Chương 43

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 43. Yến hội

Kha Lâm mọi ngày thường thức dậy muộn, Mai Khâm cố gắng buổi sáng sẽ không quấy rầy y, nhưng hôm nay có chút kỳ quái. Kha Lâm ở trong phòng ngủ mãi vẫn không có động tĩnh, quản gia lặng lẽ đi vào kiểm tra, kết quả phát hiện Kha Lâm còn chưa ngủ.

"Tiên sinh!" Mai Khâm mở cửa đi vào, mặt đầy trách cứ, nói với Kha Lâm, "Lần trước vì chuyện của công ty văn hóa cậu mấy ngày không nghỉ ngơi đàng hoàng thì tôi không nói gì, tại sao hôm nay lại thức suốt đêm nữa?"

Kha Lâm chuyên chú nhìn máy tính, phảng phất như máy tính cùng y có thâm cừu đại hận, một lát sau y mới xoay đầu lại, nhìn Mai Khâm, ánh mắt tan rã, hồn bay phách lạc.

Mai Khâm hết hồn vội vã tới đỡ lấy y, hỏi: "Không thoải mái sao?"

Kha Lâm vung vung tay, mỏi mệt nói: "Thế giới của sự sáng tạo thật sự là bác đại tinh thâm."

"Cái gì?" Mai Khâm không hiểu lời của y.

Với năng lực học tập cường đại dị thường của thiếu gia, trong thời gian một buổi tối đã học xong cái gì gọi là 'đồng nhân', cái gì gọi là 'tây bì'*, cái gì gọi là 'phát đường', còn có cái gì mà 'chính' a 'nghịch' a 'hủy' a, nói chung là tất cả mấy thứ loạn thất bát tao nên hiểu hay không nên hiểu, tất cả y đã hiểu hết rồi.

*'tây bì' tiếng Tàu đồng âm với cp (couple)

Trong phim Tư Hạo Lam cùng Lý Tinh Hà đối diễn nhiều, bên ngoài cũng ngầm giao hảo, thường thường sẽ cùng hoạt động trên weibo, mà quan trọng nhất là sắc đẹp của hai người đều là đỉnh cao, điều này quá dễ dàng hấp dẫn các em gái ghép cp đẩy thuyền.

Trong lúc nhất thời, trên mạng, đồng nhân của Tư Hạo Lam cùng Lý Tinh Hà được sản xuất vô cùng nhiều, dùng hai người làm nam chính của tiểu thuyết, hoạt hình chibi, video được biên tập và cắt nối gắn tag tương ứng vào, độ nóng cấp tốc tăng lên, 'Nghịch Lưu' trở thành bộ phim truyền hình hot nhất trong vòng.

Cái vòng này còn có một điểm rất độc đáo, người ủng hộ Tinh Lam cùng Lam Tinh cơ hồ phân làm hai nửa, bọn họ đối với phe đối địch cấu xé tới tinh phong huyết vũ, bên nào cũng không áp đảo được chuyện ai công ai thụ.

Kha Lâm lúc vừa mới bắt đầu xem lòng còn tràn đầy khiếp sợ, bị làm cho cả kinh tới không nói nên lời, sau đó càng xem càng hiểu, càng hiểu lại càng tức giận.

Nhóm dân mạng đem Tư Hạo Lam cùng Lý Tinh Hà ghép lại một chỗ vui vẻ như vậy sao?

Mãi đến tận khi y bấm vào tag □□.

Kha Lâm trầm mặt, thức cả đêm nên mặt y trắng bệch một mảnh, đôi mắt đen không còn chút ánh sáng lưu chuyển. Y nắm lấy tay Mai Khâm, chậm rãi nói: "Vậy mà còn bắt Lam Lam bày ra các loại tư thế đó nữa."

Đáng ghét, mấy tư thế đó y ở trong lòng nghĩ cũng không dám nghĩ tới.

Mai Khâm từ đầu tới đuôi đều không hiểu y đang nói gì, lo lắng thân thể của y không chịu đựng được, bảo: "Có chuyện gì thì nghỉ ngơi tốt rồi hẵng nói. Thân thể của cậu vừa mới khỏe hơn được chút, đừng ngã bệnh."

Kha Lâm luôn sức khỏe yếu, nhiều bệnh, gần đây đại khái là nhờ Tư Hạo Lam mang đến sức sống cho ngôi nhà này nên thân thể của y khỏe mạnh hơn nhiều, không đổ bệnh nữa, nhưng y vẫn không nên thức đêm thường xuyên.

