6.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hoàn thành xong lịch trình trong ngày, đến bốn giờ Biên Bá Hiền kết thúc hội nghị.

Tuy rằng lần này việc về ông nội Biên với cậu thuộc vào chuyện cá nhân nhưng công ty lớn Biên thị đột nhiên công khai yêu cầu công ty cỡ trung chưa thành lập được mấy năm nhường cổ phần, làm sao mà bọn họ có thể thờ ơ xem như không có gì to tát.

Ban quản lý người người đều mang theo tâm trạng căng thẳng, cho dù Biên Bá Hiền khẳng định sẽ bình an vượt qua nhưng vẫn không dám lơ là, dù sao đối phương là Biên thị hùng hậu.

Mới đầu, lớp quản lý không phải không có ai quan tâm đến việc riêng của hai công ty, nói cho cùng Biên Bá Hiền cũng là đại công tử nhà họ Biên. Nhưng rốt cuộc chẳng người nào nhắc đến, bởi vì phàm là cộng sự với Biên Bá Hiền, bất kể bọn họ chỉ có quan hệ giữa nhân viên với giám đốc nhưng suy ra vẫn cùng một phe, nhân phẩm của cậu chính là yếu tố quan trọng trong nguyên nhân này. So với khả năng trong tương lai nhị công tử Biên gia tiếp công ty, chi bằng đi theo làm cho Biên Bá Hiền.

Trong thương trường không phải chưa nghe qua nhị công tử, thậm chí còn ngược lại, người đàn ông này rất có tiếng trong giới. Nhưng độ tương phản tính cách khiến mọi người nghi ngờ hai người có đúng là anh em hay không.

Biên Bá Hiền rời khỏi phòng họp, thái độ làm việc của cậu làm nhân viên rất hài lòng, ít nhất họ rất tin tưởng ông chủ này, hơn nữa cậu lại tích cực đối mặt với thách thức chứ không phải ngồi yên chờ chết.

"Giám đốc, Lý tiên sinh vừa đến, đã mời đến phòng tiếp khách rồi." Tần Huyên bước theo phía sau Biên Bá Hiền thông báo.

"Được, thu thập chút đi, cậu đi cùng tôi chứ?"

Tần Huyên ngẩn người, kế hoạch ban đầu cậu không tính đem anh đi gặp luật sư, chẳng biết vì sao lại thay đổi chủ ý.

"Có việc rồi à?" Thấy trợ lý không trả lời, Biên Bá Hiền hỏi thêm một câu.

"Không, không có." Anh lúng túng đáp.

"Ừ, lúc này mới tính kỹ, dù sao sau đó có nhiều chuyện phải giao cho cậu, vì thế nên đến nghe để nắm rõ." Cậu nói câu này đúng là làm cho tim trợ lý đập bình bịch.

Trước đây anh chỉ phụ trách xử lý việc vặt hoặc là truyền lời cho Biên Bá Hiền, còn bây giờ coi như đã trở thành nửa phụ tá riêng của cậu rồi.

Trên thực tế, đơn kiện lần này không chỉ liên quan đến Biên thị mà còn dính đến vấn đề gia đình Biên Bá Hiền. Công ty có luật pháp riêng nhưng năm nay mới có khuôn khổ, nhưng cho dù như vậy, Biên Bá Hiền có thể sai người ở phòng kỷ luật đưa tới, thế mà hiện tại nhờ anh mang đi.

Trong lòng Tần Huyên vừa mừng rỡ vừa khẩn trương.

Suy nghĩ lung tung, hai người đã đến phòng tiếp khách.

Biên Bá Hiền sửa sang lại trang phục rồi đẩy cửa vào, trong nháy mắt đó cậu thu lại vẻ mệt mỏi trên mặt, thay vào đó là tự tin lại khiêm tốn như ngày thường, nồng dậm hương vị cao lãnh.

Lý Thanh biết sơ chuyện làm ăn của của cậu, bản thân cậu tuy nhỏ tuổi nhưng đầu tư kiếm tiến rất khá, những đường đi tối cũng nhiều. Lần này nghe nói Biên Bá Hiền muốn tìm luật sư hành nghề có kinh nghiệm để xét toàn, y liền đến bàn bạc với cậu.

"Bá Hiền, cậu mới về nước nên chưa biết rõ, người tôi giới thiệu cho cậu thực lực rất tốt, tài giỏi vô cùng." Lý Thanh vỗ vai Biên Bá Hiền hùng hồn thông báo.

Biên Bá Hiền cười trêu y, "Anh đang tự quảng cáo cho mình à? Ai lại chẳng biết Lý tổng anh đầu tư luật sư?"

"Ai cha, em trai Biên, anh cậu nào có ý định đó. Chỉ vì luật sư tôi đưa cậu thật sự đúng là nhân tài nên mới bỏ vốn nhiều thế đó."

"Được, tôi tin tưởng mắt nhìn của anh."

-

"Tôi đã tra thử rồi, luật sư được giới thiệu nằm trong chuyên môn tranh chấp tài sản, là người trẻ tuổi có tiếng tăm. . ."

Tần Huyên mở cửa xe Biên Bá Hiền, phía sau là xe của Lý Thanh, cậu ngồi ở ghế phụ lật xem tài liệu trên tay.

Biên Bá Hiền đã sớm nhìn thấu ánh mắt của anh, chờ trợ lý mở miệng nhưng qua hồi lâu dần mất kiên nhẫn. Cậu bỏ tư liệu xuống, ngẩng đầu đối mắt với anh, "Có việc cứ hỏi đi."

