Chương 78: Giông tố

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối hôm đó, ăn xong bữa tối, Andrew tới tham gia hoạt động như thường ngày, là câu lạc bộ thưởng thức nhạc cổ điển, cậu mới tham gia vào câu lạc bộ này năm trước, đương nhiên không bởi vì hoạt động của nó có bao nhiêu thú vị, Andrew gia nhập là vì cô gái tên Annabell hồi ở Quitdditch World Cup.

Hoạt động kết thúc, đưa Annabell về ký túc xá, Andrew thuận đường tới văn phòng giáo sư độc dược nói câu chúc cha ngủ ngon mới trở về ký túc xá.

Theo thói quen hàng ngày, Andrew ngồi dựa vào đầu giường đọc sách thêm nửa giờ mới tắt đèn đi ngủ.

Rạng sáng, Andrew bị cảm giác nóng rực bỏng cháy nơi cổ tay đánh thức từ giấc ngủ, cậu hoảng loạn bò dậy, từ lần mẹ xảy ra chuyện, Andrew luôn luôn đeo chiếc đồng hồ này!

Nhưng không phải đèn báo động màu đỏ của mẹ, mà là màu tím! Đây là hình thức liên hệ khẩn cấp của cậu và giáo sư Dumbledore!

Kinh hoảng lo lắng, Andrew mở đồng hồ ra, từ tấm gương hai mặt nhỏ bên trong, cậu nghe thấy một tiếng nói thều thào đến gần như không nghe thấy "Dưới chân Tháp Thiên văn!" là giọng nói của giáo sư Dumbledore! Ngữ khi vô cùng nôn nóng!

Áo ngủ cũng chẳng kịp đổi, Andrew trực tiếp cầm lấy đũa phép, phủ thêm chiếc Áo Tàng hình giáo sư Dumbledore đưa, cậu nhanh chóng chạy vọt tới cửa tầng hầm.

Cậu không biết giáo sư bị làm sao, nhưng mà, cậu và giáo sư đã ước định rất rõ, chỉ cần đèn màu tím sáng lên, đó chính là tình huống khẩn cấp nhất!

Chắc chắn đã xảy ra chuyện!!!

Andrew cưỡng chế áp xuống bất an trong lòng, thở hổn hển chạy ra khỏi tầng hầm, nhìn về phía Tháp Thiên văn, dấu hiệu khô lâu màu xanh lè đang sáng rực xoay tròn trên đỉnh tháp, Dấu hiệu Hắc Ám! Trong Hogwarts xuất hiện Dấu hiệu Hắc Ám!

"Cha! Cha! Cha" Bên giáo sư Dumbeldore đã không còn tiếng vang, giờ phút này người duy nhất Andrew có thể nghĩ đến chính là cha! Cậu vừa vội vàng chạy về phía Tháp Thiên văn vừa gào vào chiếc đồng hồ liên lạc trên cổ tay.

"Andrew?"

"Dấu hiệu Hắc Ám! Dấu hiệu Hắc Ám xuất hiện! Ngay phía trên Tháp Thiên văn! Cha! Cha mau tới!" Không kịp nhiều lời, mấy bóng người mặc áo choàng đen đột nhiên xuất hiện phía trước Andrew, cũng đang đi tới tháp Thiên văn.

"Cái gì?" Snape kinh hô, sau đó cũng gào lớn: "Andrew, con đang ở đâu? Mau trở về! Lập tức trở về ký túc xá!" Andrew nghe được tiếng cha gào lớn, nhưng mà, cậu không thể làm theo, giáo sư Dumbledore đang gặp nguy hiểm! Đây là ước định giữa cậu và giáo sư!

Giấu toàn bộ thân thể trong áo tàng hình, Andrew dứt khoát ném luôn đôi dép lê vướng bận, trực tiếp dẫm chân trần chạy như điên, giáo sư, giáo sư Dumbledore, thầy hãy gắn lên, nhất định phải gắng chịu đựng, con sắp tới rồi!

Sắp tới rồi! Trước mặt Andrew, một đám người đang hỗn chiến, Andrew nhận ra mấy thành viên Hội Phượng Hoàng, nhưng cậu không rảnh quan tâm tình hình chiến đấu, vẫn lao tới như điên, không ngừng né tránh đám thần chú phi loạn, cậu gần như vừa bò vừa lăn tới gần chân Tháp Thiên văn.

"Tới dưới chân Tháp Thiên văn!" đây là lời giáo sư Dumbledore nói cho cậu, nhưng mà, ngẩng đầu nhìn tòa tháp cao vút trước mắt, Andrew loáng thoáng nhìn thấy vạt áo chùng màu tím của giáo sư bay múa, cậu xác định mình không nghe lầm, nhưng tại sao lại là dưới chân tháp, mà không phải là trên tòa tháp, nơi giáo sư Dumbledore đang ở?!!!