Kha Lâm biết lần này là do chính y tùy hứng, gật gật đầu: "Anh nói đúng, nghỉ ngơi tốt mới có tinh lực đi chiến đấu."

Mai Khâm: "?" Cùng ai chiến đấu cơ.

Chiến đấu với phần lớn fan cp.

Kha Lâm bình tâm hơn nhiều, được Mai Lâm đỡ ngồi lên giường. Mai Khâm đắp kín chăn cho y, nói: "Ngủ một giấc đã, đừng để khi Tư thiếu gia trở về thì phát hiện câu tự dằn vặt thân thể mình."

Kha Lâm chìm vào trong chăn gối, mắt khép nửa, tựa hồ lập tức sẽ chìm vào giấc ngủ. Y thấp giọng nói: "Lam Lam dạo gần đây rất bận."

Mai Khâm nhẹ nhàng cười: "Phim truyền hình đang hot, Tư thiếu gia diễn tốt, nên tận dụng mọi cơ hội để quảng cáo. Lịch trình trong công ty có ghi rõ, cậu đừng lo lắng."

Kha Lâm đáp lại một tiếng, lại chìm xuống một chút, hỏi: "Chuyện bên này của chúng ta đã chuẩn bị ổn thỏa chưa?"

Mai Khâm trả lời: "Chuẩn bị xong rồi, chỉ đợi thời cơ tuyên bố. Tôi thấy sắp tới buổi tiệc Lý gia làm chủ trì cũng là cơ hội tốt." Anh trầm ngâm một chút, hỏi, "Cậu muốn đích thân đứng ra sao?"

"Không được, tôi không muốn gặp lại Lý Chính Tường." Âm thanh của Kha Lâm đã nhẹ tới không nghe thấy được, "Kêu Sarah đi là được rồi."

Nói xong, y hoàn toàn nhắm mắt lại.

Mai Khâm dém chăn cho Kha Lâm, nhìn vẻ mặt đang ngủ của y, ở trong lòng yên lặng hy vọng tất cả chuyện Kha thiếu gia muốn làm có thể thuận lợi.


Tư Hạo Lam xác thực rất bận, diễn viên ngoại trừ đóng phim tại sao còn đủ việc linh ta linh tinh thế này a, so với đánh nhau còn mệt hơn nhiều.

Phỏng vấn, chương trình, chạy show, Tư Hạo Lam bận rộn như một con quay.

"Không muốn làm mấy cái này, lại tìm phim đóng đi." Tư Hạo Lam không nhịn được nói với ông chủ.

Ông chủ dạo gần đây vui như nở hoa, Tư Hạo Lam càng bận ông càng mừng, ông hy vọng Tư Hạo Lam có thể vĩnh viễn giữ được độ nóng này.

"Cậu đừng gấp, chúng ta chờ xem có nhận được lời mời đóng phim nào không." Ông chủ vui vẻ động viên Tư Hạo Lam.

"Dẹp đi, mấy thứ đưa tới cửa toàn kêu ta đi diễn nhân vật phản diện."

Tư Hạo Lam không phải là không muốn đóng nhân vật phản diện lần nữa, nhưng mà nhân vật phản diện sẽ không thu hút fan, đây là sự thực đau đớn thê thảm mà hắn biết được. Đặc biệt là vai phản diện đối đầu với Đảng Cách Mạng, khán giả rất khó mà yêu thích diễn viên đóng vai đó.

"Đừng vội, dù gì thì bộ phim mèo kia phải đợi tới kỳ nghỉ hè mới phát sóng, còn có thời gian, chờ đợi mới có phim hay." Ông chủ vô cùng tin tưởng, "Hơn nữa phải cho tôi một chút thời gian đi quan hệ xã hội a."

Tư Hạo Lam cứ như vậy ở ngoài bôn ba, đã rất lâu chưa trở về nhà.

Hắn cũng có lúc rơi vào miên man, lão tử không thiếu tiền, tại sao lại phải bán mạng như vậy?

Hắn để ông chủ đi sắp xếp, quyết định chờ tới sau khi tham gia bữa tiệc từ thiện của Lý Tinh Hà sẽ nghỉ ngơi một trận.

Hắn muốn trở về nhà ăn ngon uống đã, một bên chơi đùa với Mã Toa, một bên không có việc gì làm mà trải qua cả ngày trong nhà.

