18.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Từ Dụ Phong là người đứng thứ hai lúc Biên lão mới thành lập Biên thị, sau khi đã có tuổi Biên lão liền dời hắn khỏi hạng hai, nhưng trong ban giám đốc vẫn là nhân vật hết sức quan trọng. Tính ở mọi cổ đông, ngoại trừ Đổng Sự Trưởng Biên lão, ông là người nắm cổ phần nhiều nhất.

Lúc Biên lão qua đời di chúc vậy mà ghi không đưa tất cả cổ phần cho Biên Nhược Trăn, chuyển thành chia sẻ một phần cho ông. Tuy mặt Từ Dụ Phong không biến sắc, thế nhưng nói không kinh sợ và ngạc nhiên là giả.

Cũng không phải là ông chưa bao giờ mơ ước đến cổ phần, mà là ông đã cân nhắc kĩ, năng lực Biên Nhược Trăn không đủ. Nếu Biên lão đem hết cổ phần để lại cho y, hơn nữa trên hội đồng quản trị có khá nhiều người bị Biên Nhược Trăn nịnh nọt bỏ phiếu, cuối cùng cũng chấp nhận tuyển Biên Nhược Trăn là Đổng Sự Trưởng, e là ngày Biên thị phá sản không xa.

Nhưng ngoài dự liệu của ông, ngày nào đó ở một năm trước, Biên Nhược Trăn tự mình tới cửa thăm hỏi ông.

"Chú Từ, con biết năng lực bản thân không đủ, đã từng cân nhắc qua, nếu cuối cùng con được tuyển làm Đổng Sự Trưởng, hi vọng chú Từ sẽ giúp con." Thái độ Biên Nhược Trăn thành khẩn. Trước đó y đã dùng một tiếng thời gian nói ra suy tính tương lai cho mình còn tự ước định bản thân.

Từ Dụ Phong mới đầu cho rằng Biên Nhược Trăn là bị Biên lão nuôi xấu, điển hình công tử bột. Thế nhưng nghe y mang theo chút cầu xin, dĩ nhiên ông đã dần dao động với Nhược Trăn.

Có lẽ y không phải là công tử bột như bình thường, chỉ biết ỷ vào gia định và vô học. Chí ít Biên Nhược Trăn còn biết tự thân biết phận.

"Chú Từ, mấy chục năm trước chú đã dốc sức gầy dựng Biên thị với ba con, năng lực của chú mọi người đều biết. Thật ra con không xin chú bỏ phiếu cho con, chỉ cần chú có thể duy trì trung lập, bất luận kết quả cuối cùng ra sao, cũng hi vọng chú Từ giúp con để Biên thị tiếp tục đi về phía trước." Biên Nhược Trăn rót chén trà, cung kính dâng hai tay cho Từ Dụ Phong.

Từ Dụ Phong nhìn y một lúc lâu, Biên Nhược Trăn vẫn giơ ly không để xuống.

Cuối cùng, Từ Dụ Phong cười cười, nhận lấy uống một ngụm, vỗ vỗ vai Biên Nhược Trăn, "Con là đứa bé ngoan, chú nhìn con lớn lên từ nhỏ, tất nhiên sẽ giúp đỡ."

Trên thực tế trong lòng Từ Dụ Phong tự biết Biên Nhược Trăn có mưu đồ, dựa theo mức độ cưng chìu của Biên lão dành cho y, cho dù không đem tất cả cổ phần đưa y, cũng sẽ để y trở thành đệ nhị cổ đông trong ban giám đốc. Bất kể là đứng nhất hay nhì, trong đó không thể vắng mặt Từ Dụ Phong.

Nếu cuối cùng Biên Nhược Trăn chiếm nhiều cổ phần nhất, đến số phiếu cũng nhiều nhất định sẽ trở thành Đổng Sự Trưởng, y có quyền bổ nhiệm Từ Dụ Phong làm giám đốc, đi mượn quyền quản công ty trong tay ông. Hoặc kết quả là Từ Dụ Phong làm Đổng Sự Trưởng, y chắc chắn sẽ cam nguyện làm con rối, nhượng quyền lựa chọn và quản lý cho Từ Dụ Phong, chỉ cần ngồi không trong nhà hưởng lợi.

Thật ra suy nghĩ Biên Nhược Trăn không dễ nghe theo miệng ông như vậy, chỉ đến mức tương đối chính xác.

Nếu theo đuổi lợi ích như nhau, hợp tác không phải là không thể.

Nhưng vào lúc ấy bọn họ chẳng ai nghĩ tới, nửa đường sẽ đụng phải Biên Bá Hiền.

Di chúc có biến, vốn Từ Dụ Phong chỉ có 10% cổ phần, hiện tại lại thành 20%.

"Các vị đang ngồi ở đây, hiện nay Từ Dụ Phong,Từ tiên sinh nắm số cổ phần nhiều nhất, phía sau là tôi. Dựa theo quy tắc cũ của công ty, sau khi bỏ phiếu sẽ tự động có Đổng Sự Trưởng mới. Mọi người không có ý kiến chứ?" Biên Nhược Trăn nói sơ lược nội dung di chúc, số cổ phần cũng nêu ra. Y thong thong thả ngồi xuống.

"Các vị cổ đông, xin hãy bỏ phiếu." Biên Nhược Trăn tựa lưng vào ghế, ánh mắt như lướt qua mọi người nhưng thực chất từ đầu tới đuôi đều đem sự chú ý đặt trên người Biên Bá Hiền.

Biên Nhược Trăn muốn xem Biên Bá Hiền uất ức thế nào khi bị bài bố thế này.

Đối với kết quả bỏ phiếu, y rất tự tin. Bất kể là Đổng Sự Trưởng là mình hay Từ Dụ Phong, Biên Bá Hiền vẫn chỉ biết mặc người bóc lột, đến lúc đó muốn thu công ty giẻ rách kia dễ như trở bàn tay. Về số cổ phần Biên Bá Hiền nắm, y từ từ suy nghĩ biện pháp đoạt lại là được. Sau khi thành công y muốn uy hiếp Biên Bá Hiền lúc nào tùy ý, khiến cậu đi đến nơi xa, tốt nhất là cút khỏi nước. Như vậy mình mới có thể vô tư.

Nghĩ đến dáng vẻ chật vật không còn gì cả của Biên Bá Hiền, Biên Nhược Trăn nhếch miệng, muốn đè xuống cũng không được.

Trợ lý thu những phiếu bầu, đi đến bàn chủ trì hội nghị, mở từng tờ từng tờ giấy ra, tuyên bố số phiếu tất cả.

Trừ Biên Nhược Trăn và Từ Dụ Phong ra, có mười người tham dự bỏ phiếu.

Biên Bá Hiền ngán ngẩm nghe trợ lý đọc tên, tựa hồ hoàn toàn không để ý ai sẽ trở thành Đổng Sự Trưởng.

"Tổng cộng có mười phiếu hiệu nghiệm, Từ tiên sinh năm phiếu, Biên Nhược Trăn bốn phiếu, một phiếu bỏ trắng."

Biên Nhược Trăn gật đầu, đối với kết quả này không ngoài ý muốn y. Tuy đã lôi kéo được vào người thế nhưng so sánh ra, đa số vẫn chọn Từ Dụ Phong. Dù sao công ty cũng là do một tay ông và Biên lão làm nên, Từ Dụ Phong có thực lực mạnh rõ như ban ngày.

Còn một phiếu bỏ trắng này. . . Biên Nhược Trăn nhìn về phía Biên Bá Hiền, cười gằn.

Biên Bá Hiền thế mà đón nhận ánh mắt y, khóe miệng cong lên nhún vai một cái.

Phản ứng của đối phương khiến Biên Nhược Trăn sững sờ, y cho rằng phiếu này là của Biên Bá Hiền, nhưng nhìn phản ứng của đối phương, dường như không phải.

Vậy là ai?