Bị cậu phát hiện nhất thời anh có hơi mất tự nhiên, lỗ tai nóng lên, "Giám đốc, tại sao ngài lại bảo tôi đi cùng."

Nếu đổi lại là những vị giám đốc khác, dám chắc người trợ lý này sẽ bị sa thải rồi. Thế nhưng Tần Huyên biết Biên Bá Hiền tính tình thoải mái, hắn cũng không hỏi câu gì quá đáng vì vậy anh không sợ hãi, chỉ có bất an.

Biên Bá Hiền cong cong khóe miệng, cậu không tức giận khi trợ lý khi hỏi vậy thậm chí còn thấy đáng yêu , "Khoảng thời gian sau nãy sẽ rất bận, vừa ứng phó chiêu trò của Biên thị, vừa phải phát triển công ty của mình. Cậu theo tôi đã mấy năm, không thể vứt bỏ một cơ hội để rèn luyện cậu."

Nghe vậy Tần Huyên trở nên kích động, "Giám đốc, tôi, tôi sẽ nỗ lực làm việc, xử sự thật tốt!"

Cả hai lời hứa đều giống nhau như đúc mà anh không nhận ra, chọc Biên Bá Hiền không nhịn được cười khẽ vài tiếng. Cậu không đáp lại, hơi nhíu mày.

Luật sư ở Đông Thành, mà Đông Thành và Nam Thành có giao tuyến với nhau. Tuy khoảng cách không tính quá xa nhưng toàn là đường chính đông đúc xe cộ. Đúng như dự tính của Biên Bá Hiền, ba người dừng xe ở nơi hẹn vừa đúng cách năm giờ năm phút.

"Chú em, đáng lẽ năm giờ cậu trai kia mới tan tầm nhưng tôi đã hẹn cẩn thận, cũng mới gọi điện cho cậu kia, nói đang ngồi chờ chúng ta bên trong."

"Vậy thì phải cảm ơn anh Lý rồi."

Lý Thanh dắt cậu đi vào. Lời nói vừa nãy hiển nhiên Biên Bá Hiền hiểu ý tứ của y, nhằm bảo cho cậu biết không phải công ty có ít nhân viên chẳng qua là đã tan làm thôi.

"Đúng rồi, vừa rồi họ có nói với tôi, vốn là hẹn hai vị luật sư đến nhưng trong số đó có người mới nhận vụ án cấp bách nên đã sắp xếp một vị khác tới thảo luận. Có điều vị đó chính là Phác luật sư tôi đề cử cho cậu."

Biên Bá Hiền gật đầu, "Không thành vấn đề, ở mặt này tôi không hiểu nhiều như anh Lý, chỉ cần anh giới thiệu là ổn rồi."

Lý Thanh nghe xuôi tai, cười ha ha nói vài câu khiêm tốn.

Bọn họ vừa bước vào phòng tiếp khách, giây sau đã có một người đẩy cửa vào, nhìn thấy người tới là ai anh vội vàng giới thiệu, "Phác luật sư tới thật đúng lúc, vị này là Biên tiên sinh."

Anh tránh người sang một bên, để Phác Xán Liệt và Biên Bá Hiền đối mặt nhau.

Ánh mắt của cả hai đều đặt trên người đối phương, đôi bên đều hơi kinh ngạc. Nhưng chỉ trong nháy mắt, trên mặt Biên Bá Hiền mang theo lễ phép, mỉm cười đưa tay ra, "Chào Phác luật sư, tôi là Biên Bá Hiền."

Phác Xán Liệt nhìn bàn tay cậu vươn tới, một thân đồ tây, cả người tản ra tự tin, vô cùng điêu luyện. Tuy không giống với các giám đốc khác có khí thế dọa người, nhưng Biên Bá Hiền cũng khiến mọi người tôn trọng vì phong độ trầm ổn.

Sửng sốt một giây, Phác Xán Liệt mới đưa tay ra nắm chặt tay Biên Bá Hiền, "Chào Biên tiên sinh."

Lý Thanh đứng ở chính giữa, thấy hai người đã chào hỏi xong, mở miệng nói, "Em trai Biên. về Phác luật sư đừng nói gì ở nơi này, trong toàn thành phố cậu ấy là luật sư rất giỏi nhất đấy. Có không ít người tìm cậu ấy khắp nơi để giải quyết tài sản. Đến đây, đừng đứng ở đó nữa, ngồi xuống rồi bàn kĩ hơn." Dứt lời, y lại ngồi xuống ghế.

Theo bản năng Phác Xán Liệt đóng cửa lại, làm động tác 'mời'. Biên Bá Hiền gật nhẹ đầu, tầm mắt chỉ lướt qua người hắn rồi ngồi theo.

Tận tình chiếu cố, Phác Xán Liệt rót trà vào từng ly cho mọi người.

Lý Thanh là người đầu làm ấm bầu không khí, "Nghe nói Phác luật sư tốt nghiệp ở nước A, trước đây cậu Biên cũng giới thiệu tôi đi nước A, xem ra là duyên phận rồi."

Nụ cười Phác Xán Liệt cứng ngắc, hắn nâng ly nháp một ngụm trà che đi thần sắc không tự nhiên.

Mà Biên Bá Hiền vuốt ve miệng ly, cười cười.

"Hai người có quen nhau sao?" Lý Thanh không chú ý tới sự quỷ dị giữa hai người, tiếp tục hỏi.

Phác Xán Liệt do dự, trái ngược với Biên Bá Hiền thong thả uống trà đáp, "Ừ. Có gặp."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC