Chương 45: Nhập học

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
con trai càng lúc càng xa, đến khi chỉ có thể nhìn thấy đuôi tàu, nước mắt rốt cuộc ức chế không được, tuôn trào.

"A, thân ái, lần đầu tiên đưa con trai đi Hogwarts đúng không," một phu nhân hòa ái đưa cho Aliya một chiếc khăn tay, cười nói: "Tôi cũng từng như vậy, lần đầu tiên tiễn đứa nhỏ đi học, tôi còn khóc ướt sũng một chiếc khăn tay."

"Cảm ơn, tôi," Aliya có chút ngượng ngùng, vội vàng lau lau nước mắt, "Tôi chỉ là, từ nhỏ đến giờ thằng bé chưa từng đi đâu xa như vậy, a, phu nhân Weasley, là cô sao, cảm ơn, tôi......"

Vị phu nhân này là khách quen của 'Cửa hàng trang phục Elise', vô cùng hiền lành, Aliya rất thích cùng cô ấy nói chuyện phiếm, có lẽ vì nhà đông con và điều kiện kinh tế không quá tốt, trong một thời gian khá dài, Aliya thường lưu lại cho cô ấy vài bộ áo chùng khá tốt với giá thấp.

"À, là phu nhân Dashwood!" Molly Weasley cũng nhận ra Aliya, cười nói: "Đã lâu không gặp cô, Sophie nói cô đã đi tìm công việc mới."

"Đúng vậy, có Sophie trông nom, tôi có thể rời đi làm những việc mình luôn muốn làm, con gái út của cô hình như cũng đi học rồi phải không......" Aliya cùng phu nhân Weasley vừa trò chuyện vừa đi ra ngoài sân ga 9¾, ngài Weasley đang đứng chờ ở đó, Aliya mỉm cười tạm biệt hai người, xoay người đi tới bãi đỗ xe.

..............................

"Mẹ cậu thật quá tuyệt vời!" Cậu nhóc ngồi đối diện Andrew nói: "Bà ấy bảo cậu có thể tùy ý chơi đùa, thật là quá tuyệt vời, còn mẹ mình thì, không thể chịu nổi, Johan, con phải nghe lời; Johan, con không được gây chuyện,......"

Andrew cười cười, vươn tay: "Xin chào, tôi tên Andrew, Andrew Dashwood."

"Chào cậu, Johan, Johan Brown," Cậu nhóc kia nắm tay Andrew, cười nói.

Johan là người nói khá nhiều, hơn nữa thực có, ừm, có tính phê phán xã hội.

Từ khi tàu bắt đầu chuyển động, Johan nói không ngừng, phê phán Bộ Pháp Thuật cùng bộ trưởng Fudge, mà sau khi Giám Ngục tiến tới kiểm tra tàu, cậu ta nói càng nhiều, "Cha tôi nói, Fudge là một tên đầu đất, để Giám Ngục rời khỏi Azkaban, thậm chí còn để chúng tiến vào canh giữ trong Hogwarts! Nhất định là não ông ta bị úng nước! Vậy mà Dumbledore cũng đồng ý, cha tôi nói ông ta đã già rồi, nên về hưu đi thôi, tuổi lớn đến thế mà còn ham hố chiếm giữ chức vị Hiệu trưởng, ngu xuẩn chẳng khác gì tên bộ trưởng đầu đất kia......"

Andrew bất đắc dĩ nhìn Johan, liếc qua cậu trai bên cạnh, cả hai đều khẽ lắc đầu, lớn tiếng phê bình Bộ Pháp Thuật và Hiệu trưởng Hogwarts như vậy thật sự ổn chứ? Hơn nữa, bọn họ không hề thân quen gì, vừa gặp đã liến thoắng về vấn đề nhạy cảm như thế này có sao không? Andrew liếc ra ngoài cửa, thấy một nhóm học sinh năm trên đang đi qua, vội vàng ngắt lời Johan: "Vậy thì, Johan, cậu cảm thấy mình sẽ tiến vào học viện nào đây?"

"Không biết, cha nói ông ấy là Hufflepuff, có lẽ tôi cũng sẽ vào Hufflepuff, nhưng mà cha không muốn nói sẽ phân viện như thế nào. Các cậu thì sao?"

"Tôi cũng không biết, nhưng có thể là Slytherin, ừm, người nhà của tôi đều ở Slytherin." Andrew vừa mới nói xong, Johan liền tỏ ra vô cùng sợ sệt, giống như Andrew đột nhiên biến thành Giám Ngục vậy.

"Tôi cũng vậy, hy vọng sẽ được phân vào Slytherin," Gary Blake đột nhiên cũng nói, "Cha, ông nội, ông cố nội của tôi đều là Slytherin, cho nên nếu không có chuyện gì bất ngờ xảy ra, chắc chắn tôi cũng sẽ là một Slytherin." Andrew thề, Gary tuyệt đối là cố ý, bởi vì cậu ta vừa dứt lời, mặt Johan Brown tái xanh, cứ như ngồi cùng với hai Slytherin tương lai còn đáng sợ hơn đối mặt với cả đám Giám Ngục vậy.

Thời gian còn lại, Andrew rốt cuộc được hưởng thụ sự thanh tĩnh, toàn bộ hành trình, Johan Brown co rụt rúm ró như chim cút, động cũng không dám động, còn thường xuyên len lén giương mắt trộm ngắm Andrew và Gary, sau đó lại lập tức cúi đầu. Andrew và Gary Blake nhìn nhau mỉm cười, rồi lại cúi đầu đọc sách.

"Nhìn kìa," vừa xuống tàu, Gary huých huých bả vai Andrew, ý bảo cậu nhìn Johan Brown, cậu ta đang chạy vọt vào trong đám đông, cố gắng tránh xa hai người nhất có thể, vừa chạy còn vừa co đầu rụt cổ, thật đáng thương.

"Ha, Hufflepuff!!!" Gary hừ lạnh.

"Ít nhất cũng tốt hơn Gryffindor." Andrew cười nói.

Gary cũng cười.

"Tân sinh năm nhất! Tân sinh năm nhất tới đây!" Andrew nhìn thấy Hagrid đang đứng cách đó không xa, mỉm cười nói, "Cẩn thận dưới chân."

"Chúng ta không đi cùng họ sao?" Gary nhìn các học sinh năm trên đã lục tục rời đi, thấp giọng hỏi.

"Không, bọn họ ngồi xe ngựa, tân sinh phải ngồi thuyền đi qua hồ tiến vào Hogwarts, đây là truyền thống của trường." Andrew nhẹ giọng giải thích, cùng Gary và hai học sinh khác bước lên thuyền nhỏ.

"Wow!" Tất cả tân sinh đồng thời kinh ngạc cảm thán, thì ra từ trên hồ nhìn lên, tòa lâu đài lại hùng vĩ đến vậy, Andrew nghĩ.

Đi theo giáo sư McGonagall bước vào Đại Sảnh Đường, nhìn thấy cha đang ngồi trên bàn giáo viên, Andrew yên tâm mỉm cười.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net