả thật là thần trong lớp độc dược, chúa cứu thế "bị ép" lập nhóm nhỏ với cậu chỉ cần đứng bên cạnh cầm tài liệu là có thể hoàn thành toàn bộ quá trình, tuy Snape cũng hay đi qua phun nọc độc với Harry đứng chơi ở kế bên nhưng so với thường ngày đã tốt hơn không ít.

Anh nhìn Malfoy đang điều chế thuốc giảm đau (2), mái tóc vàng vì không có lớp keo xịt tóc rủ xuống một cách mềm mại, anh có thể thấy được hàng mi hơi dài rủ xuống của Malfoy. Dưới làn hơi nước độc dược, đôi lông mi run rẩy tựa như sinh vật lộng lẫy nhưng yếu ớt.

Sườn mặt của Malfoy rất đẹp.

Harry giật mình, hiện tại người liều mạng nhìn đối phương chằm chằm đã đổi thành anh.

Harry bỗng nhận ra mình gần như không thấy sườn mặt của Malfoy ra sao, cũng không thấy ra vẻ mặt mang cảm xúc tiêu cực của Malfoy, từ ngày đầu tiên họ biết nhau cho tới bây giờ, Malfoy và anh tựa như hai mặt của đồng xu, dẫn tới cuộc sống hoàn toàn khác biệt với anh.

Song vào hôm qua, kiểu ấn tượng này đã bị vỡ tan, anh phát hiện Malfoy kiêu ngạo cũng có mặt yếu đuối, có sự am hiểu trong việc giao tiếp với bạn bè Slytherin, không thích ăn súp lơ, thích ngồi chơi ngón tay khi giáo sư giảng bài.

Malfoy và anh giống như có nhiều điểm tương tự nhau.

Độc dược trong vạc vang lên tiếng ùng ục, mùi thơm dịu và màu sắc đẹp đẽ của độc dược đã dẫn tới sự chú ý liên tục của vài Gryffindor bên cạnh còn đang ở công đoạn xử lí nguyên liệu thô, Malfoy vẫn tiếp tục vẫy đũa phép theo trình tự, Harry quan sát toàn bộ và sinh ra cảm xúc tự hào mơ hồ.

Neville ở phía sau cũng hâm mộ nhìn cái vạc độc dược của nhóm Harry, cậu cũng không biết là mình làm sai ở chỗ nào, cho dù là màu sắc hay mùi hương đều không thể đem so với Malfoy, trong vạc còn có mấy cái bọt khí màu xám tro...... Cậu có linh cảm không tốt lắm.

Khi tiếng nổ mạnh vang lên, Snape vốn còn đang ở khu vực của Slytherin dạy dỗ một cô gái cứ nhìn chằm chằm vào Hoàng tử nhỏ của bọn họ, đã lập tức xoay người giơ đũa phép lên với kinh nghiệm xử lý quỷ khổng lồ con trong nhiều năm, nhưng cảnh tượng trước mắt vẫn làm ông ngơ ngác vài giây.

Cái vạc phát nổ ngay sau Harry và Draco, Harry vô thức gọi "Draco" cũng như cản lại giúp cho Malfoy không có phòng bị, quần áo của anh bị độc dược ăn mòn làm thủng mấy lỗ, còn Draco thì được anh bảo vệ kĩ càng ở sau lưng, cậu đã thả ra một tâm khiên bảo vệ để ngăn phần độc dược gây ra sát thương còn sót lại, đồng thời cầm lấy một khối nấm trắng (3) bị vò nát và ấn lên tay Harry.

Sự phối hợp ăn ý này làm bọn họ nhìn như tổ hợp vàng vừa trải qua trận chiến lớn, còn Snape chỉ kịp thời quay qua và cho cái vạc của Neville một cái Bùa Tẩy Rửa.

Sự việc được giải quyết xong, điều đầu tiên mà cái kẻ làm trung tâm của sự chú ý - chúa cứu thế là kiểm tra xem Draco có bị thương gì không, sau khi thở phào thì mới hô lớn "Mọi người không có chuyện gì chứ?" và đi qua xem tình hình của Neville. Còn Malfoy thì nắm lấy cổ áo của Harry, trên tay là nấm trắng bị nò nát khác, định vén quần áo của chúa cứu thế lên kiểm tra phần bụng.

Slytherin nhìn Harry, Gryffindor nhìn Malfoy, giờ phút này tất cả mọi người đều chúc phúc cho cuộc tình này.

Ngoại trừ Ron biết rõ nội tình và Snape đang nghiến răng.

"Đừng như vậy Ron."

Hermione khuyên nhủ cậu.

"Bọn họ ở bên nhau cũng khá ổn đấy chứ, ít nhất là có thể giúp cho hai nhà có mối quan hệ tốt." Cô hơi dừng lại, "Không chừng là sau này Malfoy có thể nói cho tớ biết bí quyết điều chế độc dược của mèo pháp thuật."

.

Dòng máu mèo pháp thuật đã phóng đại tất cả vấn đề nhỏ nhặt ở Malfoy như lười biếng, nhát gan, kiêu ngạo, yêu sạch sẽ, nóng nảy và kén chọn. Ví dụ như, sáng sớm không chịu dậy, mặc quần áo phải để Harry lo, gặp phải bạn học hơi lớn giọng chút là trốn sau lưng Harry, tóm lấy tay Harry khi không được để ý rồi lại lờ người ta đi trong mấy tiếng tiếp theo, giờ ăn cơm thì kén ăn, còn tự quyết định đổi khăn trải giường của Harry sang lụa cao cấp màu xanh lá.

Ngoài dự kiến của mọi người, Harry không ý kiến về vụ này, chỉ đơn giản là xụ mặt khi đối phương không chịu ăn.

"Draco, em muốn ăn gì?"

Chúa ơi, đến cả xưng hô cũng biến thành Draco rồi, thay đổi cứng nhắc và quái lạ nhưng được người khác tiếp thu cực nhanh.

Malfoy quay đầu nhìn Harry, không phải, là nhìn chằm chằm, vẫn nhìn chằm chằm Harry cho tới mức gương mặt nghiêm túc của anh lộ vẻ bất đắc dĩ rồi chủ động ăn phần rau xanh trên dĩa của Malfoy.

"Được rồi...... chỉ một lần này thôi, nhưng lần tới em phải tự ăn đây......"

Cứu mạng, Malfoy là muốn làm nũng hả?

Ron muốn nhắc Harry, Malfoy là trúng phải độc dược nên mới biến thành bộ dạng như bây giờ, người anh em, bồ tỉnh táo một chút.

Nhưng Harry không để ý tới cậu, anh hiện tại còn đang tự hỏi nên làm thế nào để gạt Draco đi làm bài tập của mình.

Đêm nay Draco cũng ngủ lại ở tháp Gryffindor, bởi vì vụ tắm rửa mà hai người họ lại xảy ra tranh cãi, bởi vì Draco không muốn dùng tới Bùa Tẩy Rửa, cậu cần nước ấm.

"Draco," Harry đỏ mặt, lắp bắp nói, "Em, nếu em muốn đi tắm, nhất định phải tự mình em đi vào."

"Tôi không muốn."

"Thôi nào, chúng ta, tôi không thể nào vào chung với em được." 

"Anh cần phải đi." Đây là câu nói dài nhất của Draco sau khi trúng phải độc được, vì nước

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#hardra #hp