"Cảm ơn các vị đã tín nhiệm." Từ Dụ Phong hơi đứng dậy cúi đầu với mọi người.

Biên Nhược Trăn nhìn ông một chút, gật nhẹ một cái khó ai nhìn ra.

"Nhận lấy chức vị tổng giám đốc." Từ Dụ Phong đứng lên, "Tôi bổ nhiệm Biên Nhược Trăn, Biên tiên sinh là giám đốc, chủ yếu phụ trách quản lý kinh doanh công ty, phương hướng phát triển sẽ được hai chúng tôi cùng nhau phụ trách." Dứt lời, Từ Dụ Phong nhìn một vòng, "Các vị có ý kiến gì không?"

Lúc này cửa phòng họp được gõ hai tiếng, Biên Nhược Trăn ra hiệu trợ lý đi mở cửa.

Cửa vừa mở ra, Biên Nhược Trăn dường như mất hết ổn định.

Người ngoài cửa đi tới, hấp dẫn ánh mắt của mọi người.

Tần Huyên mang theo Phác Xán Liệt đi vào phòng hội nghị, đến phía sau Biên Bá Hiền.

Biên Bá Hiền híp híp mắt, cậu thắc mắc vì sao Tần Huyên không đến cùng, lúc này thấy Phác Xán Liệt theo sau anh liền hiểu mấy phần. Cậu cau mày, trong ánh mắt trách cứ Tần Huyên "chém trước tâu sau."

Đối với trạng huống trước mắt, Biên Bá Hiền đã đoán trước, cũng đã sớm chuẩn bị, chỉ ngoại trừ việc Tần Huyên dẫn Phác Xán Liệt đi cùng.

"Các vị, tôi có ý kiến khác." Đây là lần đầu Tần Huyên không nghe theo chỉ thị Biên Bá Hiền, "Tôi thông báo, người nắm giữ cổ phần nhiều nhất không phải là Từ Dụ Phong tiên sinh."

Một viên đá làm dấy lên sóng lớn ngập trời, ngoại trừ Phác Xán Liệt và Biên Bá Hiền, lời này của Tần Huyên đều làm mọi người đều kinh hãi.

Theo động tác của anh, mọi người dời tầm mắt đến hồ sơ anh đang cầm.

Từ trong tập giấy Tần Huyên lấy ra một phần tư liệu, đi đến máy chiếu ở bàn chủ trì, chiếu tài liệu lên màn hình to.

Lời văn trong tài liệu không nhiều, nhưng một hàng chữ cuối cùng khiến mọi người gần như chết lặng.

"Đã chứng tỏ rõ trong tài liệu, hiện nay người nắm giữ cổ phần lớn nhất của Biên thị phải là Biên Bá Hiền tiên sinh, có trong tay 25% cổ phần."

"Nói bậy!" Biên Nhược Trăn đứng phắt dậy, "12% cổ phần này từ đâu mà tới!"

"Biên Nhược Trăn." Biên Bá Hiền ung dung mở miệng, "Đó là lúc cậu nghĩ cách bán đi cổ phần công ty của tôi, tôi thuận tay mua."

"Không thể!" Biên Nhược Trăn thở hổn hển, có thể thấy được y thật sự nổi giận, còn đâu bộ dạng đắc ý vừa nãy.

"Cậu nghĩ đè giá cổ phiếu là được? Nóng lòng bán cho ai không nhớ sao?"

"Đó là nước ngoài. . ." Nước ngoài!

Biên Nhược Trăn đột nhiên hiểu được, ban đầu là mình vội vã bán ra để người ngoài nước mua, chẳng lẽ Biên Bá Hiền bãn lĩnh cao cường tìm đến người này? Không, không đúng. Khả năng cao nhất là người mua thuộc trong tay Biên Bá Hiền?

Ngẩng đầu nhìn Biên Bá Hiền dù bận vẫn nhàn nhìn mình, Biên Nhược Trăn biết mình đã đoán đúng.

"Cậu một lòng muốn vùi lấp tôi, không nghĩ tới nội bộ bén lửa, lúc cậu mua cổ phần của công ty tôi, tôi tiện thể mua luôn của Biên thị. Khoản tiền lớn như vậy, lẽ nào cậu không phát hiện ra sao? Giám đốc."

Biên Nhược Trăn tức đến run người, nhìn Biên Bá Hiền như muốn ăn tươi nuốt sống cậu, "Biên Bá Hiền — Được, rất tốt, không phải anh có 25% à!" Dứt lời liền phất tay, trợ lý đưa đến tay y một thứ, y liền xoạt xoạt ký hợp đồng, đẩy lên trước mặt Biên phu nhân, "Mẹ, mau kí nó."

Vẻ mặt Biên Nhược Trăn quá dữ tợn, làm người lúc nào cũng sợ con mình như Biên phu nhân nhanh chóng run cầm cập, bà cố bình tĩnh nhìn nội dung tờ giấy, một mặt không dám tin tưởng. Bà cứng ngắc quay đầu nhìn về phía Biên Nhược Trăn, "Con trai. . ."

"Kí nó!" Biên Nhược Trăn không chờ Biên phu nhân nói xong, gần như gào với Biên phu nhân.

Biên phu nhân sợ đến toàn thân đổ mồ hôi, bà không dám nói gì, chỉ có thể cố gắng gật đầu.

Trợ lý mặt không biểu tình đưa cho bà một cây bút, tay bà run kịch liệt.

Hai mắt Biên Nhược Trăn tràn đầy tơ máu, nhìn Biên phu nhân ký xong, một tay đoạt lấy hợp đồng, như kẻ điên nở nụ cười khẩy, "Anh cho rằng tôi sẽ bó tay sao? Không phải rất có bản lĩnh à? Ha ha ha anh xem bây giờ ai mới là Đổng Sự Trưởng!"

Trợ lý đem tờ giấy vì bị Biên Nhược Trăn thô bạo nắm lấy mà nhăn nhó, chiếu lên màn hình.

Bên trên vậy mà viết Biên phu nhân đồng ý đem tất cả cổ phần của mình chuyển cho Biên Nhược Trăn, song phương ký tên lập tức có hiệu lực.

Chỉ trong mười phút ngắn ngủi, số cổ phần nắm giữ đã xảy ra hai lần thay đổi to lớn, làm những người trong phòng sợ hãi không nói nên lời.

"Như thế nào! Anh và tôi đều là 25%, Đệ Nhất Cổ Đông đến cùng là ai?"

"Ai nói Biên Bá Hiền chỉ có 25%?" Bỗng nhiên Phác Xán Liệt mở miệng, hắn cười nhạo nhìn Biên Nhược Trăn, "Biên tiên sinh, cậu không nên vui mừng sớm."

Nói xong liền lấy bút bên người ra, nối tiếp trên màn hình.

Trên màn ảnh hiện lên một phần hợp đồng điện tử, khổ chữ lớn viết chuyển nhượng cổ phần. Bên A là một cái tên rất lạ, nhưng bên B là tên của Biên Bá Hiền. Nhìn xuống chút nữa, ngày nhượng đã là mười mấy năm trước.

"Phần chuyển nhượng này là của Lý phu nhân, cũng là mẹ ruột của Biên Bá Hiền tiên sinh, kí kết với Biên lão. Lý phu nhân nắm giữ 5% cổ phần Biên thị, tự nguyện chuyển nhượng cho con trai ruột Biên Bá Hiền." Phác Xán Liệt dừng một chút rồi nói tiếp, "Bởi vậy, người có cổ phần nhiều nhất chính là Biên Bá Hiền tiên sinh."

Những người có mặt đều xôn xao, không ai nghĩ rằng Đổng Sự Trưởng trước có vợ cũ. Ngay cả hợp đồng chuyển nhượng này Biên Bá Hiền cũng không biết.

