Chương 66: Đường lui

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm nay lại là một đêm không ngủ, Aliya vừa về đến nhà, điều đầu tiên cô làm là liên hệ Andrew, xác định con trai đang ở trong thư viện trường mới hơi yên lòng, cô nhắc nhở Andrew nên trở về ký túc xá học tập, lấy cớ là Umbridge thường xuyên chõ mũi khắp nơi xáo trộn trường học, sẽ ảnh hưởng đến học tập, Andrew vui vẻ đồng ý, cũng nói rằng sau bữa tối liền lập tức trở về ký túc xá......

Aliya ngồi im lặng trước lò sưởi âm tường, dù biết Severus đã cắt đứt mạng Floo rồi, nhưng cô vẫn không nhịn được mà chờ mong nhìn chằm chằm vào nó. Chỉ là, hoàn toàn không có tin tức.

Andrew đã đi ngủ, Aliya ngồi đó nhìn chiếc đồng hồ đặt trên lò sưởi, hai cây kim nhích dần, nhishc dần, trong phòng, ngoại trừ tiếng ngáy khe khẽ của Little Bear thỉnh thoảng vang lên, hoàn toàn không có âm thanh nào khác, thời gian như tĩnh lặng......

"Aliya!" Khi kim giờ nhích gần tới số hai, tiếng gõ cửa truyền vào, Aliya lảo đảo vừa chạy vừa bò tới cửa, đôi chân cô đã tê rần.

"Sev......" Kéo Severus vào nhà, Aliya vội vàng nhìn kỹ hắn từ trên xuống dưới: "Anh không sao chứ? Ôi Chúa ơi!!! Sao lại thế này?" Trông Severus như vừa lăn lộn trong bùn đất vậy, trên đầu trên mặt dính đầy tro bụi, thậm chí còn có vài vết xanh xanh tím tím......

"Không có việc gì đâu, Aliya, anh không sao hết, tất cả mọi người đều an toàn, chỉ có suối phun ở sảnh trước Bộ Pháp Thuật và Sở Thần Bí bị hủy," Severus ôm siết Aliya, xoa xoa lưng cô an ủi, ôn nhu nói: "Đừng khóc, Aliya, đừng khóc, anh không sao hết. Em nhìn kỹ xem, thực sự không sao mà."

Giờ Aliya mới phát hiện, thì ra mình đã rơi lệ đầy mặt, vùi đầu trong lòng Severus hồi lâu mới bình tĩnh lại được, cô ngẩng đầu hỏi: "Cụ Dumbledore có nhận được thông báo không?"

"Có, khi anh tới trụ sở Hội Phượng Hoàng, Kingsley Shacklebolt và Dumbledore đã có mặt. Không có vấn đề gì đâu." Hai người nằm trên sô pha, Aliya ôm chặt eo Severus, nghe hắn kể lại chuyện đêm nay.

Nhận được lời cảnh báo của Aliya, Dumbledore nhanh chóng hành động, cụ tập hợp tất cả thành viên lập tức chạy tới Sở Thần Bí.

"Trong Sở Thần Bí có cái gì?" Aliya nghi hoặc hỏi, từ hai tháng trước, Dumbledore đã ám chỉ cô chú ý nơi này. Hơn nữa, hành động hôm nay, trận thế không nhỏ......

Snape thở dài một hơi, tay vòng qua vai Aliya, mặc cô tựa vào lòng mình, trậm giọng nói: "Một quả cầu tiên đoán. Chứa lời tiên tri về Potter và Chúa tể Hắc Ám."

"Quả cầu tiên đoán?" Cái đáp áp này làm Aliya ngây ngẩn cả người, thành viên Hội Phượng Hoàng coi trọng Sở Thần Bí như vậy, chỉ vì một quả cầu tiên đoán??? Cô còn tưởng nơi đó cất giữ một vũ khí bí mật có thể đối phó Kẻ Thần Bí chứ......

Quá vô lý! Chỉ vì một lời tiên tri? Điều động gần như toàn bộ thành viên Hội Phượng Hoàng chỉ vì một lời tiên đoán? Cả nhóm Tử Thần Thực Tử nữa!!! Tại sao???

"Chẳng lẽ đây là một âm mưu?" Aliya hỏi, "Lời tiên đoán đó thực sự rất quan trọng sao?"

Dường như Severus nhớ tới một vài ký ức không tốt, hắn không trả lời, chỉ nhắm mắt im lặng, thân thể khẽ run rấy.

Xem ra lời tiên đoán này có chút quan hệ với Severus, Aliya không tiếp tục truy vấn, cô dời đề tài, "Vậy có nghĩa là, khi các anh đuổi tới nơi, mấy đứa học trò kia cũng có mặt?"

"Anh không đi, anh phụ trách trông coi tên chó đần kia!" Nói đến đây, trong giọng Severus ngập tràn oán hận.

Chó đần? Aliya nhớ tới mấy lời mắng mỏ nguyền rủa của Severus lúc trước, Black sao? Chính là người vượt ngục Azkaban vài năm trước? "Hai người đánh một trận sao?" Aliya dịu dàng vuốt ve những vệt xanh tím trên mặt Severus, đau lòng nói.

Đúng vậy, đánh một trận, hung hăng đánh một trận, ban đầu hắn còn duy trì lý trí chỉ ngăn trở tên chó đần chỉ biết thêm phiền kia! Tiếp theo thì, Black hùng hùng hổ hổ khiêu khích, hắn cũng không vì sao, thù mới hận cũ, mất khống chế mà ném ra một đống thần chú! Và, trong tiếng thét chói tai của con gia tinh già Kreacher, căn nhà số 12 quảng trường Grimmauld càng ngày càng hỗn loạn!

Snape cảm thấy, trận đánh này cũng chả thua kém gì tràng chiến đấu trong Bộ Pháp Thuật! Khi các thành viên Hội Phượng Hoàng trở về, căn nhà đã sắp trở thành phế tích, mà hắn và Black đã ném đũa phép mà lăn xả vào vật lộn tay không!

"Shhhh......" Trên khuỷu tay có vết cắt, Aliya đang sát trùng cho hắn, khi Lupin và Moody lao lên tách hai người ra, hắn thừa dịp Black không chú ý hung hăng đạp hai phát giữa sườn tên chó đần đó, nhớ tới cảnh tượng Black cuộn tròn lăn lóc gào rống muốn xông lên lại bị Lupin giữ chặt lại, Snape liền cảm thấy cực kỳ hả giận, quyết định dược Độc Sói tháng sau làm bớt đắng đi một chút......

Biết được những vết thương này là vì đánh nhau với Black, Aliya giận sôi máu! Mình thì ở đây lo lắng muốn chết, hắn thì chạy đi đánh nhau!!! Hơn ba mươi tuổi rồi! Còn tưởng mình là thằng nhóc mười lăm tuổi sao?!!!

"Shhh...... Aliya, nhẹ thôi!" Severus hô lên, Aliya căn bản không thèm để ý, còn ấn mạnh tay hơn. Biết đau? Lúc đánh lộn sao không biết đau?!!!

Trợn trắng mắt trừng Severus, Aliya xử lý xong miệng vết thương liền quay ngoắt bước đi! Cả đêm không thèm để ý hắn! Sáng hôm sau cũng không làm bữa sáng liền đi làm. Đói sao? Để bụng đói còn hơn ăn no nê mà có sức lực đánh nhau!

Tối hôm đó, khi Aliya trở về, Severus đã ở nhà, cô trừng hắn một cái, nhưng lại nhịn không được suy đoán rốt cuộc hắn có ăn uống gì chưa? Severus luôn lơ là trong việc chăm sóc chính mình......

Cuối cùng, Aliya vẫn đau lòng vội vàng đi nấu cơm. Lát nữa nhất định phải nghiêm túc nói chuyện với Sev, thời cuộc hiện tại, hắn không thể tiếp tục tùy hứng như thế được!

Làm món bít tết Severus thích nhất, bưng đến trước mặt hắn, "Ăn đi." Aliya lãnh đạm nói.

Snape không cầm lấy dao nĩa, hắn cúi gầm, đôi tay khẽ run rẩy, một hồi sau lại ngẩng lên dùng ánh mắt gần như áy náy nhìn Aliya, làm cô lại giật mình, "Có chuyện gì vậy? Anh lại đánh nhau?" Đặt đĩa salad xuống bàn, Aliya kêu lên.

