Chương 86: Trận chiến cuối cùng (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ sau đêm đó, McGonagall trở nên cực độ khẩn trưởng, thậm chí cấm học trò rời khỏi ký túc xá sau bữa tối; Neville Longbottom bị bắt được ở hành lang vào ban đêm, Snape còn chưa nói cái gì đâu, McGonagall đã sốt sắng cấm túc cậu ta; hơn nữa, McGonagall còn cùng ba Viện trưởng khác tọa thành một tổ tuần tra, mỗi đêm đều lượn khắp lâu đài......

Snape muốn kêu cô ấy thả lỏng một chút, tuy rằng Chúa tể Hắc Ám đã coi Hgowarts trở thành sân sau nhà mình, nhưng không phải ngày nào hắn ta cũng tới đây, lại nói nữa, nếu không có hiệu trưởng là hắn cho phép, Chúa tể Hắc Ám có muốn cũng không vào được a!

Nhưng, hắn lại không thể làm McGonagall bình tĩnh hơn, hiện tại hắn phải cẩn thận từng bước, không thể có một tia sai lầm! Sau khi nhận được tin Potter xâm nhập hầm bạc của Bellatrix Lestrange tại Gringotts, hơn nữa còn thành công trốn thoát, Snape có một loại cảm giác, thời khắc cuối cùng, sắp tới rồi......

Tối hôm đó, hắn trò chuyện với Aliya một lúc như thường ngày, sau đó chuẩn bị đi tuần tra một vòng quan lâu đài, bức họa của Dumbledore đột nhiên co động tĩnh: "Severus, Harry trở về trường"

"Cho nên?"

"Thời khắc cuối cùng đã tới rồi, Severus, lập tức liên hệ Blake, chúng ta phải biết được vị trí chính xác của con rắn đó!"

Rắn? Lại là rắn! Chẳng lẽ Nagini quan trọng đến thế sao?! Snape thoáng nghi ngờ, nhưng hắn vẫn gõ gõ tín hiệu liên lạc với Blake ngay trước mặt Dumbledore.

"Severus?" Đầu bên kia, dường như Blake rất kinh hoảng, chờ một lát sau, gương mặt tái nhợt bàng hoàng của Blake mới xuất hiện trong gương.

"Blake! Đã đến lúc thực hiện ước định," Snape lạnh mặt nói, ngữ khí rất cường ngạnh, "Nói cho tôi hành tung của Chúa tể Hắc Ám!"

"Không, không, Severus, tôi không thể. Lord sẽ giết tôi mất! Tôi không thể!" Blake gần như cuồng loạn.

"Vậy sao?" Thanh âm lãnh khốc tiếp tục vang vọng trong căn phòng hình tròn trống trải, "Vậy Chúa tể Hắc Ám làm thế nào để biết đây? Blake, anh muốn nói ra sao? Khế ước trung thành anh từng lập, chẳng phải nó là dùng để bảo đảm sự bí mật trong thời khắc như thế này sao?!!! Chúa tể Hắc Ám đang làm cái gì? Blake! Mau nói!"

Sắc mặt Blake càng tái, hai hàm răng va vào nhau lộp cộp, một hồi lâu sau anh ta mới mở miệng nói được: "Lord...... vừa kêu người...... tập kết quân đội...... chuẩn bị...... chuẩn bị đi...... Hogwarts......"

Đã bắt đầu rồi? Snape và Dumbledore trong bức họa đồng thời chấn động, "Con rắn kia đâu? Nagini đâu? Nó ở chỗ nào?!!!"

"A?" Blake ngẩn ra, dường như rất kho hiểu vì sao hắn đột nhiên hỏi tới vấn đề này, nhưng vẫn trả lời: "Ở bên cạnh Chúa tể Hắc Ám, buổi sáng hôm nay, Lord biết được tin Gringotts lại bị trộm, liền lập tức triệu hồi Nagini về bên mình, gần như không để nó rời ra khỏi tầm mắt."

Nhận được tin tức mình muốn, Snape đang định tắt đi Gương Hai Mặt, Blake ở bên kia lại sốt ruột hô lên: "Severus, Severus, cầu xin anh, tôi muốn rời đi, nhất định phải rời đi ngay, tôi không thể ở lại đây nữa, Lord sẽ giết tôi!"

