Chương 39: (nặng)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Các vị, chúc chúng ta hết thảy đều thuận lợi."

Hội nghị kết thúc.

Màn hình dần dần biến thành màn đen, Quý Nhiên Chu thu hồi gương mặt nói nói cười cười giả tạo, nhìn xuống người bên người. Hắn dời chân đi trong chốc lát, Trì Tầm lại đã sớm bởi vì thoát lực mà nằm nghiêng cuộn tròn ở một bên, xiềng xích trên cổ hỗn độn rơi trên thảm thượng, trong miệng vẫn luôn nức nở với tần suất thấp.

Quý Nhiên Chu bỗng nhiên nói: "Sao vậy, cậu còn có lời gì muốn nói sao?"

Trì Tầm cứng đờ, nhưng hiển nhiên lời này không phải nói với y.

"Anh cùng anh trai anh thế nào rồi?"

Trên màn hình màu đen truyền ra thanh âm linh linh, vậy mà lại là Tiết Loan. Tám màn hình chỉ có cái này là loại trò chuyện đơn hướng, vẫn luôn không có lộ mặt.

"Anh ấy nha ——"

Quý Nhiên Chu ngữ điệu kéo thật sự dài, sau đó chân dài nhẹ nhàng nâng đẩy bàn làm việc ra, xách lên một thân ảnh màu đen nằm ở trên mặt đất, nắm vòng cổ y triển lãm trước màn ảnh coi như câu trả lời.

Tiết Loan không thể tin được chính mình đang nhìn thấy gì.

Kia có thể nói căn bản không phải Trì Tầm. Mà là một người bị khóa lại trong câu thúc y, nghiêng thân mình dựa vào bên đùi người nọ run rẩy cọ cọ, dương vật cao cao nhếch lên hiển nhiên đang động dục, hơn nữa toàn thân đều bị lấp kín không thấy một chút ít da thịt nào, mà giữa kẽ mông đối phương —— cự nhiên cắm một cái đuôi xù cực kỳ ghê tởm! Càng đáng sợ chính là, y lại còn thong thả vặn vẹo mông, bộ dạng dâm đãng thuận theo mà lay động cái đuôi.

Tiết Loan muốn phun hết đồ trong da dày ra.

Cảm giác ghê tởm dọc theo vết sẹo phía sau lưng lan ra toàn thân, cậu khiếp sợ vô cùng, cơ hồ lạnh giọng quát lên: "Anh vậy mà lại biến y thành như vậy? ... Anh còn coi y là người sao?!"

"Người?" Quý Nhiên Chu lặp lại một lần, thong thả ung dung cởi khóa còng tay cho Trì Tầm, cởi cả cái nắp khẩu tắc trong miệng y ra. Trì Tầm giống như bắt được cọng rơm cứu mạng vội vàng quấn lên, hoàn toàn bị thú tính lấn át mà vươn đầu lưỡi, liếm láp ngón tay dính dính của hắn. Hình ảnh trước mắt khiến Tiết Loan vô pháp liên tưởng được người này với Trì Tầm ngày xưa ôn hòa trầm tĩnh ngay xưa là một......

Quý Nhiên Chu hơi cúi đầu, không rõ cảm xúc trong mắt, vuốt ve cằm Trì Tầm, ôn nhu nói: "Không coi anh trai như người thì sao chứ, dù sao y hiện tại không có ý thức, về sau cũng sẽ không có gì phải thống khổ cả."

Hắn thẳng thắn thành khẩn mà cam chịu.

Trong không khí rõ ràng không có lúc nào là không vang động những thanh âm của xiềng xích cùng tiếng nước nhóp nhép, từ trên người Trì Tầm truyền tới, rồi lại trầm mặc đến làm người hít thở không thông.

Tiết Loan qua thật lâu mới gằn từng chữ một nói: "Y mắng thật sự đúng lắm, anh xác thật là một kẻ điên, bị anh thích quả thực là bất hạnh trong bất hạnh."

Quý Nhiên Chu nghe vậy nhẹ nhàng nâng mắt, "Đừng giả bộ nữa tiểu thiếu chủ, cậu không phải vẫn luôn biết kế hoạch của tôi sao?"

Trong nháy mắt ánh mắt hắn đột nhiên xoay chuyển, sinh ra một loại thị huyết lạnh lẽo tới, "Hay là nói, cậu, cũng nảy sinh ý niệm không nên có với anh ấy?"

Tiết Loan cười, "A, thật mẹ nó ghê tởm, không cần thiết  công khai biểu thị quyền sở hữu ngu xuẩn kia của anh với tôi, tôi chỉ hy vọng anh không được quên chính sự giữa hai chúng ta thôi."

Đồng thời, đối diện truyền đến tiếng pha lê vỡ vụn, thanh âm hơi khàn khàn vang dội truyền đến, rõ ràng là thiếu niên đang mỉm cười nói chuyện, lại khiến Trì Tầm sợ tới mức đang chuyên tâm liếm mút bỗng nhiên run lên.

Video cắt đứt.

Trì Tầm rất nhanh lại giống như cái gì cũng không phát sinh, đôi tay chống ở trên mặt đất tiếp tục ra sức liếm láp. Y rất khó chịu, rất muốn được phóng thích, không ngừng phe phẩy cái đuôi cùng lục lạc như đang cầu hoan.

Quý Nhiên Chu nghiền ngẫm đánh giá anh trai, khóe miệng dường như bị tình yêu nhuộm dần, cầm lòng không đậu mà tán thưởng.

"Tầm Tầm, anh đẹp quá!"

Hắn gặp qua hàng trăm hàng ngàn biểu cảm trên gương mặt Trì Tầm, duy độc dáng vẻ này hẳn là một bí ẩn dị dạng, chưa được bất kỳ kẻ nào nhìn thấy, bao gồm cả chính Trì Tầm. Mà cố tình, dáng vẻ này của y lại xuất hiện ở trước mặt hắn, chỉ bị một mình hắn độc hưởng. Tất cả những dục vọng sở tại, rốt cuộc đều được người độc nhất vô nhị trước mắt này thỏa mãn.

Trong nhân sinh của hắn, không ai có thể thay thế được ý nghĩa của Trì Tầm. Hơn nữa, quãng đời còn lại của hắn cùng Trì Tầm đều sẽ trói định ở bên nhau, anh trai vĩnh viễn trốn không thoát, hắn cùng sự tồn tại của anh ấy mà cảm thấy hạnh phúc.

Qúy Nhiên Chu vỗ vỗ gáy Trì Tầm, cách khăn trùm đầu nhẹ nhàng hôn lên trán y một chút. Chỉ là, một nụ hôn này, giống như tiêu hao hết tất cả những dịu dàng mà hắn có.

Hôn xong, hắn liền lạnh nhạt đứng lên, tác động đến xiềng xích trên vòng cổ Trì Tầm kéo y bò về phía trước vài bước. Giống một gã thợ săn âm tình bất định, toàn bằng tâm tình của mình lựa chọn dùng loại phương thức nào đối đãi con mồi.

"Được rồi Tầm Tầm, không, từ nay về sau hẳn là nên gọi anh là tiểu cẩu, cũng nên mang anh đi gặp một người rồi."

-------

Khoảnh khắc Quý Tuân Thâm chuyển được video, liền kinh ngạc bạo nộ mắng ra tiếng.

"Hỗn trướng! Quý Nhiên Chu mày đồ súc sinh! Mày đang làm cái gì! Đó là anh trai mày đấy......!"

Quý Nhiên Chu ngồi ở trên bàn cơm, mà Trì Tầm toàn thần từ dưới cổ trở xuống đều bọc trong y phục keo da, mang kim loại nhũ kẹp cùng vòng cổ đang ngồi ở trên người hắn, đôi tay chống ở trước bàn, đôi mắt không có tiêu cự nhìn vào hư không, đối diện màn ảnh nửa hé miệng nhỏ giọng rên rỉ, trên mặt lại lộ ra biểu tình cực hạn vui thích.

"Nhưng mà anh ấy rất hưởng thụ mà."

Quý Nhiên Chu nâng cằm người trong lòng ngực  lên, lạnh nhạt cường điệu, "Còn có, ba à, y cũng không phải là anh trai con, y hiện tại chỉ là một con cún to xác của con thôi, là tính nô hạ tiện sau khi bị con tẩy não dạy dỗ. Mẹ chỉ sinh có một mình con, trước sau đều không có người anh trai nào cả." 

Quý Tuân Thâm vừa nghe lời này lập tức nổi trận lôi đình, hận không thể thông qua màn hình thiên đao vạn quả hắn cho nguôi giận.

"Mày hại chết mẹ kế, cùng anh trai loạn luân, súc sinh, tao sao lại sinh ra một kẻ bại hoại như vậy ...... Mày! Mày nhanh chóng thả y ra cho tao!"

Quý Nhiên Chu hừ một tiếng, đột nhiên làm khó dễ, thô bạo xốc Trì Tầm trong lòng ngực ngã xuống thảm trên sàn, khi y a a kêu bò lại đây vươn cánh tay muốn bắt lấy hắn liền một chân đá văng cổ tay y, một chân đạp lên đầu tóc nhấn y áp xuống sàn nhà.

"Con biết ba đối với việc con hại chết A Di mà ghi hận trong lòng, nhưng con không biết vì cái gì vừa thấy bà ta liền cực kỳ chán ghét, có thể là bởi vì không phải mẹ ruột, con thật sự không cách nào thích A Di, cũng càng chán ghét Trì Tầm được ba yêu thích. Có điều anh trai lớn lên thật ra rất hợp tâm ý con nha, chơi cực kỳ sướng, đối với anh ấy, con chính là vừa hận vừa yêu đấy."

Quý Tuân Thâm vẫn luôn biết Quý Nhiên Chu kỳ thật từ lúc còn rất nhỏ đã vô cùng chán ghét mẹ con Trì Tầm, không có người nào so với hắn biết rõ ràng về Mạc Tư Đường.

Mạc Tư Đường tinh thông kỹ thuật ám chỉ, khi lần đầu tiên gặp mặt Quý Nhiên Chu biểu lộ chán ghét Trì Tầm  liền thoáng ám chỉ với hắn phải "Cùng Trì Tầm hòa hợp ở chung", "Thích anh trai nhất". Không nghĩ tới loại cảm tình dị dạng này cự nhiên cùng căm hận trộn lẫn vào nhau mang lại hậu quả xấu thật lớn, vậy mà lại ở thời điểm Trì Tầm sinh nhật 18 tuổi cưỡng gian y, khiến cho nhân sinh bọn họ chuyển sang một quỹ đạo hoàn toàn khác.

Quý Tuân Thâm nhìn hai người bên trong màn hình, tức giận đến nói không ra lời, "Mày......!!!"

"Ba trước tiên cứ bình tĩnh." Quý Nhiên Chu mỉm cười ngạo mạn nói, "Con hôm nay là cố ý tới nói cho ba một tin tức tốt nha—— ba cùng thủ lĩnh Hắc Tẫn vẫn luôn muốn có được mã hóa sinh vật, con đã lấy ra thành công."

Leng keng một tiếng, chuông bạc đong đưa.

"Mày nói cái gì?!"

"Chính là bí mật bị Trì Dật giấu ở trong thân thể con trai ruột của mình kia, là 'chìa khóa' duy nhất có thể mở ra kho thành quả ông ta suốt đời nghiên cứu. Con muốn lấy thân phận con trai của ba đưa nó cho Hắc Tẫn, nhưng con yêu cầu gia nhập kế hoạch bảo hộ cả đời của liên minh."

Quý Nhiên Chu túm dây xích trên cổ Trì Tầm, nhìn Quý Tuân Thâm, cười một cách nghiền ngẫm nói, "Cùng với, chuyển giao đảo nô lệ Hắc Tẫn cho con."

.........


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC