Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc Giang Hà tỉnh lại bên người đã không có ai, đưa tay tìm tòi, còn có chút ấm áp, có lẽ mới vừa đi không lâu. Giang Hà thở dài, Vân Dương mỗi lần đến nơi hắn ở lại luôn luôn đều là như thế này, qua đêm liền thật sự chỉ là qua đêm, ở trên giường đè hắn phát tiết xong, không nói câu nào ngã đầu liền ngủ, hắn mỗi lần đều phải kéo mệt mỏi thân thể đem Vân Dương rửa ráy xong, lại đi trong phòng vệ sinh đem mình tắm rửa sạch sẽ, Vân Dương không thích khi ngủ dính nhơm nhớp, cũng không thích người nằm bên cạnh dính nhơm nhớp. Có một lần hắn mệt đến không còn sức, nằm úp sấp liền ngủ thiếp đi, ngày hôm sau Vân Dương tỉnh lại mặt tối sầm, dùng bình tĩnh giọng điệu kêu hắn lần sau không rửa sạch sẽ đừng lên giường, đó cũng là lần duy nhất khi hắn tỉnh dậy Vân Dương còn ở lại.

Giang Hà ánh mắt trầm xuống lộ ra một nụ cười khổ, loại quan hệ trên giường này của hắn và Vân Dương phát triển đã ba năm. Bạn tình của Vân Dương luôn luôn rất nhiều, không chỉ có một mình hắn, nhưng hắn là người ở bên Vân Dương lâu nhất, hắn ở trước mặt Vân Dương đều rất biết điều, rất nghe lời, chuyện không nên làm tuyệt đối không làm, chuyện có thể làm chỉ cần không để cho Vân Dương khó chịu hắn đều làm, hắn quan sát ý nghĩ của Vân Dương đầy đủ thông minh, mà Vân Dương thích cùng người thông minh giao thiệp với nhau.

Chuông điện thoại vang lên, Giang Hà sắc mặt vui vẻ, cầm điện thoại tới nhìn, không phải là tâm tâm niệm niệm người, che đậy đi vẻ mặt lạc lõng , hắn nhận điện thoại, người đại diện nói câu chào buổi sáng, sau đó đơn giản nói cho hắn biết lịch trình ngày hôm nay. Mấy ngày trước hắn mới đóng máy một bộ phim, vài hôm nay nghỉ ngơi, không có nhận kịch bản mới, người đại diện báo cho hắn sáng sớm hôm nay đi làm tạo hình, buổi chiều dự một cái tiệc rượu. Giang Hà đáp ứng, gọi điện thoại cho phụ tá của mình tới đón, sau đó ngồi ngây ngẩn trên ghế sofa. Hắn là một ngôi sao trẻ, vẫn không nóng không lạnh, có một ít fan, thường thường ở weibo hướng về hắn biểu lộ sự yêu thích, mặc dù trình độ văn hóa không cao lắm, nhưng có thể nói những lời chân tâm, những câu chân thành, sinh hoạt rất gian khổ, fan quan tâm làm cho hắn cảm thấy đáng giá.

Những gì trước kia trải qua xác thực không tốt, ở bên trong đoàn phim làm diễn viên quần chúng, người chạy vặt, cố gắng thật nhiều năm vẫn không có khởi sắc, người đại diện liền nói cho hắn biết nên làm gì để tìm được tài nguyên, vừa bắt đầu Giang Hà không đồng ý, sau đó bị người đại diện lừa gạt lên giường Vân Dương, Vân Dương rất hào phóng, ngày hôm sau liền chọn kịch bản cho hắn. Vốn là chỉ là thân thể giao dịch, ai có thể nghĩ Giang Hà cứ như vậy giao ra trái tim của chính mình.

Vân Dương ở trong vòng là người rất nổi danh, tốt nghiệp đại học danh tiếng, sau đó xuất ngoại đào tạo chuyên sâu. khi về nước tuổi còn trẻ liền thừa kế công ty của phụ thân, thẳng thắn dứt khoát, không phân một chút tài sản cho mấy cái không có tình thân huynh đệ. Vân Dương là người mới, cũng là một lãng tử, tuy rằng bạn tình nhiều, nhưng hắn luôn luôn chọn cực kỹ, chỉ cần sạch, tuy rằng phá trinh mệt cực kì, nhưng thế nào cũng không sánh bằng bệnh thích sạch sẽ của hắn. Như thế mấy năm, người ở bên cạnh hắn đổi đi đổi lại, Giang Hà vẫn còn, đứng xem bên cạnh hắn nhiều loại người thay đổi liên tục, trong lòng cay đắng rồi lại không nói ra được, chỉ có thể càng thêm tận tâm tận lực theo Cố Vân Dương, chỉ ngóng trông người kia một khắc nào đó có thể nhìn người bên cạnh mình.

Chuông cửa vang lên, hẳn là trợ lý đến, Giang Hà sắp xếp một chút tâm tình của chính mình, nắm lấy đồ vật đi ra ngoài. Vẻ mặt của hắn kỳ thực còn để lộ ra một chút tin tức, chỉ là hắn bình thường khá nội liễm, trợ lý cũng không phát hiện ra gì, líu ra líu ríu cùng hắn nói tiệc rượu tối hôm nay, Giang Hà không có tâm tư gì đi nghe, ứng phó đáp lại vài tiếng.

Trang điểm, thay đổi quần áo rất phiền phức, từ trưa bắt đầu ra khỏi nhà đến dạ hội mới kết thúc, Giang Hà lung tung nhét vào bụng chút bánh mì lót dạ liền tiến vào hội trường, Giang Hà cũng không biết người chủ trì đang nói gì đó, hắn vốn cũng không biết buổi dạ tiệc này mục đích là gì, bưng chén rượu, lén lút trốn, vốn muốn tìm chỗ hẻo lánh ngồi một lúc, không hề nghĩ rằng còn chưa tìm được chỗ vắng người, đã bị người ngăn lại, người kia khuôn mặt thâm thúy, tròng mắt đen như một cái đầm sâu không thấy đáy, ánh mắt kia đem hắn từ trên xuống dưới đánh giá một phen, khóe miệng nhẹ nhàng cong lên, hơi có chút hững hờ ý tứ:

"Chào ngươi, ta họ Tạ, Tạ Thụy Thừa. "

Tạ... Tạ Thụy Thừa? Tạ thị tổng tài?

Giang Hà nội tâm cả kinh, trên mặt lại không chút biến sắc:

"Tạ tổng hảo, ta tên Giang Hà."

Tuy rằng không biết Tạ tổng tại sao tới tìm mình, thế nhưng Giang Hà biết không thể đắc tội hắn.

Tạ Thụy Thừa khẽ cười một tiếng, ánh mắt lóe lên một nụ cười:

"Giang Hà? Cái nào sông?"

Giang Hà thả xuống mắt: "Hà trong hà tất".

Tạ Thụy Thừa nhẹ nhàng gật đầu, đưa tay đến trước mặt hắn:

"Tên rất đẹp, người cũng không sai".

Giang Hà ngẩn người, không phải rất rõ ràng  ý tứ Tạ Thụy Thừa, nhưng vẫn đưa tay ra. Tạ Thụy Thừa đầy đủ thân sĩ, chỉ nhẹ nhàng đụng một cái không thừa động tác khác, Giang Hà không khỏi đối với vị tổng tài này nhiều hơn mấy phần hảo cảm. Tạ thị bây giờ như mặt trời ban trưa, vị này Tạ tổng không thể không kể công, đồng thời vị Tạ tổng này nhiều năm qua chuyên cần với sự nghiệp, chưa bao giờ có bất kỳ scandal nào, cùng Vân Dương không giống nhau.

Giang Hà tâm tư lại bay xa, vừa ngẩng đầu lại nhìn thấy Vân Dương, người mình tâm tâm niệm niệm đang hướng chính mình đi tới, không nghĩ tới Vân Dương cũng ở đây, Giang Hà không khỏi hơi động lòng, hắn quay đầu đối với Tạ tổng nở nụ cười xin lỗi:

"Thật không tiện, ta... Có chút chuyện, rời đi trước." Nói xong cũng không để ý vẻ mặt của Tạ Thụy Thừa , đi đón Vân Dương đang bước nhanh tới, tự nhiên là không nhìn thấy Tạ Thụy Thừa ở phía sau nhìn thấy hắn bóng lưng hướng Vân Dương chạy tới lộ ra vẻ mặt âm trầm. Giang Hà đi tới, Vân Dương thấy hắn dừng bước, ngữ khí vô cùng bình tĩnh:

"Sao ngươi lại tới đây?"

Giang Hà hé miệng cười nói: "Người đại diện gọi ta tới. "

Hắn đang muốn nói không nghĩ tới có thể gặp ngươi, chỉ thấy Vân Dương nhíu nhíu mày:

"Người đại diện gọi ngươi tới? Ngươi biết đây là tiệc rượu gì sao?"

Hắn mờ mịt lắc đầu, không biết Vân Dương đột nhiên tức giận cái gì, Vân Dương trách một tiếng, nói:

"Quên đi, ngươi ăn đồ ăn không?"

Giang Hà lại lắc đầu, Vân Dương nói:

"Ngươi quay về đi, ta gọi người đại diện của ngươi nói một chút, ngươi về sau hỏi rõ ràng lại lựa chọn tham gia cái tiệc rượu nào."

Vân Dương đưa tay ra nặn nặn cằm của hắn, từng chữ từng chữ nói:

"Ta không thích vật bẩn thỉu, ngươi nhớ cho kĩ."

Nói xong quăng tay liền xoay người rời đi, phảng phất chính mình vừa đụng phải cái gì làm hắn căm ghét đồ vật, hận không thể vứt bỏ.

Giang Hà sắc mặt trắng bệch đứng tại chỗ, Tạ Thụy Thừa đi lên phía trước, lạnh nhạt nói:

"Làm sao vậy? Không thoải mái sao?"

Giang Hà không để ý tới hắn, hồn vía lên mây đi ra hội trường, gọi điện thoại cho người đại diện, người đại diện ở đầu dây ấp úng, cuối cùng mới hàm súc nói bữa tiệc này là của những thiếu gia nhà giàu tổ chức, một ít diễn viên có thể tới nơi này tìm chút hỗ trợ. Giang Hà nghe xong trầm mặc cúp điện thoại, suy nghĩ của hắn bị câu nói kia của Vân Dương đập cho vụn nát, hắn nghĩ, Vân Dương hiểu lầm hắn, hắn rõ ràng chẳng hề làm gì cả. Giang Hà vô cùng ủy khuất, một lúc lại nghĩ, hắn chỉ cùng Vân Dương lên giường, Vân Dương lại cùng nhiều người như vậy lăn lộn cùng nhau, muốn nói bẩn, cũng không thể nói hắn...

Tạ Thụy Thừa ở lại tại chỗ, trong mắt hắn nổi lên ý cười, lưới bày sẵn, hắn nên từng bước từng bước thu lưới, bước thứ nhất rất thành công, bất quá còn thiếu chút nữa, chờ đem quan hệ giữa Vân Dương cùng Giang Hà chặt đứt, hắn có thể bắt được con mèo nhỏ của hắn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net