Quy mô của buổi tiệc từ thiện minh tinh cũng không lớn, không có làm to như mấy buổi trình diễn thời trang, chủ yếu là hoạt động cho các doanh nghiệp thiết lập hình tượng của họ.

Lý gia là doanh nghiệp đại biểu, là người dẫn đầu của hoạt động này, bọn họ mời rất nhiều công ty thương mại nổi tiếng tới tham gia. Bản thân Lý Tinh Hà là ảnh đế, khả năng kêu gọi ủng hộ trong vòng giải trí không có gì để bàn cãi, mỗi người minh tinh tới đây đều rất có cân nặng. Thương nhân cùng minh tinh, người có tiền cùng người có sức ảnh hưởng, hai bên cực kì ăn nhịp với nhau trong buổi dạ tiệc này.

Khắp nơi đều là cảnh tượng như thế này, các minh tinh lúc đi thảm đỏ mặc quần áo và trang sức hàng hiệu do thương hiệu tài trợ. Tư Hạo Lam lười làm ba cái điều đó, cứ mặc đồ của mình, nghênh ngang tới dự tiệc.

Tiệc từ thiện được cử hành trong một khách sạn, trong không gian không quá rộng bài trí cực kì xa hoa, màu sắc chủ thể hai màu tím và bạc hiện đại, cao quý mà không thô tục, dưới ánh đèn truyền thông tỏa sáng lấp lánh.

Bên ngoài trải một tấm thảm đỏ giản dị, Tư Hạo Lam mặc âu phục màu đen, bên trong mặc áo cổ chữ V, cổ áo mở rộng lại hơi thấp, khiến xương quai xanh tinh xảo của hắn hoàn toàn lộ ra bên ngoài, đường nét cơ ngực cũng mơ hồ ẩn hiện.

Tư Hạo Lam dừng lại trên thảm đỏ một hồi, trước mặt truyền thông tạo pose, sau đó trực tiếp đi vào hội trường.

Trong hội trường càng thêm rực rỡ, các doanh nghiệp nổi tiếng tụ tập lại một chỗ bàn luận trên trời dưới biển, nền kinh tế trong và ngoài nước cùng môi trường đầu tư cứ như toàn bộ nằm trong tay bọn họ. Các minh tinh mỗi người vẻ kiều diễm bắn ra bốn phía, lộng lẫy kiêu sa, vui tai vui mắt.

Tư Hạo Lam đối với mấy thứ này đều không có hứng thú, hắn đi qua bên cạnh bàn rượu dài.

Hắn vừa tới chỗ cái bàn đã bị người kéo lại.

"Còn chưa bắt đầu tiệc đâu! Đi với ta làm quen mấy vị đạo diễn."

Tư Hạo Lam vừa vào cửa Lý Tinh Hà đã nhìn thấy hắn, Lý Tinh Hà còn chưa kịp chào hỏi đã thấy Ma quân người gặp người sợ hai mắt sáng lung linh chạy về phía bàn đồ ăn.

Lý Tinh Hà kéo hắn, quả thực dở khóc dở cười: "Bán đấu giá xong ngươi lại ăn, không ai quản ngươi."

Tư Hạo Lam ăn rất dữ dội, ở thế giới trước cũng vang danh gần xa.

Ma tu Hạo Lam quân sẽ không kiềm chế sự thèm ăn của mình, một khi ăn không đủ no sẽ nổi nóng. Vì thế, hắn đi bắt cóc đám đệ tử chính phái. Để thỏa mãn dạ dày của hắn, có người lén lén lút lút xuống núi, bưng đồ ăn từ trong nhà lên nấu cơm cho Tư Hạo Lam ăn. Tư Hạo Lam không biết chuyện này, thế nhưng mấy gia tộc chính phái thấy gạo nhà mình ít đi đều biết. Để bảo toàn thể diện, bọn họ bên ngoài phải xưng là con cháu nhà mình bị Tư Hạo Lam đại ma đầu chèn ép, không thể không làm như vậy, món nợ này liền tính trên đầu Tư Hạo Lam.

Lý Tinh Hà nhớ lại chuyện cũ, trong lòng có chút hoài niệm, đồng thời nảy lên một luồng ý thức trách nhiệm, không khỏi mà nắm lấy tay Tư Hạo Lam thật chặt.

Tư Hạo Lam nhíu mày, nhìn tay y, hỏi: "Ngươi làm gì đó?"

Lý Tinh Hà buông hắn ra, nghiêm túc nói: "Nếu chúng ta đã là đồng hương, ta nhất định sẽ giúp đỡ ngươi."