"A, không, không." Snape vội vàng trả lời.

Không đánh nhau là được, Aliya thầm mắng, người này thật là! Nhìn những vết thương còn chưa biến mất trên mặt hắn! Còn đống trầy xước khắp người nữa, tuy rằng tố chất thân thể phù thủy khá tốt, tối qua vừa sát dược chưa tới hai mươi phút đã khép miệng, giờ chỉ còn vài dấu xanh tím......

Nhìn Severus vùi đầu ăn, Aliya mỉm cười vui vẻ, cô đứng dậy rót cho mình một ly nước chanh, dạo này cô ăn uống không tốt lắm, gần như không dùng bữa tối.

Chỉ cùng Severus ăn nửa khối bánh mì, dạ dày liền kháng nghị, "Anh đã no chứ? Trong lò nướng còn có điểm tâm ngọt."

Aliya không đứng dậy, chống cằm nhìn Severus vẫy vẫy đũa phép, món điểm tâm ngoan ngoãn bay tới, tự động bàn biện chỉnh tề trên bàn, cô thích pháp thuật, mỗi lần nhìn Severus thành thạo sử dụng ma pháp, Aliya luôn nhìn hắn một cách tôn sùng!

Ánh mắt tràn đầy tình yêu nóng cháy làm Severus cảm thấy trái tim run rẩy, thân thể khẽ co rúm lại, vì lời mình sắp nói ra......

Ăn hết món điểm tâm mà chẳng biết mùi vị, Snape cúi đầu lau lau khóe miệng, Aliya đang dọn rửa bát đĩa, lẫn trong âm thanh leng keng leng keng, cô vui sướng nói: "Ngày mai trước khi về nhà, anh thuận tiện tới trung tâm thành phố một chuyến đi, em đặt may cho anh một bộ tây trang, em luôn cảm thấy áo chùng của phu nhân Malkin quá mức đơn điệu. Đúng rồi, Sev, Bộ Pháp Thuật hôm nay như sôi trào vậy! Tối hôm qua Kẻ Thần Bí xuất hiện ngay trong Bộ, còn có cả hiệu trưởng Dumbledore và Harry Potter! Đăng ngay trên trang nhất Nhật Báo Tiêu Tri! Anh có thấy không? Tất cả mọi người đều hoảng sợ, không thể yên tâm công tác được, nên em cũng tan tầm từ sớm. Ài, thời cuộc càng ngày càng rối loạn, nghỉ hè năm nay, chúng ta xuất ngoại tránh né đi! Anh thấy Bắc Mỹ thế nào? Rừng rậm Amazon không tồi, lần trước anh bận rộn không đi......"

Nãy giờ Snape đều cứng người ngồi im một chỗ, nghe Aliya lải nhải, không hiểu vì sao, loại dông dài thường ngày cảm giác rất êm tai, nhưng mà, hiện tại......

"Aliya, anh......" Snape rũ mắt, không dám nhìn sang Aliya đang đứng cạnh đó, "Năm nay anh không thể về nhà."

"Cái gì? Có chuyện phiến toái sao?" Aliya hoảng hốt ném luôn giẻ lau, bước tới ngồi xuống cạnh Severus, dịu dàng nhìn hắn.

"Sự tình tối qua, Chúa tể Hắc Ám, tuyên bố chính thức trở lại, anh, anh phải trở về căn nhà tại đường Spinner's End, hắn ta, chắc chắn sẽ phải người giám thị." Snape vẫn không dám nhìn thẳng vào Aliya, hai mắt trống rỗng.

"Nghĩa là sao?" Aliya nhìn Snape trân trối, không dám suy nghĩ ý nghĩa trong lờn hắn nói, "Anh...... anh đang nói cái gì? Vì sao Kẻ Thần Bí muốn giám thị anh? Không phải anh đã thoát ly cái tổ chức đó sao? Andrew nói anh không trở lại làm gián điệp mà! Trả lời em!" Aliya gào thét, gần như cuồng loạn.

