Chương 31: Chuyến du lịch (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Andrew sắp nghỉ hè, Aliya tính dẫn cậu bé đi chơi xa một chuyến, vùng Địa Trung Hải ngập trong ánh mặt trời sẽ là sự lựa chọn không tồi.

"Cha có đi cùng không mẹ?" Khi Aliya nói đến kế hoạch du lịch, phản ứng đầu tiên của Andrew là hỏi cha.

"À," Aliya có chút ghen tị, rõ ràng lúc trước cô và Andrew thân thiết nhất mà, sao gần đây thằng bé cứ như treo luôn Snape bên miệng vậy. "Ừm, mẹ không biết nữa, nhưng Andrew có thể thử hỏi cha, xem cha có muốn đi cùng không."

Tốt nhất là không!!!

Quả nhiên, không ngoài dự đoán, Snape cự tuyệt, nhưng thấy con trai buồn bã thất vọng, Aliya đã sớm ném kỳ vọng của mình lên chín tầng mây, không ngừng lẩm bẩm  thầm mắng Snape không biết điều.

Đây là lần đầu tiên Andrew được đi du lịch nước ngoài, cậu bé rất mong mỏi Snape có thể đi cùng, Aliya biết, Michael thường xuyên nói cha mẹ cùng dẫn nhóc đi chơi, mà  mỗi lần Aliya đưa Andrew đi chơi, con trai vẫn luôn hâm mộ những đứa nhỏ được cả cha và mẹ đưa đi, Aliya nghĩ nghĩ, tuy rằng cô cảm thấy Snape không phải một người đồng hành tốt, nhưng nếu hắn có mặt, có lẽ Andrew sẽ vui vẻ hơn một chút.

Vẫn nên nghĩ biện pháp thôi, nhìn con trai ủ rũ đi vào trường, Aliya nheo nheo mắt.

Ba ngày sau, Snape nói cho Andrew rằng mình thay đổi ý định, có thể cùng Andrew đi du lịch. Nhìn con trai cười toe toét, Aliya và Snape liếc nhau, Snape vẫn là gương mặt tượng đá, mà Aliya lại khẽ mỉm cười, tương đối thưởng thức Snape ăn mệt.

Muốn làm Snape thay đổi chủ ý, nói khó thì không khó, nói dễ cũng chẳng dễ, người đàn ông này, ngoại trừ có chút kiên nhẫn với Andrew, còn đối với những người khác quả thực chính là mềm cứng không ăn! Đương nhiên 'những người khác' này bao gồm cả Aliya. Ngươi muốn làm căng, hắn sẽ càng kiên quyết, ngươi hơi mềm yếu một chút, hắn cũng không đồng tình thương hại, mà sẽ châm biếm ngươi, Aliya chỉ có thể mềm cứng đồng thời thi hành.

Một lần cùng dùng bữa tối, Snape dùng ngữ khí nhàn nhạt, nhưng lại khiến người cảm giác được hắn rất tự hào, nói Slytherin lại đoạt được cúp Quidditch, Aliya đương nhiên nhiệt liệt tán dương một hồi, làm Snape tâm tình càng tốt, sau đó thuận thế nói đến giải đấu bóng đá trong trường học. Andrew là đội viên chủ lực, nếu hắn có mặt lúc thằng bé luyện tập thì thật không thể tốt hơn, Aliya làm như thuận miệng nói vậy.

Ngày đó Snape phải đi làm, đương nhiên không có khả năng đi, còn quá đáng hơn, hắn đương trường phê phán bóng đá là 'loại vận động ngu xuẩn của Muggle', nhìn con trai rươm rướm nước mắt, Aliya vội vàng ngăn cản không cho Snape nói tiếp.

Vì thế, tối hôm đó, khi Andrew đã ngủ say, Aliya khẩn thiết cầu Snape đừng làm con trai buồn lòng nữa, ngày hôm sau cô lại dùng cú mèo gửi một phong thư cho hắn, thỉnh cầu Snape nhất định phải tham gia chuyến du lịch mà Andrew chờ mong thật lâu, đương nhiên, sự việc diễn ra giống hệt như Aliya dự đoán, Snape không lập tức hồi âm, nhưng sau đó, khi Andrew lại một lần nữa xin cha cùng đi, hắn đáp ứng.

Hogwarts nghỉ hè, ba người lập tức xuất phát.

"Mẹ, mẹ, máy bay có rơi không?" Lần đầu tiên đi máy bay, Andrew có vẻ rất lo lắng, cậu bé ghé sát vào cửa kính nhìn ra bên ngoài sốt ruột hỏi.