"A!" Cánh tay Andrew trúng một thần chú không biết tên, cậu vội vàng dùng áo tàng hình bao bọc mình thật kỹ, cắn răng đè nén cơn đau, cậu vẫn tiếp tục chạy, xuyên qua đám người hỗn loạn, cậu nhất định phải tới chân tháp, nhất định phải nhanh chóng tới chân tháp!

Thần chú bay loạn, tiếng mắng chửi, tiếng la hét, Andrew nghe được vài giọng nói khá quen thuộc, là những người cậu đã gặp ở tổng bộ Hội PHượng Hoàng, họ đang chiến đấu với một đám Tử Thần Thực Tử, Andrew hơi yên tâm hơn một chút, xem ra giáo sư Dumbledore đã có dự kiến trước.

Một tia sáng đỏ xẹt qua gò má Andrew, áo tàng hình cũng bị xuyên qua tạo thành một lỗ hổng, cậu vội vàng khom lưng , không để ý cảm giác nóng rát đau đớn trên mặt, tiếp tục khom lưng chạy tiếp. Lẫn trong tiếng mắng chửi, tiếng cười điên loạn, Andrew tựa hồ nghe thấy tiếng hót thanh thúy của phượng hoàng Fawkes.

Cố gắng mãi mới tối được chân tháp, Andrew thở hồng hộc núp vào một góc ngoặt, lại vội vàng ngẩng đầu tìm kiếm thân ảnh màu tím, ở đàng kia!

"Giáo sư, giáo......" Andrew vẫy tay kêu lớn, nhưng mà, đột ngột, âm thanh nghẹn lại trong cổ họng, không! Không! Không!!!

"Không!" Andrew gào rống chạy tới, thân ảnh màu tím kia đang rơi xuống......

"Phịch!" Một tiếng vang trầm đục truyền đến từ vị trí cách Andrew khoảng hai thước Anh. Giáo sư Dumbledore ngã xuống từ trên Tháp Thiên văn, tứ chi mềm nhũn nằm im trên mặt đất.

"Không!" Andrew xụi lơ, gần như bò lết đến bên Dumbledore!

"Giáo sư!" Andrew quỳ bên người Dumbledore thấp giọng gầm lên, tiếng bước chân cùng tiếng người ồn ào xung quanh đều không thèm để ý, giáo sư! Giáo sư Dumbledore! Ông cụ quen thuộc này, giờ đây nằm đó không còn chút sinh khí! Andrew đại não trống rỗng, bàn tay run run đưa xuống dưới mũi cụ! Không có, không có hơi thở!

"Không, không, không," Andrew cũng không biết chính mình đang nói cái gì, cậu chỉ một lần lại một lần ghé tai vào trước ngực Dumbledore, khát vọng nghe được thanh âm trái tim đang đập, dù chỉ một chút yếu ớt cũng được.

Sau đó, khi Andrew gần như sụp đổ, một thứ gì đó từ trong vạt áo Dumbledore nhúc nhích, chậm rãi, chậm rãi chui ra khỏi áo chùng.

Andrew trợn mắt há hốc mồm nhìn con chim nhỏ như vừa phá xác kia, như một đạo tia chớp xẹt qua trong đầu, một vài ký ức, văn tự, cùng lời giáo sư Dumbledore đã nói......

Đột ngột, Andrew túm lấy nhóc phượng hoàng như con gà con nhăm nhúm này, nhét vào lòng ngực mình, dùng áo tàng hình phủ kín toàn thân, lao ra khỏi đám người đang tụ tập tới đây, chạy vọt tới căn nhà đá của Hagrid......

Snape hai mắt đỏ như máu xuyên qua trong đám đông, từng người thân hình tương tự bị hắn đẩy ra, không phải, không phải, vẫn không đúng!

Dumbledore đã chết! Trong khi hắn xuyên qua đám Tử Thần Thực Tử và Hội Phượng Hoàng hỗn chiến để tìm kiếm Andrew! Dumbledore rớt từ trên tòa tháp cao kia xuống, sau đó, hắn thấy Blake, Malfoy được một đám Tử Thần Thực Tử yểm hộ rời khỏi!

Snape không để ý đến những người này, hiện tại cho dù chuyện Dumbledore chết ngắc cũng không thể chiếm cứ bất cứ góc nào trong đầu hắn, hắn tiếp tục chạy khắp lâu đài, tìm kiếm Andrew, hắn nghe được, lúc đấy bên cạnh Andrew có chiến đấu! Andrew, con trai hắn!

"Rầm!" Cửa Bệnh thất bị đẩy mạnh ra, "Giáo sư!" "Severus?" Mấy thanh âm bất đồng vang lên, nhưng hắn đều không chú ý tới! Mở ra từng cái màn che, đẩy tên Potter chướng mắt ra khỏi tầm nhìn. Không có! Ở đây không có!

"Severus, anh đang tìm cái gì?" Một người nào đó lớn tiếng kêu hắn.

Tìm cái gì? "Andrew!" Giọng nói khàn đặc, "Andrew! Con trai tôi ở đâu?!!!"