"Không, anh...... lừa em , và Andrew," dường như đã bất chấp tất cả, Snape nói nhanh: "Năm ngoái, sau khi Chúa tể Hắc Am sống lại, Dumbledore phái anh trở về bên cạnh hắn ta, anh, anh vẫn luôn truyền tin cho Hội......" Ngẩng lên nhìn Aliya, Snape thống khổ nhắm mắt lại, giọng nói cung run run: "Thực xin lỗi, Aliya, anh không thể...... không thể rời đi, Chúa tể Hắc Ám không phép bất cứ kẻ nào rời khỏi, ở lại hoặc chết! Aliya, em không biết, hắn ta rất đáng sợ, dù có trốn đến nơi nào, hắn ta cũng có cách săn lùng...... đến lúc đó...... Aliya, anh không thể...... anh không thể chịu đựng được cảnh mất đi em và Andrew...... nhưng em yên tâm, Dumbledore đã đáp ứng bảo hộ hai mẹ con, em và con sẽ an toàn, Aliya......"

Như sét đánh ngang tai, Aliya ngơ ngác nhìn người đàn ông trước mặt, hắn đang sợ hãi...... Chuyện hắn làm gián điệp, cô đã đoán được từ khá lâu, đến mùa hè năm ngoái, sau chuyện xảy ra trong trận chung kết Cúp Tam Pháp Thuật, Severus đã chính miệng xác nhận, hắn không chỉ truyền tin tức cho Hội Phượng Hoàng, đồng thời còn làm công tác tương tự vì Voldemort...... Gián điệp hai mặt!

Nhưng mà, khi đó, khi đó hắn đã cam đoan, với cô và Andrew, rằng hắn chỉ làm việc cho Dumbeldore, sẽ không tiếp tục làm gián điệp, việc đó quá nguy hiểm...... Chính vì hắn đã cam đoan, cô mới chủ động muốn tới Bộ Pháp Thuật thám thính tin tức cho Dumbledore...... Nhưng, vì sao?

Vì sao? Hả? Vì cái gì? Aliya muốn hét lên, nhưng, cô phát hiện, chính mình không thể phát ra thanh âm, bao nhiều lời lẽ tắc nghẹn trong cổ họng, làm cô gần như hít thở không thông!

"Đây là điều kiện sao?" Tiếng nói nhẹ như sắp phiêu tán trong không khí, hai mắt đấm lệ, nhưng Aliya vẫn cố chấp nhìn chằm chằm Severus, hỏi: "Bảo vệ em và Andrew, chính là điều kiện trao đổi, để anh tiếp tục đi làm gián điệp, đúng không?"

Không đợi Snape trả lời, Aliya tiếp tục nghẹn ngào nói: "Cho nên, ông ta mới thường xuyên bảo trì liên hệ với Andrew, cách một thời gian lại tới nhà chúng ta một chuyến, hoặc tới Bộ Pháp Thuật gặp em, có phải hay không? Dumbledore lợi dụng em và Andrew, để yêu cầu anh tiếp tục làm việc cho ông ta, đúng không?"

"Aliya, ông ta, Dumbledore thực sự thích Andrew, cũng rất tán thưởng em,......" Aliya khóc thê thảm làm Snape gần như sụp đổ, hắn ngồi đó, ngơ ngẩn nhìn Aliya, như một khúc gỗ, chính hắn cũng không biết mình đang nói cái gì!

"Anh muốn nói là mình tự nguyện sao? Sev?" Aliya nhìn người đàn ông sắc mặt xám trắng như mất đi linh hồn này, cố nuốt xuống nước mắt, "Em biết ông ta thích Andrew, nhưng mà, Sev, em quá hiểu loại người như Dumbledore, họ sẽ không đơn giản thay đổi mục tiêu! Vì mục đích cao cả, họ không thèm để ý một hai người hy sinh! Gián điệp hai mặt! Đây là Gián điệp hai mặt! Sev! Dumbledore đang yêu cầu anh xách đầu trên tay mà làm việc cho ông ta!!! Anh sống hay chết, ông ta hoàn toàn không thèm để bụng, điều mà Dumbledore để ý chỉ là những tin tức mà anh mạo hiểm sinh mệnh mang tới, Sev...... Vì sao anh lại đặt mình trong nguy hiểm như thế? vì sao?!!!

Đối mặt Aliya khàn giọng chất vấn, Snape á khẩu không trả lời được, đúng vậy, vì sao? Rốt cuộc vì cái gì? Vì sức mạnh? Vì trở nên nổi bật? Hay là vì Lily?

Tới thời điểm này, hắn cũng không biết...... Bảo hộ Potter, hắn không thể cự tuyệt, đây là hắn nợ Lily...... Nhưng, Aliya cùng Andrew thì sao? Hia người hoàn toàn không nợ hắn bất cứ cái gì, chẳng lẽ phải kéo hai mẹ con họ vào vũng lầy này sao? Không! Không thể! Đây là tội nghiệt hắn gây nên, không thể để Aliya và Andrew liên lụy vào được! Sai lầm của hắn, không nên để cho hai mẹ con phải gánh chịu......

"Aliya, quên anh đi......" nắm lấy tay cô, Severus thì thào, "Dumbleodre đã đáp ứng, ông ta sẽ sắp xếp đưa hai người đi, em vẫn luôn thích châu Á...... Hãy tới đó đi, được không? Đổi một thân phận khác, sống sót, cùng Andrew sống sót, chờ đến khi mọi chuyện kết thúc, nếu muốn trở về......"

"Quên? Em quên như thế nào! Anh bảo em quên? Làm thế nào để quên!!!" Nước mắt không nhịn được mà dâng trào, "Mười ba năm, chúng ta ở bên nhau mười ba năm! Em quên làm sao được!!! Anh nói đi!"

Aliya năm lấy tay Severus áp lên má mình, nước mắt nóng bỏng làm hắn run rẩy, thì ra hai người đã ở bên nhau nhiều năm như vậy? Nhưng, đây là việc hắn nhất định phải làm!

Những năm qua, hắn nghe theo Dumbledore mà làm việc, như con chó vẫy đuôi mừng chủ, không chỉ vì Lily, càng là vì giờ khắc này! Thời khắc nguy hiểm tiến đến, làm người hắn yêu, làm con trai của hai người được an toàn!

Hiện tại chính là cơ hội cuối cùng để đưa Aliya và con trai rời đi, chuyện ở Bộ Pháp Thuật đêm qua đã khiến Chúa tể Hắc Ám bại lộ dưới tầm mắt của công chúng, cũng biểu thị Chúa tể Hắc Ám có thể không kiêng nể gì mà hoành hành! Hiện tại, chính là thời điểm thế lực của Chúa tể Hắc Ám mỏng manh nhất, phải mau chóng đưa Aliya và Andrew đi, nhất định!!!

Lúc trước hắn đã cầu Dumbledore vài lần, nhưng ông ta đều không chịu đáp ứng. Hắn biết, vì ông ta muốn gữ lại thứ có thể kiềm chế hắn, lần trước hắn đáp ứng làm gián điệp hai mặt là vì Lily, nhưng đã qua nhiều năm, đối với Lily, hắn chỉ còn tồn tại một phần áy náy, mà thứ này trong mắt Dumbledore là quá mức yếu ớt, ông ta lợi dụng Aliya và Andrew để chế ước hắn!

Hiện tại, có lẽ là nhất thời mềm lòng, hay là Dumbledore đã chịu đặt chút lòng tin vào hắn, rốt cuộc ông ta cũng đáp ứng tiễn Aliya và Andrew đi......

"Andrew vừa nghỉ học, hai người phải lập tức đi ngay, Dumbledore sẽ an bài tốt mọi chuyện." Nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng Aliya an ủi, Snape ngẩng đầu không ngừng chớp chớp mắt, cưỡng chế chua xót trong lòng, "Em bắt đầu thu thập đồ đạc đi, mấy ngày này, hãy chuẩn bị sẵn sàng......"

Aliya rốt cuộc nhịn không nổi nữa, ôm lấy Severus gào khóc: "Còn anh thì sao bây giờ? Sev, còn anh thì sao?"

"Anh...... không biết...... Dumbleodre và Chúa tể Hắc Ám sẽ không để anh rời đi" Snape cố gắng đè nén bất an đang trào dâng trong lòng, dùng ngữ khí ôn nhu nhất trong cuộc đời mà nói: "Anh sẽ nỗ lực sống sót, em cũng phải sống sót, cố gắng chăm sóc cho chính mình, cùng với Andrew, hãy tồn tại......"

Nghe Severus an ủi, Aliya lại càng khóc thảm......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net