Nhịn xuống sự bực bội vừa dâng lên, Snape có lệ nói: "Sẽ không, anh là người được Chúa tể Hắc Ám thích nhất, hắn ta sẽ không giết anh."

"Không!" Blake như sắp sụp đổ: "Sẽ, hắn ta nhất định sẽ giết tôi! Chúa tể Hắc Ám muốn sử dụng cây Đũa phép Cơm Nguội! Hắn ta đào mộ Dumbledore để lấy nó, tôi đã nghe hắn ta nói với Nagini! Severus, tôi đã giết Dumbledore! Chủ nhân hiện tại của cây đũa phép đó là tôi! Hắn ta nhất định sẽ giết tôi!"

Cái gì? Đũa phép Cơm Nguội? Câu chuyện cổ tích mà Andrew thích hồi còn nhỏ, một trong ba Bảo bối Tử Thần? Nó thực sự tồn tại? Lại từng ở trong tay Dumbledore? Hắn kinh ngạc quay qua nhìn Dumbledore trong bức họa, ông ta bình tĩnh gật gật đầu? Là thật? Vậy thì......

Dumbledore lại khẽ lắc đầu, tỏ vẻ không thể, hiện tại Blake không thẻ chạy trốn.

Áp xuống nghi hoặc trong lòng, Snape nhìn Gương Hai Mặt nói: "Blake, bình tĩnh! Nghe tôi nói đây, hiện tại anh không thể đi! Tôi cần biết được tình huống mới nhất của Nagini! Trước cùng đội quân tới Hogwarts, sau đó lại nói tiếp!"

"Nhưng......"

"Đây là mệnh lệnh! Blake! Khế ước trung thành!" Snape lẳng lặng nhìn Blake, thẳng đến khi mặt mày anh ta tái xám, ủ ru gật gật đầu.

Tắt Gương Hai Mặt, Snape nhìn Dumbledore, trầm giọng hỏi: "Hiện tại?"

"Đúng, Severus, hiện tại Harry đang ở trong lâu đài, thằng bé đang tìm kiếm một đồ vật rất quan trọng, chờ đến khi Harry hủy diệt thứ đo, anh hãy đưa đoạn ký ức kia cho trò ấy. Còn nữa, không đến thời điểm cuối cùng, Blake nhất định phải ở bên cạnh Chúa tể Hắc Ám giám thị con rắn kia! Nhớ kỹ, điều này vô cùng quan trọng!" Nói xong, không đợi Snape trả lời, thân ảnh Dumbledore đã biến mất khỏi bức họa.

Rất quan trọng? Còn hơn cả mấy trăm học trò trong Hogwarts? Snape nheo mắt nhìn bức họa, trầm tư một lát, cuối cùng vẫn quyết định thực hiện theo lời Dumbledore, thu thập toàn bộ vật phẩm tư nhân của mình ném vào phòng nghỉ đằng sau văn phòng, đổi mật khẩu thành "Hiệu trưởng Snape", rồi mới vội vàng rời đi.

"Minerva, thông báo cho toàn bộ học sinh trong trường, lập tức tập hợp tại Đại Sảnh Đường!" Trên đường gặp được McGonagall mặc áo ngủ vẻ mặt không tình nguyện cùng với Amycus Carrow nôn nóng sốt sắng, Snape dừng chân, trầm giọng hỏi: "Giáo sư Carrow, anh muốn đi đâu?"

"Tập hợp? Snape, mày muốn làm gì?!!!" Carrow gào lên, "Lord sắp tới rồi! Potter đang ở trong lâu đài, ngay trong phòng Sinh hoạt chung của Ravenclaw, mau đi bắt nó! Flitwick? Flitwick đang ở đâu? Tên lùn chết tiệt! Mau đi tìm lão!"

Giáo sư McGonagall hít sâu một hơi, vô lực dựa lưng vào vách tường.

Ngu xuẩn! Khinh bỉ nhìn Carrow, Potter chạy tới Ravenclw? Tên nhóc đó là Gryffindor! "Minerva, phiền cô đi tìm giáo sư Flitwick."

"Đúng, đúng, kêu lão ta tới mở cửa!"

Không thèm để ý Carro, Snape nói tiếp: "Tìm cả giáo sư Sprout và Slughorn nữa, bảo họ mau dẫn dắt học sinh tới Đại Sảnh Đường! Toàn bộ! Nhớ kỹ, là toàn bộ học trò, một người cũng không thể thiếu!"

"Mày đang làm gì? Snape, Lord muốn bắt Potter! Mày muốn phản bội sao?" Carrow rít gào.

Liếc McGonagall thúc giục cô mau đi đi, Snape mới trợn trắng mắt nhìn Carrow, thản nhiên nói: "Đến tận bây giờ mày mới biết sao?"

"Cái gì?" Amycus Carrow gào lên, nhưng hắn ta còn chưa kịp nói thêm cau nào đã mềm oặt ngã xuống.

"Severus!" Giáo sư McGonagall ôm ngực kêu sợ hãi.

"Tôi nhẫn nhịn tên này lâu lắm rồi! Yên tâm đi, còn chưa chết! Mau đi đi, Minerva. Chúa, không, Voldemort sắp tới đây rồi, chúng ra phải lập tức sơ tán học trò." Snape nói, cất bước đi tới Đại Sảnh Đường, "À, đúng rồi," hắn đột nghiên nhớ đến, quay đầu lại nói: "Nếu cô gặp được Potter, bảo nó tới tìm tôi, tôi có một thứ muốn đưa cho nó."

Nói xong, Snape nhanh chóng rời đi, hắn phải kiểm tra mật đạo có vấn đề gì không, đồng thời phải liên hệ với Aliya, thông đạo từ Hogsmeade nối thẳng tới khu rừng nhỏ kia hiện tại chỉ có Aliya mới có thể mở ra! Dumbledore cho rằng việc giao ký ức cho Potter còn quan trọng hơn tất cả học sinh! Nhưng hắn không nghĩ vậy, hắn là hiệu trưởng, Hiệu trưởng của Hogwarts! Bất cứ chuyện gì cũng không thể quan trọng hơn Hogwarts!

Không đến mười lăm phút, tất cả học sinh bị Viện trưởng dẫn tới Đại Sảnh Đường, nhìn xuống đám học trò kinh hoảng tất thố, rất nhiều người vẫn còn đang mặc áo ngủ, nhưng, may mắn, gần như mỗi người đều mang theo đũa phép.

"Các Huynh trưởng, bước ra khỏi hàng," Snape nhìn lướt qua mấy học trò bước ra khỏi đám người, ánh mắt dừng trên mặt Andrew lâu hơn một chút, khẽ gật đầu, tiếp tục nói: "Đây là địa chỉ khu vực an toàn, hiện tại, dẫn các học sinh năm 4 trở xuống chạy tới nơi này! Sẽ có người tiếp ứng."

"Hiệu trưởng, đã xảy ra chuyện gì vậy?" Một học trò Slytherin năm 6 hô lớn.

Dừng một chút, nhìn Đại Sảnh Đường lặng ngắt như tờ, Snape châm rãi nói, "Voldemort suất lĩnh quân đội muốn tấn công Hogwarts, có lẽ đã sắp tới rồi."

"Cái gì?"

"Merlin ơi!"

"Kẻ Thần Bí tới?"

"Mẹ...... Ô ô ô......"

Các học trò lại loạn thành một đống, toàn bộ học sinh hoảng loạn kêu la, thậm chí còn có đứa gào khóc.

"An tĩnh!"

Thanh âm hiệu trưởng vang vọng khắp Đại Sảnh Đường! Mọi người im miệng, chỉ còn vài tiếng nức nở, nhưng lập tức bị người che miệng áp xuống, "Hiện tại, các Huynh trưởng dẫn học sinh từ năm 4 trở xuống chạy tới địa chỉ ta vừa nói, Gryffindor và Hufflepuff một tổ, Slythrin và Ravenclw một tổ! Các học sinh năm trên, nếu nguyện ý lưu lại thì hãy đứng im tại chỗ, những người khác, hãy nhanh chóng rời đi!"

"Nhưng còn hành lý thì sao?!!!"

"Ta còn chưa mặc quần áo!"

"Ta còn không có mặc quần áo đâu!"

"Merlin ơi, mèo của tôi......"

Đại Sảnh Đường lại trở nên lộn xộn, đặc biệt là khu vực Hufflepuff và Gryffindor, Slytherin vừa nghe Snape nói đã nhanh chóng hoàn thành sắp xếp hàng ngũ, Andrew lo lắng nhìn cha, nỗ lực hé miệng cười một cái, sau đó hô lên: "Theo tôi!" Dẫn đầu mang theo học sinh năm nhất đi trước, năm 2 tiếp theo, cuối cùng là những học trò năm 5 trở lên không muốn ở lại, Nữ Huynh trưởng bọc hậu.

Học trò Slytherin nối đuôi nhau rời đi, có vài học sinh Ravenclaw thấy thế, nhìn nhìn xung quanh một hồi, cũng kết tổ theo sát Slytherin.

Mà Gryffindor và Hufflepuff vẫn lộn xộn như cũ, gần như không có ai rời khỏi, thậm chí các Huynh trưởng vẫn còn vây quanh giáo sư McGonagall và giáo sư Sprout nôn nóng dò hỏi.

Snape không nhịn được trợn trắng mắt, sau đó liếc qua những học trò lưu lại, không ngờ còn có học sinh Slytherin, tuy rằng nhân số không bằng Ravenclaw, nhưng có người lưu lại đã khiến Snape kinh ngạc rồi, nhìn lướt qua, okay, học trò năm 5 chiếm đa số, bạn thân của Andrew, Ackerman, Jim, thậm chí Gary Blake cũng lưu lại, đang tụ thành một vòng lặng lẽ nói gì đó......

Bên kia, cuối cùng thì Gryffindor và Hufflepuff cũng bắt đầu di chuyển, McGonagall và Sprout đang vội vàng lôi một đám học sinh không hợp cách nhét vào đội ngũ, "Creevey! Mau vào hàng, trò không được lưu lại......" McGonagall hô to.

Đột nhiên, một thanh âm cao vút lạnh lẽo vang vọng khắp Đại Sảnh Đường, "Ta biết các ngươi đang chuẩn bị chiến đấu, các ngươi chỉ đang chống cự vô ích mà thôi...... Giao Harry Potter cho ta, các ngươi sẽ không bị thương. Giao Harry Potter ra, trường học sẽ bình yên vô sự. Giao Harry Potter cho ta, các ngươi sẽ được trọng thưởng."

Yên tĩnh lại một lần nữa bao trùm Đại Sảnh Đường, các học trò lại hoảng loạn nhìn quanh bốn phía, tựa như đang tìm kiếm thân ảnh Cậu Bé Vàng......

"Gryffindor chết tiệt! Đi mau! Nhanh lên!" một thanh âm vang lên đánh vỡ sự yên lặng, "Trong vòng hai phút, lập tức rời khỏi Đại Sảnh Đường cho ta, nếu lại để ta nhìn thấy một học sinh dưới năm 4, các ngươi biết hậu quả!" Snape rống giận, vang vọng khắp Sảnh Đường, thậm chí át qua cả thanh âm Voldemort.

Sau đó, mọi chuyện thuận lợi hơn nhiều, đám học trò ngoan ngoãn như vịt con, được các Huynh trưởng dẫn dắt nhanh chóng rời khỏi.

"Trường học cần gia tăng phòng ngự," Snape nói với các giáo sư và học sinh lưu lại, "Hiện tại, bốn Viện trưởng cùng tôi tới sân thể dục, các giáo sư khác cùng học ở nguyên tại chỗ, sẽ có người an bài các người hành động." Khinh bỉ nhìn đám người đang chạy tới gần, là Kingsley Shackleboltdẫn theo thành viên Hội Phượng Hoàng. Ha! Thực nóng lòng quá nha!

"Đi cùng tôi!" Không để ý những ánh mắt như hận không thể xẻo một lỗ trên người hắn, đặc biệt là Black đã cầm đũa phép nhảy dựng lên! Snape giơ cao đũa phép nhanh chóng đi qua đám người, giống như Moses tách biển, các học sinh và thành viên Hội Phượng Hoàng đều không tự chủ được mà tránh đường. McGonagall, Sprout, Flitwick và Slughorn cũng giơ cao đũa phép theo sát hắn, có một vài thủ đoạn phòng ngự chỉ có Hiệu trưởng và Viện trưởng Học viên mới có thể mở ra......

Voldemort cho họ nửa giờ, vừa lúc, nửa giờ có thể làm rất nhiều chuyện, ngoại trừ tăng thêm bùa chú bảo vệ Hogwarts, cũng có thể làm sống lại các bộ áo giáp trong khắp lâu đài và hai pho tượng khổng lồ đứng hai bên cổng trường. Ngẩng đầu nhìn lồng bảo hộ vừa hình thành, nhìn Kingsley đã an bài đội quân dàn hàng trước cửa lâu đài, Snape mới nhớ ra, hắn còn một nhiệm vụ chưa hoàn thành.

"Minerva, giao cho cô." Quay qua nói với giáo sư McGonagall đã bước vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu, Snape thấp giọng nói: "Tôi sẽ quay lại ngay."

"Anh đi tìm Harry sao?" McGonagall đoán được ý Snape, nhìn bóng người đen nghìn nghịt ngoài cửa lớn, cô gật gật đầu: "Đi đi, ở đây có tôi!"

Gật đầu, Snape quay người vọt vào lâu đài, Potter ở đâu rồi? Hắn nhất định phải mau chóng tìm được tên nhóc đó!

"Hiệu trưởng!" Sprout dẫn một đám học sinh đang bê Mandrake (Nhân Sâm) thở hổn hển chạy ra: "Tôi muốn tung chúng ra ngoài tường lâu đài!"

"Potter ở đâu?" Snape hô lên.

"Hiệu trưởng, anh ta đi tới lầu tám." Một nữ sinh nói, là bạn gái Andrew.

Snape lập tức xoay người lao lên thang lầu. Lầu tám? Potter đi tới lầu tám làm cái gì? Chẳng lẽ muốn tới văn phòng hiệu trưởng? Đột nhiên, "Uỳnh" một tiếng, toàn bộ tòa lâu đài đang run rảy, trần nhà như muốn rớt xuống, hắn vội vàng dựa vào vách tường ổn định cơ thể, lòng nóng như lửa đốt. Bọn họ tiến công rồi! Hắn nhất định phải nhanh chóng trở về chiens trường! Phòng ngự không thể duy trì được bao lâu......

Potter chết tiệt!

Nghiến răng chửi thầm, Dấu hiệu trên cánh tay trái đột nhiên đau đớn, làm hắn suýt nữa thì té ngã. Hắn biết, Chúa tể Hắc Ám đang tức giận, vì hắn không lập tức mở rộng cửa lớn Hogwarts chào đón đại quân, vì hắn phản bội! Nhưng thế thì đã sao? Đêm nay chính là thời khắc cuối cùng, chẳng lẽ Chúa tể Hắc Ám còn muốn hắn trở về ngoan ngoãn làm nộ lệ?!!! Đừng đùa!!!

Chạy như bay phóng lên lầu tám, nhưng, hắn vừa bước lên hành lang, một chuỗi tiếng nổ vang rền, vách tường sắp sụp! Potter! Hắn nhìn thấy Potter, ngay phía dưới vách tường đang lung lay kia! Vội vàng vung đũa phép, Potter và mấy người ở cạnh nó lập tức bị lôi ra khỏi vùng nguy hiểm.

"Khụ khụ!" Che mũi và miệng tránh hít phải tro bụi, Snape xách cổ Cậu Bé Vàng còn đang mờ mịt lên, "Càm lấy!" Ném bình thủy tinh đựng ký ức vào lòng Potter, Snape lập tức xoay người bước đi.

"Snape, ách, giáo sư Snape, đây là......"

"Trí nhớ Dumbledore muốn giao cho mi, hiện tại, lập tức tới văn phòng hiệu trưởng!" không hề dừng lại, áo chùng đen bay múa theo bước chân, nhanh chóng giải quyết hai 'đồng sự cũ' vừa vọt tới, Snape chạy xuống lầu.

"Nhưng chúng tôi còn phải đi tìm con rắn của Voldemort!" Potter gào với theo.

Nagini? Lại là Nagini? Vì sao cả Dumbledore và Potter đều coi trọng con rắn đó như vậy? Ngoại trừ ăn thịt người, no còn điểm nào đặc thù sao?

"Con rắn kia bị bảo hộ bên người Chúa tể Hắc Ám," quay đầu nổi giận gào vào mặt Potter: "Chuyện của mi không liên quan gì đến ta! Đi văn phòng hiệu trưởng! Ngay lập tức! Damn it!" Một đám nhện vọt tới, là đàn 'sủng vật' của Hagrid, tùy tay bắn ra hai tia chớp xanh lè, "Gryffindor chết tiệt!" Nhìn tên Potter con còn tức giận bất bình, Snape dứt khoát túm lấy cổ áo nó xách lên, bước nhanh về phía văn phòng hiệu trưởng!

"Snape! Buông Harry ra!"

"Giáo sư! Harry!"

"Hiệu trưởng Snape! Merlin, Ron, mau dừng lại! Không thể tấn công Hiệu trưởng!"

Sau lưng hắn, đôi song sinh Weasley và hai đồng bọn của Potter kều gào nhốn nháo, Snape vươn đũa phép ra sau bắn rớt đũa phép của mấy tên nhóc Gryffindor, "Hiệu trưởng Snape!" quát lên với pho tượng trước cửa phòng hiệu trưởng, chờ cửa mở ra, hắn lập tức ném Potter vào, đóng cửa lại! Trực tiếp lao tới cửa sổ nhảy xuống, đi rồi!

"Merlin, Snape tự sát!"

"Không, Ron! Giáo sư có thể bay!" Nghe tiếng gào sau lưng, Snape thầm mắng, Gryffindor ngu xuẩn!

Tình hình phía dưới còn tàn khốc gấp mấy lần trên lầu, thi thể ngang dọc khắp, đủ loại bùa chú bay loạn!

Vững vàng né tránh một cái Avada, nhẹ nhàng đánh đối phương xụi lơ mất sức chiến đấu, Snape cảm thấy lòng mình thực nhẹ nhàng, cho dù hiện tại hắn đang ở trên chiến trường! Cuối cùng cũng tháo gỡ được đám xiềng xích trên người! Giao ký ức cho Potter, hắn không cần phải nghe lệnh Dumbledore nữa!

Một đường giết ra ngoài cửa lâu đài, lại nghiêng người tránh thoát một cái Avada của 'đồng sự cũ', rong tiếng gào "Phản đồ!", nhẹ nhàng kết thúc sinh mệnh của đối phương. "Aliya?" trong tầm mắt xuất hiện một hình bóng quen thuộc, cô ấy đang cùng Dora Tonks đối phó một Tử Thần Thực Tử!

Nhanh chóng chạy tới, thuận tay giúp hai người giải quyết vấn đề.

"Cảm ơn! Ách, Sev!" Aliya vui sướng nhào vào lòng hắn.

"Sao em lại tới đây? Đã nói em ngoan ngoãn ở lại trong nhà mà?" Snape tức giận quát lên.

"Em sơ tán học sinh xong liền tới, cùng với những mật thám!" Aliya bị kéo ra sau lưng Snape né tránh một tia sáng đỏ rực.

"Andrew đâu?" Theo kế hoạch, hiện tại Andrew đang ở cùng đám học trò trong khu rừng kia!

"Thằng bé đi tìm giáo sư!" Aliya nhanh tay giải quyết một con nhện, hô to: "Anh yên tâm đi, lúc rời đi em đã lấp kín thông đạo rồi, sẽ không có kẻ nào tới được khu rừng kia!"

Ai thèm lo lắng chuyện này! Hung tợn trừng Aliya, lại bất đắc dĩ không thể không xoay người dựa vào lưng cô cùng chiến đấu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net