Đôi mắt đỏ tươi nhìn chằm chằm những người ở đây, bọn họ cũng không biết?!!! Hai chân như muốn nhún ra, cảnh tượng Aliya nằm im lặng xoay tròn trong đầu óc, không, sẽ không! Dưới chân tháp không có, trên tháp cũng không có ai! Sẽ không! sẽ không đâu!

"Giáo sư!" Đang muốn tông cửa xông ra ngoài, Hagrid túm được cánh tay hắn, "Giáo sư Snape, tôi từng nhìn thấy Andrew! Cậu ấy ở ngay bên cạnh giáo sư Dumbledore, khi tôi dọn......" Hagrid nghẹn ngào nấc một cái, dùng mu bàn tay xoa xoa đôi mắt, Hagrid nói tiếp: "Khi tôi di chuyển di thể của hiệu trưởng, Andrew chạy ra khỏi ký túc xá, cậu ấy, cậu ấy nói muốn một mình ở bên hiệu trưởng thêm một lát......"

Snape lập tức lao đi, còn may, may mà con trai không sao hết, vẫn còn ổn!

Nhưng, khi nhìn thấy Andrew trong Đại Sảnh Đường, Snape gần như bay qua!

"Andrew!" Ôm chặt đứa con trai đã cao tới bả vai hắn, "Sao lại thế này? Con bị thương sao? Máu này ở đâu ra?"

"Không có việc gì đâu, cha, không có việc gì, con không cẩn thận bị cắt qua thôi," so với cha đang kinh hoảng, Andrew có vẻ thực bình tĩnh, nếu không chú tâm nhìn kỹ, sẽ không thể thấy được ánh mắt cậu hiện giờ đang lấp lóe ánh sáng kinh người.

Tỉ mỉ kiểm tra toàn thân con trai một lần nữa, xác định cậu thực sự không có vấn đề gì, trái tim rốt cuộc bình tĩnh trở lại. Mà giờ phút này, hắn mới chú ý tới, hai người đang đứng bên thi thể của Dumbledore, trong Đại Sảnh Đường trống rỗng chỉ có hai cha con, cùng một người nằm đó không còn hô hấp, ông ta thật sự đã chết? Severus có chút hoang mang, nhưng mà, thi thể Dumbledore đang ở ngay trước mặt hắn a, ông cụ khống chế gần như toàn bộ cuộc đời hắn đã chết, thực sự đã chết?

Là ai động thủ? Malfoy? Hay Blake? Nghĩ đến những gì mình vừa nhìn thấy, Snape giật giật khóe miệng, thần sắc hông rõ, nhíu chặt mày trầm tư......

"Cha, con đi về trước." Thanh âm Andrew đánh gãy suy nghĩ của hắn, Snaoe cúi đầu vỗ vỗ bả vai con trai, ôn nhu nói: "Về đến ký túc xa thì nói cho cha một tiếng, trước hừng đông đừng ra khỏi phòng."

Andrew ngoan ngoãn gật đầu, ôm cha một cái rồi mới xoay người rời đi. Lupin, Black, tonks,...... đang bước vào Đại Sảnh Đường, Andrew cúi đầu không để ý đến họ, nhanh chóng rời khỏi, vừa ra khỏi cửa, Andrew nhìn quanh bốn phía, xác định phụ cận không có ai, cậu lập tức chạy qua góc ngoặt vòng đến sau khu nhà kính, Tia Chớp của cậu đang ở đó......

"Là ai?" Nhìn bóng lưng con trai rời đi, quay đầu lại nhìn Dumbleodre bình tĩnh nằm đó, Snape lẳng lặng hỏi.

"Harry nói là Blake động thủ, trò Malfoy lợi dụng cặp Tủ Biến Mất dẫn Tử Thần Thực Tử tới Hogwarts." Lupin nhẹ giọng đáp.

Blake? Nhìn vệt máu khô đọng bên khóe miệng Dumbledore, dùng đôi kính nửa vầng trăng đã vỡ nát, Snape nghĩ, lần này, Dumbledore bị phản bội? Hay là, hay là lại một kế hoạch khác......

Snape không thể xác định, hắn hiểu con người Dumbledore, một người mà tính kế đến từng li từng tí, sao lại không tính tới cái chết của chính mình? Rõ ràng lúc trước đã kêu hắn chú ý Malfoy, nhưng mà chính cụ lại chết, thật sự đã chết......

Rũ mi lẳng lặng suy nghĩ thật lâu, Snape không để ý đến mấy Gryffindor đang khóc thút thít sau lưng mình, lập tức xoay người rời đi!

Áo chùng đen bay múa sau người, hiện tại hắn phải trở lại bên cạnh Chúa tể Hắc Ám, hoàn thành nhiệm vụ Dumbledore giao cho mình! Chiến tranh còn chưa kết túc, con hắn, ái nhân của hắn còn đang nằm trong vòng nguy hiểm, hắn phải tiếp tục chiến đấu!

Đêm nay, không trung thực u ám, cho dù đã rạng sáng, vậy mà không có một tia nắng chiếu tới nơi này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net