Tư Hạo Lam: "?" Ta kêu ngươi giúp gì hả?

Lý Tinh Hà dẫn Tư Hạo Lam đi làm quen với mấy người tâm phúc trong giới giải trí. Trong khái niệm của Lý Tinh Hà, kết bạn rộng rãi mới có thể có được thiên hạ, nhưng Tư Hạo Lam cảm thấy rất phiền, hắn chỉ muốn chờ tới khi bữa tiệc bắt đầu rồi chạy đi ăn.

Tại thời điểm Tư Hạo Lam đang buồn bực ngán ngẩm, hắn nhìn thấy người quen cũ trong hội trường.

Tư Hạo Lam chào Lý Tinh Hà một cái, rồi đi về phía người kia và phu nhân của ông ta.

Tư Ích Niên cùng Tư thái thái vốn đang mặt treo nụ cười, vừa bước vào cổng vừa cùng người khác trò chuyện, ai ngờ quay đầu liền thấy Tư Hạo Lam mặt đối mặt bọn họ mà bước tới. Mặt mũi Tư Ích Niên nhất thời trắng bệch, theo bản năng lui về sau một bước.

Tên sát tinh này tại sao lại ở đây.

Còn ăn mặc phong phanh như vậy.

Tư Ích Niên đối với Tư Hạo Lam đương nhiên là nhìn thế nào cũng không vừa mắt. Ông ta nhìn hai bên một chút, bên cạnh nhiều người như vậy, nhất thời lá gan to lên, tên sát tinh nhất định sẽ không đánh người trước công chúng.

Tư Hạo Lam nhìn vợ chồng Tư Ích Niên cười cười, đến gần nói: "Cơm nước của quý phủ thực sự hợp khẩu vị của ta, ta vốn định đến thăm một lần nữa, kết quả các ngươi trực tiếp gửi đầu bếp của mình tới, thật có tâm quá."

Nhắc tới sự kiện kia, mặt Tư Ích Niên đen sì chẳng khác nào đáy nồi. Tư Hạo Lam ở nhà quét sạch một vòng, chân trước vừa rời đi, chân sau Kha Lâm đã phái người tới mang tiểu Triệu đi mất. Tư gia ở trong mắt bọn họ như là cửa không khóa, làm cho ông ta mất hết mặt mũi.

Ai ngờ Tư Hạo Lam nói tiếp: "Lần trước, ngoại trừ đầu bếp còn mang được di sản của mẹ về, mấy món đồ trân quý thực sự nhiều, đợi đợt này ta hết bận còn muốn ghé chơi một lần, hy vọng các ngươi có thể hoan nghênh ta."

Tư Ích Niên nghe câu này thiếu chút nữa ngất đi, tức giận gầm gừ: "Kha Lâm cư nhiên có thể để mày tới đây, thật là không ngờ đến!"

Tư Hạo Lam nhíu mày hỏi: "Có ý gì?"

Tư thái thái hiển nhiên không muốn dây dưa nhiều với Tư Hạo Lam, bên cạnh đã có người dòm ngó, bà hằn học trừng hắn, kéo ông chồng đứng bên cạnh rời đi, né tránh tên sát tinh này.

Tư Hạo Lam cũng không đuổi theo, hừ một tiếng.

Tiệc từ thiện, ý nghĩ như tên, chính là bán đấu giá một vài thứ, sau đó đem toàn bộ tiền quyên góp được đưa cho các dự án từ thiện. Đồ bán đấu giá bao gồm những bộ sưu tập cá nhân mà minh tinh quyên tặng, cũng có vài cổ vật văn hóa minh tinh đưa ra bán.

Tư Hạo Lam đối với mấy thứ này không có hứng thú, chờ tới khi bắt đầu bán vật phẩm, cả người hắn liền dính vào bàn đồ ăn, không thèm nhúc nhích mà bưng một cái đĩa đứng trong góc hưởng thụ rượu thơm cùng đồ ăn ngon.

Ngay tại lúc hắn đang một miệng đầy sashimi, một người đàn ông đột nhiên xuất hiện bên cạnh hắn, hòa ái mà cười với hắn.

"Chào cháu."

Tư Hạo Lam bất đắc dĩ đặt cái đĩa xuống, động tác ưu nhã lau miệng, cười với người kia: "Xin chào, Lý tiên sinh."

Người tới nói chuyện với hắn chính là vị cha giả tại thế giới này của Lý Tinh Hà, Lý Chính Tường.


— Hết chương 43 —

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net