🌸 Chương 103 🌸

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🌼 Kiểm tra sức khỏe 🌼

Cuối cùng Tấn Sóc Đế vẫn lấy phương thuốc của Chung Niệm Nguyệt đi.

Hắn nhàn nhạt nói: "Không nên tin phương thuốc này, cũng không được dùng loạn."
Chung Niệm Nguyệt nói: "Vốn dĩ ta cũng không tính dùng."

Tấn Sóc Đế: "Thật sao ?"

Chung Niệm Nguyệt: "Thật mà thật mà."

Tấn Sóc Đế không nhịn được bật cười, cảm thấy dáng vẻ hoảng loạn của Niệm Niệm đúng là vô cùng đáng yêu.

Hắn gật đầu: "Ừ."
Chung Niệm Nguyệt cũng không còn cảm thấy xấu hổ như vừa nãy nữa.

Sau khi nàng rời khỏi cung Thái Hậu, Tấn Sóc Đế cũng không có ý định để nàng xuất cung ngay lập tức, mà mang theo nàng chậm rãi đi về phía trước.

Chung Niệm Nguyệt không nhịn được hỏi: "Chúng ta đang đi đâu ?"
Tấn Sóc Đế nói: "Cung Quan Thư"

Chung Niệm Nguyệt chưa từng nghe qua, cũng chưa từng tới đó bao giờ.

Rất nhanh ngự liễn đã tới 'Cung Quan Thư', nơi này chỉ có mỗi chủ điện chứ không có phó điện.

Cung điện nằm khuất bóng phía sau hàng cây khô héo.

Bề ngoài có chút cũ kỹ, giống như đã trải qua nhiều triều đại khác nhau.

Tấn Sóc Đế chỉ vào cây cột lớn mấy người ôm mới hết phía trước cửa điện, nói: "Lần đó nàng trốn ở đó, nhìn thấy trẫm rút kiếm liền bị dọa khóc."

Chung Niệm Nguyệt nhìn về phía cây cột đó.

Nàng không có những ký ức này.

Nhưng nguyên chủ có.

🌸 PASS ở cuối chương trước 🌸

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net