"Bảo bối, đương nhiên là không, khả năng máy bay gặp rủi ro rất nhỏ rất nhỏ, tương đương với tỷ lệ con nhặt được tiền ngoài đường." Aliya vẫn đọc tạp chí, cười nói.

"Ài, không biết cha dang ở đâu?" Andrew thở dài.

Tuy Snape đáp ứng sẽ cùng đi, nhưng hắn kiên quyết không đồng ý áp dụng phương thức giao thông của Muggle, nguyên văn là 'loại phương thức di chuyển vớ vẩn hiệu suất cực thấp', hắn sẽ trực tiếp đến nơi chờ Aliya, nguyên bản hắn còn muốn mang theo Andrew cùng, ừm, Độn thổ, nhưng Aliya cự tuyệt.

Không thèm để ý Snape đen mặt, Aliya hy vọng lữ trình này sẽ là một sự thể nghiệm hoàn toàn mới đối với Andrew, phương thức di chuyển của phù thủy rất thuận tiện mau lẹ, nhưng Aliya không muốn khiến Andrew trở thành một con người bế tắc chỉ biết sống trong một thế giới nhỏ hẹp giống như các phù thủy ở Hẻm Xéo, cô muốn con trai mình đồng thời hiểu biết về cả hai thế giới, chỉ có thâm nhập tìm hiểu, sau đó mới có thể lựa chọn phương thức sống phù hợp với mình nhất.

"Cha!" Ngoài cửa khách sạn, Andrew hô lên.

"Severus, chào buổi chiều." Aliya cười tươi, lúm đồng tiền như hoa.

"Chào buổi chiều, Aliya." Snape bố thí cho Aliya một ánh mắt lãnh đạm, sau đó cúi đầu nhìn Andrew. Cậu nhóc đang  hào hứng phấn chấn kể cho cha nghe những phong cảnh mình nhìn thấy qua cửa sổ máy bay.

Aliya nhíu mày nhìn hai cha con, Andrew áo ngắn tay quần đùi, đi dép xăng đan, Aliya cũng mặc đồ phù hợp với thời tiết, nhưng còn Snape, tuy hắn không mặc áo chùng, nhưng vẫn là áo dài tay, còn đen sì từ đâu đến chân! Cổ áo cũng cài đến tận cái cúc trên cùng, ngoại trừ khuôn mặt, toàn thân không lộ ra chút làn da nào, hắn không nóng sao? Cô chỉ nhìn thôi đã cảm thấy nóng bức rồi.

Nhưng dù hắn ăn mặc khác người như vậy mà lại không hề bị chú ý! Nghĩ bằng đầu gối cũng biết, lại là mấy thủ đoạn nhỏ của phù thủy.

"Ừm, tôi và Andrew ngủ gian này, phòng của anh ở đây, xin lỗi, thời điểm này khách du lịch tương đối đông, chỉ còn một gian phòng này." Aliya có chút băn khoăn.

Thực ra thì, cũng không hẳn là không có phòng, mà là phòng tốt chỉ còn một gian, dù sao cũng không thể để Snape ở phòng bình thường trong khi cô và Andrew ở phòng tốt nhất được.

Snape liếc qua Aliya, thấy cô có vẻ rất áy náy, hắn chỉ nhàn nhạt nói, "Không sao. Andrew! Không được leo lên lan can!" Vừa nói vừa bước nhanh ra ban công, túm cổ áo tên nhóc  xách vào phòng.

Andrew đã quen cha nghiêm khắc, cho dù bị túm cổ áo xách đi như mèo con cũng không thèm để ý, vừa được thả xuống đất đã cười ha hả chạy đến phòng Snape, bò lên giường hắn nhảy nhảy nhảy: "Wow, tốt quá, cha, đây giường chúng ta sẽ ngủ đêm nay sao? Thật tốt quá!"

Snape còn chưa kịp đáp lại, Aliya đã ra vẻ rất đau lòng kêu lên: "Andrew, buổi tối con sẽ ngủ cùng mẹ mà, ở phòng cách vách, đây là giường của cha con."

"Ách," Andrew không nhảy nữa, nhóc đứng trên giường, buồn rầu khẽ nhíu mày: "Mẹ, đương nhiên con cũng muốn ở cùng mẹ, nhưng mà, nhưng mà, con lớn rồi, mẹ là nữ, mà con lại là nam, chúng ta ngủ chung không tốt đâu. Đúng không mẹ?"

Aliya ôm ngực thương tâm hô lên: "Andrew, mẹ là mẹ của con a, có gì không tốt đâu chứ!" Không còn nhỏ? Một tên nhóc chưa đủ năm tuổi mà dám nói mình không nhỏ! Vậy  thì thế nào mới là nhỏ?!!!

"A, nhưng mà con sắp trở thành học sinh tiểu học rồi! Học sinh tiểu học không cùng mẹ ngủ!" Andrew nói, như thể học sinh tiểu học đã lớn lắm vậy!!!

"Andrew!" Aliya thất bại, cô nhìn Snape khoanh tay đứng bên cạnh xem kịch, nảy ra ý hay: "Andrew, cha con không quen ngủ cùng người khác, nhỡ con quấy rầy cha nghỉ ngơi thì sao, tới đây, chúng ta tắm rửa, sau đó cùng đi ngủ, được không?"

"Phải biết rằng, Aliya." Snape nói như ngâm nga, từng câu từng chữ, rõ ràng vô cùng: "Trên thực tế, tôi chưa từng nói mình không thích ngủ chung với Andrew. Andrew nói rất đúng, thằng bé không còn nhỏ, ngủ cùng mẹ có chút không ổn."

Aliya thực xác định, giờ khắc này cô vô cùng chán ghét cái thanh âm mượt mà như tơ lụa của hắn! Chán ghét cực kỳ! Cô không nên để Snape tham gia chuyến du lịch này!

"Đúng vậy, đúng vậy, mẹ, Michael nói cậu ấy đã ngủ một mình từ lâu rồi. Con đã trưởng thành!!!" Andrew còn tiếp lời.

Snape mỉm cười, Aliya thề, cô phải vất vả lắm mới nhịn xuống xúc động đập nát cái bản mặt kia!

Cuối cùng, Aliya đành phải hậm hực trở về phòng mang quần áo của Andrew qua, nhìn con trai đã chui vào trùm chăn kín mít, hành động biểu thị thái độ vô cùng kiên quyết, kiểu 'Mẹ không đi con liền không lộ đầu', Aliya cố gắng thử dụ dỗ thêm một lần: "Andrew, nếu cha con ngáy ngủ làm con ngủ không được thì làm sao? Ngủ không ngon mai sẽ không thể vui vẻ chơi đùa nha!"

"Trên thực tế, thưa tiểu thư Dashwood, tôi không ngáy ngủ." Snape lạnh lạnh bổ đao.

"Hừ, anh ngủ rồi thì biết thế nào!" Vừa nghe Snape nói Aliya liền tức cành hông, người này suốt ngày đối nghịch với cô, dường như chỉ cần làm cô không vui thì hắn mới có thể sống tốt vậy.

"Kẻ hèn này là phù thủy, đương nhiên sẽ biết. Nga, tôi đã quên, tiểu thư Dashwood đây cũng là phù thủy, chẳng qua ngoại trừ thần chú trôi nổi ra thì cả đũa phép cũng không biết cách dùng mà thôi, tiểu thư Dashwood đương nhiên không thể hiểu được sự ảo diệu của pháp thuật." Snape tóm lấy mọi cơ hội có thể kích thích Aliya, đặc biệt là sau khi bị cô sử dụng một ít kế sách buộc phải đáp ứng tham gia chuyến du lịch này, hắn sẽ không bỏ qua bất cứ cơ hội nào có thể khiến Aliya không vui!

Aliya tức giận hình như làm Snape thực vừa lòng, thậm chí hắn còn mỉm cười, cười thực sự, mà không phải cái  kiểu cười giả rất gợi đòn ngày thường.

Phù thủy thật sự có thể biết được chuyện xảy ra trong lúc mình ngủ sao? Aliya thực hoài nghi! Trợn trắng mắt liếc Snape một cái, Aliya bước tới bên giường, hơi rũ rũ chăn, kéo Andrew đang tự chôn mình trong đó ra, dịu dàng nói: "Andrew bảo bối, con thật sự không muốn ngủ chung với mẹ sao?"

Có lẽ vì vùi đầu trong chăn khá lâu, Andrew đỏ bừng mặt, nhưng nhóc vẫn kiên quyết lắc lắc đầu. Aliya đành phải bỏ cuộc, uể oải trở về phòng.

"Cha, hì hì, cha." Andrew tự thay áo ngủ xong, quay sang Snape đang đọc sách, cười ngay ngô.

"Hửm? Chuyện gì?" Snape buông sách, hỏi.

"Không có việc gì, không có việc gì, con chỉ muốn gọi cha thôi." Andrew vẫn cười hì hì. Tự vùi mình vào chăn chơi một lúc, lại thò đầu ra ghé vào bụng Snape, nhỏ giọng nói: "Cha, cha đang đọc sách gì thế?"

"Lịch sử phù thủy Tây Ban Nha" Snape nhàn nhạt trả lời, mắt không rời khỏi trang sách.

Andrew cuộn chăn như sâu lông, bò lên lòng Snape, nhìn một hồi lâu, từ mới quá nhiều, bé xem không hiểu, "Cha, cha có thể đọc cho con nghe không? Con xem không hiểu."