Thì ra cậu đã vô tình giành lấy vị trí Đổng Sự Trưởng của Biên thị, nhưng cho dù cậu nắm nhiều cổ phần nhất, vòng bỏ phiếu thứ hai không có nhiều người chống đỡ. Cậu không quan tâm tương lai Biên thị do ai lãnh đạo, mục tiêu cậu chỉ có một, chính là đánh đổ Biên Nhược Trăn. Biên Nhược Trăn có thế nào cũng công kích cậu, chẳng lẽ cậu khoanh tay chịu chết.

Rõ ràng Biên Nhược Trăn không tài nào thắng được, cậu nhiều lắm cũng tổn thất bên ngoài, không ảnh hưởng đến bên trong. Thế mà y tựa như u ác tính bám lấy Biên Bá Hiền.

Điểm này mười mấy năm trước Lý phu nhân đã cân nhắc đến. Khi cô biết biết chồng có người ngoài, hơn nữa còn có con trai nhỏ hơn Biên Bá Hiền một tuổi, cô đã lo lắng sẽ có ngày hai mẹ con kia ra tay với Biên Bá Hiền.

Cô không có thể giúp gì nhiều, chỉ biết suy nghĩ cách làm sao để nhượng cổ phần cho cậu một cách sớm nhất.

"Biên Bá Hiền, tao muốn giết mày." Biên Nhược Trăn bổ nhào đến chỗ Biên Bá Hiền, may là cậu phản ứng nhanh lùi về phía sau mấy bước.

Biên Nhược Trăn hất toàn bộ đồ vật trên bàn xuống đấy, đá chiếc bàn về phía Biên Bá Hiền.

Đứng cách Biên Bá Hiền xa nhất, Phác Xán Liệt nắm rõ ý đồ của y, hắn nhanh chóng vọt tới trước mặt Biên Bá Hiền, bảo vệ cậu phía sau.

Lúc Biên Nhược Trăn buộc Biên phu nhân ký tên, Tần Huyên đã nhận ra tinh thần y thất thường, âm thầm gọi đội canh gác tới.

Biên Nhược Trăn gây ra động tĩnh lớn như vậy, người bên ngoài vẫn chờ đợi lập tức mở cửa xông vào, rất nhanh đã bắt được Biên Nhược Trăn. Cho dù như vậy, Biên Nhược Trăn vẫn điên cuồng giãy dụa, cuối cùng bị đội cảnh vệ giữ lấy tay chân nhưng tiếp tục mạnh miệng hét chói tai.

Biên Nhược Trăn bị kéo ra ngoài, nghe tiếng chửi bậy ngày càng xa, lúc này Phác Xán Liệt mới mở miệng nói với mọi người, "Trước mắt Biên Bá Hiền tiên sinh là người có nhiều cổ phần nhất, nhì là Từ tiên sinh. Thân là luật sư riêng của Biên Bá Hiền, hiện tại tôi xin mọi người tiến hành bỏ phiếu tuyển cử Đổng Sự Trưởng lần nữa."

Mọi người hai mặt nhìn nhau, cuối cùng đem tầm mắt lên người Từ Dụ Phong.

Từ Dụ Phong liếc mắt nhìn Biên Bá Hiền, gật gù, "Đúng vậy."

"Bao gồm 11 vị cổ đông, ngoại trừ Từ tiên sinh và Biên tiên sinh, tổng cộng có chín phiếu hiệu nghiệm. . ."

"Chờ chút!!" Biên phu nhân đứng lên, đỏ cả mắt, "Các người đã đưa con trai tôi đi, nó cũng là một trong số cổ đông, nó có quyền tham dự bỏ phiếu!"

"Biên phu nhân." Phác Xán Liệt nhìn về phía bà, "Trạng thái Biên Nhược Trăn tiên sinh vừa nãy mọi người đã thấy rõ, dưới tinh thần đó mà bỏ phiếu, cũng sẽ được xét về phía phiếu không có hiệu lực."

"Con trai của tôi rất bình thường! Cậu nói như vậy là sỉ nhục nó. . ."

"Được rồi." Từ Dụ Phong ngắt lời Biên phu nhân, ông đã phiền chán hai mẹ con này từ lâu, "Bỏ phiếu đi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net