Snape rũ mắt nhìn con trai ánh mắt lấp lánh chờ mong, im lặng không nói gì, một lát sau, hắn lật lại trang đầu tiên, khẽ đọc: "Phù thủy bản thổ trong vùng đất Tây Ban Nha......"

Đều đều, đều đều, đều đều...... Snape dừng đọc, cúi xuống nhìn, nhóc con đã ngủ say. Nhẹ nhàng giúp con trai đổi tư thế, đỡ nhóc nằm lên gối đầu, Snape nghiêng người nhìn cậu bé, nhìn không chớp mắt.

Thật thần kỳ, thân thể nhỏ bé này, thân thể yếu ớt này lại ẩn chứa một luồng sức mạnh to lớn, lực lượng này làm hắn không thể cự tuyệt, rõ ràng biết người phụ nữ kia chơi xấu buộc hắn đi vào khuôn khổ, rõ ràng hắn có vô số loại phương pháp làm cô ta không thể tiếp tục dây dưa, nhưng, mỗi khi nhìn thấy đôi mắt này, đôi mắt giống hệt mình ngập tràn chờ mong, hắn lại không thể nói ra câu từ chối.

Còn nữa, trong trí nhớ, ở tình huống tỉnh táo, hắn chưa từng ngủ chung với bất cứ người nào, nhưng, vừa nãy, khi đứa nhỏ này nói muốn ngủ cùng, hắn lại, mơ hồ, có chút chờ mong!

Đứa nhỏ này, còn lợi hại hơn Chúa tể Hắc ám hay Dumbledore, trước mặt hai người đó, hắn có thể bảo trì lý trí, có thể so đo được mất, nhưng, đối với đứa nhỏ này, hắn chỉ muốn trao hết tất thảy những gì mình có cho thằng bé, học thức, kinh nghiệm, tư tưởng, cùng số tài sản có vẻ ít ỏi trong mắt Aliya Dashwood kia, toàn bộ, chỉ cần hắn có, đều cho thằng bé, chủ động cho thằng bé! Cam tâm tình nguyện, hoàn toàn không có một tia hối hận, giống như bị trúng lời nguyền Độc Đoán vậy, hoàn toàn không còn lý trí.

"Cha." Đứa nhỏ nỉ non.

"Ừm." Theo bản năng, Snape đáp. Vương tay xoa xoa khuôn mặt nhỏ hồng hào, vuốt ve mái tóc đen nhánh mềm mại, ghém chăn gọn gàng, học theo Dashwood kia vỗ vỗ lưng con trai, nếu lúc này có một cái gương trước mặt, Snape sẽ phát hiện, trên mặt hắn hiện tại là sự dịu dàng chưa từng có, tình yêu thương của người cha!

Ngày kế, bước tới đại sảnh khách sạn, nhìn thấy Aliya Dashwood mang hai quầng thâm siêu đậm uể oải ngồi đó, tâm tình Snape càng tốt, có thể so sánh với ánh mặt trời sáng lạn ngoài kia!

"Buổi sáng tốt lành, tiểu thư Dashwood!" Snape thần thái sáng láng, thậm chí còn mỉm cười!

"Buổi sáng tốt lành, Severus." Aliya ỉu xìu.

"Tối hôm qua nghỉ ngơi thế nào? Cô ngủ ngon chứ?" 

Snape quan tâm mình? Mặt trời mọc từ hướng Tây? Aliya đề phòng nhìn hắn, quả nhiên, Snape lại tiếp tục nói: "Tối hôm qua chúng tôi ngủ rất ngon, tôi nói, là tôi và Andrew, thằng bé ngủ rất ngon, hoàn toàn không có chút khác thường nào."

Quả nhiên! Quả nhiên hắn muốn khoa khoang! Hừ, tên đàn ông ngây thơ như con nít!

Nhưng mà, nhưng mà, Andrew không lạ giường? Aliya cắn răng nhìn Snape đang vui vẻ uống cà phê, đó là cà phê mới pha, cô còn chưa kịp uống!

Không thèm để ý tới hắn, Aliya 'Hừ' một tiếng, cao ngạo quay đầu qua hướng khác, phết mứt trái cây lên bánh mì. Snape nhướng màynhìn gáy Aliya, lại ung dung nhấp thêm một ngụm cà phê.

Hai người an tĩnh ăn bữa sáng, khi Andrew không có mặt, hai người họ vẫn luôn duy trì khunng cảnh như vậy, không can thiệp chuyện của nhau, không chủ động giao lưu, dù rằng Aliya vẫn chuẩn bị bữa sáng cho Snape......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net